Bà nội chồng khó tính, tôi đã dựa vào má chồng để tìm nơi che chở
Giờ đây gia đình tôi thuộc nếp nhà “ tứ đại đồng đường”, nếu má chồng, và cả phận cháu dâu là tôi đây không lựa chiều thì mọi quy củ trong gia đình sẽ đảo lộn hết.
Khi tôi tiến tới với Huy, chồng tôi sau này, má tôi có phần lấn cấn. Bà biết gia cảnh bạn trai con mình thuộc “tam đại đồng đường”, lại có bà nội vô cùng khắt khe và kỹ tính. Khi con cái chúng tôi ra đời nữa, mọi thứ sẽ càng rối rắm thêm. Tôi về làm dâu sẽ phải lựa rất nhiều cho nếp nhà êm ấm. Bà sợ con gái, từ trước tới giờ sống nhởn nhơ, vô lo vô nghĩ, giờ sẽ khổ khi về làm dâu gia đình có phần phong kiến như vậy.
Lúc đó tôi mới 20 tuổi, mới học xong trung cấp mầm non. Tuy nhiên lửa tình yêu tuổi trẻ thôi thúc khiến tôi và Huy nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ. Thấy đôi trẻ hạnh phúc khi tìm được người tâm đầu ý hợp, người lớn đâu nỡ cấm cản. Đám cưới rình rang của chúng tôi diễn ra sau đó không lâu.
Gia đình nhiều thế hệ. (Ảnh minh hoạ)
Về làm dâu nhà chồng, tôi mới thấm những lời má cảnh tỉnh từ trước. Bà nội Huy năm nay đã 90 tuổi nhưng còn minh mẫn vô cùng. Răng bà vẫn đen nhưng nhức hạt na, giọng nói hào sảng đanh thép. Ba má chồng và Huy sợ bà một phép. Đương nhiên bà phải “nói được làm được” mới tạo thanh thế trong gia đình như vậy.
Thì bà vốn góa chồng từ thời tuổi trẻ, bỏ qua những đám gá nghĩa sau đó, bà đã một mình nuôi ba chồng Huy khôn lớn ăn học thành người như vậy. Cảm kích và biết ơn má, ba Huy đã nhắn nhủ vợ từ hồi mới cưới, rằng má chỉ có anh là con trai duy nhất, là nguồn sống và hy vọng của má. Em ráng hiếu nghĩa, làm tròn bổn phận để má an lòng.
Suốt ba mươi năm, má chồng đã sống nhẫn nhịn dưới ách bà như vậy. Nhất cử nhất động của bản thân, má đều phải tuân theo sự chỉ đạo của bà. Thời điểm Huy đang bú sữa mẹ, do bị cảm, bà “ra lệnh” cách ly má con để khỏi lây sang thằng bé. Má đã phải nhẫn nhịn lui về gian bếp phía sau nhà, sống một thời gian dài tăm tối khổ cực. Hằng đêm bầu vú căng sữa, con khóc đòi bú nhưng má đành cắn răng, nhìn má chồng chăm cháu theo cách riêng của bà. Đó là cách phổ biến mà thời điểm đất nước đói khổ cách đây mấy chục năm, nhiều bà má nuôi con nhỏ vẫn làm, hòa nước cơm với chút đường và cho con ti thay sữa mẹ.
Video đang HOT
Thời điểm tôi mới là dâu con, hai vợ chồng vẫn còn son rỗi và hay đi chơi về muộn. Bà nội chồng tuy tuổi cao nhưng ráng ngồi đợi vợ chồng cháu trai về tới nhà, rồi rao giảng lễ nghĩa hàng tiếng đồng hồ, Tuy có phần ấm ức nhưng lời bà có phần đúng nên tôi và Huy im thin thít. Từ đó về sau, dù mải vui bạn bè đến đâu, chúng tôi cũng bấm nhau về trước 9 giờ tối.
