Âu yếm bồ chán chê mới tá hỏa nhận ra vợ ngồi ngay trước mặt
Những cô nàng hắn gặp ở quán bar, không ngực tấn công mông phòng thủ thì cũng mặt hoa da phấn mĩ miều nên hắn say như điếu đổ, chẳng còn thiết tha vì bà vợ “nái xề” ở nhà nữa.
Từ ngày lên sếp tổng, Tùng bắt đầu buông thả bản thân thấy rõ. Trước đây hắn cứ tan làm là phóng về ngay với vợ con, giờ thì hắn lấy hết cớ này cớ nọ để đi uống với mấy ông bạn, sẵn tiện ngắm các cô nàng quyến rũ, bốc lửa. Người ta nói: “Trẻ không chơi già đổ đốn” quả không sai, ở cái tuổi 46 này tuy chưa hẳn là già nhưng Tùng bắt đầu có nhu cầu sinh lý cao độ.
Vợ Tùng không xấu đâu, thậm chí còn từng xinh đẹp động lòng người nhưng trải qua 2 kỳ sinh nở, nuôi dạy con vất vả nên xuống sắc đi nhiều, dù có chăm chỉ tập tành đến đâu cũng không lấy lại được. Trong khi đó, những cô nàng Tùng gặp ở quán bar, không ngực tấn công mông phòng thủ thì cũng mặt hoa da phấn mĩ miều nên hắn say như điếu đổ, chẳng còn thiết tha vì bà vợ “nái xề” ở nhà nữa.
Hắn chiều chuộng cô bồ hết mức, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa (ảnh minh họa)
Tùng cặp với Trinh, một cô nàng hot girl trên mạng kém hắn đến gần 20 tuổi. Hắn chiều chuộng cô bồ hết mức, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Đợt đi công tác Đài Loan, Tùng mua hẳn về cho cô nàng nguyên bộ sưu tập nước hoa mini đắt đỏ đến vài triệu trong khi vợ con thì hắn gãi đầu gãi tai nói quên rồi khất lần khất lữa. Cả công ty đều biết ông sếp tổng cặp bộ với hot girl, xì xào bán tán nhiều lắm.
Tin tức có đến tai vợ Tùng không thì hắn không biết, vợ hắn vẫn cư xử như hàng ngày, vẫn dịu dàng, ân cần lo cho hắn từng li từng tí. Sắp đến sinh nhật 10 tuổi của con trai bé, vợ hắn tất bật chuẩn bị các thứ, dự định sẽ làm một bữa tiệc ngoài trời ở công viên.
Hôm đó sinh nhật con nhưng Trinh bất ngờ xuất hiện ở công ty Tùng, mè nheo đòi hắn đưa đi mua sắm vì tâm trạng không vui. Tùng hẹn sang hôm khác thì cô bồ trẻ giãy nảy lên rồi vùng vằng đòi về. Hôm nay Trinh mặc chiếc váy xanh ngọc cực kỳ hợp với làn da trắng ngần khiến Tùng nhìn mà rớt nước miếng. Hắn tặc lưỡi nhắn đại cái tin cho vợ báo sẽ đến muộn tiệc sinh nhật của con rồi khoác tay cô bồ đi ra ngoài.
Bước lên xe, Tùng không quên để Trinh ngồi ngả vào lòng mình rồi hắn say mê hít hà hương nước hoa từ tóc từ cổ cô tình nhân. Trinh mọi hôm khi ngồi trên xe mà thấy Tùng như thế sẽ đẩy hắn ra nhưng hôm nay cũng nhiệt tình đáp trả. Hai người cứ thế âu yếm quấn quít nhau khi chiếc xe chầm chậm rời bánh.
Video đang HOT
Hai người cứ thế âu yếm, quấn quít nhau (ảnh minh họa)
Khi Tùng đưa tay định kéo khóa váy của Trinh xuống một chút thì chiếc xe đột nhiên phanh gấp một cái. Hắn ló mặt ra càu nhàu tài xế:
- Đi đứng kiểu gì thế hả Lân?
Không thấy cậu lái xe trả lời gì, Tùng hung hăng đưa chân đạp vào ghế lái một cái.
- Tôi hỏi mà cậu không thèm trả lời à? Giờ cậu giỏi quá nhỉ?
- Em cho Lân nghỉ hôm nay để em lái xe cho anh.
Giọng nói điềm tĩnh của vợ vang lên khiến Tùng sững sờ, theo phản xạ vội đẩy mạnh Trinh ra một góc. Cô bồ cũng hết hồn hết vía khi người lái xe không ai khác chính là vợ của Tùng.
