Ba Huân mở rộng chuỗi liên kết sạch từ trang trại tới bàn ăn
Dự kiến, khi nhà máy xử lý, chế biến trứng gia cầm công nghệ cao tại huyện Phúc Thọ (Hà Nội) đi vào hoạt động, số lượng lớn trứng gia cầm trên địa bàn sẽ được Công ty TNHH Ba Huân bao tiêu trọn vẹn. Đây là tin vui với nhiều người chăn nuôi ở Thủ đô và vùng phụ cận.
Giải bài toán đầu ra, vùng nguyên liệu
Đóng gói sản phẩm trứng sạch tại Công ty Ba Huân. Ảnh: Ngọc Thọ
Hiện đang có hàng ngàn nông dân tham gia vào dây chuyền chăn nuôi an toàn sinh học, trong chương trình liên kết 4 nhà của Công ty Ba Huân (gồm nhà nông, nhà khoa học, nhà doanh nghiệp và Nhà nước). Mô hình liên kết này giúp người nông dân được hỗ trợ về vốn, con giống, kỹ thuật phòng chống dịch bệnh, được bao tiêu đầu ra toàn bộ sản phẩm với giá cả ổn định. Sản phẩm của nông dân làm ra được Ba Huân bao tiêu toàn bộ, từ đó giúp cho đời sống của bà con ổn định.
Tại một hội thảo về kết nối chuỗi liên kết trứng gia cầm thương phẩm, báo cáo của Sở NNPTNT Hà Nội cho hay, trên địa bàn thành phố đã hình thành các xã, vùng chăn nuôi trọng điểm; xây dựng được các hợp tác xã chăn nuôi và chuỗi liên kết.
Đây là hướng đi đúng, giúp khai thác tối đa lợi thế điều kiện tự nhiên – xã hội, phát triển chăn nuôi quy mô lớn, tạo ra lượng sản phẩm lớn, tính đồng đều cao, tạo thế mạnh trong hội nhập. Năm 2015, mỗi ngày Hà Nội tiêu thụ 1.120 tấn thực phẩm; dự báo vài năm tới, riêng nhu cầu thịt gia súc, gia cầm đã 1.130 tấn/ngày, chưa kể trứng 3 triệu quả/ngày.
Tuy nhiên, lãnh đạo Sở này cũng chỉ ra những hạn chế lớn nhất của chăn nuôi gia cầm của Hà Nội là: Trại chăn nuôi gia cầm và sản xuất trứng thương phẩm quy mô lớn chưa nhiều, đa số nhỏ lẻ, xen trong khu dân cư; Năng suất, chất lượng sản phẩm thấp, chưa có thương hiệu uy tín; Tiêu thụ sản phẩm không ổn định, giá cả phụ thuộc thương lái; Giá đầu vào cao, đầu ra thấp; Liên kết sản xuất và tiêu thụ còn hạn chế, việc hợp tác với doanh nghiệp trong sản xuất, tiêu thụ chưa nhiều; Đầu tư lớn, rủi ro cao; thiếu vốn; vay vốn còn khó, nếu được vay thì mức thấp.
Video đang HOT
Nhìn nhận những thách thức này, ông Phạm Thanh Hùng – Giám đốc Công ty Ba Huân Hà Nội chia sẻ: Trước đại dịch cúm gia cầm H5N1 đầu năm 2000 làm lao đao nhiều doanh nghiệp trong đó có công ty ông, Ba Huân luôn trăn trở về một giải pháp cùng bà con vượt qua khó khăn, nâng cao chất lượng sản phẩm trứng. Sau nhiều ngày đau đáu tìm hiểu về giải pháp, công ty đã quyết định nhập về Việt Nam công nghệ xử lý trứng được xem là đứng hàng đầu thế giới: Hệ thống thiết bị xử lý trứng gia cầm của Tập đoàn Moba (Hà Lan), giúp quy trình xử lý trứng gia cầm được tự động hóa 100%.
Công ty Ba Huân cũng mạnh dạn đầu tư xây dựng hệ thống chuồng trại mới theo tiêu chuẩn công nghệ tiên tiến: Chuồng kín- mát, hiện đại, phù hợp với công nghệ tiên tiến hiện nay trong khu vực và quốc tế; đáp ứng tiêu chuẩn, tiết kiệm để nuôi gà cung cấp nguồn thực phẩm ổn định, chất lượng cho thị trường tiêu dùng của nhân dân. Chính điều này đã giúp công ty vượt qua khủng hoảng của thị trường và đạt được bước phát triển như ngày hôm nay.
Theo ông Hùng, tới nay, công ty ông đã hoàn chỉnh chuỗi an toàn vệ sinh thực phẩm từ trang trại đến bàn ăn bao gồm trang trại chăn nuôi gia cầm công nghệ cao quy mô 18 ha, tổng đàn 1.000.000 con; nhà máy chế biến thức ăn chăn nuôi công suất 20 tấn/giờ tại Tân Uyên, Bình Dương; nhà máy xử lý trứng gia cầm quy mô 2ha, công suất 185.000 trứng/giờ tại Bình Chánh, TP.HCM; nhà máy chế biến thực phẩm quy mô 5ha, tổng công suất 50 tấn/ngày tại Đức Hòa, Long An.
