Áo em thoáng quá, hở hết ra!
Giật mình sờ vào vị trí khóa kéo chiếc váy đang mặc thì hỡi ôi, vì đãng trí tôi đã quên kéo khóa sườn.
Trong cuộc sống thường ngày, đôi khi có những tình huống ta vô tình gặp phải mà “cười không được, khóc cũng không xong”. Sau đây, chúng tôi xin trích một số tình huống cười ra nước mắt của các bạn trẻ.
Áo em thoáng quá, hở hết ra!
Đưa xe vào bãi đậu xe của cơ quan, tôi bắt đầu bỏ bớt lớp áo chống nắng, găng tay và khẩu trang. Đang ung dung bước ra lấy vé xe, tôi thấy có người từ đằng sau vượt lên đọc câu thơ bân quơ: “Áo quên kéo khóa, hở hết ra…” rồi cười tủm tỉm. Theo phản xạ, tôi giật mình sờ ngay vào vị trí khóa kéo của chiếc váy đang mặc thì hỡi ôi, vì đãng trí tôi đã quên kéo khóa sườn. Thật may vì nhà xe lúc này vắng người nếu không tôi chỉ còn nước độn thổ vì xấu hổ.
Lệ Thoa (TP. HCM)
Trời ơi nước hoa
Giờ nghỉ trưa, mấy chị ở cơ quan rủ nhau đi mua nước hoa, tôi cũng bon chen đi sắm cho mình một chai cho bằng chị bằng em. Nguyên nhân vì nghe các chị đồng nghiệp chưa chồng rỉ tai: mùi nước hoa ngọt ngào sẽ giúp chị em thêm phần tự tin và quyến rũ trước phái mạnh. Tôi cũng rất thích những cô gái có mùi thơm tỏa ra theo bước chân. Không dư dả để mua một lúc vài ba loại để thay đổi và cũng chẳng hiểu biết gì về nước hoa, nên tôi chọn Oriental vì nghĩ mùi thơm nồng mạnh mẽ hợp với cá tính của mình.
Về cơ quan, tôi len lén vào nhà vệ sinh và thử ngay sản phẩm. Do chưa có kinh nghiệm nên tôi bôi khắp nơi từ sau tai, cườm tay và một chút lên cả quân áo. Tôi rất tự tin vì mình đang là một cô gái quyến rũ ngọt ngào với hương thơm mới. Bỗng anh đồng nghiệp đi qua bàn tôi chun mũi: “Mùi gì mà hắc nồng vậy trời“. Sếp tôi thì nhắc nhở: “ Thi ơi, nước hoa này chỉ dùng cho mùa đông thôi. Đừng dùng vào ngày nóng nhé”.
Anh Thi (Thủ Đức, TP. HCM)
Video đang HOT
Bye bye hai mảnh!
Vừa rồi công ty mình tổ chức đi Phan Thiết, chị em ai cũng háo hức. Người mua kem chống nắng, kẻ sắm đầm maxi, còn lại đa số mua mũ rộng vành tránh nắng, sở hữu ngoại hình khá ổn, mình quyết định chọn bộ bikini hai mảnh với hoa văn tươi sáng để trông nổi bật hơn.
Mình tham gia tất cả các hoạt động từ nhảy tập thể đến kéo co. Không hiểu do quá khích hay tinh thần thể thao cao độ, chị đồng nghiệp phòng kế toán đã kéo nhầm sợi dây buộc phần bikini dưới của mình. Hên là thấy bất thường, mình vội buông tay làm mọi người phía sau ngã nhào. Mọi ánh mắt đổ dồn về tâm điểm là mình đang bối rối buộc lại sợi dây.
Kim Quyên (Bình Thuận)
Slogan tai hại
Trong tiết học ngoại khóa cách đây 2 tháng, lớp tôi làm chủ đề về các ngày lễ hội. Để buổi học thêm sôi động, thầy giáo đưa ý tưởng chia lớp thành 5 nhóm, mỗi nhóm sẽ có bài thuyết trình về một ngày lễ hội. Sau khi bàn bạc, nhóm tôi quyết định sẽ chọn lễ Halloween và bàn nhau sẽ hóa trang cho bài thi thêm phần độc đáo. Tôi hứng khởi khi hóa thân vào hình ảnh cô gái trong quảng cáo sữa Cô Gái Hà Lan. Khi lên diễn trước lớp, nhóm tôi đã nhận được sự cổ vũ, reo hò và cả những nụ cười ranh mãnh.
