Ba năm làm dâu, tôi thấy khổ hơn cả 25 năm trước đó cộng lại
Tôi nghiệm ra một điều rằng, lấy chồng phải xem kĩ nhất là ba má chồng.
Tôi mới lấy chồng 3 năm mà sao thấy khổ quá, thấy hối hận vô cùng dù chồng tốt, yêu thương mình nhưng chồng đi biền biệt, cả năm ở bên vợ chắc chỉ được năm tháng. Còn lại, tôi ở với ba má chồng. Cuộc sống rất khổ, cả về thể chất lẫn tinh thần dù gia đình không phải thuộc diện khó khăn.
Tôi không hòa hợp được với ba má chồng nên rất khổ (Ảnh minh họa)
Tôi là người Nha Trang, lấy chồng ở Sài Gòn nhưng chồng lại công tác ở Cần Thơ, chỉ cuối tuần mới về nhà. Vì thế, chỉ có tôi sống cùng ba má chồng và cô em chồng kém 8 tuổi. Ba má chồng đều đã nghỉ hưu, có một sạp vải ở ngoài chợ. Hai người đều khó tính, tằn tiện, chi li.
Sống ở thành phố mà ba má nuôi đủ lợn, gà, chó, mèo. Tôi làm việc ở ngân hàng, sáng nào cũng phải dậy từ 4h30 để băm rau nấu cám cho lợn, dọn chuồng cho chó mèo, rồi cho gà ăn. Xong đâu đấy thì cũng đã 6h sáng. Lúc này, tôi lại vội vàng nấu cơm sáng cho cả nhà. Đợi mọi người ăn xong, tôi rửa bát rồi mới được đi làm. Thú thật, nhà tôi không khá giả nhưng là gia đình cơ bản, ba má đều làm nhà nước nên chưa bao giờ tôi phải làm mấy việc chăm gà, chăm lợn như vậy.
Đến chiều về lại vội vàng đi chợ, nấu cơm. Xong bữa tối thì tôi bắt đầu dọn nhà, mọi người tắm rửa xong thì tôi vò quần áo (má chồng bắt tôi phải vò quần áo trước khi cho vào máy giặt bởi như thế mới sạch). Lúc xong xuôi mọi việc thì cũng đã quá nửa đêm, tôi đổ sập người xuống giường ngủ được vài tiếng lại bắt đầu một ngày mới theo lịch trình đã định.
Kể từ khi lấy chồng, lúc nào tôi cũng thấy mình thiếu ngủ. Đến mức, cứ 10h sáng hàng ngày là tôi lại vờ đi vệ sinh rồi ngủ trong đó 15 phút cho tỉnh táo mới ra làm việc tiếp được.
Tôi có than thở với chồng, anh lựa lời nói lại với ba má nhưng má bảo: “Dậy thế có gì mà sớm? Chả nhẽ anh để chúng tôi dậy hầu vợ anh?”. Nghe vậy, chồng lại im lặng rồi động viên tôi cố gắng.
Video đang HOT
Nhưng những ngày tháng đó vẫn chưa phải là khổ nhất. Khi tôi mang thai, má chồng vẫn bắt sinh hoạt theo lịch trình cũ. Nhiều hôm quá mệt, tôi ngủ quên thì ba má cằn nhằn mãi không dứt. Cô em chồng còn trẻ khỏe không bao giờ thấy động tay vào việc nhà. Hễ đi học về là tót lên phòng, tới giờ cơm lại xuống, ăn xong lại đi lên.
Tôi phải mổ đẻ, má chồng chỉ vào viện hai lần mà không lần nào bế cháu. Trong viện chỉ có má tôi, chồng tôi thay nhau chăm. Một tuần sau, tôi được xuất viện về nhà, má tôi cũng về lại Nha Trang vì không hợp với sui gia. Chồng tôi xin nghỉ được một tháng để ở nhà chăm vợ.
Mệt mỏi về thể xác, tinh thần, tôi chỉ biết khóc (Ảnh minh họa)
Tôi xin thề với trời đất rằng mình không nói điêu một chút nào nhưng từ khi tôi sinh, chưa bao giờ má chồng, ba chồng bồng cháu lấy một lần. Em chồng cũng vậy. Ai cũng nói sợ gặp xui xẻo nên không bước chân vào buồng bà đẻ, nhất là ba má đang buôn bán, kinh doanh. Chuyện thật nghe như bịa, vừa cay đắng, vừa chua xót.
