Bà hàng xóm nói xấu con dâu, mẹ chồng xông vào “xử đẹp” và cái kết không thể nhịn cười
Tình huống dở khóc dở cười cho thấy sự nhiệt tình nhưng có phần dại dột của mẹ chồng.
Câu chuyện được chia sẻ trong nhóm đông thành viên Facebook. Xưa nay, mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu vốn có nhiều định kiến không tốt. Thế nhưng, gia đình này hoàn toàn khác. Mẹ chồng quý con dâu như con đẻ, hết lòng bênh vực con trước sự bàn tán của người ngoài.
“ Chiến đấu vì con dâu!
Đây là mẹ chồng mình. Quả chiều nay phải vào viện hàn lại răng sau pha combat với bà hàng xóm.
Bà hàng xóm nhiều lần khịa đểu mẹ mình, ý bảo con dâu (là mình) này nọ, không đàng hoàng. Mẹ mình nhịn nhiều rồi nhưng chắc nay bà kia nói gì quá lắm nên xông vào tẩn luôn. Nhưng do chưa có kinh nghiệm chinh chiến nên mẹ mình bị đo ván, chắc va cửa nên mẻ mất hai răng.
Về nhà mẹ chỉ bảo “con dâu còn quý hơn con gái, mẹ không để ai động đến con mẹ đâu”. Xong kêu mình chở đi làm lại răng cho đẹp.
Nhìn vừa thương vừa buồn cười nhưng đúng có được mẹ chồng như này mình vui lắm. Chỉ bảo mẹ thôi miệng đời cứ kệ, nhà mình vui nhà mình biết là đủ rồi mẹ ơi“, cô con dâu tâm sự.
Video đang HOT
Bà mẹ chồng đi chỉnh lại hàm răng.
Vì bênh con dâu, mẹ chồng không may bị thương vì ẩu đả với hàng xóm. Quan trọng là thái độ của bà sau sự cố ngoài ý muốn. Dù bị mẻ răng, bà mẹ chồng vẫn bình tĩnh bảo con chở đến bệnh viện. Có vẻ như bà không hề hối hận vì hành động bảo vệ con dâu.
“ Đọc chuyện mà vừa xót bà mẹ chồng vừa ghen tị với cô con dâu. Được mẹ chồng yêu thương thế này, mát hết cả ruột gan! Sống thế nào cho xứng với sự che chở của mẹ nhé!‘, thành viên Vinh Vũ bình luận.
“ Mẹ chồng đáng yêu quá, nhưng bác nên cẩn thận thì hơn. Có tuổi rồi, động chân tay là nguy hiểm lắm ạ!“, tài khoản Kim Anh nhắn nhủ.
“ Thời nay, nhiều mẹ chồng thương con dâu hơn cả con trai. Mấy bà hàng xóm nhiều chuyện nhìn đây mà rút kinh nghiệm. Đừng nói xấu người khác kẻo có này gặp họa“, một dân mạng khác dí dỏm.
Con dâu nhờ trông cháu, mẹ chồng đòi trả công 5 triệu/tháng
Bà nội nói, ở nhà trông cháu rất mệt mỏi và bí bách, bà muốn vợ chồng tôi mỗi tháng đưa 5 triệu.
Vợ chồng tôi làm công nhân ở khu công nghiệp, lương cả hai được 16 triệu/tháng, nếu chịu khó tăng ca thêm giờ thì được thêm vài triệu.
Chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Mẹ chồng tôi bán rau ngoài chợ, bố chồng có lương hưu. Ông bà tiết kiệm xây được căn nhà 2 tầng khang trang. So với hàng xóm xung quanh, gia đình tôi có thu nhập ổn định, chi tiêu không phải quá căn ke, chắt bóp.
Từ ngày tôi về làm dâu, mẹ chồng khoán trắng cho tôi việc chi tiêu trong nhà. Bà nói thẳng, tiền chạy chợ hàng ngày chẳng đáng là bao, bà để làm sổ tiết kiệm dưỡng già, phòng khi đau ốm không phải phiền các con.