Thật may vì nhà xe lúc này vắng người nếu không tôi chỉ còn nước độn thổ vì xấu hổ (Ảnh minh họa)
Bài thuyết trình kết thúc, đến màn hỏi đáp, ở bên dưới nhiều cánh tay nhao nhao: “ Bạn ơi, sữa có ngon thật không?”, “Cho uống thử nào!”, “Chưa uống chưa tin“… và còn đồng thanh: “ Uống sữa… Uống sữa…” rất rôm rả. Cô bạn bên cạnh khều tay: “Mọi người đang trêu vì cái slogan trên áo bạn đấy”. Lúc này tôi mới nhìn kỹ dòng chữ trên chiếc áo hóa trang mà trước đó tôi đã không chú ý lắm: “ Got Milk? Good to the last drop!” (Bạn uống sữa chưa? Thơm ngon đến giọt cuối cùng). Sau phần thi, tôi ba chân bốn cẳng chạy vội tìm chỗ thay bộ quần áo có câu slogan nhạy cảm.
Diệp Kim Ngân (Quảng Bình)
Màn chào hỏi ấn tượng
Tình cờ đọc trên báo và nhặt được bí kíp “thả rông” đồ lót trong khi ngủ, mình hưởng ứng ngay một cách nhiệt tình. Quá mệt mỏi sau một ngày làm việc, đến giờ ngủ là mình không tài nào nhấc nổi chân để đặt chiếc quần nhỏ ren màu đỏ vào đúng vị trí của nó. Tiện tay, mình nhét luôn dưới gối nằm.
Đến sáng, ông anh mình đột nhiên dẫn một cậu bạn đến chơi. Đang bận lau nhà, mình nhanh nhảu mời anh ấy ngồi lên giường không quên nhắc nhở ông anh dọn bớt mấy chiếc gối sang một bên để có chỗ rộng cho khách ngồi. Khi ông anh mình đưa tay nhấc bổng bốn cái gối lên thì hỡi ôi, chiếc quần chíp chói lóa hiện ra trước mắt mọi người. Không cần nói cũng biết, mặt mình lúc đó còn đỏ hơn chiếc quần.
Yên Thảo (chung cư Bắc Linh Đàm, Hà Nội)
Mốt giày mới nhất
Lần đó tôi đi dự tiệc sinh nhật của người bạn tổ chức ở khu dân cư bên quận 7. Khi đã xúng xính áo váy xinh đẹp, tôi chạy xe sang nhà cô ấy thì hỡi ôi có một đoạn đường khá trũng, lại gặp lúc triều cường lên nên nước ngập khá cao. Do mặc váy nên tôi không thể co chân tránh nước. Tôi đành bì bõm qua quãng nước ngập. Đến nơi mặc dù hơi khó chịu vì giày bị ướt, tôi vẫn vui vẻ tiến vào chúc mừng mừng sinh nhật cô bạn. Đột nhiên tôi thấy mát mát, cảm giác như ngón chân của mình đang lộ ra ngoài dù tôi mang giày mũi cao. Khi cúi xuống nhìn tôi mới phát hoảng. Mũi giày của tôi bị ngâm nước nên đã há mõm từ lúc nào.
Theo 24h
Mùa đông này em không còn anh nữa
Mùa Đông này anh không có ở nhà nên em phải tự chăm sóc cho mình thật tốt. Em biết không, mỗi buổi sáng được đánh thức em dậy đối với anh là một niềm hạnh phúc. Anh nhớ rằng hình như chưa hôm nào mình quên "nhiệm vụ", có chăng cũng chỉ là cố tình gọi muộn vài phút để được nghe giọng nói giận hờn, trách móc của em qua điện thoại mà thôi. Xa nhau mới gần nửa năm mà sao anh thấy thời gian cứ dài đằng đẵng, ước gì dự án này kết thúc thật nhanh để anh sớm được trở về với em.
