Anh xuất gia quy y
Tôi chỉ biết cầu chúc anh mỗi ngày bình an và hạnh phúc.
Tôi đã từng bị tổn thương rất nhiều, trái tim nhỏ bé của tôi đã từng rạn vỡ nhiều lần. Có thể bởi bất kì một lí do nào, kể cả đó là những lời nặng nề của một người lạ. Nhiều lúc tôi tự hỏi sao mình lại yếu đuối như thế. Có phải do trái tim tôi mang hình giọt nước. Có nhiều người bước qua cuộc đời tôi nhưng rất ít người lưu dấu lại trên dải cát trắng trong thế giới tôi.
Tôi rất ít khi xưng anh em với một người khác trừ những lúc hi hữu, bởi một điều tôi không mở miệng được. Nhưng với anh, một người nhỏ hơn tôi 1 tuổi, tôi lại có thể thốt nên lời. Có lẽ vì tôi lỡ nhận người ta là huynh kết nghĩa mất rồi.
Anh đến như một cơn gió lạ thổi mát tâm hồn tôi. Anh đến mang theo một thế giới đầy màu xanh có hoa cúc dại trắng muốt cùng những tiếng sáo da diết. Tôi rất thích tưởng tượng được chạy nhảy tung tăng trên cánh đồng xanh màu cỏ, được dang tay đón gió, được ngân nga những bản nhạc yêu thích mặc dù giọng hát tôi phải nói là rất dở.
Anh đến và tặng tôi những ca khúc mà giờ tôi luôn mang trong lòng. Anh đến và mang lại cho tôi những xúc cảm chân thành mà cũng rất đỗi yêu thương. Anh đến sẻ chia cùng tôi những lúc tôi buồn, những lúc tôi vui. Tôi còn nhớ mãi những lần chờ anh lên rồi tám chuyện, dù cho đến khuya tôi cũng rất muốn nói chuyện cùng anh. Một người lạ đã dần dần bước vào thế giới của tôi như thế đấy! Một người lạ nhưng mà cảm giác thật là quen. Người ta nói thế giới ảo là một thế giới không thật, nhưng với tôi, đó là nơi lưu giữ những tình cảm chân thành nhất. Là nơi tôi có thể thoải mái trút bỏ những muộn phiền, những ưu tư. Vốn là một người đa cảm, khi rời xa những điều vốn dĩ từng quen thuộc với mình, tôi đều rơi nước mắt mỗi khi nhớ lại. Và giờ khi viết những dòng này ra, lệ cũng hoen mi tôi nhưng đôi môi vẫn không quên nở nụ cười. Cười vì anh – một người tôi quý mến.
Hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc anh nhé! (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh có một trái tim tràn đầy yêu thương và sẻ chia. Ngày anh nhắn tin cho tôi, anh xuất gia quy y cửa Phật là lúc nước mắt tôi lại rơi. Vì như thế nghĩa là anh sẽ bỏ lại tất cả phía sau để quỳ dưới Mẹ Quan Thế âm. Tôi biết đó là lựa chọn của anh. Tôi chỉ biết cầu chúc anh mỗi ngày bình an và hạnh phúc.
Tôi cũng từng kết nghĩa với một tỉ. Có một lần hai chị em nói chuyện, tỉ cũng đã đề cập đến chuyện sẽ xuất gia. Lúc đó trong lòng tôi cũng dấy lên một xúc cảm, và đôi mắt cũng bắt đầu long lanh. Nhà của tôi cũng có một người xuất gia là em của ông nội tôi. Vì là người của Phật, nên mỗi khi bà về, gia đình tôi đều xưng là Bà sư cô. Tôi thấy thật là khoảng cách. Cũng lâu rồi, tôi không gặp lại bà.
Vì thế mà giờ, khi nghe anh nói vậy, tôi cảm thấy rất buồn. Một ngày nào đó, gặp anh ở chùa, tôi sẽ gọi anh là gì. Sẽ chẳng bao giờ có những phút giây hai huynh muội chuyện trò vô tư như ngày nào nữa. Nhưng nếu có cơ hội, tôi sẽ vào chùa thăm anh.
Tôi đang sắp bước vào một chặng đường khó khăn. Là chặng đường tôi chuẩn bị ra trường. Trái tim tôi còn lắm sợ hãi, còn lắm lo âu. Nhưng mà tôi sẽ cố gắng gạt bỏ những nỗi buồn trong lòng để hoàn thành cho thật tốt. Anh hãy cầu chúc cho tôi gặp nhiều may mắn nha. Ngày tôi ra trường, tôi sẽ up ảnh khoe anh. Và anh sẽ mỉm cười nhìn tôi phải không?
Trong trái tim tôi, luôn tồn tại một mảnh đất trồng toàn hoa cúc dại trên thảo nguyên xanh rộng lớn. Tôi cầu chúc những điều tốt đẹp nhất đến với anh. Mong nụ cười luôn tỏa sáng trên đôi môi của anh. Mong cho tình thương của anh lấp đầy những tâm hồn bất hạnh của những em nhỏ ở chùa. Hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc anh nhé!
Theo VNE
Sốc: người yêu tặng đồ chơi tình dục trong sinh nhật
Yêu nhau chưa lâu mà anh đã mang đồ chơi tình dục tặng cho tôi. Đó là thứ mà lâu nay tôi vẫn cho là bệnh hoạn.
