“Anh yêu em, công chúa!”

Theo dõi VGT trên

Anh đến từ thế giới cổ tích. Anh đến với em vì “Anh yêu em!”

“Có những khi em tự hỏi, anh đến từ đâu, tại sao lại đến bên một người bình thường như em mà không phải bao cô gái xuất sắc hơn em đến hàng nghìn lần… Giờ em hiểu rồi. Đơn giản chỉ một điều thôi phải không anh?”

Một chàng trai cao ráo, mặc chiếc áo phông trắng và chiếc quần bò xanh giản dị với khuôn mặt điển trai, đeo một chiếc kính trắng tri thức, tóc chải gọn gàng. Anh đeo một chiếc ba lô, đi vào quán cà phê và cất tiếng gọi người phục vụ bằng một giọng nói ấm áp. Những người khách trong quán ngay lập tức bị thu hút bởi vẻ điển trai, thanh lịch của anh chàng. Họ xì xào, bàn tán không ngớt. Có lẽ nhận thấy được ánh mắt của mọi người đang dõi về phía mình, anh nhanh nhẹn ngồi xuống ngay một chiếc ghế sát lan can ngoài ban công của quán, hòng né tránh ánh nhìn và sự quan tâm của mọi người. Người phục vụ tiến về phía anh. Đó là một người con trai rất trẻ, có lẽ đi làm thêm bán thời gian ở quán này. Anh phục vụ cất tiếng nói:

-Vẫn như cũ phải không ạ?

-Cảm ơn nhiều nha, anh bạn! – Người khách điển trai nói, không quên đem tặng cho người phục vụ một nụ cười tươi rói với thái độ lịch sự.

Khách trong quán đã dời ánh nhìn của họ ra khỏi người chàng. Anh nhẹ nhàng mở ba lô, lấy ra một cuốn tập, có kẹp rất nhiều giấy vẽ, một hộp bút chì, tẩy và để tất cà chúng lên bàn. Cùng lúc đó, người phục vụ đã đem nước tới cho anh. Một tách cà phê capuchino, mở đầu cho những triền miên sáng tạo. Anh đỡ lấy cốc cà phê từ tay người phục vụ, nở nụ cười thân thiện và nói “Cảm ơn!”. Nhấp một ngụm nhỏ, vị thơm ngọt từ từ tràn vào đầu lưỡi, khoan khoái, anh ngả người ra sau. Rồi, cầm chiếc bút chì, anh viết lên giấy: “Ngày đầu tiên của chúng mình, thế đấy em nhỉ…?” Một tiếng đồng hồ sau, quán vẫn nhộn nhịp khách ra vào, chỉ có điều không ai chú ý đến một anh chàng đã đến quán từ sớm, bên tách capuchino vẫn miệt mài với cây bút chì và trang giấy vẽ. Bây giờ, trên giấy đã hiện lên hình ảnh một người con gái với dáng vẻ lúng túng, vội vàng, đang cúi đầu trước một anh chàng cao lớn. Mái tóc cô rối bù bởi một sự hấp tấp nào đó, cái đầu cúi rạp xuống đầy xấu hổ, hai tay buông thõng. Anh chàng vẫn kiêu ngạo đứng yên. Bức tranh chỉ có thế, hay câu chuyện vừa mới chỉ bắt đầu?

Ngày đầu tiên của chúng mình, thế đấy em nhỉ…

Còn hơn mười phút nữa là hết giờ học, Dương thấy bồn chồn quá. Hôm nay là ngày đầu tiên họp đội sinh viên kể từ khi nó trúng tuyển vào đội. Nói là “trúng tuyển” hình như long trọng quá! Nhưng với Dương thì đúng là vậy. Từ khi đi học cho tới giờ, Dương rất ít khi tham gia các hoạt động tập thể, vì cô luôn thấy ngại và xấu hổ trước mọi người. Thế mà lần này cô quyết tâm đăng kí buổi phỏng vần vào hội sinh viên trường. Một chị đã tham gia trong hội được hơn 2 năm – người phỏng vần Dương có hỏi: “Điều gì khiến em quyết định tham gia vào các hoạt động của Hội?” – “Dạ, vì em muốn biết mình làm được những gì và… có thể làm được những gì. Đó là hai chuyện khác nhau phải không chị?” Vậy đấy, thế là người phỏng vấn đã đồng ý cho Dương vào hội. Hôm nay, hội sinh viên trường sẽ có buổi họp đầu tiên với “Đội máu” (Đội hiến máu lưu động), Dương thấy háo hức lạ thường, tất nhiên với một chút lo lắng và hơi bồn chồn.

Reng… Reng… Reng…

Tiếng chuông ngân dài, giờ học kết thúc, từ các giảng đường, sinh viên ồ ra đông đúc cùng với tiếng nói chuyện lao xao, huyên náo. Ngọc kéo Dương chạy thật nhanh xuống phòng thông tin trường:

-Nhanh lên bà già, sắp đến giờ họp rồi. Đến muộn là bị phê bình đấy.

-Đừng kéo mà… – Dương vội vã. Bỗng trước mắt cô hoa lên, trong tích tắc cô không nhìn thấy gì cả, tập sách trong tay cô rơi xuống sàn, chiếc túi đeo chéo trở nên xộc xệch trên vai.

-Ơ… – Tiếng Ngọc giật mình hốt hoảng.

Dương ngẩng đầu lên. Đứng trước mặt cô là một chàng trai có dáng người cao và đẹp, đeo ba lô, mắt đeo kính trắng, khuôn mặt rất đỗi ngạc nhiên và có phần khó chịu thì phải. Ngay lập tức, Dương cúi gằm mặt, run run, hai tay buông thõng xuống không động đậy, miệng cô lắp bắp những tiếng gì nghe không rõ nữa. Vài giây sau, Ngọc lại kéo tay cô, lay người cô. Dương lúc này mới giật mình, chợt nhận thấy có bao nhiêu con mắt đang đổ dồn về phía mình, còn anh chàng kia đã bỏ đi rồi. Cô cúi xuống nhặt lại tập sách và chạy vụt đi cùng với Ngọc. Nếu Dương kịp quay lại, chắc hẳn cô đã nhìn thấy anh chàng đẹp trai vừa rồi cô đụng phải đang nhìn cô chăm chú và nở nụ cười.

Buổi họp Hội sinh viên trường bắt đầu với anh Phó chủ tịch Hội, một vài anh chị là người đã tham gia trong hội được một thời gian, còn lại hầu hết là thành viên mới. Dương và mọi người được nghe phổ biến về lịch sử Hội sinh viên trường, cùng với mọi người triển khai các hoạt động sắp tới. Nửa tiếng sau, một nhóm người bước vào phòng họp. Dương để ý đi đầu nhóm người có hai chị gái rất xinh xắn, dáng người nhỏ và nhanh nhẹn, theo sau là một vài chị nữa hai tay lỉnh kỉnh bao nhiêu đồ đạc, nào là băng rôn, khẩu hiệu, biểu tượng… Sau cùng, một người nữa trong nhóm nhẹ nhàng, rất khẽ bước vào phòng. Dương ngẩn người, đôi mắt cô dán chặt vào người ấy. Chiếc kính trắng, cái ba lô sau lưng, quần bò, áo phông xanh, người cao và đẹp…

-Này, hắn ta là người bà vừa đâm vào đấy. Không ngờ lại là người của “Hội máu.”

Tiếng Ngọc ngay sát bên tai làm Dương giật mình, nhưng hai mắt vẫn chưa rời khỏi người anh chàng mới đến. Hình ảnh người con trai ấy vô tình hay cố ý đã in chặt vào trong đôi mắt Dương, tim cô đập nhanh hơn, run run, cô thấy mình lạ lùng quá!

Suốt cả buổi họp, Dương cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, trong đầu miên man những suy nghĩ mông lung, vô định. Cô muốn sau khi kết thúc cuộc họp sẽ quay lại xin lỗi anh chàng đó cho thật lịch sự. Nhưng Dương không thể làm được điều mà cô đang băn khoăn, không phải vì cô không đủ can đảm, mà vì Dương không có cơ hội. Anh chàng đẹp trai mà cô chưa biết tên ấy đang được một trong hai chị gái rất xinh trong nhóm khoác tay và bước ra cửa phòng, vừa đi vừa cười nói vui vẻ. “Thế đấy!” – Dương thầm nhủ, trong lòng ánh lên một nỗi buồn và một chút thất vọng.

“Love capuchino”

Mưa.

Lặng rơi từng giọt.

Ướt át.

