Anh yêu công việc hơn cả em
Ngày nghỉ lễ, em bảo anh và em dành tiền đi Đà Lạt, nhưng anh không chịu và muốn để thời gian đó đi làm kiếm tiền.
Em đang rất băn khoăn không biết nên làm thế nào. Em và anh ấy quen nhau 2 năm, hiện chúng em đang là sinh viên năm 3. Cả hai chúng em đều đang sống tự lập bằng việc làm thêm gia sư, mà không xin tiền trợ cấp từ gia đình. Cuộc sống nói chung cũng tạm đủ. Tình cảm hai đứa cũng rất tốt, nhưng em vẫn có một số băn khoăn không biết ngỏ cùng ai.
Công việc gia sư chủ yếu vào buổi tối, nên chúng em rất ít có thời gian đi chơi cùng nhau (cũng may là 2 đứa học cùng lớp đại học). Đôi khi vào ngày lễ anh vẫn phải đi gia sư (em xin nghỉ một buổi hôm sau sẽ dạy bù). Em biết có thể là em rất ích kỉ, nhưng thật lòng mà nói em rất buồn vì ngày lễ mà không có người yêu bên cạnh. Nhiều lần em đề nghị anh xin sắp xếp dạy bù vào buổi khác (một năm có mấy ngày lễ đâu) nhưng anh nói nghỉ nhiều sẽ có hình ảnh không tốt với học sinh và phụ huynh. Hơn nữa phải đi làm thì những lần đi chơi sau mới thoải mái hơn.
Mỗi lần nghĩ đến đấy là em bỗng muốn khóc, ngày lễ chỉ cần anh và em đi lòng vòng phố phường là đủ chứ em đâu cần gì hơn nữa. Em giận, em hờn nhưng anh vẫn không thay đổi, anh nói rằng còn trẻ phải siêng năng làm việc thì sau này mới không hối hận. Ngay đến sinh nhật em mà anh cũng không nghỉ, anh chỉ cố gắng về sớm hơn thường ngày ghé qua thăm em một chút.
Em buồn lắm, thật sự không biết có nên thuyết phục anh hay không? Và thuyết phục như thế nào, vì tính anh rất kiên định. Đôi lúc em cũng tự nghĩ hay mình tự đi chơi một mình để cho anh biết cái cảm giác của em nó khó chịu đến nhường nào! Nhưng như thế là trả thù chứ có phải tình yêu đâu! Em biết anh nói đúng nhưng trong lòng em vẫn rất buồn. Gần đây em có rủ anh xong đợt thi học kì này 2 đứa cố gắng để dành tiền đi Đà Lạt chơi 1- 2 ngày rồi ai về nhà nấy ăn tết. Anh nói để xem tình hình tiết kiệm thế nào rồi tính tiếp.
Anh yêu công việc (Ảnh minh họa)
Em đã thuyết phục anh rằng còn năm nay nữa chứ sang năm là năm cuối phải lo lắng học hành không đi chơi xa được. Thiếu tiền anh có thể mượn của em rồi qua tết trả cũng được (tài chính của em hơn anh và trước giờ chúng em làm gì cũng góp chung). Anh ượm ờ cho qua chuyện, rằng “nói trước bước không qua”, nhưng em thừa hiểu rằng anh không muốn đi.Em còn có ý định nếu anh không đi Đà Lạt em sẽ đi một mình. Em giận anh lắm. Em không biết mình có ích kỉ quá không khi không chịu hiểu cho anh.Người đàn ông biết lo cho tương lai là tốt nhưng em thật sự rất khó chịu. Em cũng biết nếu anh không đam mê công việc,nếu anh mê chơi mà không có sự tính toán thì không phải chỗ dựa tốt.
Em cũng biết mình phụ thuộc vào anh quá như vậy là không tốt,tại sao em lại không thể đi chơi,đi du lịch một mình chứ! Còn nhiều thứ phải lo hơn thế nữa, nào ba mẹ ở quê nhà đang mong nhớ con từng ngày, nào chuyện học tập… Đã có lúc em thấy anh và em không hợp nhau, cũng tính đến chuyện tìm người thích hợp hơn. Nhưng có lẽ em yêu anh ấy nhiều mất rồi..Giá mà anh quan tâm đến cảm giác của em hơn chút nữa thì tốt. Ngoài những chuyện này ra thì anh đối với em rất tốt, có thể nói anh không chỉ là người yêu, mà còn là người anh,người thầy của em (anh học giỏi).Xin hãy cho em lời khuyên để em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. (Em gái).
