Áp lực khi sống trong gia đình ‘cái gì cũng phải hoàn hảo’
Bố mẹ thì luôn mong muốn con mình hoàn hảo nhưng thật ra chính họ đã hoàn hảo hay chưa?
Ảnh minh họa
Em được sinh ra trong một gia đình gia giáo. Ba người bác của em, người thì làm bác sĩ, người thì làm kĩ sư, người thì kinh doanh khách sạn, còn ba em hiện đang là giám đốc của 1 công ty xuất nhập khẩu. Các bác và bố em từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh cơ cực, nhờ sự cố gắng mà có được thành công như bây giờ nên mọi người ai cũng coi trọng việc học.
Từ nhỏ, em rất tự hào với bạn bè khi có gia đình như thế, nhưng càng lớn em lại càng bị áp lực hơn về việc này. Mọi người trong gia đình ai cũng thúc ép em học mà không cho em một phút giây nào nghỉ ngơi. Từ khi bắt đầu lên cấp 2, tuổi thơ của em đã gắn liền với sách vở hàng ngày, hàng giờ. Mỗi ngày, sau khi đi học về, em thậm chí còn không có nổi thời gian nghỉ ngơi, thay quần áo mà phải đi học ngay. Có những khi đi học về là 5 giờ mà em còn phải học thêm đến 9 giờ với 2 môn học phụ đạo, thời gian hoàn thành bài ở trường có khi lên tới hơn 11 giờ.
Bố em rất bận rộn với công việc nên chuyện đưa đi, đón về của em toàn phụ thuộc vào tài xế của bố. Có hôm, chú tài xế bận chở bố đi công tác đột xuất, không có ai chở em đi học nên em đã đi bộ về nhà mà không đi học. Thế là thầy gọi đến cho bố, dù đi công tác xa nhưng bố vẫn “dành thời gian” để gọi điện thoại mắng em một trận, khi bố về em lại còn bị đánh nữa.
Khổ nhất là mỗi mùa thi, tần suất học của em dày đặc đến nỗi trong ngày không có thời gian gặp bố mẹ lần nào. Học nhiều như vậy nhưng bố mẹ cũng không cho em có thời gian để giải trí, ngay cả TV, máy tính, điện thoại cũng cắt hết. Lần nào, ngày nghỉ mà bố mẹ đi vắng thì em mới có thể vào máy tính ngồi một lát. Mỗi lần gặp chú, bác thì y như rằng cái lý thuyết: “Học, học nữa, học mãi” lại được lôi ra và phân tích kĩ từng câu từng chữ. Em cảm thấy rất tù túng và không thể chịu nổi được nữa.
Video đang HOT
Nếu như bố mẹ nói học lực của em kém thì em cũng không than phiền gì, nhưng năm nào em cũng là học sinh giỏi và một số năm còn có giải tỉnh và giải thành phố nữa. Có những khi chỉ được giải ba thành phố, cả bố lẫn mẹ không những không khuyến khích một lời mà còn chê trách em, bảo không chịu cố gắng, đi thi mới biết bao nhiêu đứa giỏi hơn mình… Còn những khi thi mà không có giải thì còn kinh khủng hơn, bố mẹ mang em ra “tra tấn” bằng những lí lẽ thuyết giáo hàng giờ. Câu kết của những cuộc “nói chuyện” như thế thường là: “Đã biết lỗi chưa?”. Có khi, em thấy mình không có lỗi nên bảo “chưa” thì lại bị mắng tiếp và còn bị đánh mạnh tay hơn lúc nhận lỗi. Mỗi lần như thế, bố mẹ đều nói sẽ cho em đi học nhiều hơn nữa. Kể từ sau lần đó, bố thường xuyên gọi đến cô chủ nhiệm và các giáo viên bộ môn chính để kiểm tra về điểm số của em, nếu có điểm nào dưới 7 thì coi như hôm đó em không “toàn mạng trở về”.