Trong quán cà phê, người ta nhìn thấy hai cô gái trẻ ngồi khuất một góc trong quán, e ngại nhìn trời mưa. Người phục vụ vui vẻ đến bên hai cô.

-Capuchino của bà nè Dương. Suốt ngày cái thứ nước đầy bọt này, bà không chán sao?

-Vớ vẩn, sao lại nói là “thứ nước đầy bọt”. Đây là loại cà phê ngọt ngào nhất đấy.

-Thôi đi bà già. Lại bắt đầu huyên thuyên mơ mộng đấy. Sao, bà còn gặp chàng hoàng tử nào trong mơ nữa không? – Ngọc cười khoái chí, cô tiếp lời: “Ngẩn ngơ đến thế là cùng, Dương ạ!”

-Không còn mơ đến hoàng tử nữa, nhưng có nghĩ đến một người, không biết có phải hoàng tử hay là oan gia nữa. Bà còn nhớ đến cái lão mà tôi đâm vào bữa nọ không?

-Sao, hoàng tử đấy hả?

-Vớ vẩn, mà cũng không biết nữa. Hình như anh ấy có người yêu rồi, tôi thấy thân mật với chị Hạnh trong “Đội máu” lắm. – Dương buông một tiếng thở dài. Nhấp một ngụm capuchino, cô lại đưa mắt hướng ra phía ngoài cửa sổ.

-Có phải cái chị nhanh nhẹn, nói chuyện thân thiện vui vẻ mà Đội mình khen xinh đó không? Ôi, tôi thích đôi mắt chị ấy, cả cái miệng nhỏ nữa. Sao chị ấy lại có đôi môi xinh thế cơ chứ. Chị ấy là người yêu của “lão oan gia” à? Thế cũng phải. Lão ta đẹp trai quá mà… – Ngọc liến thoắng, phút chốc quên mất cô bạn ngồi kế bên mặt buồn rười rượi.

-Ngớt mưa rồi, về đi.

Người ta thấy hai cô gái ban nãy đã đứng dậy và đi nhanh ra khỏi quán. Nhưng hai cô gái vô tư ấy lại không biết rằng, nơi lan can ngoài ban công của quán cà phê nhỏ, một ánh mắt đã dõi theo, quan sát chăm chú hai người con gái ấy ngay từ lúc họ đặt chân vào căn phòng nhỏ, chọn một vị trí ngồi khuất và gọi hai ly: một capuchino, một sinh tố bơ. Vẫn là chỗ ngồi cũ của một người khách quen, thường hay gọi capuchino, thường vào quán với chiếc ba lô, thường mỉm cười cất giọng ấm áp gọi anh phục vụ. Nơi lan can ngoài ban công, người ta vẫn thấy anh chàng điển trai quen thuộc mải mê với cây bút chì, và trên giấy vẽ đã hiện lên một tác phẩm mới. “Love capuchino” – với hình ảnh một người con gái mái tóc buông thẳng ngang lưng nữ tính, tay phải nâng ly cà phê lên gần miệng, ánh mắt đang tìm khung cửa sổ và nhìn xa xăm vào miền không gian bên ngoài mưa đang nhỏ giọt…

Sân trường dày đặc người. Một chiếc ô tô đỗ gần khu nhà I của trường Đại học, trên có treo băng rôn: “Đội hiến máu lưu động”. Khắp sân đâu đâu cũng thấy bàn đăng kí hiến máu, có một vài sinh viên tình nguyện ngồi tư vấn, phía trước bàn có biểu tượng giọt máu. Dương đang nhiệt tình, vui vẻ tư vấn cho các bạn sinh viên muốn tham gia hiến máu, xa xa thấy bóng Ngọc hớt hơ hớt hải chạy về phía cô, mồ hôi ướt đầm.

-Nhanh lên bà già, trong phòng hiến máu thiếu người, bà vào đi. Mấy tên đội mình đi trợ giúp ở khu vực khác rồi. Nhanh lên!

Rồi chưa để Dương kịp lên tiếng, Ngọc kéo cô chạy như bay. Tới phòng hiến máu, Dương thấy mình run run. Bao nhiêu người, người nằm, người đứng, người ngồi, nhấp nhô.

-Nhanh lên em. – Chị Hạnh trong “đội máu” gọi vẫy Dương lại. – Em chăm sóc bạn nhé, bạn ấy sắp hiến máu rồi. Đứng và an ủi bạn, như những gì đã phổ biến.

Nói rồi chị Hạnh bước đi nhanh ra ngoài, sang khu vực khác. Dương bần thần đứng bên cạnh một bạn sinh viên đang nằm đợi. Cô thấy run run. Dương nhìn quanh phòng. Một vài bạn đang hiến máu, những túi máu treo bên cạnh giường nằm một vài đã hiến máu xong đang đứng ngoài cửa. Dương lắng nghe những tiếng nói xôn xao: “Hiến một chai C2 máu”, “Có đau không?”, “Buốt lắm!”….”Một chai C2 ư?” – Dương nghĩ thầm. Mặc dù trước khi tham gia chương trình đã được các anh chị phổ biến về các kiến thức liên quan đến máu, quy trình hiến máu và công tác hoạt động, kiểm tra và giúp đỡ các bạn hiến máu nhưng giờ đầu óc Dương thấy mông lung hết cả. Cô ước mình không phải đứng ở đây, mình phải ngồi ở bàn tư vấn mới đúng. Một cảm giác sợ hãi từ từ lấn át, lạnh cả sống lưng. Trong cô thoáng vang lên những tiếng hét, tiếng rên la, mùi thuốc sát trùng bệnh viện thoang thoảng đâu đây. Dương nằm chặt hai tay mình và cố gắng đứng yên.

“Con ơi!” – tiếng mẹ Dương hét lên bên ngoài phòng phẫu thuật. Mắt Dương lờ đờ, ngao ngán nhìn xung quanh vừa mệt mỏi, vừa thấy sợ hãi. Cả người cô tê liệt, không cử động được, cô thấy mình như đang mê man vào cõi nào đó. Lúc đó Dương còn quá nhỏ để nhận ra việc gì đang xảy ra quanh mình, cô chỉ nhớ rõ nhất mùi thuốc sát trùng nồng nặc lúc ấy, với rất nhiều người mặc áo xanh xanh ni – lông như áo mưa và đeo khẩu trang mà cô chả biết là ai, thoáng nhìn thấy những túi màu đỏ treo bên trên đầu… Và Dương lịm đi, cho đến khi tỉnh lại thì mẹ đã ở bên cô rồi, ấm áp và dịu dàng, mặc dù ngực còn thấy đau. Lớn lên, cô chỉ biết rằng mình đã từng trải qua một cuộc phẫu thuật, và giờ cô sống mạnh khỏe. Mẹ cũng tránh cho cô không đến viện, không phải ngừi mùi thuốc sát trùng, mặc dù thỉnh thoảng vẫn đi kiểm tra sức khỏe định kì nhưng đó là những cuộc kiểm tra đơn giản và nhanh chóng. Đôi khi, Dương thấy trong mơ những cảnh tượng mà cô đã từng trải qua trong phòng phẫu thuật với nhiều người đeo khẩu trang, và cô thấy máu. Dương sợ hãi khi phải nhớ lại. Nhưng đó với cô là những kí ức chắp vá, mông lung, không rõ ràng… Cô vẫn đang vui vẻ, cố gắng sống thật mạnh khỏe, thật hạnh phúc, và tất nhiên hàng đêm vẫn mơ về những chàng hoàng tử mà cô thầm yêu trong những cuốn tiểu thuyết tình yêu, vẫn đến quán “Love Capuchino” để tìm một tách cà phê ngọt ngào nhiều bọt. Và Dương mỉm cười.

-Có đau không chị?- Một giọng nói cất lên làm Dương giật mình.

Dương nhìn xuống bắt gặp một ánh mắt thoáng chút sợ sệt của một cô gái đang nằm chờ hiến máu.

-Ừ, không sao đâu em ạ! – Dương nói mà hai tay cô nắm chặt vào nhau run run.