Đến lúc chồng phải đi Cần Thơ làm việc, tôi mới khốn khổ cùng cực. Tôi phải chăm con mà vẫn phải lo cơm nước hàng ngày. Có hôm con quấy quá, tôi phải bế cả buổi, không kịp nấu nướng, ba má chồng đi chợ về nói tôi không ra gì. Tôi nước mắt lưng tròng: “Cháu khóc quá, con phải trông nên không làm gì được” thì má chồng quay ra lườm nguýt: “Chăm con cũng không nên hồn”.
Sinh mổ, lại không được nghỉ ngơi, tầm bổ, ức chế về tinh thần nên tôi sút cân nhanh chóng, chỉ còn 41kg, sữa không đủ cho con bú. Con phải ăn thêm sữa ngoài mà tiền sữa đều là tiền của vợ chồng tôi và của ba má tôi cho chứ nhà chồng tuyệt nhiên không quan tâm, để ý gì.
Nhiều lúc buồn lòng, tôi cũng chỉ dám tâm sự với chồng chứ không dám nói với má vì thương má lo lắng, buồn lòng. Nhưng “nước xa không cứu được lửa gần”, chồng cũng chỉ biết động viên an ủi chứ không giúp được gì. Chính anh còn sợ ba má nên không dám nói.
Mới đi lấy chồng ba năm mà tôi thấy mình khổ quá, khổ hơn tất cả những buồn đau, bất hạnh của 25 năm sống trên đời trước đó cộng lại. Tôi nghiệm ra một điều, lấy chồng không phải chỉ cần chồng tốt, thương yêu mình mà còn phải chọn cả bố mẹ chồng nữa. Nhìn tình cảnh hiện tại của mình, tôi rất hối hận, phải chi ngày đó nghe lời ba má không lấy chồng xa…
Theo PNVN
Sững sờ chỉ vì hành động thiếu tế nhị của mẹ chồng trong ngày cưới
Tối đó cô dì chú bác nhà tôi ai cũng xôn xao vì những hành động của mẹ chồng tôi. Những tưởng mọi chuyện như thế là quá đủ rồi, không ngờ đến ngày cưới chuyện còn lớn hơn nữa.
Tôi vừa cưới chồng được hai ngày nhưng quả thật tôi không nghĩ mình sẽ làm dâu của mẹ chồng tôi được bao nhiêu lâu nữa. Chuyện xảy ra hôm cưới quả thật làm cho tôi ấm ức vô cùng.
Trước khi cưới anh, tôi cũng đã nghe thoáng qua mẹ chồng tương lai là một người rất ghê gớm. Nhưng lúc đó tôi nào có nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là tôi yêu anh và muốn làm vợ anh chứ chuyện mẹ chồng tôi không để ý lắm. Ai ngờ đến lúc này tôi mới thấm được hai từ ghê gớm mà thiên hạ đồn thổi là như thế nào.
Ngày làm lễ gia tiên, nhà trai đưa xuống nhiều sính lễ. Trong lúc các bác tôi nhận lễ xong rồi đưa vào trong bàn thì ở ngoài mẹ chồng tôi khoe. Nào là lợn hết mấy triệu, lợn quay to lắm không như nhà người ta bé xíu, cau trầu phải thuê người chuyên nghiệp kết mà tiền công cũng cao hơn người ta. Hàng xóm nghe chỉ gật gù khen vài câu có lệ, nhưng trong lòng thì chắc buồn cười nhà chồng tôi lắm.
Sau khi vào làm lễ, đến phần trao quà, nhà tôi vốn đông anh em nên vàng cho tôi khá nhiều. Lúc đó mẹ chồng ghé vào tai tôi nhưng nói khá to: "Cẩn thận coi chừng vàng giả nghe con, thời buổi này không tin ai được đâu". Phải nói rằng lúc đó không chỉ mình tôi thấy khó chịu, mà tất cả mọi người đều cảm thấy mẹ chồng tôi rất vô duyên.
Tối đó cô dì chú bác nhà tôi ai cũng xôn xao vì những hành động của mẹ chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Ngoài kia biết bao nhiêu lời bàn tán xôn xao, vậy mà mẹ chồng dường như không hề biết. Ai trong buổi lễ hôm đó đều lắc đầu ngao ngán, có người còn vỗ vai tôi như an ủi sợ rằng tôi sẽ khó sống với người mẹ chồng như thế. Nói năng không biết suy nghĩ, không có chút tế nhị nào cả.