Hình như bố mẹ muốn vắt kiệt sức em mới chịu được. Bố mẹ thì luôn mong muốn con mình hoàn hảo nhưng thật ra chính họ đã hoàn hảo hay chưa? Em đã nhiều lần nói ra suy nghĩ của mình thì bị mắng là lười biếng, không biết lo cho tương lai của bản thân nên không dám nói thêm một lần nào nữa. Em phải làm sao đây mọi người ơi?
Theo VNE
Stress vì chồng ngoại tình triền miên
Anh quen người đó được một tuần rồi quan hệ tình dục, không biết người ta quê ở đâu, làm nghề gì.
Tôi đang cố gắng để vượt qua tâm trạng căng thẳng và hết sức nặng nề của chính mình. Ngày xưa khi còn là một cô bé, tôi yêu văn và rất hay mơ mộng, từng ấp ủ một câu chuyện tình đẹp và long lanh như pha lê cho chính mình, nhưng cuộc đời không đơn giản như cái nhìn của cô bé tuổi 20.
Năm 2006 tôi và anh gặp nhau trong một lớp luyện thi đại học, tình bạn ngây thơ cứ tưởng đã lãng quên khi mỗi đứa thi đậu một nơi. Trong tôi, anh là một người bạn dễ thương, vui tính và rất hiểu tâm lý con gái. Chỉ vậy thôi!
Ảnh minh họa
Sau một học kỳ bước chân vào giảng đường đại học, gia đình tôi xảy ra biến cố lớn, cha mẹ rời bỏ ba chị em trong sự đau đớn vô hạn. Tôi hụt hẫng, ngã quỵ trên số phận nghiệt ngã. Rồi một ngày không báo trước, anh tìm về quê gặp tôi, nói đã biết chuyện xảy ra, muốn cùng tôi vượt qua những khó khăn hiện tại. Anh đã cho tôi tiếng cười trong vô vàn nước mắt, hạnh phúc trong nỗi đau và niềm tin khi đang gục ngã. Anh và tôi gắn bó với nhau từ đó.
Sài Gòn - Vĩnh Long xa nhau là vậy nhưng cuối mỗi tuần anh đều về thăm tôi, việc học và cuộc sống của ba chị em tôi dần ổn định. Đâu ngờ một ngày khi đang ngồi trong lớp học, tôi nhận được điện thoại lạ từ một người con gái, cô ấy bảo là bạn gái anh, đang ở Sài Gòn. Chưa hết ngỡ ngàng lại người khác điện cho tôi, cũng bảo là bạn gái anh, đang ở Sài Gòn, cả hai bạn ấy đang gặp nhau và hiện tại muốn gặp tôi.
Tôi rất mệt mỏi khi một bạn gặp tôi với thái độ căm ghét anh kinh khủng, còn bạn kia khóc lóc xin tôi trả anh về với bạn ấy. Tôi không có quyền giải quyết chuyện này, đã gặp anh. Anh chia tay hai bạn ấy với lý do cần tôi.
Tôi phải trải qua một thời gian dài để lấy lại tinh thần sau cú sốc đó, đau lòng và thất vọng về anh rất nhiều, nhưng chính sự quan tâm lo lắng của anh đã giúp tôi dần quên đi mọi chuyện. Chúng tôi lại bắt đầu một cuộc sống mới.
Sau lễ tốt nghiệp tôi về Long Xuyên - An Giang quê anh công tác. Sống gần nhau chưa được bao lâu cơ quan chuyển tôi về huyện cuối tháng 9 năm 2011, anh vẫn ở lại Long Xuyên. Cuốc sống xa nhau làm anh phát sinh nhiều mối quan hệ khác. Tôi phát hiện anh đang quen với cô bé cùng cơ quan, mới vào ngành. Anh nói cô bé ấy rất ngoan hiền, đoan trang, dịu dàng, kín đáo, là sinh viên giỏi của trường Luật TP HCM. Anh hứa sẽ cắt đứt quan hệ với cô bé đó.