Cô y tá đến bên hai người, chuẩn bị các dụng cụ cần thiết. Cô nhẹ nhàng đưa mũi tiêm vào tay cô bạn sinh viên, máu từ từ được hút ra. Dương giật mình la lên, khiến cô bạn sinh viên bên cạnh cũng giật mình mà bất an theo Dương. Mùi thuốc sát trùng đâu đó lại xộc lên, máu… Dương chạy vội ra ngoài khiến mọi người trong phòng ngơ ngác, cô bạn sinh viên thì sợ hãi đến ngất lịm đi. Mọi người xôn xao, lo lắng. Buổi chiều, sau khi kết thúc hiến máu đợt 1, cả đội tập trung lại kiểm điểm buổi làm việc đầu tiên. Chị Hạnh đứng dậy, gay gắt phê bình Dương:

Video đang HOT

-Thật thất vọng! Những nội quy trong công tác hiến máu và giúp đỡ người hiến máu chả phải em đã được phổ biến rất rõ sao? Em có biết hôm nay chỉ vì em mà cả phòng hiến máu xôn xao, người thì ngất, người thì lo lắng, mọi thứ lộn xộn hết cả lên. Đây là lần đầu, nhưng em nên hiểu tâm lý có ảnh hưởng như thế nào tới người hiến máu. Có phải hiến 1, 2 giọt máu đâu. Với những bạn hiến máu lần đầu tiên như vậy, đáng ra em phải là người can đảm ơn các bạn ấy chứ. Chị không thể để em ở lại đội vì sự thiếu can đảm của em. Ngày mai em không cần đến làm việc nữa.

Dương lặng yên không nói, cho đến khi mọi người ra về hết. Ngọc từ từ đến bên cô:

-Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi không nên đưa bà vào đó khi thiếu người.

-Không sao mà… Lỗi của tôi mà… – Dương nghẹn ngào, cố đùa cợt. – Mai bà già phải đi một mình, vất vả lắm đó!

-Bà già… về thôi, tôi chả quan tâm vất vả hay không. Bà đừng buồn. Chị ấy mằng cũng hơi nặng lời.

-Không đâu. Chị ấy nói đúng. Tôi không can đảm. Bà về trước đi.

-Có muốn qua “Love Capuchino” không? – Ngọc nhìn Dương buồn bã.

-Không, bà về đi. Tôi muốn một mình.

Ngọc đi khỏi, lúc này Dương mới thấy an tâm để khóc thật lớn. Cô nấc lên. Nước mắt giàn giụa. Dương chả nghĩ được gì. Chỉ thấy sao buồn đến thế! “Hoàng tử của em, anh có thấy không? Thất vọng lắm phải không anh?” Dương vẫn hay gọi những chàng hoàng tử trong mơ của cô mỗi khi cô buồn, nhưng không hiểu sao, trong đầu cô lúc này lại thoáng hiện lên hình ảnh rất đỗi thân quen của người con trai đẹp đẽ, đeo ba-lô, kính trắng…

-Thật ngốc!

Dương ngước mắt lên nhìn. Trước mắt cô nhòe đi hình ảnh một anh chàng cao lớn, đẹp trai, khoác ba-lô lệch về một bên vai, kính trắng đang nhìn vào mình. Dương thấy mình đang mơ hay sao ấy, cô vẫn khóc, ngày một lớn, mọi thứ không đâu cứ choáng ngợp lấy tâm hồn cô. Lung tung. Vô định. Đến cái anh chàng đó trong mơ cũng nói cô: “Thật ngốc!”

Người ta thấy có một người con trai lặng yên ngồi xuống bên cạnh một cô gái đang khóc nức nở hệt như một con mèo xấu xí. Chàng trai vẫn ngồi yên, còn cô gái vẫn khóc. Hình như cô gái không biết chàng trai đó đang bên cạnh. Cô vẫn cứ khóc. 6 giờ chiều ở sân trường Đại học, trời đã buông cái rèm đen phủ kín mít cả một vùng. Trong một góc khuất, nơi ghế đá của khu nhà A trường Đại học, cô gái vẫn khóc, không biết sẽ khóc đến bao giờ nữa. Chàng trai vẫn ngồi yên, yên lặng như một cái bóng.

Dương lau nước mắt. Đến lúc này cô mới cảm nhận thấy có một hơi thở nhẹ nhàng ngay bên cạnh, hơi thở ấy có lẽ lúc cô đang mải mê khóc đã hòa chung vào với hơi thở của cô mà cô đã không nhận ra. Dương quay ra tìm kiếm hơi thở ấy. Vẫn lặng yên như một cái bóng, hoàng tử đã từng xuất hiện trong mơ của cô đã xuất hiện và đang ở ngay bên cạnh cô. Dương giật mình đứng dậy. Không nói gì, một bàn tay kéo cô ngồi xuống. Dương im lặng nhìn theo ánh mắt người con trai đang bên mình lúc này. Không khóc, không nói, nhưng trái tim thì đang thổn thức. Bàn tay cô vẫn nằm yên trong một bàn tay ai đó ấm áp. Dương thấy tim mình bớt hiu quạnh, bớt cô đơn, bớt buồn. Có phải là do cô đã khóc thật nhiều? Hay một trái tim cũng ấm áp như một chút nắng vàng mong manh cuối thu cũng đang thổn thức như trái tim Dương. Dương thường thấy sự im lặng hay gắn liền với nỗi cô đơn và sợ hãi, nhưng sao bây giờ, với cô, im lặng lại ấm áp, lại thân thương đến thế. Lòng Dương thấy nhẹ nhàng, bàn tay ai kia vẫn nắm chặt lấy tay Dương. Người ta vẫn thấy hai bóng người trên ghế đá, lặng yên trong từng hơi thở. Và tối đó, không có một tác phẩm nào được vẽ thêm trên giấy. Phải chăng chàng họa sĩ lãng du thích capuchino đã bỏ cuộc rồi sao?

Dương quyết định đi kiểm tra và tham gia hiến máu. Sau cái nắm tay thật chặt và đầy bất ngờ, cô biết “hoàng tử trong mơ” của cô muốn cô mạnh mẽ hơn. Cô không biết anh ấy đến với cô vì lý do gì, ngồi bên cô và nắm tay cô. Nhưng Dương vẫn thầm mơ mộng, vẫn thầm tưởng tượng, vì cô đoán “anh chàng oan gia” đã từng đâm vào cô bữa nọ đã có người yêu rồi. Chỉ là biến anh ấy thành hoàng tử và đặt vào trong những giấc mơ ngọt ngào mỗi đêm. Dương vào phòng hiến máu, Ngọc bên cô, đặt bàn tay lên vai cô, vỗ vỗ nhẹ cho cô yên tâm. Dương thấy máu mình đi theo mũi kim tiêm và chảy vào túi. Sợ hãi, cô nắm chặt tay Ngọc, cô nhìn ra hướng khác. Dương bắt gặp ánh mắt của “hoàng tử” đang nhìn cô, không phải, có thể là đang nhìn ai đó. Dương đảo mắt nhìn quanh trong phòng. “À, chị Hạnh. Chị ấy đang trong phòng. Thảo nào, anh ấy lại nhìn vào đây. Mình ngốc thật!” – Dương bật cười, khiến Ngọc ngạc nhiên và khẽ lay người cô. Dương đâu biết rằng, chàng “hoàng tử” vẫn chưa thôi nhìn vào trong phòng, mỉm cười hạnh phúc. Rồi quay ra, bước đi, miệng khẽ nhủ: “Em giỏi lắm, Dương ạ!”

Anh yêu em, công chúa! - Hình 1

Đợt hiến máu kéo dài gần một tháng ở nhiều khu vực đã kết thúc. Đội sinh viên trường bước vào những kế hoạch mới. Vài ngày nữa là lễ đón đoàn sinh viên và giáo viên người nước ngoài tới thăm trường theo chương trình đào tạo liên kết. Dương và mọi người chuẩn bị lễ đón tiếp với băng rôn tiếng anh, thảm đỏ, ban tiếp tân… Dương tình nguyện tham gia trong đội đón tiếp mặc áo dài trắng và phục vụ ăn uống cho các vị đại biểu trong cuộc họp. Mọi người trong hội lao xao và vui vẻ. Dương cười quay sang phía Ngọc, thấy cô đang toe toét với cả đội:

-Này, bà già, mặc áo dài phải đi guốc nhỉ?

-Ừ, đúng đó. Chả lẽ mặc áo dài lại đi giày ba ta à? Chả khác gì ăn cháo uống bia. – Ngọc cười phá lên khiến Dương thấy ngại ngùng quá.

-Bà có đôi nào cao cao không? Tôi chợt nhớ ra là mình toàn đi giày búp bê thôi.

-Ừ, đó. Lát qua nhà tôi đi. Tôi chọn cho mấy đôi, tiện thể đi thuê áo dài luôn.