Chưa hết những hành động thiếu suy nghĩ, mẹ chồng tôi còn tỏ ra là một người tính toán trước thông gia và bà con hai họ. Chuyện kể ra thì xấu hổ nhưng quả thật mẹ chồng tôi cư xử quá tệ. Thường thì ở quê sính lễ mà nhà trai đưa tới sau khi làm lễ gia tiên xong sẽ chia ra một phần nhỏ để nhà trai mang về. Hôm đó các chị chia một phần heo quay, cau trầu, giò chả... để vào giỏ và đưa cho một người ở nhà trai.
Không hiểu vì phần quà quá ít hay bản tính như vậy mà mẹ chồng nói vội: "Để đồ lại làm gì mà chia cho người ta có chút xíu?". Lúc đó nhà tôi thấy ngại vô cùng. Tối đó cô dì chú bác nhà tôi ai cũng xôn xao vì những hành động của mẹ chồng tôi. Ba mẹ tôi chỉ nghe thôi chứ không nói gì về bà thông gia, nhưng tôi hiểu ba mẹ hẳn rất lo lắng cho tôi.
Suốt đêm đó tôi không thể ngủ, một phần vì ngày mai phải xa nhà, về nhà chồng ở, thương bố mẹ, một phần cũng nghĩ về hành động của mẹ chồng mà suy diễn cho cuộc sống làm dâu sau này của tôi. Những tưởng mọi chuyện như thế là quá đủ rồi, không ngờ đến ngày cưới chuyện còn lớn hơn nữa. Sau khi kết thúc đám cưới, tôi xin phép vào thay áo cưới để đi gội đầu. Tôi vừa đi vào phòng thì em chồng gọi tôi lại bảo tôi cất thùng tiền mừng.
Tôi cứ nghĩ cũng được nên đưa tay ôm thùng tiền mừng, đi được vài bước thì mẹ chồng chạy xồng xộc tới chụp lấy thùng tiền. Bà bảo: "Cái này để mẹ cất cho, con mới về làm dâu không biết chỗ nào kín đáo đâu".
Mới chỉ 2 hôm thôi mà tôi đã sợ cảnh làm dâu quá. (Ảnh minh họa)
Nghe thế, tôi cũng vô tư đưa cho bà rồi vào phòng thay váy áo. Đi được vài bước, lại nghe thấy bà nói với một dì: "Mới về làm dâu mà đòi cầm tiền mừng, nó nghĩ sao thế nhỉ? Muốn vượt mặt bà mẹ chồng này hả? Tôi đã già đã yếu đâu".
Tôi có cảm tưởng mình đi không vững nữa, tôi nào có cần tới số tiền đó làm chi. Với cả có phải tôi chủ động ôm tiền mừng đi đâu. Mọi chi phí đám cưới vợ chồng tôi bỏ ra, tôi có kêu ca câu nào đâu.
Từ lúc đó trở đi tôi không thể nào vui vẻ được, vội vã đi tẩy trang xong dọn dẹp nhà cửa thì đã đến khuya. Lúc lên phòng, đi ngang qua phòng khách, tôi thấy mẹ chồng đang mở tiền mừng ra đếm. Em chồng thấy tôi thì gọi tôi lại phụ ghi chép cùng mẹ. Nhưng bà bảo em ấy: "Tay mày làm gì mà không ghi được?".
Tôi biết ý bà không muốn tôi đụng đến nên cũng lấy lý do mệt xin phép lên phòng. Mới chỉ 2 hôm thôi mà tôi đã sợ cảnh làm dâu quá. Tôi không thể thân thiết với mẹ chồng được nên bị họ hàng đánh giá dâu mới không hòa đồng, lúc nào mặt mũi cũng buồn rầu. Đến chồng tôi cũng hỏi tôi bị làm sao mà không thấy tôi cười, chẳng lẽ vừa lấy anh đã hối hận. Tôi có nên nói với chồng để giải tỏa sự bực tức này không? Chứ để trong lòng thế này tôi khó chịu lắm.
Theo PNVN
Phụ nữ phải làm dâu sao khổ thế Dù tôi có cố gắng đến đâu đi chăng nữa thì giữa tôi và nhà chồng vẫn có một khoảng cách không thể lấp đầy... Dù tôi có cố gắng đến đâu đi chăng nữa thì giữa tôi và nhà chồng vẫn có một khoảng cách không thể lấp đầy... (Ảnh minh họa) Tôi 24 tuổi, mới lấy chồng được hơn 1 năm,...