Ngày này của một năm về trước anh vẫn còn được ở nhà để chăm sóc cho em. Anh nhớ rằng em có một tật xấu đó là hay quên. Có lẽ với em thì căn bệnh ấy đã thành mãn tính, không thể sửa được nữa rồi. Em toàn mải chơi rồi "quên" không ăn trưa hoặc ăn tối. Em hay ra ngoài quên không mang theo khăn ấm, thậm chí thỉnh thoảng còn đãng trí để quên cả tiền và điện thoại ở nhà. Cô bé của anh chẳng lúc nào là không khiến anh lo lắng. Anh không ở nhà, buổi tối ai sẽ mang khăn, mang áo ấm đến đón em trước cổng trường?!Sớm nay vào mạng đọc tin tức anh mới biết ở nhà đang lạnh. Vậy mà chẳng thấy em nhắn tin thông báo, chắc em lại sợ anh có thêm việc để suy nghĩ phải không? Em ngốc lắm, vì công việc bận rộn nên mỗi lần được nói chuyện với em anh cảm thấy tâm trạng mình vô cùng thoải mái. Có ai nào lại không thích lo lắng cho người mình yêu đâu chứ, nhất là với một chàng trai ở xa như anh thì được quan tâm cho người yêu chính là một niềm hạnh phúc đấy em à.
Em phải nhớ mặc thật ấm trước khi ra ngoài nhé (Ảnh minh họa)
Em phải tự học cách chăm sóc cho mình nhé, chỉ cần quan nốt mùa đông này thôi là anh sẽ lại được trở về bên cạnh em. Rồi anh sẽ lại lo lắng, cưng chiều cô bé của anh giống như ngày xưa anh vẫn làm thế. Chúng mình đang ở xa nhau, vì thế cách duy nhất để anh không lo lắng là em phải chăm sóc thật tốt cho bản thân mình. Công việc của anh ở đây còn đang bề bộn lắm, vì thế nếu em mà để mình bị ốm thì anh sẽ không thể tập trung giải quyết công việc được, như vậy thì dự án cứ kéo dài mãi và chúng mình lại càng lâu được gặp nhau hơn.
Mùa đông năm nay có vẻ đến muộn hơn mọi năm thì phải. Nhớ tầm này năm ngoái, cô bé của anh đang tròn xoe trong những chiếc áo phao dày cộm, nhìn y như một chú gấu bông, đáng yêu vô cùng. Em có một sở thích rất trẻ con mỗi khi trời rét đậm, đó là ngửa cổ thở một hơi thật mạnh lên trời rồi lại thích thú nhìn làn hơi ấy bay đi. Em gọi đó là "khói", rồi còn tự hào vì mình chẳng cần hút thuốc mà cũng làm được khói giống anh.
Xin lỗi vì để em chờ lâu, anh sắp trở về rồi (Ảnh minh họa)
Một năm đã qua và mùa đông lại tới, thế nhưng đông này anh chẳng được ở gần em. Anh không thích Sài Gòn bởi Sài Gòn không có mùa đông giống như Hà Nội và ở thành phố này cũng chẳng có em. Giữa xứ sở đầy nắng này anh cứ luôn nhớ đến quay quắt bóng hình một người con gái. Anh chỉ mong sao mau chóng được trở về Hà Nội, để được ôm gọn em trong lòng những ngày rét buốt, hoặc cùng em đi lang thang thưởng thức những món nướng nóng hổi vào buổi tối ở vỉa hè.
Điều ước giản đơn vậy thôi, nhưng có lẽ mùa đông này anh chưa thực hiện được. Em ở nhà nhớ làm đúng theo những gì anh đã dặn và phải chăm sóc thật tốt cho bản thân mình. Chỉ còn vài tháng nữa thôi, em hãy cố gắng đợi nhé. Anh sẽ trở về và nhất định sẽ yêu thương em nhiều hơn cả ngày xưa.
Theo Eva
Chồng yêu quá cũng phát hoảng Mỗi trưa, chồng thường tới cơ quan đón tôi đi ăn, rồi không thì mua đồ ăn đến tận văn phòng đưa vào phòng cho tôi. Nói thật, được chồng yêu, chồng chiều ai chả thích, nhưng riêng cái chuyện chồng tôi, yêu chiều quá mức khiến tôi phát hoảng, sợ hãi, giống như bị bệnh lý vậy. Câu chuyện bắt đầu từ...