- Sao..sao em lại ở đây?
- Nghe nói cô Trinh đây tâm trạng đang không tốt? Để tôi đưa cô đến nơi này nhất định sẽ vui lên.
Nói rồi vợ Tùng tăng ga đi thẳng. Địa điểm không đâu khác ngoài công viên nơi con trai Tùng tổ chức sinh nhật.
Thắng bé Chun vừa thấy bố đi tới là ré lên cười khanh khách rồi chạy nhào tới đòi bố bế. Tùng mếu máo bế con, liếc nhìn khuôn mặt không cảm xúc của vợ bên trái, lại nhìn dáng vẻ run rẩy của cô nhân tình bên phải mà không biết phải xử trí làm sao.
Bữa tiệc diễn ra trong ánh nến lung linh, những trái bóng bay nhiều màu và tiếng cười con trẻ. Cả buổi Tùng không nở được nụ cười, lòng bàn tay ướt sũng mồ hôi.
Về đến nhà, Tùng ngay lập tức lao đến ôm chầm vợ và xin lỗi không ngớt. Hắn đã nhận được bài học nhớ đời, một bài học cho chừa hẳn cái sự đổ đốn của hắn. Nhưng vợ Tùng thì chẳng buồn nghe những lời ăn năn đấy nữa, cảnh tượng hôm nay phải chứng kiến khiến cô hiểu ra rằng từ nay mình chỉ nên sống vì con chứ người chồng này thì cô không cần nữa.
Theo blogtamsu
Tôi hối hận vì đã bỏ rơi đứa con mình dứt ruột sinh ra
Nhìn chồng âu yếm chơi đùa với con, tôi lại xót xa nghĩ về đứa con đầu lòng của mình giờ đang sống trong sự thiếu thốn tình yêu thương ở nơi xa lạ.
Đó là những tháng ngày tôi còn là sinh viên học xa nhà và trót đem trái tim mình trao cho mối tình đầu khờ khạo. Tình yêu mù quáng đẩy chúng tôi đi quá giới hạn. Việc ăn cơm trước kẻng khiến tôi mang thai khi vẫn đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Tới khi phát hiện thì thai nhi đã hơn năm tháng tuổi nên tôi không dám bỏ. Anh và gia đình anh phủ nhận trách nhiệm, ruồng rẫy mẹ con tôi. Xin bảo lưu kết quả học, tôi hổ thẹn trốn đi tỉnh khác để sinh con. Có một người đàn bà trong xóm trọ cảm thương cho hoàn cảnh của tôi nên đã giúp tìm mối là một cặp vợ chồng hiếm muộn. Họ đồng ý chi tiền cho tôi sinh sống, đến lúc tôi sinh con thì họ sẽ nhận đứa trẻ làm con nuôi, điều kiện là tôi không được biết tên tuổi và địa chỉ của họ. Tất nhiên, tôi cũng giấu cả bố mẹ đẻ của mình.
Đó là quãng thời gian tôi sống trong nỗi sợ hãi và sự hận thù. Tôi sợ dư luận khinh miệt, sợ bố mẹ thất vọng, trách móc. Tôi hận gã kia sao hèn hạ, bội bạc. Tôi giận cả đứa con trong bụng mình. Có lẽ vì thế mà ngày hôm ấy, đã có một người mẹ tồi tệ, nhẫn tâm đem con gái sơ sinh của mình cho người khác nuôi. Tiếng khóc như xé ruột xé gan của con ngày nào (không biết vì con khát sữa hay vì con chưa hề được hưởng hơi ấm của mẹ) giờ vẫn khứa vào tim người mẹ lầm lỡ là tôi. Con có biết rằng bao ngày qua người mẹ ấy vẫn dằn vặt, không nguôi trách móc bản thân mình hay không?
Mấy năm sau, khi hoàn thành chương trình học, công việc ổn định, tôi cũng có một gia đình riêng. Nguôi ngoai sau lần vấp ngã, tôi dần hiểu chuyện hơn. Tôi không còn coi đứa con đầu đời của mình là sự ám ảnh cho một mối tình nghiệt ngã. Nhưng nỗi nhớ nhung vẫn cứ cuồn cuộn dâng trào. Tôi bắt đầu quan tâm và hình dung về đứa con mà mình đã bỏ rơi ngày xưa. Ký ức nhẹ như một cơn gió nhưng cũng đủ nặng để người ta giật mình khi nó bất chợt ùa về.
