Áp thấp mạnh lên thành bão số 2
Sáng sớm nay 21/6, áp thấp nhiệt đới đã mạnh lên thành bão. Đây là cơn bão thứ hai hoạt động trên biển Đông, có tên quốc tế là Bebinca.
Sơ đồ dự báo hướng đi bão số 2 – Nguồn: Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn trung ương
Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn trung ương, lúc 7h sáng nay 21/6, vị trí tâm bão ở vào khoảng 18,1 độ Vĩ Bắc; 116,1 độ Kinh Đông, cách quần đảo Hoàng Sa khoảng 440km về phía đông đông bắc. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 8 (62-74 km/giờ), giật cấp 9, cấp 10.
Dự báo trong 24 giờ tới, bão di chuyển theo hướng giữa tây bắc và tây tây bắc, mỗi giờ đi được khoảng 15km. Đến 7g ngày 22-6, vị trí tâm bão ở vào khoảng 20,1 độ Vĩ Bắc; 113,0 độ kinh Đông, cách đảo Hải Nam (Trung Quốc) khoảng 220km về phía đông đông bắc. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9 (75-88 km/giờ), giật cấp 10, cấp 11.
Trong khoảng 24 đến 48 giờ tiếp theo, bão có khả năng đổi hướng di chuyển theo hướng tây tây bắc, mỗi giờ đi được khoảng 15km. Đến 7g ngày 23/6, vị trí tâm bão ở vào khoảng 21,4 độ Vĩ Bắc; 109,5 độ kinh Đông, cách Móng Cái (Quảng Ninh) khoảng 170km về phía đông. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 8, cấp 9 (62-88 km/giờ), giật cấp 10, cấp 11.
Video đang HOT
Do ảnh hưởng của bão, khu vực bắc biển Đông (bao gồm cả vùng biển quần đảo Hoàng Sa) có gió mạnh cấp 6, cấp 7, vùng gần tâm bão đi qua cấp 8, cấp 9, giật cấp 10, cấp 11. Biển động rất mạnh. Vùng biển phía bắc vịnh Bắc bộ từ chiều mai (22-6) gió sẽ mạnh dần lên cấp 6 – 7, vùng gần tâm bão cấp 8, cấp 9, giật cấp 10, cấp 11. Biển động rất mạnh.
Ngoài ra do ảnh hưởng của đới gió tây nam có cường độ mạnh nên vùng biển từ Bình Thuận đến Cà Mau, khu vực giữa và nam biển Đông (bao gồm cả vùng biển quần đảo Trường Sa) có gió tây nam mạnh cấp 5, có lúc cấp 6, giật cấp 7, cấp 8, có mưa rào và dông mạnh. Biển động. Trong cơn dông cần đề phòng lốc xoáy.
Bắc và Trung Trung bộ tiếp tục nắng nóng
Do ảnh hưởng của rìa phía Nam rãnh áp thấp nối với vùng áp thấp phía tây phát triển và mở rộng về phía đông kết hợp với đới gió tây nam gây hiệu ứng phơn nên ngày hôm qua 20-6 nắng nóng tiếp tục xảy ra trên diện rộng ở khu vực các tỉnh Bắc và Trung Trung bộ, với nền nhiệt độ cao nhất phổ biến 35-37 độ C, có nơi cao trên 38 độ C. Ở các tỉnh Bắc bộ, nắng nóng cũng đã xuất hiện ở một số nơi với nhiệt độ 35-36 độ, một số nơi cao trên 36 độ C.
Ngày hôm nay 21/6, nắng nóng diện rộng sẽ tiếp tục duy trì trên khu vực các tỉnh Bắc và Trung Trung bộ với nhiệt độ cao nhất phổ biến 36-37 độ, có nơi trên 38 độ, và một số nơi ở Bắc bộ với nhiệt độ cao nhất 35-36 độ, có nơi trên 36 độ. Đợt nắng nóng này có khả năng kéo dài trong 2 – 3 ngày tới.
Tại khu vực ven biển Nam Trung bộ, dự báo hôm nay 21/6 ngày nắng, chiều tối và đêm có mưa rào và dông rải rác; Tây nguyên và Nam bộ có mưa rào và rải rác có dông.
Theo xahoi
Quá trễ để nói lời hối tiếc
Lúc này em phải một mình đứng lên bắt đầu lại từ chính nơi mà mình đã bị ngã. Chiều muộn. Nắng trải trên con phố ngày đầu hè đã chẳng còn trong veo mà chuyển sang màu bàng bạc. Vừa mới đây thôi nắng còn vàng ươm, gay gắt đến mức khiến cho người ta phải trốn tránh, ấy vậy mà chẳng hiểu sao chỉ ngoảnh đi ngoảnh lại một lúc nắng đã vội phai màu.