Bố chồng đưa cho tôi mỗi tháng 1 triệu để đỡ tiền điện, nước. Tháng hè không đợi tôi kêu ca, ông đưa thêm 500 nghìn nhưng tôi khéo từ chối để ông không phải nghĩ ngợi.
Tôi sinh con trai đầu lòng, ông bà nội rất vui mừng có cháu đích tôn.
Nửa tháng nữa, tôi phải đi làm nên vợ chồng tôi nhờ ông bà nội trông cháu. Chúng tôi mong bà nghỉ bán rau ngoài chợ khoảng 1 năm, đợi cháu cứng cáp đi lớp thì bà tiếp tục đi chợ.
Như thế, vợ chồng tôi sẽ đảm nhiệm hết việc chi tiêu ăn uống của cả nhà, mỗi tháng biếu ông bà 3 triệu, coi như bà vẫn có khoản tiết kiệm như lúc đi chợ. Vậy mà bà nội bảo, vợ chồng tôi đưa 3 triệu là quá bèo bọt, không ghi nhận công sức của ông bà.
Bà nội nói, ở nhà trông cháu rất mệt mỏi và bí bách, bà muốn vợ chồng tôi mỗi tháng đưa 5 triệu. Bà kể chuyện bà An lên thành phố trông trẻ thuê, được bao ăn uống đầy đủ, lương tháng 6 triệu mà chủ nhà còn biếu xén đủ thứ để lấy lòng.
Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi thấy chua chát và bức xúc quá. Bà tính toán rạch ròi như vậy có khác gì người dưng. Hàng xóm xung quanh, ông bà nào chả ở nhà trông cháu, làm gì có chuyện tính công sá như vậy.
Bà nội còn kể lể chuyện ngày xưa quanh năm đồng ruộng, con 4 tháng đã đi gửi trẻ vậy mà các con đều lớn khôn hết. Bà chán cái cảnh 'trẻ trông con, già trông cháu' và chỉ thích đi chợ kiếm đồng ra đồng vào, gặp gỡ bạn chợ mỗi ngày.
Tôi đành phải nhờ vả bà ngoại trông cháu. Mẹ tôi đồng ý ngay mà không đòi hỏi bất cứ đồng tiền nào. Mẹ bảo, vợ chồng tôi còn vất vả, mẹ sẽ nghỉ làm một năm để hỗ trợ trông nom cháu.
Khi sắp đặt chuyện trông con êm xuôi, tôi vô tình nghe được bà nội cu Tôm trò chuyện với bà hàng xóm bên cạnh. Bà nói chẳng việc gì phải ôm cháu 1 năm, suốt ngày bỉm sữa, giường chiếu bẩn thỉu, cháo lão đi dong khắp làng. Bà phải nói vống lên, lấy công 5 triệu để con dâu mang cháu về bên ngoại.
Từ xưa đến nay, 'cháu bà nội, tội bà ngoại', cứ thế mà làm. Bà ngoại thằng Tôm cùng xã, tội gì không tận dụng.
Tôi nghe chuyện mà thấy vô cùng bức xúc. Bà tính toán chi li không muốn đỡ đần con cái lúc này thì sau bà ốm đau, tôi cũng mặc kệ. Ngay tháng sau, tôi sẽ nói ông bà đóng góp tiền ăn 2 triệu vì thực phẩm đắt đỏ, tôi không đủ sức cáng đáng.
Có chị em nào có mẹ chồng như tôi không? Bây giờ tôi bảo bố mẹ đóng góp tiền ăn thì có quá đáng không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Kể từ ngày chồng qua đời, mỗi tháng em trai chồng lại gửi cho tôi 4 triệu, tôi vô cùng cảm động cho đến khi em dâu tìm tới tận cửa Mỗi tháng, em trai chồng đều đặn chuyển cho tôi 4 triệu. Đến nay cũng đã 3 năm có lẻ và tôi đang băn khoăn không biết có nên nói chuyện với chú ấy để dừng việc này lại. Nhà chồng tôi chỉ có 2 anh em trai. Hơn 3 năm trước, chồng tôi bị tai nạn qua đời tại chỗ. Tiền bồi...