Ba câu chuyện phải đọc trước khi kết hôn
Có ba câu chuyện, những bạn chưa lập gia đình nên đọc rồi hãy nghĩ đến chuyện kết hôn, những bạn đã kết hôn nên đọc để biết làm thế nào gìn giữ cuộc hôn nhân của mình, những bạn đọc rồi mà vẫn không hiểu thì tôi khuyên bạn chớ vội kết hôn.
1. Câu chuyện thứ nhất
Một đôi nam nữ yêu nhau đã được 3 năm và đã sẵn sàng để tiến tới hôn nhân. Một tháng trước khi đám cưới diễn ra, người con trai biến mất, chỉ để lại một mẩu giấy : “Anh xin lỗi,đợi đến lúc anh giàu rồi chúng ta hãy kết hôn em nhé”. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má cô gái trẻ, cô gái đau đớn xé tan mảnh giấy. Hai năm sau, chàng trai khoác trên mình một bộ vest sang trọng , lái xe chiếc xe thể thao đời mới nhất phiên bản giới hạn quay trở về tìm cô gái. Nhưng chàng trai ngỡ ngàng phát hiện ra cô gái đã kết hôn với một người công nhân bình thường và họ đã có con với nhau. Chàng trai cảm thấy phẫn nộ, thay vì chờ đợi một người như anh ta cô gái đã sẵn sàng kết hôn với một người chẳng có gì. Cô gái mỉm cười nhẹ nhàng: “Chúng tôi không cần bất cứ điều gì, chỉ cần tình yêu là đủ “. Chàng trai bất chợt hiểu ra!
2. Câu chuyện thứ hai
Một người đàn ông sau khi kết hôn còn đối xử tốt với vợ hơn cả trước. Trong một buổi liên hoan, tất cả bạn bè đều cười nhạo anh ta:” Đã kết hôn sao lại còn phải mệt mỏi như vậy”. Người đàn ông khẽ mỉm cười, anh ta nói rằng : “ Trước khi kết hôn, có rất nhiều chàng trai muốn theo đuổi cô ấy, có rất nhiều chàng trai đối xử tốt với cô ấy, tôi chỉ có thể đối xử tốt hơn mới có thể chinh phục được cô ấy. Sau khi kết hôn, những chàng trai đó không còn đối xử tốt với cô ấy nữa, tôi chỉ có thể đối xử với cô ấy tốt hơn để cô ấy không cảm thấy cô đơn lạc lõng. Tất cả những gì tôi làm chỉ để khiến cô ấy được hạnh phúc “. Lúc này tất cả mọi người đều im lặng, không nhạo báng, chỉ còn lại niềm ngưỡng mộ.
Video đang HOT
3. Câu chuyện thứ ba
Câu chuyện thứ ba về một người chồng chăm sóc vợ đang nằm trên giường, sắp sửa lâm bồn. Người vợ: “Anh hy vọng là con trai hay con gái” . Người chồng: “Nếu đó là một b.é t.rai, hai bố con anh sẽ cùng nhau bảo vệ em. Nếu đó là một b.é g.ái, anh sẽ bảo vệ cả hai mẹ con”. Người ta nói rằnghôn nhân là mồ chôn của tình yêu. Hóa ra là một người phụ nữ tốt lấy nhầm chồng. Tình yêu không cần phải là vinh hoa phú quý, mà là cần có nhau. Hôn nhân là một điều hạnh phúc, là sớm gả cho một đàn ông sẽ xem bạn như báu vật cuộc đời.
Ngôi nhà dù sang trọng đến đâu, bạn vẫn chỉ ngủ trên một chiếc giường.
Ô tô dù có tốt đến đâu, vượt quá tốc độ vẫn bị phạt t.iền.
Túi xách dù đắt t.iền đến đâu, cũng chỉ nhiều công dụng hơn một cái túi bóng.
Đừng vì mù quáng theo đuổi những thứ không thuộc về mình , mà quên đi hạnh phúc hiện tại.
Biết bao nhiêu là đủ!
Nếu như bạn ốm đi 20 kg thịt để đổi lấy mười năm t.uổi thọ của bố mẹ bạn. Liệu bạn có sẵn sàng đ.ánh đổi?
Theo Phunutoday
Câu chuyện ý nghĩa cho những ai đã là vợ chồng
Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi.
Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.
Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh. Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là b.é g.ái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.
Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi "Tại sao"?. "Em cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này!" - chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi.
Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh? Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :"Anh có thể làm gì để thay đổi ý định của em?". Ai đó đã nói đúng: "Rất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người", và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: "Đây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ c.hết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ?". Anh đáp "Ngày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em...". Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.
Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa.... và chị bắt đầu đọc. "Em yêu, Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do mà anh không thể". Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc. "... Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em.
Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau. Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp... và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em... Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em... nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và c.hết..."
Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh... Chị đọc tiếp: "...Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích...". Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm c.hặt t.ay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi... đó là cuộc sống và tình yêu.
Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.
Theo Afamily
Một câu chuyện cảm động Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được bố mẹ nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi. Ảnh minh họa. Một buổi tối khi anh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên anh chỉ chào hỏi đứa con ngắn gọn và không...