Ngày đón đại biểu cũng tới. Dương tới trường sớm hơn mọi khi. Cô tươi tắn trong tà áo dài, mái tóc đen buông xõa, trang điểm nhẹ nhàng. Má cô phớt hồng ánh lên niềm hân hoan trong trẻo dưới những tia nắng vàng ươm buổi sớm mai. Cô đoan trang, thanh lịch và nhẹ nhàng. Dương thỉnh thoảng lại ngắm mình trong chiếc gương nhỏ. Chưa bao giờ cô thấy mình đẹp thế! Đêm qua cô lại mơ thấy hoàng tử của mình, chàng đã đến bên cô, nhẹ như làn gió…Khi tỉnh dậy, Dương vẫn thấy tim mình xao động một niềm xúc cảm, một chút nhớ nhung mơ hồ về người con trai mà cô từng nghĩ là đã thuộc về một người khác và cô chỉ có thể gặp anh trong mơ. Dương không xinh, bình thường như bao người con gái có một chút nhan sắc khác. Cô không cao, nhưng nhỏ nhắn và nhanh nhẹn, đôi chút rụt rè. Cô không trắng nhưng cô thấy mình khỏe mạnh. Cô yêu nhất đôi mắt mình, đôi mắt mà mẹ cô thường bảo nó là cả thế giới mơ mộng của cô. Nhìn vào đôi mắt ấy người ta thấy được sự ngây thơ, trong trẻo, lãng du. Dương biết mình không phải là một công chúa xinh đẹp, cô đã từng có những năm tháng đi học luôn cảm thấy tự ti với các bạn, và cô chìm ngập trong những câu chuyện cổ tích về hoàng tử và công chúa. Đó là những ngày bé, khi cô vào cấp 3, Dương đọc nhiều tiểu thuyết tình yêu mộng mơ, khóc một mình và luôn mơ đến hoàng tử. Khi Dương nói cô gặp hoàng tử trong mơ, mẹ đã đưa Dương đến bác sĩ tâm lý. Nhưng bác sĩ nói Dương hoàn toàn khỏe mạnh, chỉ là tính cách hình thành nên con người cô. Mẹ cũng để cô tự do trong cái thế giới riêng của mình. Và Dương thấy hạnh phúc. Đại học mở cho cô gái nhỏ một cánh của mới khi cô gặp Ngọc, cô bạn vui vẻ, tốt bụng luôn dành nhiều thời gian đưa cô đi chơi, tham gia cac hoạt động ngoại khóa. Dương đã xếp các cuốn tiểu thuyết yêu thích của mình lên giá sách và cảm thấy mình tự tin và bận rộn hơn với những công tác xã hội. Ngày hôm nay, Dương thấy mình thay đổi nhiểu, Dương thấy mình đẹp, đẹp lắm! “Có thể là một nàng công chúa trong gương!” – Cô cười, nụ cười đẹp như cầu vồng sau mưa với hàng bao gam màu của cuộc sống tươi đẹp, nhẹ nhàng với cô và khiến cô yêu cuộc đời này hơn.

-Bà già, ngồi đó mà cười. Đi lại vài bước tôi xem đã “chuẩn” chưa nào? – Ngọc đến bên Dương vẫn hấp tấp và vồn vã như mọi khi.

-Đó, bà xem. – Dương đi lại vài bước. – Nhưng sao hơi tức chân thì phải…

-Thì bà già có bao giờ đi guốc đâu mà đòi… Thế là ổn rồi. Phải đứng lâu đấy bà già, liệu mà chuẩn bị tinh thần đi nhá!

Ngọc cười khoái chi và kéo Dương đi tới chỗ của cả Đội. Người ta thấy buổi sáng hôm ấy, có người còn đến sớm hơn Dương, dõi theo cô và chờ đợi cô.

Mười giờ sáng, khi cuộc họp ban lãnh đạo nhà trường vẫn đang diễn ra, Dương đi xuống sân và ngồi trên ghế đá. Ngọc thấy cô đứng lâu nên vào thay cô. Cô tháo guốc, ngồi xoa bóp chân. Thở dài và lặng lẽ, Dương thấy hơi mệt nhưng vui. Được làm việc chung với mọi người khiến cô năng động hơn. Cô nhìn quanh sân. Không có ai. Dương để guốc xuống đất, bước chân trần ra giữa sân, hít một hơi dài, cô nhẹ nhàng, dịu dàng bước những bước nhẹ như bóng cô in trên sân. Dương xoay tròn, xoay tròn, tà áo dài trằng tung bay theo cô. Và người ta thấy một thiên thần nhỏ bé trong tà áo dài trắng, miệng cười xinh xắn, như đang nhảy múa trên sân, như đang chìm đắm trong cái thế giới đầy cổ tích của cô, và như đang tung cánh bay… Tối đó, khi Dương mệt nhoài say ngủ, hoàng tử lại đến bên giấc mơ của cô và người ta thấy, không cần một ly capuchino, không cần một không gian bên lan can quán cà phê, vẫn có một chàng họa sĩ đeo kính trắng với cây bút chì nhỏ trong tay. Bên ánh đèn vàng le lói sát cửa sổ, mưa bay bay khiến gió se lại, tâm hồn nghệ thuật của con người thỏa sức tung bay trên giấy. Những tác phẩm nghệ thuật mới ra đời… Một người con gái trong bóng áo dài sáng trong tựa một thiên thần. Tự tin khi yêu chính bản thân mình, đẹp đẽ trong chính đôi mắt của mình. “Áo dài ơi, em đẹp lắm!”

Cuối kì học đầu tiên của năm, Dương mải mê với một đống tiểu luận các môn, vừa phải ôn thi vấn đáp. Mệt nhưng Dương tự nhủ phải cố gắng. Không có thời gian đọc tiểu thuyết hay mơ mộng nữa. Dương ngủ muộn hơn. Giấc ngủ không trọn vẹn đầy mệt mỏi và lo lắng cho kì thi khiến chàng hoàng tử trong mơ không đến thăm cô vào mỗi đêm nữa. Sáng se lạnh, khoác thêm chiếc khăn vào cổ, Dương chạy như bay ra khỏi nhà và nhảy ngay lên xe Ngọc. Cô đến trường và vội vã vào hàng phô tô. Lần này thì cô đâm sầm vào một người. Dường như có kinh nghiệm hơn đợt trước, cô không cúi mặt mà ngẩng đầu vội nói xin lỗi một cách rõ ràng và nhìn vào đối phương.

-Em xin lỗi ạ. Em vội quá! Ơ…

Đứng trước mặt Dương lúc này vẫn là cái kính trắng quen thuộc, ba-lô đeo lệch một bên vai, cao lớn và đẹp trai. Dương ấp úng. Vẫn là anh! Nhưng sao lại là anh!

-Em không còn cúi gằm mặt như lần đầu nhỉ? – Giọng nói ấm áp vang lên, đôi mắt chàng trai nhìn vào Dương như muốn tìm ở cô một câu trả lời.

-Dạ, không hiểu sao… không hiểu sao em lại cứ đâm vào anh thế này… Em xin lỗi ạ!

-Thì đó… Em làm anh giật mình đấy…

-Em xin lỗi ạ… – Dương hấp tấp nói nhanh. Chưa bao giờ cô và anh đối diện nói chuyện với nhau như thế.

-Không thể xin lỗi là xong đâu. Capuchino không?

-Ơ…

-Coi như em đồng ý đi, được không?

-Dạ.

-Anh phải gặp thầy giáo một lúc nữa. Tầm 9 giờ anh đợi em ở sân trường, chỗ ghế đá có thiên thần đã từng nhảy múa nhé!

-Chỗ thiên thần đã từng nhảy múa… Ơ… anh…

Trong lúc Dương còn ngẩn ngơ ấp úng thì chàng trai đã chạy nhanh về phía tòa nhà cao nhất trong trường Đại học. Dương vẫn chưa hiểu gì cả. Hay là cô không nhớ ra điều gì đó. Dù sao thì Dương vẫn phải làm cho xong việc của mình đã. Cô in bài xong và đem bài tiểu luận tới nộp cho thấy giáo. Cô nói với Ngọc là mình có việc, bảo Ngọc về trước, cô sẽ tự bắt xe buýt về sau. Rồi cô tìm một cái ghế đá đợi anh chàng đã hẹn cô lúc 9 giờ. Trên ghế đá, cô nhớ tới lời anh chàng kia nói tới “chỗ thiên thần đã từng nhảy múa” – “là chỗ nào nhỉ?” “Thiên thần mà nhảy múa ư? Thiên thần làm gì có thật mà nhảy múa ở sân trường này chứ? Hóa ra anh chàng này cũng mơ mộng giống mình?” Dương tủm tỉm cười. Rồi cô giật mình sực nhớ ra điều gì đó. Nhìn ra phía sân trường đầy nắng và hơi gió lạnh, Dương chợt nhớ ra, lần cô mặc áo dài trắng… Dương lè lưỡi, thấy mình ôi sao ngốc nghếch quá! Rồi cô lại cười bởi chính sự ngốc nghếch trẻ con ấy. Cô đảo mắt nhìn khắp nơi, chín giờ hơn rồi nhưng chưa thấy anh chàng đó đâu. Rồi xa xa bóng dáng quen thuộc ấy lại xuất hiện.