Thế nhưng trong một lần vô tình xem hồ sơ của cô bé đó, tôi mới phát hiện học lực chỉ trung bình. Anh và cô ấy vẫn tiếp tục yêu nhau. Liên lạc với cô bé ấy tôi nhận được thái độ nói chuyện hết sức tự cao, xúc phạm và xem thường người khác. Tôi thấy thất vọng về hình tượng mà anh đã nói.
Tôi bắt đầu thấy day dứt và đấu tranh gay gắt. Anh vẫn giấu tôi để tiếp tục quan hệ với cô. Anh nói: "Anh và cô ấy có tình yêu thật sự, anh đã hứa với lòng sẽ cưới cô ấy khi hoàn thành khóa học của cơ quan". Tôi chết lặng, bế tắc hoàn toàn. Mọi chuyện như sụp đổ theo những gì anh nói. Tôi bị trầm cảm nặng trong một thời gian dài. Mặt dù anh và cô bé đã chia tay, anh quay về với tôi, chúng tôi tiến hành lễ cưới, hiện tại đang mang thai, nhưng vết thương vẫn chưa thật sự lành.
Cơ quan vừa chuyển tôi về lại Long Xuyên công tác vào đầu tháng 9/2013. Vợ chồng sống gần nhau, tâm trạng tôi bây giờ cũng tốt hơn. Sẽ rất hạnh phúc và êm ấm nếu như tôi không vô tình kiếm tờ giấy cho nhỏ cháu ghi số điện thoại vào tối hôm đó. Tôi phát hiện một cuốn tập từ vựng Anh văn, ngoài bìa có địa chỉ yahoo, trên giấy nhãn tập, dòng học tên là chữ viết của anh ghi tên anh và một người khác.
Tôi giả vờ hỏi, anh nói không biết tên đó nhưng thái độ lấp lửng làm tôi nghi ngờ, tôi hỏi qua địa chỉ yahoo thì anh ấp úng nói có biết, đó là một người bạn, ngày xưa ở trọ bên cạnh cơ quan, có biết sơ sơ. Tôi quá hiểu tính anh nên không tin những gì anh nói, mặc cho tôi hỏi anh vẫn trả lời vòng vòng bao nhiêu đó.
Tôi hỏi số điện thoại người con gái đó, anh nói có nhưng số đó không liên lạc được. Tôi vẫn lấy số đó và liên lạc, không như anh nói, tôi đã gọi được. Suốt ngày hôm đó tôi không ăn uống gì, không phải để tạo áp lực với anh mà vì không thể nào nuốt nổi, đang mang thai lại gặp áp lực nặng nề làm tôi ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy anh mới chịu thú nhận sự thật, khi tôi chuyển công tác về huyện thì ở đây anh quen người đó được một tuần, hai người có quan hệ tình dục, anh không biết người con gái đó quê ở đâu, làm nghề gì, chuyện xảy ra khoảng 3 lần, kéo dài một tháng, mọi người phát hiện cô ấy là gái gọi. Cô chuyển nhà trọ đi chỗ khác, anh có liên lạc nhưng cô nói đã đi Sài Gòn rồi.
Anh kể ngắn gọn nhưng với tôi đó là một vết thương dài. Nước mắt tôi lăn dài, không biết phải nói gì với anh nữa. Hiện tại tôi và anh không còn là hai người yêu nhau, chúng tôi đã là một gia đình, có với nhau những kỷ niệm đẹp và hơn hết đang có chung một đứa con chuẩn bị chào đời. Tại sao anh lại lừa dối tôi để làm chuyện đó? Với anh bao lâu nay tôi là gì? Tôi thật sự bị stress và bế tắc. Tôi phải làm sao để cứu lấy hạnh phúc gia đình mình?
Theo VNE
Bố chồng tiếp tay anh lừa dối tôi Quyết định cưới, con mới biết anh đã có một đời vợ và một đứa con trai. Nếu không có sự tiếp tay của bố, con đã phát hiện lâu rồi. Con về làm dâu nhà bố được 3 năm, dù rằng câu cửa miệng của bố là con chưa làm dâu ngày nào. Con muốn như bao người con gái khác, có...