Tôi không còn coi đứa con đầu đời của mình là sự ám ảnh cho một mối tình nghiệt ngã. (Ảnh minh họa)
Những ngày tháng mang thai đứa con đầu tiên với chồng, cảm nhận được sâu sắc niềm hạnh phúc của anh, của gia đình, lòng tôi càng đau xót. Tôi lại nhớ về những ngày tháng tủi nhục của năm xưa. Khi đó, tôi nào cảm nhận được sự hạnh phúc và tự hào khi có được thiên chức làm mẹ. Tôi còn chưa kịp yêu thương, chưa kịp ngắm kĩ con mình lúc vừa chào đời thì đã vội chia ly. Phải, khi đó chỉ toàn là trách móc, là hận thù nhưng giờ đây tôi lại ước ao thời gian quay trở lại, tôi sẽ bất chấp tất cả để không bao giờ rời xa con mình.
Càng lúc, tôi càng không thể kiểm soát nổi tâm trí khi đứa con với người chồng tôi yêu chào đời. Nỗi buồn, niềm vui luôn hiện hữu, giày vò lương tâm tôi. Nhìn chồng âu yếm chơi đùa với con, tôi lại xót xa nghĩ về đứa con đầu lòng của mình giờ đang sống trong sự thiếu thốn tình yêu thương ở nơi xa lạ. Càng hạnh phúc trong hiện tại, nỗi day dứt trong tôi càng lớn dần. Bao nhiêu câu hỏi cứ không ngừng quấn lấy tâm trí tôi. Nếu con biết mình là đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi, con sẽ buồn tới thế nào? Nếu như mẹ đến trước con cầu xin, con có thể tha thứ và chấp nhận cho một người không đủ tư cách như mẹ? Sự ân hận cứ thế bủa vây, tôi thấy cả bầu trời đen kìn kịt như đang đổ sập xuống đầu mình.
Đó là những tháng ngày tôi còn là sinh viên học xa nhà và trót đem trái tim mình trao cho mối tình đầu khờ khạo. (Ảnh minh họa)
Thực ra ông trời không lấy đi của ai tất cả. Sau mối tình đầu oan nghiệt, giờ tôi có một gia đình yêu thương và một người chồng hết mực vì vợ con. Anh tốt bụng, tâm lý và bao dung. Tới bây giờ, chồng tôi cũng không biết chuyện tôi đã từng có con. Nhưng dạo gần đây, anh thường xuyên nói những lời động viên tôi, có lẽ anh cảm nhận được có sự suy tư nào đó trong tôi. Mỗi ngày, cảm giác tội lỗi trong tôi lại thêm lớn hơn. Tôi khao khát muốn được gặp con, được ôm con vào lòng, nghe con gọi "mẹ". Người ta nói cá chuối còn biết đắm đuối vì con, huống hồ tôi là một con người.
Tôi bí mật thuê người tìm địa chỉ và thông tin về con gái mình. Con tôi đã lớn và kháu khỉnh dù tôi có thể cảm nhận được sự trĩu nặng từ trong sâu thẳm ánh mắt con. Tôi rất muốn chạy ào đến ôm lấy và vỗ về con, nhưng tôi sợ... Tôi sợ làm chồng thất vọng về mình bởi sai lầm tôi đã gây ra không hề nhỏ. Nhưng nếu không nói ra thì cả đời này tôi sẽ sống trong mặc cảm tội lỗi và day dứt khi để con ruột mình phải lớn lên như vậy vì lỗi lầm của người đã sinh ra nó. Con tôi nào có tội tình gì.
Dù thật sự khó khăn, nhưng tôi cần sống có trách nhiệm, biết chịu trách nhiệm. Có lẽ, rồi một lúc nào đó tôi sẽ phải tìm cách giãi bày lòng mình với anh và trông chờ vào sự bao dung của chồng. Tôi chỉ muốn khuyên các bạn trẻ ngày nay, hãy sống tốt từ khi ta còn trẻ. Nếu lỡ mắc phải sai lầm, hãy dũng cảm đối mặt chứ đừng nên che đậy, nhất là không nên đẩy con trẻ vào tình cảnh trớ trêu để vừa làm khổ con, vừa khiến bản thân mình suốt đời day dứt...
Theo Blogtamsu
Những cách khắc phục một cuộc hôn nhân đang bế tắc Nếu bạn đang cảm thấy cuộc hôn nhân của mình rơi vào bế tắc, ngõ cụt và không biết làm cách nào để thay đổi được, hãy thử áp dụng những cách dưới đây. Bắt đầu thay đổi từ những cử chỉ nhỏ nhất Có bao giờ bạn nhận ra, đã từ lâu lắm rồi 2 bạn không còn dành cho nhau những...