-Sao em lại ngồi đây? Làm anh cứ đứng ở chỗ kia…

-Vì ghế đá này con trống mà?

-Nhưng đây đâu phải…

-Không phải chỗ “thiên thần nhảy múa” hả anh? – Dương vừa tỏ vẻ ngạc nhiên, vừa cười.

-Đi nào.

Rồi một lúc sau. Dương đã ngồi sau xe của chàng hoàng tử mà đã rất nhiều lần đến gặp cô trong mơ. Dù là hơi ngốc nghếch một chút, nhưng điều đó chỉ có mỗi Dương biết, và nó làm cô hạnh phúc. Thế là đủ!

Xe dừng trước cửa quán “Love Capuchino”. Dương vội nói:

-Em vẫn thường đến quán này.

-Vậy ư? Anh cũng vậy.

Người phục vụ nhận ra hai vị khách quen. Anh không nói gì, chỉ mỉm cười chào họ và bưng ra hai ly Capuchino.

-Anh cũng uống Capuchino?

-Tất nhiên.

Dương nhấp một ngụm cà phê, đưa mắt nhìn quanh, tránh ánh mắt của anh chàng ngồi đối diện. Cô không nói và cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.

-Anh hay đến đây vì có một người cũng hay đến. Anh thấy có nhiều điều thú vị ở quán này.

-Vậy ạ.

-Sao em không hỏi có gì thú vị?

-Em…cũng không biết nữa… – Dương ngập ngừng.

Một lát, anh phục vụ bê ra một cái bánh kem nhỏ, vui vẻ hỏi chàng trai:

-Vẫn chỗ cũ bên ban công, nhưng hôm nay anh không vẽ nữa à?

-Vẽ ư? – Dương ngạc nhiên nhìn anh phục vụ, rồi quay lại phía chàng trai.

Anh phục vụ đi khuất, Dương nhìn anh chàng đối diện.

-Anh hay vẽ ở đây à?

-Ừ, bất cứ khi nào anh vui. Anh đều đến đây vẽ.

-Sao hôm nay anh không vẽ? Vì anh không vui à?

Dương thấy anh chàng không nói gì, chỉ cười, cô cúi mặt xấu hổ và ngượng ngùng:

-Hình như em hỏi nhiều rồi.

-Không sao. À, anh nhớ ra là có việc phải đi. Hôm nay anh mời. Chào em nhé!

Chưa kịp để Dương hết ngạc nhiên, chàng trai bước vội ra khỏi cửa. Dương thấy một chút lạc lõng, một chút xấu hổ, một chút buồn, một chút tiếc nuối… Cô đứng dậy nhìn theo bóng chàng hoàng tử của mình. Người phục vụ tiến bên cô và đưa cho cô một tập giấy được kẹp gọn gàng. Anh phục vụ không nói gì, chỉ cười và ra hiệu bảo cô mở ra xem. Dương nhẹ nhàng lật giở từng tờ giấy.

“Ngày mưa, anh nhìn thấy em…nhưng em lại không thấy anh…

Nụ cười em làm anh thấy ấm áp…và anh quyết định….

Sẽ vẽ một câu chuyện mà em làm nhân vật chính…

Anh sẽ không ngừng vẽ…và sẽ tiếp tục vẽ…

Một nàng công chúa của riêng anh!”

Dương tiếp tục giở sang trang thứ hai. Tay cô run run…

Một bức tranh vẽ một người con gái với dáng vẻ lúng túng, vội vàng, đang cúi đầu trước một anh chàng cao lớn. Mái tóc cô rối bù bởi một sự hấp tấp nào đó, cái đầu cúi rạp xuống đầy xấu hổ, hai tay buông thõng. Anh chàng vẫn kiêu ngạo đứng yên. Một dòng chữ ghi bên dưới: “Ngày đầu tiên của chúng mình, thế đấy em nhỉ…”

Trang thứ hai:

“Love capuchino” – với hình ảnh một người con gái mái tóc buông thẳng ngang lưng nữ tính, tay phải nâng ly cà phê lên gần miệng, ánh mắt đang tìm khung cửa sổ và nhìn xa xăm vào miền không gian bên ngoài mưa đang nhỏ giọt…

Rồi trang thứ ba:

Một cô gái với mái tóc buộc cao năng động, mỉm cười vui vẻ đầy nhiệt thành trước bàn hiến máu.

Rồi trang thứ tư, thứ năm…

Cô gái đó đang nằm hiến máu, khuôn mặt lo lắng, tay nắm chặt tay người bạn bên cạnh. Xa xa một chàng trai đang nhìn cô, mỉm cười và thầm nhủ: “Em giỏi lắm, Dương ạ!”

Một cô gái trong sáng với tà áo dài đang xoay tròn trên sân với đôi chân trần: “Áo dài ơi, em đẹp lắm!”

Nước mắt Dương rơi trên từng trang giấy. Càng lật giở từng trang giấy, cô càng trào dâng một niềm hạnh phúc. Cô cười, cô nấc lên, cô khóc như một đứa trẻ…Dương vỡ òa trong niềm vui sướng vì cảm động, vì hoàng tử có thật trên đời này và đã đến với cô. Dương cũng không quan tâm có bao nhiêu ánh mắt trong quán đang nhìn vào cô lúc này. Cô thấy vui, một niềm vui mông lung khó tả. Hạnh phúc! Có nhiều điều để nói về hạnh phúc. Cô biết! Chờ đợi và hi vọng? Tình yêu đơn phương được đáp trả? Không, với Dương những điều đó đều không phải, đó là “Giấc mơ có thật!” Lật giở đến cuối tập giấy, cô run run nhìn vào dòng chữ: “Sáng mai, hoàng tử muốn gặp em ở chỗ “thiên thần đã từng nhảy múa”. Gấp cuốn tập, Dương đi nhanh ra khỏi quán, gọi người phục vụ và hỏi, ai đó đã gửi cho cô cuốn tập. Nhưng cô nhận được cái lắc đầu của người phục vụ. Dương về nhà, trong lòng hân hoan. Cô ngắm đi ngắm lại những bức tranh vẽ. Cô nhớ đến anh chàng đẹp trai người cô đâm vào lần đầu tiên người đến bên an ủi, không nói một lời nào và chỉ nắm tay cô thật chặt khi cô khóc người đã nhìn cô trong phòng hiến máu chứ không phải ai khác người cũng hay đến “Love capuchino”, cũng uống capuchino giống cô người ngắm cô khi cô mặc áo dài người hay đến quán và vẽ những bức tranh này… Dương cười, thật hạnh phúc.

Đôi giày công chúa.

Sáng, Dương mang theo tập vẽ đến trường, ngồi trên ghế đá gần chỗ hẹn. Lần này thì cô đã ngồi đúng chỗ. Và hoàng tử của cô đã đến, mang theo một chiếc hộp to màu đỏ.

-Chào em, công chúa!

-Của anh phải không? – Dương ngẩn ngơ đưa cuốn tập cho anh chàng.

Chàng trai nâng cuốn tập từ tay Dương, hai người ngồi xuống ghế. Im lặng. Như một lần nào đó. Chàng hoàng tử nắm lấy tay cô công chúa của chàng. Cô gái lặng yên. Không khóc. Hơi thở nhè nhẹ và đôi tay hơi run. Trái tim quá nhiều lần thổn thức và lần này cũng vậy, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

-Lần đầu tiên gặp anh, cũng họp với “Đội máu”, em đã nghĩ anh với chị Hạnh…khi chị ấy khoác tay anh… – Dương ngập ngừng.

-Hạnh trêu anh thôi, ngoài công việc ra chị ấy luôn nghịch ngợm như vậy.

Im lặng.

-Anh biết không? Em thường gặp hoàng tử của em trong mơ đấy!

-Vậy ư?

-Anh không thấy chuyện đó rất nực cười à?

-Một chút, nhưng với anh nó không quan trọng, nếu như điều đó làm em vui và giấc ngủ của em được bình yên.

Dương nhìn anh. Đôi mắt Dương ngấn nước.

-Đừng khóc, Dương. Anh đã muốn nói với em câu đó khi lần đầu thấy em khóc. Nhưng thực sự anh không biết phải làm gì lúc đó, anh nghĩ ngồi bên cạnh em sẽ tốt hơn…

-Không sao anh. Nhờ anh mà em mới quyết định đi hiến máu, vì thế em mới nhận ra mình cần mạnh mẽ hơn để đối diện với nỗi sợ hãi như thế nào.

-Giờ em có thấy sợ không?

-Em thấy hạnh phúc. – Nước mắt Dương rơi xuống.

Chàng hoàng tử lấy tay lau nước mắt cho cô, nhẹ nhàng, dịu dàng và vô cùng ấm áp. Dương nắm lấy tay anh.

-Anh Nguyên!

-Đây là lần đầu tiên em gọi tên anh.

-Vâng, chúng mình nhìn nhau mà chả dám nói với nhau điều gì.

-Anh thấy tên anh đẹp hơn khi em gọi. Dương này!

-Dạ!

Nguyên quỳ xuống, mở chiếc hộp. Một đôi giày búp bê bằng vải rất xinh xắn. Đôi giày thiết kế đơn giản nhưng dịu dàng với màu đỏ chấm bi, có nơ phía trên. Dương nhìn đôi giày với một sức thu hút lạ kì.

-Hoàng tử trong chuyện luôn chọn công chúa của mình bằng việc thử giày. Em có muốn thử đôi giày công chúa này không?

-Em có thể sao?

-Tất nhiên.

Dương xỏ đôi giày vào chân. Đôi giày vừa vặn với đôi chân cô.

-Anh thấy em không thoải mái khi đi guốc cao, mà cũng không thể để em đi chân trần mà nhảy múa được, thế nên… – Nguyên nhìn Dương cười trìu mến. – Dương, anh đã luôn dõi theo em. Và anh hi vọng em hãy đi đôi giày công chúa này và cùng anh đi đến bất cứ nơi nào em muốn.

Im lặng. Nhưng người ta thấy cô gái đang đi đôi giày đỏ ôm chầm lấy chàng hoàng tử của cô, thật chặt, thật ấm áp. Nắng làm rực rỡ hơn nụ hôn của câu chuyện cổ tích thời hiện đại mà hai nhân vật chính dành cho nhau.

-Có những khi em tự hỏi, anh đến từ đâu, tại sao lại đến bên một người bình thường như em mà không phải bao cô gá i xuất sắc hơn em đến hàng nghìn lần…

-Anh đến từ thế giới cổ tích. Anh đến với em vì “Anh yêu em!” – công chúa của anh.

Theo Bưu Điện Việt Nam

Thư tình: Yêu em nhiều lắm

Em à, từ khi tôi quen biết em cũng là lúc tôi đã biết yêu một người là như thế nào.

Mặc dù trước đó tôi cũng có thích vài người còn gái mà tôi từng quen, nhưng tôi nghĩ đó chỉ là tình cảm thoáng qua nên chắc em không giận đâu. Tôi cũng không biết là tôi quen em trong trường hợp nào nữa, có lẽ là một chuyến đi chơi nào đó chăng?

Tôi quen em đến nay cũng được hơn 1 năm rồi nhỉ? Một năm đó có lẽ cũng đủ để tôi có thể biết thêm được nhiều về em, và tôi biết em là một người rất muốn tìm hiểu những cái mới lạ nên ngày thường tôi vẫn hay lên mạng tìm những quán lạ, những nơi mà em chưa từng đặt chân tới để tôi có thể được cùng em đi tới những nơi như thế. Bản thân tôi cũng vậy thôi tìm hiểu những cảm giác khác lạ để thay đổi chút không khí quen thuộc của thành phố đầy bận rộn này. Đã có lần tôi đã nhắn tin cho em là "anh có tình cảm với em...", nhưng lúc đó tôi cũng hơi vội vàng khi nói với em như vậy, và em cũng đã từ chối tôi lúc đó. Trong tin nhắn của em không biết có phải là từ chối hay không nhưng câu cuối em đã nói rằng: "Bây giờ em chỉ xem anh là bạn, còn sau này thì chưa biết...". Câu nói này đã làm cho tôi chút hy vọng nào đó để có được cơ hội bày tỏ tình cảm của tôi dành cho em. Và rồi cũng từ lúc đó em cũng đã rời xa tôi một khoảng thời gian ngắn để lo công việc thực tập của mình.

Những ngày em thực tập là những ngày tôi cảm thấy rất nhớ em. Tôi nghe người ta nói là "khi bạn nhớ một người nào đó nhiều hơn bình thường thì lúc đó bạn đã yêu rồi đó", phải chăng là tôi đã yêu rồi không? Tôi nghĩ chắc không phải đâu, chắc tại là cảm giác lúc đó thôi, và rồi tôi lao vào công việc để tạm thời quên em được không? Cuối cùng tôi lại không thể làm được điều tôi đã nói nên tôi đã quyết định đến nơi em đang thực tập, và khi tới nơi được nhìn thấy em từ đằng xa xa thì cảm giác của tôi lúc đó rất hạnh phúc, cứ như là tôi xa em lâu lắm rồi ấy.

Thư tình: Yêu em nhiều lắm - Hình 1

Em sẽ là người duy nhất mà anh yêu đến cuối cuộc đời này (Ảnh minh họa)

Đến lúc này tôi lại quyết định thêm một lần nữa là tới gặp em trực tiếp, tôi thật không ngờ là em gặp tôi lại vui vẻ đến vậy, mặc dù bề ngoài tôi không nói gì nhưng bên trong tôi còn vui hơn em lúc đó. Vì tôi đi vào ngày nghỉ chủ nhật nên đến chiều tôi phải quay về thành phố để chuẩn bị cho 1 tuần mới làm việc, trên đường về mặc dù trời mưa tầm tã nặng hạt nhưng tôi vẫn rất phấn khởi. Đến đây có lẽ mọi người nghĩ tôi là dại gái chăng? Đối với tôi thì không, khi đã yêu một người nào đó thì cho dù người đó đang ở đâu trên trái đất này miễn là mình có thể đến được, dù chỉ để gặp mặt thôi là lúc đó trong lòng mình rất hạnh phúc rồi. Khi hoàn thành xong thực tập em về lại thành phố tiếp tục công việc học của mình, lúc này thái độ của em đối với tôi đã khác hơn trước rất nhiều. Em vui vẻ hơn, và chiều chiều tôi lại được chở em đi dạo hoặc vào những quán có thiết kế lạ mắt đối với em nhiều hơn...

Và bây giờ tình cảm của tôi cũng dành cho em nhiều hơn lúc trước rất nhiều. Cho dù trước mặt mọi người xung quanh tôi vẫn hay nói rất nhiều nhưng khi đứng trước mặt em, tôi lại không thể nói được gì có lẽ đây là nhược điểm lớn nhất của tôi chăng? Tôi chỉ thể hiện tình cảm với em qua những hành động là được chở em vào mỗi buổi chiều tối, và làm cho em cảm thấy vui vẻ là tôi đã thấy trong lòng mình hạnh phúc lắm rồi... Em à, có thể bề ngoài tôi không phải là mẫu người mà em hằng mong ước nhưng những tình cảm mà tôi dành cho em là xuất phát từ đáy lòng mình. Những lời này tôi chỉ có thể viết ra thôi nhưng nó cũng mang đầy ý nghĩa trong đó: "Anh yêu em nhiều lắm, có thể em không phải là người duy nhất mà anh yêu thương "mẹ của anh", nhưng em sẽ là người duy nhất mà anh yêu đến cuối cuộc đời này không bao giờ thay đổi."