Hiệu quả từ mô hình liên kết 4 nhà
Ông Hùng cũng cho biết, Công ty Ba Huân đang mở rộng đầu tư ra phía Bắc, xây dựng nhà máy xử lý, chế biến trứng gia cầm công nghệ cao tại huyện Phúc Thọ (Hà Nội) với quy mô 2ha, tổng vốn đầu tư trên 110 tỷ đồng, công suất xử lý 65.000 trứng/giờ, sử dụng công nghệ cũng của Tập đoàn Moba (Hà Lan).
Ông Phạm Thanh Hùng cũng cho biết, giống như các trang trại khác trên cả nước, có những thời điểm, trang trại nuôi gia cầm phải vứt bỏ hàng ngàn, hàng vạn quả trứng vì không ai mua. “Mấu chốt là phải bảo đảm đầu ra sản phẩm ổn định, được giá cho nông dân” – ông Hùng nói. Ông Hùng thông tin, khi nhà máy trên của Ba Huân đi vào hoạt động, công ty nhận trợ giúp kỹ thuật, giúp người chăn nuôi có sản phẩm đảm bảo tiêu chuẩn EU; đồng thời sẵn sàng bao tiêu toàn bộ sản phẩm an toàn vệ sinh với điều kiện có hợp đồng giữa tập thể, cá nhân với công ty; khi giá thị trường xuống dưới giá thành sản phẩm, công ty vẫn giữ giá mua sao cho người chăn nuôi có lãi để tái sản xuất.
Cũng theo ông Hùng, quy trình xử lý trứng của Ba Huân trải qua các công đoạn: rửa trứng, sấy khô, chiếu tia UV diệt khuẩn, soi tìm trứng hư, áo một lớp dầu bảo vệ giúp ngăn ngừa sự xâm nhập của vi khuẩn từ bên ngoài vào trong trứng, in nhãn hiệu và ký hiệu để truy xuất nguồn gốc từng quả trứng khi cần, cân trọng lượng và đóng hộp thành phẩm. Với quy trình này, trứng được xử lý và diệt khuẩn đạt chuẩn quốc tế về vệ sinh an toàn thực phẩm. Tất cả các công đoạn hoàn toàn vô trùng và tự động hóa 100%.
Theo Danviet
Rau sạch - đam mê và... nản lòng
Những vùng thuần nông nhưng hiếm rau sạch; những nông dân sản xuất và cửa hàng bán rau sạch bị ế ẩm; nhiều người làm rau sạch đã nản lòng và bỏ cuộc; nhưng cũng có những người đang say mê và theo đuổi nghiệp làm rau sạch... Đó là những câu chuyện phóng viên NTNN ghi nhận ở Phú Yên.
Rau thì phải... rẻ
Nông dân trồng rau ở làng nghề Ngọc Lãng, TP.Tuy Hòa. Ảnh: H.P
Gần một năm qua, bà Ngô Thị Nhạn (ở thôn Quy Hậu, xã Hòa Trị, huyện Phú Hòa, Phú Yên) quanh quẩn với mảnh vườn rau trái. Chồng mất, các con đều lớn và đỡ đần hết việc làm ruộng, bà chỉ "trồng rau sạch cho tụi nó ăn". Bà Nhạn cho hay: "Tui bón lót bằng phân chuồng ủ kỹ. Cũng "điểm điểm" chút phân urê, sau một tuần mới cắt ăn. Tuyệt đối không dùng thuốc độc trừ sâu. Sâu bọ ăn còn bao nhiêu thì... mình ăn. Già rồi, đau bệnh đủ thứ, ăn cái gì cũng sợ. Trước, tui cũng chẳng để ý chuyện rau cỏ, cứ mua đại về ăn nhưng bây giờ biết... sợ chết rồi!".
Theo bà Nhạn, quanh vùng, người trồng rau trái để bán, thường dành riêng một luống để... gia đình ăn. Đây là luống không phun thuốc độc, rau thường cằn cỗi hơn. Bởi theo họ, "sâu bọ tràn lan, không phun thuốc độc để diệt thì làm lấy gì ăn?!". Mà dân vùng quê này cũng chả để ý gì chuyện "dư lượng thuốc độc", cứ có ăn là được rồi, thấy rau đẹp thì càng thích...
Anh Trần Công Pháp - con bà Nhạn, buôn bán tạp hóa ở phường 1, TP.Tuy Hòa, Phú Yên, kể: "Trồng được thứ gì, má tôi đóng bao gửi cho gia đình mấy đứa con. Ăn chưa kịp hết rau, bà đã gửi tiếp; tôi phải cho lại người quen và bán. Thực tế ở địa phương này, chuyện tự trồng rau như nhà tôi bây giờ rất hiếm. Nhiều người cũng biết, ăn rau chợ theo kiểu trồng lâu nay là có hại, thế nhưng cuộc sống vất vả, rồi cũng cứ ăn đại, cho đủ no qua bữa".
