Bà mẹ chồng hoang tưởng
Bà chửi cô là “ sao chổi”, và nếu cô “Chết đi, biến đi cho khuất mắt” thì con trai bà sẽ cưới được Hạnh hoặc 1 cô gái nào giàu có tương tự như thế.
Lịch là con trai duy nhất trong nhà, bố anh mất lúc anh còn bé tí. Từ đó đến nay, chỉ có 2 mẹ con sống vui vầy với nhau. Ngoại hình Lịch ở mức trung bình, bằng cấp không có nên anh chỉ xin được 1 chân chạy cho công ty chuyển phát nhanh. Hai mẹ con trông vào đồng lương duy nhất của anh nên cuộc sống chả dư dả gì cho lắm.
Trong lần đi chuyển phát hàng, chẳng may anh bị 1 cô gái đi xe phóng nhanh, lao thẳng vào người. Đó cũng là cơ duyên để anh quen Hạnh – tên cô gái ấy. Sau khi qua lại 1 thời gian, Lịch mới biết gia cảnh nhà Hạnh rất khá. Bản thân Hạnh cũng là người giỏi giang, kiếm ra tiền.
Hai người qua lại như bạn bè, thi thoảng Hạnh còn đến nhà Lịch chơi. Mẹ Lịch thấy Hạnh giàu có thì mở cờ trong bụng, tiếp đãi như thượng khách. Bà mấy lần bảo Lịch chớp lấy cơ hội mà tán Hạnh vì “lấy được con bé ngang với vớ được mỏ vàng”.
Trước đây, mẹ Lịch luôn coi con trai bà là nhất, không con nhà nào bằng được. Lần này Lịch quen được Hạnh, bà càng được thể huênh hoang với hàng xóm: “Đấy, đứa nào được như thằng Lịch nhà tôi! Nó chả có gì đâu nhưng yêu được con gái nhà giàu danh giá!”.
Nhưng khi Lịch còn chưa kịp bày tỏ gì với Hạnh thì cô đã gửi thiệp mừng đến tay anh. Mẹ Lịch điên tiết lắm, ngày đêm trách móc “Chậm chạp để thằng khác hớt tay trên”.
Khổ nỗi thực tế Hạnh nào có ý tứ gì với Lịch! Cô qua lại với anh vì thấy anh cũng là người hiền lành, tử tế và để xin lỗi anh chuyện cô tông xe vào mà anh chẳng hề bắt đền gì thôi.
Rồi Lịch cũng cưới Hảo – nhân viên thu ngân siêu thị. Hảo ngoan ngoãn, hiền lành, tuy học hành không cao nhưng cô rất hiểu biết và lễ phép. Mẹ Lịch không phản đối nhưng cũng chẳng hào hứng với con dâu mới. Thi thoảng bà lại “nổ”: “Thằng Lịch nó không tầm thường đâu! Trước đây gái nhà giàu danh giá còn theo nó đầy!”.
Cuộc sống với đủ thứ cần đến tiền, nhất là khi con trai đầu lòng của 2 vợ chồng Lịch ra đời. Với mức lương hiện tại, vợ chồng Lịch phải tằn tiện hết mức. Nhưng hình như mẹ chồng cô không hiểu điều đó.
Khi cô đi làm lại, không có người trông con, bà bắt thuê người giúp việc chứ nhất định không chịu bế con giúp vợ chồng Lịch với lý do: “Tao còn phải đi chùa, đi tập thể dục, đi sang nhà mấy bà bạn chơi, thời gian đâu mà bế con cho vợ chồng mày! Số tao phải sướng thế chứ sao phải khổ?”. Hảo đành ngậm ngùi thuê người trông con theo giờ cho tiết kiệm, còn việc nhà 1 mình cô vẫn làm hết.