Theo VNE
Video đang HOT
"Nếu thông minh thì người vợ có chồng giỏi đừng nên ghen tuông!"
Chẳng có gì lạ khi một người đàn ông giỏi, tuyệt vời được hàng tá phụ nữ vây quanh, yêu và ngưỡng mộ... Vì thế người vợ có chồng giỏi nếu thông mình thì ghen tuông để làm gì!!!
Đó là chia sẻ của chị T. (Hoàn Kiếm - Hà Nội) về vấn đề người chồng tài giỏi, kiếm ra tiền của mình được khá nhiều phụ nữ vây quanh. Hãy cùng theo dõi cuộc trò chuyện với chị để phần nào hiểu được quan điểm có phần đi ngược lại với xu hướng với đa số mọi người của chị.
Tôi muốn nghe một người phụ nữ đẹp như chị đánh giá về chồng mình?
Chồng tôi là một người đàn ông mà nhiều bà vợ khác mơ ước chồng mình được một phần như vậy và nhiều cô gái sẽ siêu lòng vì chồng tôi mà không hiểu lí do tại sao mình lại siêu lòng. (Cười).
Chị có nghĩ mình đánh giá cao chồng mình quá không?
Thứ nhất, tôi không ảo tưởng về chồng mình. Cách anh ấy đối nhân xử thế, cách anh ấy nghĩ và làm,... mọi cái xứng đáng được những người phụ nữ tôn thờ, yêu quý, nể trọng và mong muốn được anh ấy chăm sóc.
Thứ hai, tôi biết rất nhiều phụ nữ, cả trẻ đến trung tuổi siêu lòng vì chồng tôi. Điều đó là tất yếu và vô cùng thú vị chứ nhỉ! Một người đàn mà không được các cô gái để mắt và mong muốn có anh ta bằng được thì không phải người đàn ông tuyệt vời rồi. Thậm chí có thể nói chỉ có người đàn ông bất tài mới không khiến phụ nữ để mắt tới mình.
Tôi vẫn cứ nghĩ người vợ nhìn chồng mình là đẹp nhất. Nhưng thực tế trong mắt những người khác, nếu anh ta không tài giỏi, không kiếm ra tiền thì chỉ là một người vô cùng tầm thường, không cần phải để mắt tới. Nhiều anh đàn ông còn dưới mức bình thường vẫn cố gắng chinh phục phụ nữ để thỏa mãn tính cách "đàn ông". Tất nhiên khi anh ta chinh phục, sẽ mất nhiều công sức hơn những người đàn ông tài bà, đẹp đẽ.
Nếu thật sự anh tuyệt vời như chị nói thì sẽ có nhiều người phụ nữ khác siêu lòng vì anh nhà?
Đối với chồng tôi, tôi biết có nhiều cô trẻ, đẹp, thông minh, năng động hơn tôi nhiều đổ trước anh ấy. Tôi không thể giữ đầu anh ấy lúc nào cũng nhìn về phía tôi. Bản thân tôi nhìn, tiếp xúc với những người phụ nữ đó còn thích huống chi chồng.
"Không có gì lạ khi một người đàn ông có tài, giỏi về kinh tế được cả tá phụ nữ vây quanh. Do đó đừng lấy làm phiền lòng..." (Ảnh minh họa)
Trong lòng tôi không thích, thật sự là không thích. Tôi cũng nói với chồng mình: Em không thích việc chồng mình có quá nhiều người phụ nữ thích. Nhưng việc họ thích anh thì em không chi phối được. Anh tự cân nhắc mọi việc.
Tôi để cho chồng cân nhắc mọi chuyện thật, không thắc mắc. Khi tôi thắc mắc, chỉ mình tôi là khổ. Tôi vui vẻ sống tốt với người thân và những người xung quanh. Tôi thường xuyên trao đổi công việc, cách đối nhân xử thế trong cuộc đời. Khi nào có hai người tôi tạo không khí thật tuyệt vời. Còn tôi không đòi hỏi anh ấy phải thế nào với tôi.
Bản thân anh ấy gần 40 tuổi, anh ấy không còn là một chàng trai mới lớn không chịu trách nhiệm được hành vi của mình. Tất nhiên mình cũng phải kiểm soát khéo léo, không thả lỏng được. Kiểm soát bằng cách không bao giờ để mất anh ấy trong suy nghĩ. Còn cụ thể như thế nào lại là một câu chuyện khác nhỉ!(Cười)
Hình như chị đang nêu lên chân lý: Đàn ông đẹp, tài giỏi thì có quyền đào hoa và chị không hề ghen tuông?