Theo Bưu Điện Việt Nam

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Xem nhiều
Vụ ngoại tình hot nhất MXH hôm nay: Bỏ 400 triệu đồng giúp chồng làm ăn, vợ mở camera phát hiện sự thật đau lòngVụ ngoại tình hot nhất MXH hôm nay: Bỏ 400 triệu đồng giúp chồng làm ăn, vợ mở camera phát hiện sự thật đau lòng00:57Video sốc: Chụp ảnh check in, thanh niên 20 tuổi bất ngờ bị sóng "nuốt gọn" ngay trước mắt bạn bèVideo sốc: Chụp ảnh check in, thanh niên 20 tuổi bất ngờ bị sóng "nuốt gọn" ngay trước mắt bạn bè00:31Vụ ngoại tình có 1-0-2 ở Cà Mau: Chồng bắt quả tang vợ, kiểm tra điện thoại mới ngã ngửa với số "tiểu tam"Vụ ngoại tình có 1-0-2 ở Cà Mau: Chồng bắt quả tang vợ, kiểm tra điện thoại mới ngã ngửa với số "tiểu tam"05:41Về Ninh Thuận gặp ông bà ngoại bé Bắp giữa ồn ào 16,7 tỷ đồng từ thiện: "Con tôi nhỡ miệng, mong cô chú tha thứ cho nó"Về Ninh Thuận gặp ông bà ngoại bé Bắp giữa ồn ào 16,7 tỷ đồng từ thiện: "Con tôi nhỡ miệng, mong cô chú tha thứ cho nó"04:58Xôn xao câu chuyện "lòng tham" của người đàn ông đi xe con và 2 con cá bị rơiXôn xao câu chuyện "lòng tham" của người đàn ông đi xe con và 2 con cá bị rơi01:12Kinh hoàng clip bình gas mini trên bàn lẩu bất ngờ phát nổ, cảnh tượng sau đó khiến nhiều người bủn rủn chân tayKinh hoàng clip bình gas mini trên bàn lẩu bất ngờ phát nổ, cảnh tượng sau đó khiến nhiều người bủn rủn chân tay00:12Clip ô tô lao vào nhà dân, tông bay một phụ nữ đang ngồi xem điện thoạiClip ô tô lao vào nhà dân, tông bay một phụ nữ đang ngồi xem điện thoại00:22Livestream làm trà sữa cho khách nhưng ngậm cả miệng vào cốc: Chủ quán khóc khi bị lan truyền, nghi ngờ bị "chơi xấu"Livestream làm trà sữa cho khách nhưng ngậm cả miệng vào cốc: Chủ quán khóc khi bị lan truyền, nghi ngờ bị "chơi xấu"00:59Clip 2 thanh niên tông trúng người đang dắt chó sang đường rồi luống cuống bỏ chạy, số phận nạn nhân khiến triệu người lo lắngClip 2 thanh niên tông trúng người đang dắt chó sang đường rồi luống cuống bỏ chạy, số phận nạn nhân khiến triệu người lo lắng00:37Bé gái bất ngờ rơi xuống sông khi đang đi học về, diễn biến sau đó khiến dân mạng bủn rủn chân tayBé gái bất ngờ rơi xuống sông khi đang đi học về, diễn biến sau đó khiến dân mạng bủn rủn chân tay00:35Clip gây phẫn nộ ở Quảng Trị: Hai người phụ nữ cãi nhau rồi ném cốc thủy tinh khiến một em bé vô tội đổ máuClip gây phẫn nộ ở Quảng Trị: Hai người phụ nữ cãi nhau rồi ném cốc thủy tinh khiến một em bé vô tội đổ máu00:43

Tiêu điểm

'Món quà' trước thềm 8/3 của người chồng phương xa khiến gia đình trên bờ vực tan vỡ'Món quà' trước thềm 8/3 của người chồng phương xa khiến gia đình trên bờ vực tan vỡ
05:23:24 06/03/2025
Con trai gửi tôi 400 triệu nhờ giữ giúp, sau khi cưới, con dâu đòi tôi 900 triệu, lý do con đưa ra làm tôi hoảng loạnCon trai gửi tôi 400 triệu nhờ giữ giúp, sau khi cưới, con dâu đòi tôi 900 triệu, lý do con đưa ra làm tôi hoảng loạn
05:18:23 07/03/2025
Mẹ phản đối tôi cưới cô gái "ăn cơm trước kẻng"Mẹ phản đối tôi cưới cô gái "ăn cơm trước kẻng"
05:18:37 06/03/2025
Yêu người từng yêu chị gái, tôi bị cả gia đình phản đốiYêu người từng yêu chị gái, tôi bị cả gia đình phản đối
05:31:57 06/03/2025
Gia đình tan vỡ, tôi ở cùng mẹ 20 năm, nhưng đến lúc lấy chồng lại bị bố bắt dựng rạp bên nội mới cho cướiGia đình tan vỡ, tôi ở cùng mẹ 20 năm, nhưng đến lúc lấy chồng lại bị bố bắt dựng rạp bên nội mới cho cưới
05:15:14 07/03/2025
Giận bố 2 năm mới trở về thăm khi ông bị bệnh nặng, tôi bật khóc khi phát hiện một thứ nằm trên bậu cửa sổGiận bố 2 năm mới trở về thăm khi ông bị bệnh nặng, tôi bật khóc khi phát hiện một thứ nằm trên bậu cửa sổ
21:36:40 06/03/2025
Mẹ chồng muốn "đền bù" cho tôi tiền tỷ để chia tay chồngMẹ chồng muốn "đền bù" cho tôi tiền tỷ để chia tay chồng
05:21:15 07/03/2025
Ký ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh traiKý ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh trai
05:13:39 06/03/2025

Tin đang nóng

Cuộc hôn nhân hạnh phúc ngắn ngủi của Quý Bình và vợ doanh nhânCuộc hôn nhân hạnh phúc ngắn ngủi của Quý Bình và vợ doanh nhân
14:43:51 07/03/2025
Người phụ nữ phóng xe bỏ chạy sau tai nạn ở TP.HCM, kéo lê cả ân nhân vừa giúp mình: Đoạn clip gây phẫn nộ!Người phụ nữ phóng xe bỏ chạy sau tai nạn ở TP.HCM, kéo lê cả ân nhân vừa giúp mình: Đoạn clip gây phẫn nộ!
15:28:02 07/03/2025
Clip gây phẫn nộ ở Quảng Trị: Hai người phụ nữ cãi nhau rồi ném cốc thủy tinh khiến một em bé vô tội đổ máuClip gây phẫn nộ ở Quảng Trị: Hai người phụ nữ cãi nhau rồi ném cốc thủy tinh khiến một em bé vô tội đổ máu
15:44:56 07/03/2025
Xót xa cảnh mẹ Quý Bình lo hậu sự cho con trai: Mất cả chồng lẫn con chỉ trong hơn 1 nămXót xa cảnh mẹ Quý Bình lo hậu sự cho con trai: Mất cả chồng lẫn con chỉ trong hơn 1 năm
18:16:44 07/03/2025
Nam ca sĩ lận đận nhất showbiz xuất gia sau khi bị bạn gái người mẫu "đá" để chạy theo CEO của 3 tập đoànNam ca sĩ lận đận nhất showbiz xuất gia sau khi bị bạn gái người mẫu "đá" để chạy theo CEO của 3 tập đoàn
16:38:10 07/03/2025
Chủ mưu vụ "thổi giá đất Sóc Sơn" 30 tỷ đồng/m2 lĩnh 36 tháng tùChủ mưu vụ "thổi giá đất Sóc Sơn" 30 tỷ đồng/m2 lĩnh 36 tháng tù
15:20:35 07/03/2025
Ánh Viên lộ "rổ hint" sống chung cùng bạn trai tin đồn trong căn hộ bạc tỷ mới tậu ở trung tâm Sài GònÁnh Viên lộ "rổ hint" sống chung cùng bạn trai tin đồn trong căn hộ bạc tỷ mới tậu ở trung tâm Sài Gòn
17:28:22 07/03/2025
Hoa hậu Thùy Tiên không phải cổ đông của CER GROUPHoa hậu Thùy Tiên không phải cổ đông của CER GROUP
18:12:42 07/03/2025

Tin mới nhất

Người yêu có rất nhiều ước mơ, hoài bão tương lai, nhưng lại không có tôi trong đó

Người yêu có rất nhiều ước mơ, hoài bão tương lai, nhưng lại không có tôi trong đó

05:24:03 07/03/2025
Người yêu tôi đi nước ngoài du học tiếp bậc cao học, anh rất hào hứng và dự định sẽ ở lại làm việc lâu dài nếu như có cơ hội tốt.
Vợ ở nhà nội trợ lâu ngày khiến tôi không còn muốn làm "chuyện ấy"

Vợ ở nhà nội trợ lâu ngày khiến tôi không còn muốn làm "chuyện ấy"

05:11:41 07/03/2025
Nhìn vợ lúc nào cũng tất bật lo cho con cái, quần áo xộc xệch, đôi khi còn hôi hám khiến tôi không còn không còn muốn làm chuyện ấy .
Người phụ nữ lạ mặt vác bụng bầu đến bắt đền, mẹ chồng nói một câu cô ta đi ngay còn tôi vội vàng viết đơn ly hôn

Người phụ nữ lạ mặt vác bụng bầu đến bắt đền, mẹ chồng nói một câu cô ta đi ngay còn tôi vội vàng viết đơn ly hôn

05:07:51 07/03/2025
Gia đình đang hạnh phúc bỗng sắp đổ vỡ kể từ khi xuất hiện người phụ nữ tới nhà yêu cầu trách nhiệm từ chồng tôi. Tôi năm nay 36 tuổi, lập gia đình được 11 năm.
Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