Bị phụ bạc sau một cuộc tình mà tôi đã gắn bó tới bốn năm, tôi cảm giác như trái tim mình vỡ vụn, tan nát và không thể dung nạp thêm bất cứ ai nữa. Một ngày đẹp trời tôi gặp anh, và lúc đó tôi biết rằng trái tim mình đã đập trở lại, anh làm tôi xao xuyến sau những mất mát tưởng chừng không thể vượt qua.
Anh, một anh chàng hào hoa, thông minh và khéo léo, cũng giống như tôi anh đã trải qua một cuộc tình tan vỡ sau nhiều sóng gió. Chúng tôi đồng cảm với nhau hơn vì cùng phải chịu chung những vết thương do tình yêu đổ vỡ gây ra và có lẽ vì thế mà chúng tôi hợp nhau, hiểu nhau một cách kỳ lạ. Nói chuyện với nhau thú vị, tôi thích cái cách anh gọi tôi trìu mến là "cô bé", tôi ngưỡng mộ sự hiểu biết của anh về cuộc sống và cách nói chuyện đầy hóm hỉnh của anh.
Tôi vẫn rất yêu anh, nhưng không thể chấp nhận được sở thích biến thái ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi yêu nhau lúc nào không biết. Mỗi buổi tối không được trò chuyện cùng anh là cả hai đứa đều cảm thấy khó chịu như thiếu đi cái gì đó thật quan trọng trong cuộc sống. Nhưng có lẽ do những tổn thương từ chuyện tình tan vỡ của cả hai người mà sau đó một thời gian khá dài, hình như là gần một năm sau đó anh mới nói lời yêu với tôi.
Lúc được anh tỏ tình, tim tôi như vỡ òa trong hạnh phúc, bởi lẽ bên anh không thiếu những cô gái xuất sắc, giỏi giang theo đuổi. Trong cảm giác ngập tràn sung sướng của tình yêu đó chúng tôi đã trao cho nhau tất cả. Cảm giác được nhỏ bé nằm gọn trong vòng tay anh làm tôi cảm thấy an toàn, dễ chịu. Anh thông minh hóm hỉnh và làm cho tôi cười cả ngày.
Nhưng hạnh phúc không thể chiều theo ý muốn con người. Yêu nhau khoảng chừng được ba tháng là tới ngày sinh nhật tôi. Anh mua quà tặng tôi là một chiếc 'cái ấy' giả. Tôi giật mình, bàng hoàng và có cảm giác như đang từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục. Những suy nghĩ tốt đẹp của tôi về anh dần bị lu mờ theo cái dương vật giả ấy. Phân vân, nghĩ ngợi, hoang mang tôi không thể hiểu được dụng ý của anh là gì, và liệu anh có tốt đẹp như những gì tôi đã nghĩ về anh không? Tôi hoài nghi lý do mà người yêu trước bỏ anh ra đi một cách phũ phàng như thế.
Không thể cứ lo sợ trong hoài nghi như thế được, tôi quyết định thẳng thắn hỏi anh về món quà anh tặng tôi đó. Anh bình tĩnh đến ngạc nhiên và trả lời cũng vô cùng bình thản: "Sao cô bé của anh lại trẻ con như vây? Người yêu anh thì anh mới tặng mấy thứ đồ chơi đó chứ, em không biết nó giúp mình vui vẻ hơn mỗi khi bên nhau thế nào đâu. Lần sau anh sẽ dạy em cách sử dụng, em sẽ thấy rất tuyệt nhất là những lúc không có anh bên cạnh. Bây giờ thế giới người ta đều dùng mà em?."
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. (ảnh minh họa)
Anh nói một cách sành sỏi, trơn tru và không hề bộc lộ chút xấu hổ nào cả. Có thể anh nói đúng, bây giờ nhiều người dùng đồ chơi tình dục. Nhưng vốn dĩ tôi là một cô gái sống và nghĩ theo cách truyền thống chứ không hiện đại như anh. Tôi cho dùng mấy thứ đó là biến thái, là không bình thường. Nhưng người yêu tôi lại có cách nghĩ hoàn toàn khác. Anh quá thoáng, quá mới mẻ trong nếp nghĩ là sử dụng đồ chơi tình dục.
Tôi hoang mang quá, càng ngày tôi càng thấy sợ suy nghĩ đó của anh. Nhưng tôi vẫn yêu anh rất nhiều. Cái quan trọng hơn là tôi đã từng đổ vỡ sau một mối tình, nếu lần này tôi chia tay anh tôi sợ mình không còn đủ can đảm để mà yêu thêm một lần sâu đậm nữa.
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. Phần nhiều là những người có cùng suy nghĩ như tôi, cho rằng đồ chơi tình dục là một sự biến thái một điều gì đó đáng ghê tởm. Tôi phải làm thế nào khi vẫn yêu anh rất nhiều, nhưng cũng rất ghê tởm sở thích dùng đồ chơi tình dục bệnh hoạn của anh. Tôi không muốn mất anh, nhưng cũng không muốn phải theo sở thích đáng ghê tởm ấy. Tôi phải làm như thế nào lúc này, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi có nên quên đi mối tình oan nghiệt này? Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ. Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình...