Bà nội đầu độc cháu bại não khai muốn ‘giải thoát’ để cháu và bố mẹ đỡ khổ
Nghi can Chử Thị Mỹ L. bước đầu khai nhận bà pha thuốc chuột vào sữa cho cháu nội uống vì muốn ‘giải thoát’ cháu khỏi cảnh đau ốm liên miên do các chứng tật bẩm sinh hành hạ mỗi ngày.
Sau khi sự việc xảy ra, phòng khám và căn nhà nằm sát vách với phòng khám của nghi can L. luôn đóng chặt cửa – Ảnh: K. LINH
Nguồn tin của Tuổi Trẻ Online ngày 5-8 cho biết trong lời khai ban đầu với cơ quan điều tra, nghi can Chử Thị Mỹ L. (51 tuổi, trú tại xã Tân Bình, TP Thái Bình) khai nhận vì thấy cháu nội bị ốm đau bệnh tật liên miên, hằng ngày nhìn thấy cháu khổ sở do các chứng tật bẩm sinh hành hạ nên trong lúc nông cạn đã muốn “giải thoát” cho cháu để cả cháu và bố mẹ đỡ khổ.
Ngày 5-8, một lãnh đạo Bệnh viện Nhi tỉnh Thái Bình thông tin cho biết trong đêm 4-8, cháu Lê Trần Dương M. – bị ngộ độc do uống phải sữa pha thêm thuốc chuột, đã được chuyển lại về Bệnh viện Nhi tỉnh để tiếp tục chăm sóc tại khoa cấp cứu – chống độc.
“Sau thời gian điều trị tích cực tại Bệnh viện Nhi trung ương, sức khỏe cháu đã tiến triển ổn định hơn. Qua khám, kiểm tra cho thấy cháu bé bị đa dị tật bẩm sinh với chứng bại não, tim bẩm sinh, hở hàm ếch” – vị này thông tin.
Video đang HOT
Thông tin từ Công an tỉnh Thái Bình ngày 4-8 cho biết qua tin tố giác tội phạm và căn cứ kết quả điều tra ban đầu, Cơ quan CSĐT Công an TP Thái Bình đã ra lệnh giữ người trong trường hợp khẩn cấp, lệnh bắt người bị giữ trong trường hợp khẩn cấp, quyết định tạm giữ đối với Chử Thị Mỹ L. (51 tuổi, trú tại thôn Tú Linh, xã Tân Bình, TP Thái Bình) để điều tra hành vi có dấu hiệu phạm tội “giết người” quy định tại điều 123 Bộ luật hình sự.
Các quyết định và lệnh nêu trên đã được Viện Kiểm sát nhân dân TP Thái Bình phê chuẩn.
Thời điểm bị bắt giữ, bà L. đang là phó trưởng khoa sản của Bệnh viện Đa khoa huyện Vũ Thư và có một phòng khám tư nằm cạnh nhà ở xã Tân Bình. Cơ quan công an bước đầu xác định nghi can L. đã bơm chất độc là thuốc diệt chuột vào sữa để cho cháu nội của mình là Lê Trần Dương M. (1 tuổi, bị đa dị tật bẩm sinh) uống, dẫn đến cháu bị ngộ độc phải đưa đi cấp cứu.
Liên quan vụ việc này, lãnh đạo Bệnh viện Đa khoa huyện Vũ Thư cho hay đơn vị đã có quyết định tạm đình chỉ công tác, sinh hoạt Đảng đối với bà Chử Thị Mỹ L. để phục vụ công tác điều tra của cơ quan công an.
Trước đó, bệnh viện này nhận được thông báo của Công an TP Thái Bình về việc đang tạm giữ hình sự bà L. để điều tra hành vi có dấu hiệu phạm tội “giết người”. Tối 1-8, cơ quan điều tra tại Thái Bình di lý nghi can Chử Thị Mỹ L. từ TP Hà Nội về Thái Bình để khám xét nhà ở của bà tại thôn Tú Linh, xã Tân Bình.
Quá trình khám xét, lực lượng chức năng thu giữ được một lọ thuốc chuột dạng nước đang sử dụng dang dở mà nghi can khai dùng để đầu độc cháu nội bằng cách pha vào sữa 2 lần (1 lần tại nhà ở xã Tân Bình và 1 lần tại Bệnh viện Nhi tỉnh Thái Bình) rồi cho uống.