Những lúc bị bà nội chồng la mắng, chồng đi làm xa, tôi tìm đến má chồng như sự trú ngụ an toàn khi gặp chống chếnh. Hiểu tâm lý con dâu, má chồng rơm rớm nước mắt. Lạ thay bà không thừa cơ hùa theo nói xấu má chồng, ngược lại trấn an để con dâu có cái nhìn rộng lượng hơn. Má nói thời của bà nội Huy đói khổ, chiến tranh loạn lạc nên có phần khắc họa nên bản tính con người khắt khe kỹ lưỡng như vậy. Con đừng buồn mà ráng nghe theo lời bà để giữ nếp nhà bình an. Rằng nếu không có bà nghiêm khắc để nuôi dạy ba Huy và Huy nên người, thì giờ mọi thứ trong gia đình đã không đi vào nề nếp quy củ như vậy.
Cụ và chắt nội. (Ảnh minh họa)
Khi tôi sinh con trai đầu lòng, bà nội chồng lại một lần nữa can thiệp quá sâu vào phương pháp nuôi dạy con cái từ phía cháu dâu. Những cách thức đó đã phần nào cổ hủ, không còn hợp lý và khoa học, tuy nhiên tôi ráng nín nhịn để mọi thứ trong gia đình thuận chiều và yên ấm. Giờ đây gia đình tôi thuộc nếp nhà “tứ đại đồng đường”, nếu má chồng, và cả phận cháu dâu là tôi đây không lựa chiều thì mọi quy củ trong gia đình sẽ đảo lộn hết.
Có lần quá ấm ức dưới “ách” bà nội chồng, tôi bàn với Huy xin ra ở riêng. Lập tức sấm sét trong gia đình từ đầu dội xuống. Bà nội chồng họp gia đình, thiết lập lại trật tự, rằng nếp nhà từ bao đời nay dâu con cháu chắt quây quần dưới một mái nhà. Mọi thứ tuân thủ từ trên xuống, không có chuyện bất đắc chí mà xin ra ở riêng như vậy. Nếu tôi không chấp thuận, có thể tách riêng nhưng đi một mình. Con trai và chồng vẫn cứ ở lại đây, không được đi đâu cả.
Trước đợt Tết vừa rồi, bà nội chồng bị đột quỵ và nằm liệt giường hơn một tuần. Không tránh được quy luật đời người, bà nội yên nghỉ vào đúng hôm 23 tháng Chạp. Dù lúc bà còn sống, tư tưởng của bà và tôi không phù hợp, tuy nhiên trong thâm tâm tôi chưa bao giờ trách giận hay để bụng bà. Ở nơi xa hãy yên nghỉ, bà nhé.
Thu Vân
Theo phunuonline.com.vn
Nếu mai này chẳng còn thương nhau nữa...
Người đi về bên phải, ta chọn con đường rẽ trái, bỗng dưng thế giới xoay vần, chẳng đi cùng nhau nữa. Đó là ngày ta biết trước nhưng mặc nhiên bất lực nhìn mọi thứ vụn vỡ thành từng mảnh, đau rất đau. Có những mối tình kết thúc mà chẳng ai hiểu nổi nguyên do, như chuyện chúng mình!
Một ngày không nắng không mưa, chúng ta cãi nhau. Vốn dĩ tình yêu không thể thiếu dư vị của những hờn giận, nhưng nước tràn ly, tổn thương vì lời nói cứa sâu vào tim. Nhất nhất không nhường nhịn, tưởng yêu rất nhiều, thương rất đằm, nhưng cuối cùng tình yêu cũng chỉ là kỷ niệm dang dở.
Mơ giấc mơ buồn, tỉnh dậy thấy mình vừa đánh rơi hết yêu thương, chẳng còn chút gì sót lại. Ta chếnh choáng như vừa đi qua con dốc tuổi trẻ, dưới vực sâu vẫn còn đó bóng hình của người, từng thương rất nhiều. Con người vẫn luôn lạ lùng như thế, rõ ràng không muốn người ấy buồn nhưng vẫn không thôi làm nhau đau bằng lời nói như thể xát muối.