Tôi không bảo họ có quyền đào hoa, mà tự thân hai điều đó đứng cạnh nhau. Một người đàn ông đã đẹp lại còn tài, cô có thấy thích không? Nếu cô tiếp cận với anh ấy sâu, cô có động lòng? Đừng có hơi tí là nghĩ đến tình dục. Nhiều khi người ta rất buồn cười, cứ nghĩ yêu thích một ai đó là tội lỗi tình dục. Chính vì nhiều cô, nhiều chị cứ sấn sổ tấn công một người đàn ông có tài cho dù anh ta đã vợ con đề huề cho nên có thể nói khi đó họ đào hoa theo kiểu... không có chủ ý.
Một khi đã không có chủ ý thì họ không có tội. Và người phụ nữ, người vợ nếu thông minh sẽ không nên ghen tuông vì chồng mình được nhiều cô gái vây quanh. Ghen tuông vì lý do đó chả để làm gì cả!
Chị tin chắc như thế nhưng nếu chồng chị có phòng nhì, phòng ba, phòng tư... thì sao?
Tôi không nghĩ đến điều đó cho mệt đầu. Mặc dù tôi vẫn có cảm giác đâu đó anh ta có. Tôi hay đùa chồng: Ứng xử sao đừng để phụ nữ đến nhà chửi bới, nói anh là thằng đểu. Chỉ cần có cô nào đến nói anh như thế là em cũng nghĩ anh là đểu. Em sẽ không tha thứ cho anh.
Đối nhân xử thế trong cuộc đời này rất khó. Làm thế nào để mọi người yêu quý mà không ganh ghét đã khó rồi, làm thế nào để những người phụ nữ cùng yêu một người đàn ông mà lúc nào cũng nể trọng anh ta còn khó hơn nữa. Tôi chưa thấy cô nào đến làm "tanh bành" ở nhà tôi thì tôi vẫn tin: Hoặc là chồng tôi chung thủy, hoặc là anh ấy rất khéo léo.
Nhiều chị sẽ phản đối chị lắm đấy!
Họ phản đối thì họ có cho tôi được giải pháp đâu nhỉ! Chồng tôi, cuộc sống của tôi, mọi thứ của tôi khác với các chị khác. Tôi không để ý đến những việc không liên quan đến mình, tôi không thích tra hỏi, tôi không thích biến mình thành một người phụ nữ đáng thương.
Cứ cho là thế này: Nhiều người bảo tôi đáng thương vì không hiểu chồng mình. Hiểu hay không khoan bàn. Nhưng ít nhất là chúng tôi không gây áp lực cho nhau. Chúng tôi vẫn chia sẻ ở nhiều góc độ cuộc sống. Vợ chồng tôi có một thỏa thuận: Việc nào nói thì nên nói thẳng thắn và chân thành. Việc nào không nói thì không hỏi. Đó là góc khuất. Tốt nhất là im lặng chứ đừng nói dối.
Có thể, có thể lắm, đó là cuộc đời, rằng chồng tôi nói dối tôi. Làm sao đề phòng được chuyện đó. Không đề phòng được thì cứ tin đi. Không phải tin vào anh ta mà là tin vào chính mình. Để tôi không tin chồng nữa, anh ấy thiệt. Anh ấy mất vợ con, mất gia đình.
Tôi không nghĩ có một người đàn ông nào lại hi sinh gia đình anh ta lựa chọn. Họ chỉ có thêm, không bớt. Đó là bản chất đàn ông rồi. Mà bản chất thì tôi tôi nghĩ không thể thay đổi được.
Cho đến bây giờ chị cảm thấy hôn nhân như thế nào?
Chỉ có 2 từ là: Tuyệt vời!
Vậy thì không còn biết nói gì hơn là chúc chị luôn cảm thấy hôn nhân của mình tuyệt vời và cảm ơn chị!
Theo VNE
Hành trình 4 năm vượt qua dại khờ trong quá khứ của tôi Nếu tôi có địa vị, những lầm lỡ trong quá khứ kia chỉ như ngôi sao mờ nhạt trên bầu trời đầy sao sáng. Tôi năm nay 27 tuổi. Nhưng năm 22 tuổi (tức già hơn em 3 tuổi so với hiện giờ), khi trải qua 2 mối tình với những người Sở khanh, tôi dần mất niềm tin vào tình yêu như...