Video đang HOT
Mẹ Lịch còn rất thích mua sắm quần áo đẹp và đồ trang sức cho bằng bạn bằng bè. Mỗi lần biết 2 vợ chồng Hảo lĩnh lương, bà lại nói thẳng: “Đưa tao ít tiền tao mua cái vòng ngọc!”. Tiền thì cầm trong tay, chả lẽ Hảo nói không có. Mà đưa cho bà thì cả tháng 2 vợ chồng và con ăn bằng gì?
Hảo chán lắm mà chẳng biết làm thế nào, đành đưa cho bà rồi cố gắng làm thêm hòng kiếm chút tiền. Nhiều khi cô tủi thân, khóc không ra nước mắt. Quả thực, mua sữa cho con trai, cô còn phải suy đi tính lại, chọn loại rẻ nhất mà vẫn đảm bảo chất lượng. Nhưng mẹ chồng cô cứ như người ngoài vậy, chẳng cần biết đến con cháu sống chết ra sao.
Nhiều lần Hảo kể lể với chồng, Lịch lạnh lùng bảo: “Mẹ chỉ có mình anh thôi, cả đời mẹ chịu khổ nuôi anh rồi. Giờ để mẹ hưởng thụ tuổi già thì có gì sai?”. Hảo không biết nói sao nữa.
Cuộc sống ngột ngạt vì tiền nong làm Hảo mệt mỏi vô cùng. Đến khi mẹ chồng đòi tiền cô để mua chiếc đồng hồ mạ vàng với giá hơn cả 1 tháng lương của cô thì Hảo không thể chịu đựng nổi nữa. Cô ngân ngấn nước mắt nói với bà: “Mẹ có biết cháu trai mẹ không có sữa mà ăn không?”.
Tưởng bà sẽ thương xót mà thông cảm cho con cháu, ai dè bà trừng mắt lên quát: “Con mày thì mày phải nuôi, kêu ca cái nỗi gì? Tao là mẹ chồng mày, mày phải có trách nhiệm phụng dưỡng. Mày không làm được thì để đứa khác làm!”.
Rồi bà than thở: “Sao cái số tôi nó khổ thế? Con trai tôi đẹp trai, tài giỏi, con dâu giàu có, danh giá thì không lấy, lại rước về cái loại vừa xấu, vừa không biết kiếm tiền thế này?”.
Cũng từ hôm đó, cuộc sống của Hảo bắt đầu những ngày tháng như trong địa ngục. Những bài ca mắng chửi cô “Ngu dốt, kém cỏi, không biết kiếm tiền…” đều như cơm bữa. Cứ nhìn thấy mặt Hảo là bà lại “ca”.
Lâu dần, bà còn tưởng tượng ra chuyện hoang đường, rằng tại cô nên Lịch mới không lấy được Hạnh – người con gái giàu có, danh giá. Bà chửi cô là “sao chổi” và nếu cô “chết đi, biến đi cho khuất mắt” thì con trai bà sẽ cưới được Hạnh hoặc 1 cô gái nào giàu có tương tự thế. “Con trai tao ngời ngời như thế cơ mà, sao phải lấy cái loại gái như mày?”.
Chẳng biết có phải cuộc sống quá khó khăn dẫn đến bí bách hay nghe nhiều những lời mẹ nói rồi cũng cho là thật, mà Lịch ngày càng lạnh nhạt và thô lỗ với Hảo.
Cô tuyệt vọng thật sự, chỉ còn biết bấu víu vào con trai để tìm niềm an ủi. Với bản tính hiền lành nên Hảo vẫn chỉ biết chịu đựng và cố gắng chấp nhận với suy nghĩ: “Mẹ cũng chẳng sống được với mình cả đời…”.
Theo PLXH
17 suy nghĩ cực "điên" của gái ế lâu năm
Chỉ cần một người tỏ ra tốt với mình cũng tưởng người ta thích mình, một người chạm nhẹ vào tay cũng tưởng họ có "tình ý" với mình, bất kỳ người nào bắt chuyện làm quen cũng hớn hở đáp lại. Người ta gọi đó là... hoang tưởng.