Ta đi qua những bình minh thưở mới yêu bằng tất cả say mê tuổi trẻ, thế nên giờ đây ta biết lấy gì để cắt xén bi thương thôi dằn vặt? Ta tự vấn chính mình, rốt cuộc sau tất thảy những gì mình làm cho nhau, tại sao tình yêu vẫn không ở lại?
Tự dặn lòng sẽ không để nước mắt lem ướt, nhưng ta là con gái, muôn đời vẫn yếu đuối sau vỏ bọc vờ mạnh mẽ. Ta khóc rất nhiều, nhưng tuyệt nhiên chẳng để người nhìn thấy. Sự lựa chọn hôm nay sẽ trở thành niềm đau cho ngày sau, bước đi rồi cũng đâu thể thanh thản nhìn những giọt tình chạm đáy vỡ tan. Là ta đang đau vì tình yêu tuổi trẻ đấy ư?
Có ai đó đã từng nói với ta rằng tình yêu người trẻ ấy mà, yêu hết mình nhưng lại không đủ can đảm để níu giữ tình yêu. Ta sợ khoảng cách, sợ những bất đồng văn hóa, sợ người chẳng thương ta nhiều như ngày mới yêu, ta mệt mỏi trong chính tình yêu mà ta dày công vun vén, rồi ta buông.
Phút sau cuối chẳng biết người có hận ta không, lòng ta cũng hóa băng giá, chắc chẳng yêu ai nhiều nữa đâu. Ta đã yêu người bằng tất cả những gì ta có, ta đã thương người như thể đây là lần cuối cùng ta yêu, vậy mà ta đã không gom đủ dũng khí để giữ người bên mình.
Sau những áp lực của cuộc sống, rằng người ta vẫn bảo khoảng cách luôn là trở ngại trong tình yêu, sau những câu nói của người thân khiến ta nhói đau, ta chọn cách chối bỏ tình yêu. Ta chỉ nói nếu như mai này mình chẳng còn thương nhau, thì hãy cứ một lần thành thật mà rời đi. Nhưng ta lại dối lòng mình quá nhiều...
Chẳng ai đủ mạnh mẽ để không khóc khi tình yêu rời đi, chỉ là người ta đang cố giấu thật nhiều đớn đau đằng sau ba chữ "không có gì" với một nụ cười vừa đủ. Nhưng ai biết rằng nụ cười ấy đã đánh lừa cảm xúc, người trao ta hai điều bội bạc!
Rồi người sẽ ổn thôi, như ngày ta chưa đến, ngày tình yêu chưa mang màu u sầu. Rồi người sẽ bước về phía không ta, sau lưng ầng ậc nước mắt đành bỏ lại cho thời gian phủi bụi. Ta thương người, nhưng không thể chọn nắm tay người nữa rồi.
Nếu mai này chẳng còn thương, chỉ mong một lần người đọc được những lời gan ruột nhưng hãy chớ để tâm. Vì dẫu rằng xa nhau, mãi mãi hình bóng tạm gọi là người thương, ta vẫn nâng niu, vuốt phẳng nơi trang nhật ký, nơi lồng ngực trái.
Phía không nhau, không nắng ấm áp, cơn mưa nào vừa đi cuốn trôi đi tất cả? Những nụ hôn vội bỗng đánh rơi, những vòng tay đan chặt buông lơi tự thời khắc nào khiến tất cả thảng thốt trả về quá khứ một tiếng thở dài.
Đôi khi không phải cứ thương hết lòng là sẽ mãi ở bên nhau, như người và ta, chỉ có duyên gặp gỡ nhưng chẳng đủ phận để nắm tay nhau lâu thật lâu...
Theo guu.vn
Chi 5 triệu "tút tát" lại bản thân để gặp người yêu cũ dịp họp lớp, tôi choáng váng khi thấy bộ dạng của anh Nhìn thấy Huy từ ngoài đi vào, tôi suýt sặc cốc nước đang uống dở. Còn đâu là anh chàng người yêu cũ điển trai của tôi ngày nào? Chắc mọi người chẳng còn xa lạ gì với chuyện họp lớp đầu năm nữa. Cứ đến dịp này là các lớp học hay hội bạn học cũ lại tổ chức những buổi liên...