Chẳng phải giữa mùa đông thế nhưng bất giác em lại thèm cảm giác được ai đó nắm thật chặt lấy tay mình. Em đưa bàn tay nhỏ bé lên phía trước mặt, tâm trí cứ liên tưởng đến hình ảnh ngày này của ba năm về trước có một người miệng mỉm cười, mặt quay đi để che giấu sự ngượng ngùng khi lần đầu tiên nắm trọn tay em trong bàn tay của mình. Kỷ niệm tràn về, em nghe lòng quặn lại, nỗi xót xa không có hình hài cụ thể mỗi lúc một lớn hơn ở trong lòng.
Em, một cô bé so với anh thì vẫn còn hơi trẻ dại đang học cách chập chững bước những bước đi đầu tiên trên nẻo đường tình. Những bước chân ngây ngô vụng dại thuở ban đầu em đã có anh dìu dắt để rồi đến lúc anh đi rồi, lúc phải tự mình mò mẫm thì em lại cảm thấy quá chông chênh. Người ta có thể cùng nhau đi đến cuối con đường, vậy mà tại sao khi mới đi được nửa chặng đường thì hai chúng ta lại rẽ về hai hướng?
Em thèm cảm giác được ai đó nắm thật chặt lấy tay mình (Ảnh minh họa)
Đôi khi em cứ tự hỏi rằng tại sao ông trời lại trao cho em một thứ hạnh phúc mong manh đến thế. Tình yêu ấy đã từng nồng nàn, cháy bỏng lắm, vậy mà khi mới chỉ vừa gặp một chút thử thách thì đã rệu rã rồi biến tan. Dẫu biết rằng không phải bất cứ khởi đầu nào cũng hoàn hảo, đã tự an ủi bản thân rằng không phải cuộc tình nào cũng có được cái kết thúc viên mãn, thế nhưng ẩn giấu sau nơi ngực trái vẫn có một thứ gì đó cứ thoi thóp, phập phồng. Bao nhiêu dòng suy nghĩ ngổn ngang trong tâm trí, chỉ ước rằng giá mà có một góc riêng, nhỏ thôi cũng được để em giấu nguyên trái tim đặc đầy kỷ niệm vào đó, để em tìm cho nó chút cảm giác bình yên sau những bão giông này.
Những giọt nắng chiều ngoài kia bạc màu dần rồi cũng tắt hẳn, nhưng chẳng biết đến khi nào những nỗi đau này mới lịm tắt trong em. Khó nhọc lắm em mới cất nổi những bước chân nặng trĩu quay trở về nhà. Rồi em ngồi đó, ngồi một mình, chẳng làm gì cả, chỉ nhìn thôi, nhìn về một cõi vô định nào đó không có tên trong miền thực tại. Em không cảm thấy lạnh, không cảm thấy nóng, cũng không cảm thấy mình thích thú hay thèm muốn bất cứ điều gì. Em cứ ngồi đó, dìm mình trong sự im lặng, thẫn thờ và trống rỗng.
Em chỉ muốn giấu mình sau những bão giông (Ảnh minh họa)
Dẫu biết rằng thời gian trôi đi và dù ít dù nhiều nhất định những cảm giác này sẽ bị phai nhạt, thế nhưng chẳng hiểu sao lúc này đây đôi mắt bỗng trở nên cay xè. Định mệnh mang mình đến với nhau nhưng có thể vì yêu thương không đủ lớn nên cuối cùng hai đứa đành rẽ về hai ngả không nhau. Đã quá muộn để nói lời hối hận, nhưng thật không đành lòng khi nhìn một người con gái khác nắm chặt lấy bàn tay ngày nào đã từng ủ ấm cho mình.
Lúc này em chẳng có cách nào khác ngoài việc phải một mình đứng lên bắt đầu lại từ chính nơi mà mình đã bị ngã, thế nhưng chẳng hiểu sao mọi thứ bỗng chốc trở nên khó khăn thế này. Đã chẳng còn ai dìu dắt, đã chẳng còn một người tri kỷ để làm bạn đồng hành trên những nẻo đường sắp tới, còn đôi chân em thì cứ líu ríu lại, muốn bước lên phía trước mà cứ bị những ký ức ngọt ngàothuở ấy níu mình lại phía sau.
Đã chơi vơi, đã giằng xé bởi những suy nghĩ nắm... buông... đừng buông... rồi lại buông và lúc này đây cảm giác cuối cùng chỉ còn là sự hối tiếc.
Theo Eva