Anh yêu em vì “chuyện ấy”
Cứ mỗi lần gặp nhau, anh ta lại kéo em vào nhà nghỉ, dày vò thân hình em như một mảnh vải cũ nát.
Hiện tại em đang rất hoang mang. Em rất mong khi đọc những dòng tâm sự này, các anh chị hãy cho em những lời khuyên hữu ích để em có thể vượt qua được những thử thách trong cuộc sống!
Cách đây một năm, trong một lần đi chơi với người bạn trai vừa quen được khoảng một tháng… em đã bị anh ta dụ dỗ vào nhà nghỉ. Và cũng vì lần đấy mà cuộc sống của em đã phải hứng chịu bao đớn đau, dày vò.
Dù mới quen nhau nhưng em rất tin tưởng người ấy. Những yêu thương, hứa hẹn của anh ta đã khiến em ảo tưởng về cuộc sống tương lai hạnh phúc. Và tối hôm đó, khi đi chơi với nhau về khá muộn, anh đã dùng những lời lẽ ngọt ngào, mật ngọt để thuyết phục em vào nhà nghỉ. Lấy lý do:”Muốn hai người có một khoảng không gian riêng tư để tâm sự”, em đã ngốc nghếch tin những điều đó là thật và cùng anh bước vào nhà nghỉ không một chút đắn đo.
Khi bước chân vào nhà nghỉ, em đã có linh tính không tốt. Nhưng em sợ kháng cự sẽ gặp nguy hiểm và cũng đã quá muộn để về nhà nên em khép nép bước theo anh ta vào phòng. Và khi vừa vào đến nơi thì… chuyện gì em lo sợ cũng đã đến. Dù em có từ chối, van xin thì anh ta vẫn lao vào em, chiếm đoạt đời con gái của một cô gái 20 tuổi.
Cũng sau hôm đó, anh ta bắt đầu lảng tránh em, khi em nhắn tin, điện thoại hỏi han thì anh ta bảo: “Chúng ta nên chia tay em ạ! Vì gia đình hai bên không môn đăng hộ đối”. Em đắng lòng khi nhận ra sự thật muộn màng rằng, anh ta chính là kẻ Sở Khanh giả danh “tri thức tốt bụng” để lọc lừa những đứa con gái ngây ngô, ngờ nghệch như em!
Sau chuyện đó, em đã sống trong đau khổ, tủi hổ suốt một tháng liền. Người em phờ phạc đi, em sống trong nỗi tuyệt vọng, không dám nghĩ đến những ngày tiếp theo sẽ phải sống ra sao.
Video đang HOT
Em không dám tâm sự với bất cứ ai, kể cả người bạn thân nhất của mình. Gia đình cũng không ai biết được em đã phải đối mặt với nỗi đau đó ra sao? Cứ mỗi lúc nhận sự quan tâm, hỏi han của bố mẹ, em lại cảm thấy xấu hổ, có lỗi với gia đình.
Và cũng sau lần đó, em hận đời và sống buông thả hơn. Em không ngần ngại lên giường với những chàng trai em quen để quên đi những đớn đau, tủi hổ trong quá khứ. Cho đến khi em gặp được chàng trai thứ hai thì em mới giật mình tỉnh giấc… để sống một cuộc sống bình thường như bao con người khác.
Liệu có một chàng trai nào đủ bao dung để đón nhận một đứa con gái chơi bời hư hỏng như em không?(Ảnh minh họa)
Thế nhưng, thứ tình yêu tưởng chừng đẹp như câu chuyện cổ tích đó lại nhanh chóng tan biến thành mây khói khi anh ta lộ bộ mặt thật của mình. Khi mới yêu, em đã kể cho anh ta nghe tất cả quá khứ của em. Anh ta ôm em vào lòng, hôn lên má em rồi khẽ khàng nói: “Anh không bao giờ quan tâm tới quá khứ của em đâu. Miễn sao em yêu anh, sẵn sàng cùng anh vượt qua mọi khó khăn phía trước là anh hạnh phúc lắm rồi”.
Vậy mà chỉ gần một tháng chìm đắm trong tình yêu lãng mạn thì bản chất thật của người đàn ông đó cũng lộ dần. Anh ta là kẻ sống bản năng, chỉ biết đến dục vọng thấp hèn mà không cần biết em đau đớn, tủi khổ như thế nào. Cứ mỗi lần gặp nhau, anh ta lại kéo em vào nhà nghỉ, dày vò thân hình em như một mảnh vải cũ nát, bắt em phục vụ đến khi nào anh ta mệt rã rời mới chịu buông tha.
Lúc đó, em cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng, anh ta yêu em nên mới ham muốn “yêu” em như thế! Vì thế nên em cũng rất nhiệt tình hưởng ứng, thiêu thân lao vào anh ta để giải tỏa nỗi thèm khát bấy lâu…
Nhưng tình yêu đó chưa kéo dài được một thấng tháng thì anh ta đã phũ phàng ném cái nhìn khinh bỉ và những câu nói diễu cợt về phía em: “Cô cũng chỉ là con… thôi!”. Đến lúc này thì em không không còn một chút niềm tin nào vào tình yêu, vào đàn ông nữa. Em cảm thấy như mình đang sống cuộc sống ở địa ngục, chứ không phải là cuộc sống của một con người bình thường.