21:33:47 06/03/2025
Tôi từng né tránh chuyện tình yêu, giới tính để bảo vệ con. Hãy dạy con về tình yêu, giới tính. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dành cả đêm để xem một bộ phim về tuổi dậy thì như Sex Education .
Biết con dâu chi 50 triệu để sinh ở bệnh viện quốc tế, mẹ chồng tức tốc chuyển thêm 100 triệu với lời nhắn cay khóe mắt

Biết con dâu chi 50 triệu để sinh ở bệnh viện quốc tế, mẹ chồng tức tốc chuyển thêm 100 triệu với lời nhắn cay khóe mắt

21:30:03 06/03/2025
Nhận 100 triệu từ mẹ chồng gửi, tôi vẫn không thể tin được. Vợ chồng tôi không sống với bố mẹ chồng nhưng tôi vẫn được ông bà thương yêu hết mực.
Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

21:27:10 06/03/2025
Chúng tôi chia tay vì 5 miếng thịt gà! Trải qua một tình huống như thế này thực sự khiến tôi phải suy ngẫm về những cách chúng ta giao tiếp và hiểu lầm nhau trong các mối quan hệ.
Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

21:24:29 06/03/2025
Em và bạn trai vừa quen nhau chưa bao lâu nhưng anh đã muốn rủ em đi du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm. Năm là sinh viên năm thứ 2 đại học, còn bạn trai đã 30 tuổi, hiện đang làm mảng kinh doanh.
Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

21:21:39 06/03/2025
Trước kia, con dâu từng quản lý tiền bạc rất kém, thế mà tôi còn tin tưởng giao cho giữ một số tiền lớn. Ngày trước, vợ chồng con trai tôi làm ăn ở nơi đất khách quê người cũng xây được ngôi nhà khang trang.
Nợ 100 triệu tiền mua sắm nhưng bản thân lại chẳng có gì "ra tấm ra món", tôi thực sự hối hận vô cùng

Nợ 100 triệu tiền mua sắm nhưng bản thân lại chẳng có gì "ra tấm ra món", tôi thực sự hối hận vô cùng

05:28:01 06/03/2025
Tôi biết rằng thẻ tín dụng không xấu. Với nhiều người, đó là đòn bẩy tài chính không những hiệu quả mà còn giúp họ tiết kiệm được kha khá tiền mua sắm, chi tiêu.
Sau buổi họp lớp, tôi bất ngờ mang bầu với... chồng cũ

Sau buổi họp lớp, tôi bất ngờ mang bầu với... chồng cũ

11:05:28 05/03/2025
Tôi không thể nhớ bằng cách nào, tôi và chồng cũ đã đưa nhau vào khách sạn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cả hai đều ngỡ ngàng khi không còn một mảnh vải che thân.
Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

05:27:21 05/03/2025
Cuộc sống chung với mẹ chồng chưa bao giờ là dễ dàng, nhưng tôi không ngờ có ngày mình lại bị trách mắng chỉ vì... đổ quá nhiều nước luộc rau!
Soi camera thấy bố chồng U80 xồng xộc vào phòng con dâu đang mang bầu, chồng tức tốc lao về nhà

Soi camera thấy bố chồng U80 xồng xộc vào phòng con dâu đang mang bầu, chồng tức tốc lao về nhà

05:23:38 05/03/2025
Tôi đã phần nào vượt qua những sóng gió khi làm dâu ở tuổi 20. Nhưng đó chưa phải là điều khiến tôi hạnh phúc nhất mà là...Lúc quyết định kết hôn ở tuổi 20

Có thể bạn quan tâm

Italy đề xuất NATO bảo vệ Ukraine theo Điều 5 mà không cần kết nạp

Italy đề xuất NATO bảo vệ Ukraine theo Điều 5 mà không cần kết nạp

Thế giới

20:45:00 07/03/2025
Phát biểu của bà Meloni lần này là dấu hiệu rõ ràng nhất về quan điểm của Italy đối với các cam kết an ninh tiềm năng dành cho Ukraine. Tuy nhiên, đề xuất của bà khó có thể nhận được sự ủng hộ từ Mỹ.
Từ Ninh Bình vào Sóc Trăng rải tờ rơi cho vay trả góp

Từ Ninh Bình vào Sóc Trăng rải tờ rơi cho vay trả góp

Pháp luật

20:42:53 07/03/2025
Ngày 7/3, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh Sóc Trăng cho biết vừa phối hợp Công an phường 3 (TP Sóc Trăng) triệu tập làm việc 5 đối tượng liên quan đến việc rải tờ rơi cho vay kiểu "tín dụng đen" trên các tuyến đường ở TP Sóc Trăng.
Lamine Yamal đối mặt với tháng Ba khó khăn

Lamine Yamal đối mặt với tháng Ba khó khăn

Sao thể thao

20:26:37 07/03/2025
Tiền đạo Lamine Yamal của Barca sẽ gặp nhiều khó khăn trong tháng Ba này. Bởi đó là tháng Ramadan và anh sẽ phải nhịn ăn trường vào ban ngày.
Hôn nhân dang dở, đầy nuối tiếc của Quý Bình và bà xã đại gia

Hôn nhân dang dở, đầy nuối tiếc của Quý Bình và bà xã đại gia

Sao việt

20:21:48 07/03/2025
Hành trình cuộc đời của Quý Bình vĩnh viễn khép lại ở tuổi 42 trong niềm tiếc thương vô hạn của gia đình, bạn bè đồng nghiệp và khán giả.
Đêm 7/3, tàu thuyền hoạt động trên biển đề phòng gió giật mạnh, sóng lớn

Đêm 7/3, tàu thuyền hoạt động trên biển đề phòng gió giật mạnh, sóng lớn

Tin nổi bật

19:46:48 07/03/2025
Ngoài ra, đêm 7 và ngày 8/3 vùng biển từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi và khu vực nam Biển Đông (bao gồm vùng biển quần đảo Trường Sa) có mưa rào và dông rải rác. Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc xoáy và gió giật mạnh.
Hoa hậu sexy nhất Hàn Quốc mang thai lần 2 ở tuổi 42

Hoa hậu sexy nhất Hàn Quốc mang thai lần 2 ở tuổi 42

Sao châu á

19:41:31 07/03/2025
Truyền thông Hàn Quốc mới đây dẫn nguồn tin từ thông báo của TEAMHOPE - công ty quản lý nữ diễn viên Honey Lee, tiết lộ việc cô đang mang thai nhóc tì thứ 2.
HOT: Jennie "o ép" vòng 1 nhảy bốc lửa, rap cực gắt về người yêu cũ nhưng cú twist cuối MV mới gây sốc!

HOT: Jennie "o ép" vòng 1 nhảy bốc lửa, rap cực gắt về người yêu cũ nhưng cú twist cuối MV mới gây sốc!

Nhạc quốc tế

19:32:28 07/03/2025
12 giờ trưa 7/3 (giờ Việt Nam), Jennie chính thức thả xích MV chủ đề Like JENNIE. Trước đó, nữ rapper nhóm BLACKPINK đã trình làng album RUBY lên các nền tảng nhạc số vào lúc 0h.
Baby Three bất ngờ bị kêu gọi tẩy chay

Baby Three bất ngờ bị kêu gọi tẩy chay

Netizen

19:20:00 07/03/2025
Mới đây, ông Đặng Tiến Hoàng (thường được biết đến là streamer ViruSs) thông báo sẽ dừng nhập khẩu và bán gấu bông Baby Three (xuất xứ Trung Quốc)
Hôm nay nấu gì: Cơm tối cực ngon với những món dễ làm

Hôm nay nấu gì: Cơm tối cực ngon với những món dễ làm

Ẩm thực

18:21:56 07/03/2025
Cơm tối cực ngon với những món dễ làm. Hương vị thơm ngon, hấp dẫn của bữa ăn này khiến ai cũng muốn được ăn thử.
Ngu Thư Hân 'hẹn hò' với bạn diễn kém 4 tuổi

Ngu Thư Hân 'hẹn hò' với bạn diễn kém 4 tuổi

Phim châu á

17:43:51 07/03/2025
Ngu Thư Hân đã quay trở lại màn ảnh trong dự án phim Suỵt, nhà vua đang ngủ đông, đánh dấu lần đầu kết hợp cùng với Lâm Nhất.
Cư dân mạng tranh cãi về phản ứng hóa học giữa IU và Park Bo Gum

Cư dân mạng tranh cãi về phản ứng hóa học giữa IU và Park Bo Gum

Hậu trường phim

17:29:39 07/03/2025
Park Bo Gum và IU mới đây đã cùng tham gia họp báo phim mới, tạo ra cuộc thảo luận sôi nổi về phản ứng hóa học.