1. Không yêu ai lâu rồi cũng quen, đôi khi nghĩ mình không quá mập hay quá xấu, nhưng nghĩ mãi cũng chẳng hiểu tại sao lại không có người yêu. Chắc là cũng từng mơ tưởng có một tình yêu bền đẹp, thế nhưng tình yêu ấy không vượt qua nổi định kiến, không vượt qua nổi gia đình, không vượt qua nổi bản thân... Thế thôi bỏ đi, giữa tự do và ràng buộc, vẫn chọn tự do hơn.
2. Chỉ cần một người tỏ ra tốt với mình cũng tưởng người ta thích mình, một người chạm nhẹ vào tay cũng tưởng họ có "tình ý" với mình, bất kỳ người nào bắt chuyện làm quen cũng hớn hở đáp lại. Người ta gọi đó là... hoang tưởng.
3. Người mình thích nó không thích mình, người mình không thích nó cũng không thích mình luôn.
4. Người ta bảo mỗi người con gái luôn có ít nhất một anh con trai yêu quý. Còn số lượng nhiều hay ít tùy thuộc vào độ ảo tưởng của mỗi người.
5. Lúc nào cũng chúi mũi vào điện thoại nhưng kỳ thực chẳng có ma nào gọi điện hay nhắn tin.
6. Muốn yêu nhưng lười nói chuyện, ngại bắt đầu, ít kiên nhẫn với một ai đó.
Có quá nhiều suy nghĩ "điên rồ" khiến các nàng "ế" dài.
7. Cũng có ý định yêu đương nhưng nghĩ đến số tiền điện thoại phải nạp cho mỗi cuộc buôn chuyện là trong lòng ngậm ngùi chua xót. Đành thôi...
8. Đến tháng "bà dì" đến muộn cũng chả lo gì hết.
9. Không muốn yêu đương, xung quanh toàn đối tượng không phù hợp, thế rồi lao đầu đi du lịch. Càng đi gái ế càng không có người yêu.
10. Miệng luôn nói không tin vào tình yêu, đàn ông chẳng thằng nào tốt cả, một mình sống cũng là ổn rồi. Nhưng nhìn thấy bọn nó tay trong tay, có cặp trên đường cũng thỉnh thoảng buồn bã. Thật ra có cô nàng nào mạnh mẽ cả đâu, cũng bánh bèo lắm chứ. Nhưng tình yêu là không tạm bợ, nên cứ chờ hoài, chờ hoài để tìm được người tốt nhất.
11. Nhìn bọn có gấu cãi nhau tưởng bọn nó đang diễn tuồng.
Cảm giác khi biết một người mình thích cũng thích mình thật là... Cái này cũng tương tự như trên, hoang tưởng. (Ảnh minh họa)
12. Nhật ký điện thoại là số bố mẹ dày đặc, còn lại là mấy đứa bạn thân.
13. Cảm giác khi biết một người mình thích cũng thích mình thật là... Cái này cũng tương tự như trên, hoang tưởng.
14. Trong tim mỗi người tưởng không yêu ai, thì luôn có một người phá vỡ được quy tắc này.
15. Đi đâu cũng xuềnh xoàng, chẳng cần trang điểm. Tự an ủi mình là vẫn đẹp, thực tình là chẳng ai theo.
16. Cùng bọn ế lâu năm chê đàn ông thời nay đui mù hết rồi...
17. Riết rồi nhìn điện thoại báo có tin nhắn cũng... kệ xừ mày, vì chắc chắn biết chị tổng đài nhắn rồi nên khỏi xem.
Theo Đất Việt
Bị bắt quả tang ngoại tình vợ còn bảo chồng hoang tưởng Ai nhìn vào thì cũng nghĩ gia đình tôi hạnh phúc. Tôi cũng đã từng hãnh diện với điều đó. Có ai ngờ cái hạnh phúc đó chứa nhiều điều cay đắng. Mình có một cô vợ được nhiều người khen là đẹp, một cô con gái 5 tuổi. Hai vợ chồng mình hiện sống ở Hà Nam. Mình là kỹ sư xây...