Trong khi đó, tại vùng chuyên canh rau Bình Ngọc (Tuy Hòa), nhiều chương trình tập huấn trồng rau sạch đã được triển khai trong những năm qua và hầu hết nông dân ở đây đã nắm bắt, ứng dụng thành thạo. Theo ông Nguyễn Ngọc Anh - Giám đốc Hợp tác xã Dịch vụ nông nghiệp Bình Ngọc, 13.000m2 rau VietGAP tại đây mỗi năm cho ra khoảng 110 tấn rau các loại, với việc người trồng rau chỉ sử dụng các chế phẩm vi sinh, luôn ghi chép nhật ký ngày giờ bón phân, phun thuốc... Ngoài ra, làm rau VietGAP còn phải chịu chi phí kiểm nghiệm thường xuyên, rau phải tưới và rửa bằng nước sạch, có nhãn mác nguồn gốc hẳn hoi. Tính ra, chi phí 1kg rau VietGAP cao hơn rau bình thường ngoài chợ từ 500 - 1.000 đồng.
"Nhọc công như vậy nhưng vì giá cao nên các quầy rau VietGAP Bình Ngọc đều bị... ngó lơ. Hợp tác xã cho người đến từng các bếp ăn tập thể ở bệnh viện, trường học, các nhà hàng... để mời chào cũng đều bị lắc đầu vì giá cao. Hiện tại, nông dân Bình Ngọc đang nhập bán cho Siêu thị Co.opMart Tuy Hòa khoảng 120kg/ngày; còn lại hơn 3 tấn/ngày phải tự tìm đầu ra tại các chợ truyền thống, "ngang vai" với các loại rau đại trà. Không trụ được với rau VietGAP, nhiều nông dân Bình Ngọc đang trở lại sản xuất rau an toàn" - ông Anh buồn bã.
Bà Trần Thị Hạnh- một người làm rau ở Bình Ngọc, than: "Làm rau theo tiêu chuẩn VietGAP mà phải bán "cào bằng" với rau bình thường, ai mà không đau! Vì lỗ công nên nhiều người đã nản trồng rau sạch. Người tiêu dùng bảo là rau thì phải rẻ, chứ đâu như cá thịt mà mà mắc dữ!".
Những người "bám trụ"
Giữa năm 2016, giới "thạo rau" ở Tuy Hòa thấy xuất hiện 2 điểm treo biển bán rau củ sạch. Nhưng rồi nhìn qua nhìn lại, một điểm đã đóng cửa, chỉ còn lại cửa hàng rau sạch Mộc Đức (ở khu phố Lương Văn Chánh, phường 5, Tuy Hòa).
Khi phóng viên đến Mộc Đức, thấy bà chủ Nguyễn Thị Thanh Nga đang lủi thủi một mình: "Ế lắm anh ạ, dù giá chẳng cao hơn ở chợ là bao. Cũng giới thiệu quảng cáo đủ kiểu nhưng người mua rất thưa thớt. Cả nhà ai cũng nản nhưng đứa cháu ở Đà Lạt rất quyết tâm, động viên bám trụ. Nó tìm đến các đầu mối rau sạch lấy hàng, và sẵn nhà có xe tải nên cũng đỡ chi phí vận chuyển. Thôi thì cũng không dám nhập hàng nhiều, vì rau sạch phải bảo quản rất tốn kém. Cố trụ được ngày nào hay ngày đó".
Tại một ngọn đồi 2ha ở xã An Mỹ, huyện Tuy An, ông Huỳnh Ngọc Trúc (58 tuổi) đang ngày ngày mò mẫm trồng rau sạch. Nhưng sản phẩm làm ra chỉ đóng gói bán tận Sài Gòn. "Bán ở trỏng mới có người mua, mới có lãi. Chứ dân quanh vùng này, nghe giá rau của tôi đều lè lưỡi!".
Kề đó, tại xã An Chấn (Tuy An), anh Phạm Minh Mẫn (39 tuổi) đang đầu tư hàng tỷ đồng làm 1ha nhà kính để trồng, chế biến các loại rau sạch. Anh còn đầu tư Trạm dừng chân Hoa Vàng, với mục đích giới thiệu các công đoạn trồng rau sạch, chế biến phục vụ khách. "Tôi làm đủ nghề rồi, có chút vốn thì tâm nguyện đổ vào rau sạch. Rất nhiều vốn liếng đã bỏ ra nhưng tôi không tiếc, vì thấy mục tiêu của mình có ý nghĩa" - anh Mẫn bộc bạch.
Theo Danviet
Đậm đà hương vị Táo mèo Yên Bái Không nổi tiếng về những thứ quả ngọt ngon như nhiều vùng quê khác, mùa qua mùa người ngoại tỉnh nhắc nhớ về Yên Bái qua hương vị của quả táo mèo (đông y gọi là quả sơn tra). Táo mèo được trồng ở nhiều tỉnh vùng Tây Bắc như Yên Bái, Lào Cai, Sơn La,... Nhưng có lẽ nổi tiếng nhất, có...