Trải qua hai cuộc tình với bao đau đớn, em tự hỏi rằng, liệu có một chàng trai nào đủ bao dung để đón nhận một đứa con gái chơi bời, hư hỏng như em không? Em thấy mình chẳng là gì hết, chỉ là một công cụ đáp ứng nhu cầu tình dục của những người đàn ông phũ phàng. Xong xuôi, họ phẩy tay bỏ đi luôn, bỏ mặc em trong nỗi đớn đau ê chề…
Cứ nghĩ đến tương lai phía trước, em không biết mình sẽ phải đối diện với cuộc sống ra sao? Liệu có bao giờ, hạnh phúc đến với một người như em không?
Theo VNE
Yêu thương nhạt nhòa
Nó đã từng tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế giới, với một mái ấm toàn vẹn. Thế rồi, có một thời gian nó cứ nôn ọe, mọi người toàn trêu chắc có đứa thứ hai...
Nó thì nghĩ là vẫn căn bệnh dạ dạy hành hạ nó từ thủa còn con gái. Đi khám ở đa khoa tỉnh họ nội soi cũng kết luận như thế, nên chỉ định cho uống thuốc chống nôn và tiến hành chữa bệnh dạ dày.
Cho đến một ngày, đang đi làm nó ngã vật xuống nằm lịm đi. Mọi người cuống cuồng gọi xe đưa đến bệnh viện tỉnh, rồi chuyển nó xuống viện Bạch Mai, tiến hành chụp chiếu kỹ càng, mới phát hiện ra có một khối u trong đầu nó.
Sau khi phẫu thuật, nó nằm bất tỉnh hàng tháng trời, gầy ốm o tưởng chết mười mươi. Ấy thế mà sức sống mãnh liệt, cùng bản năng của người mẹ đã hối thúc nó phải đấu tranh với bệnh tật để giành giật lại mạng sống. Nó tỉnh lại trong sự kinh ngạc, mừng rỡ của nhiều người, song giờ lại phải đối diện với một niềm đau khác, đó là sự lạnh nhạt của chồng.
Suốt thời gian nó nằm viện ở Hà Nội chồng đến thăm được hai lần, nói còn bận đi làm ăn. Đó như một vết thương sâu, thật sâu trong lòng không bao giờ có thể lành lại, chưa kể anh còn nói những lời như mũi tên đâm xiên vào kẻ đang gặp bạo bệnh.
Khi về nhà, mẹ đẻ chăm nó là chính. Bà cứ lúi húi đi khuất làm gì đó, chồng nó lại ác độc mắng mỏ: "Còn nằm trơ đấy à, sao không chết đi cho rảnh. Mày có biết con tao nó đang phải khổ sở thế nào không?"
Khoảng vỡ vụn ấy không bao giờ nó có thể quên kể cả những khi đau đớn đã qua đi. Chuyện chồng vợ nó vẫn bị ám ảnh dù anh ta có hối hận, có lòng thành muốn chuộc lỗi với hàng trăm hành động tốt đẹp thì những dấu ấn xấu ngày nào vẫn không thể xóa nhòa.
Dù có bao yêu thương dù thật nhiều bù đắp cũng chẳng thể lấy lại được niềm tin đã mất. Đó là lúc nó cần chồng nhất, mới khó khăn vậy thôi lòng dạ anh ta đã lung lay rồi thì làm sao có thể tin tưởng nhau mà sống tiếp.
Nó đã sẵn sàng để sống một mình, tiền mọi người cho nó cất kỹ thành một khoản đề phòng bất trắc, dù chồng vẫn chu cấp một số tiền đủ hai mẹ con sống.
Nó cũng "đánh bài ngửa" với chồng, rằng sống mà như ly thân thế này nó vẫn chấp nhận được. Nếu thích anh cứ làm đơn, để được hoàn toàn tự do. Nó nói thẳng, anh có thể lấy năm, bảy vợ khác, có thể đẻ đến chục đứa con nữa, còn nó chỉ có một đứa này thôi. Để xem có ai nỡ giành nó khỏi tay mẹ. Giờ nó chỉ còn biết tìm niềm vui nơi đứa con bé bỏng, và tình yêu cũng đã dồn cả vào đó rồi.
Theo Dantri
Khi vợ tự ti "Tôi biết mà!" - em dài giọng cái câu quen thuộc trong tiếng thở dài ngao ngán của anh. Y như rằng, tiếp theo đó là một tràng trách móc, hờn dỗi: "Tôi biết tôi già, tôi xấu nên ông chán, ông chê. Ông không dám dẫn tôi theo. Ông sợ mất mặt chứ gì?". Em giận cũng đúng. Công ty anh tổ...