Giận sôi người khi thấy mẹ phải lén lút nhìn cháu nội qua khe cửa
Sinh con đến tháng thứ 4 mới phải đụng nước lạnh, việc trong nhà mẹ tôi làm từ a đến z. Không hiểu vợ tôi còn mong chờ điều gì ở mẹ chồng.
Tôi không biết việc mình làm là đúng hay sai, chỉ thấy hành động mà vợ làm thật sự đáng lên án.
Mẹ tôi không có được suy nghĩ của một người bình thường, bà bị chậm phát triển trí tuệ. Ngay cả tôi cũng là kết quả của một lần bà bị dụ dỗ nên cả nhà ông bà ngoại đều không biết bố tôi là ai. Khi yêu, tôi đã nói rõ hoàn cảnh của mình với vợ, mong cô ấy thông cảm cho mẹ. Dù sao so với những người khác, mẹ tôi vẫn biết làm việc nhà và đặc biệt là rất thương con.
Ngày ấy vợ tôi hứa sẽ thương mẹ chồng như mẹ ruột, vậy mà khi về một nhà, cô ấy lại không làm được điều đó. Bình thường mẹ tôi ở nhà nấu ăn và làm hết mọi việc nhà. Khi vợ chồng tôi đi làm về, cơm đã được dọn sẵn, quần áo cũng giặt sạch sẽ thơm tho.
Đáng lẽ vợ tôi phải biết ơn, đằng này hôm nào mẹ nêm nếm không chuẩn vị, cô ấy liền nói không ngớt lời. Có lần mẹ tôi bỏ chiếc váy trắng giặt cùng áo màu, bị phai một mảng lớn, vợ tôi làm ầm lên, từ đó mang quần áo ra tiệm giặt.
Thấy vợ nặng lời, tôi không nhịn được nên cũng to tiếng với cô ấy. (Ảnh minh họa)
Tôi chứng kiến mọi chuyện và biết vợ mình quá đáng, nhưng góp ý thì cô ấy chẳng chịu nghe. Nhất là sau khi sinh con, vợ tôi càng tránh né mẹ chồng, không muốn cho con tôi gần mẹ.
Mẹ tôi quý cháu lắm, lúc nào cũng muốn được bế cháu trên tay. Vậy mà vợ tôi không cho mọi người ạ. Trước mặt tôi thì cô ấy miễn cưỡng đưa con cho bà nội. Còn sau lưng, có lẽ chẳng bao giờ rời tay khỏi con.
Hôm vừa rồi tôi đi làm về sớm, thấy mẹ đứng ngoài cửa phòng, mắt nhìn đắm đuối vào trong, tôi thương mẹ quá. Còn vợ tôi thì lẩm bẩm, trách mẹ chồng không chịu giặt đồ của cháu bằng tay.
Vợ tôi sinh con 5 tháng rồi, 3 tháng đầu, cô ấy không phải đụng tay vào một giọt nước lạnh, cho đến bây giờ, cô ấy vẫn chưa phải giặt đồ cho con, hàng ngày cho con ăn rồi chỉ tay 5 ngón sai mẹ chồng làm việc vặt.
Thấy vợ nặng lời, tôi không nhịn được nên cũng to tiếng với cô ấy. Cuối cùng, vợ tôi tức tối ôm con về nhà ngoại. Mấy ngày nay không được gặp con, tôi nhớ thằng bé quá, nhưng nghĩ kỹ thì tôi chẳng hề sai. Vấn đề là bây giờ nếu tôi đón vợ về, cô ấy sẽ càng quá quắt và không cho mẹ tôi đụng vào cháu. Có cách nào để vợ tôi thay đổi không mọi người?
(hung.cuongaz...@gmail.com)
Chuyện như phim của nàng dâu bị cả nhà chồng tệ bạc khi chồng vừa qua đời: Cuộc sống của mẹ con tôi hôm nay đã "trả lời" tất cả Cô nhớ mãi những gì họ đối xử với cô. Đến 49 ngày anh Hùng mất, nhà chồng Nhung vẫn còn tâm trí hạch toán rõ ràng từng khoản tiền như: 10 triệu tiền vé máy bay em gái anh Hùng sang đón thi hài anh trai, 6 triệu tiền taxi ông bà đi chợ... "Nhắn tới anh, người đàn ông của em:...