Anh xin lỗi vì không vượt qua được quá khứ của em
Em có nhớ lần đầu tiên đi chơi với em, anh đã nói rằng càng về già anh càng phải chấp nhận rằng mình có thể sẽ là người thứ 2, thứ 3 của một ai đó. Và anh càng phải chấp nhận rằng vợ tương lai của anh sẽ là một người từng qua chuyện ấy.
Em à!
Anh nghĩ nhiều rồi. Mọi thứ hiện tại đều là kết tinh của quá khứ và những điều ở tương lai luôn là kết quả tổng hợp của hiện tại. Vì vậy một sự việc xảy ra, anh luôn đặt câu hỏi tại sao và tìm những lý giải cho riêng mình. Anh thấy anh chưa làm gì có lỗi với em cả trừ việc anh lỡ làm em phải khổ trong thời gian vừa rồi.
Có lẽ cũng đã đến lúc nói hết tâm sự trong lòng anh. Và khi anh nói ra, hy vọng rằng em sẽ chấp nhận được. Anh là con người cổ hủ, thực sự anh nghĩ vậy. Em có nhớ lần đầu tiên đi chơi với em, anh đã nói rằng càng về già anh càng phải chấp nhận rằng mình có thể sẽ là người thứ 2, thứ 3 của một ai đó. Và anh càng phải chấp nhận rằng vợ tương lai của anh sẽ là một người từng qua chuyện ấy.
Có lẽ cũng đã đến lúc nói hết tâm sự trong lòng anh. Và khi anh nói ra, hy vọng rằng em sẽ chấp nhận được. (Ảnh minh họa)
Cho đến giờ anh vẫn chấp nhận chuyện đó. Anh đã gặp em, lần đầu tiên ấy, em có biết nó ấn tượng với anh mạnh thế nào không. Dù gì thì anh vẫn là thằng đàn ông 8x, anh vẫn muốn có một người vợ với anh đó là lần đầu.
Em đã kể với anh một câu chuyện qua những dòng tin nhắn. Một câu chuyện dù có là gì thì cũng là một phía, nó không thể gột rửa được rằng quá khứ em không phải là cô bé ngoan. Anh đã cố gắng chôn nó ở sâu trong tim nhưng đôi khi nó lại nhói lên. Em nghĩ rằng quá khứ của em không hiện hữu ư? Nó luôn hiện hữu ở xung quanh em. Anh là người nhạy cảm trong một số thứ nên anh có thể cảm nhận được nó. Em nghĩ sao khi đâu đó bất ngờ có người nói: ngày xưa em thế này, thế nọ?
Một câu chuyện dù có là gì thì cũng là một phía, nó không thể gột rửa được rằng quá khứ em không phải là cô bé ngoan.
(Ảnh minh họa)
Tha lỗi cho anh. Anh vẫn là thằng ích kỷ. Anh đồng ý với em quá khứ anh cũng không tốt đẹp gì, nhưng có một điều có thể tự hào đó là anh không làm gì vượt quá giới hạn. Những câu chuyện về em nọ em kia chỉ là vết gợn nếu so sánh với lũ con trai khác. Thằng con trai nào cũng có lúc nọ lúc kia, chỉ có điều là thể hiện ra ngoài ít hay nhiều thôi.
Video đang HOT
Ngày trước anh thường không đồng tình với những nhận định của lũ bạn nói rằng: 9x bây giờ hầu như qua hết chuyện ấy rồi. Anh đọc nhiều và tìm hiểu, anh dần thấy nhận định đó là đúng. Và sau khi gặp em anh công nhận là nó đúng. Dù gì đi chăng nữa thì anh nghĩ em nên chấp nhận các kết quả do quá khứ của em để lại. Quá khứ của em như thế nào thì giờ em nên chấp nhận trả giá cho nó. Chấp nhận và xây lại kết quả cho tương lai.
Câu chuyện cũ này, nếu như em xác định anh là một phần của đời em thì chắc rằng nó sẽ là vết thương đến cuối đời của em. Một lúc nào đó trái nắng trở trời thì sẽ nhức. Anh mong rằng đây cũng là bài học để mai sau em dậy con gái của em, chứ đừng để nó tự do làm theo ý của nó. Để rồi nó lại là nỗi đau tiếp theo của em. Mà thường thì suy nghĩ sẽ theo gen, em đã thế, anh sợ con gái em hay con trai em lại thế.
Anh xin lỗi em..
Và…anh yêu em.
Theo Blogtamsu
Anh xin lỗi vì đã để mất em!
2 năm qua anh đã lừa dối tôi, bây giờ chưa đủ sao mà khi tôi gần quên anh, anh lại quay về và lấy mất chút tôn trọng cuối cùng tôi dành cho anh?
Tuấn ngồi ở ban công, hít thật sâu một hơi thuốc rồi nuốt nhẹ, thở ra bằng mũi. Tuấn ho sặc sụa, không giống anh trước đây, mỗi lần hút thuốc là cảm thấy thư thái, dễ chịu, hưởng thụ. Anh nhắm mắt vào để cố gắng cảm nhận khí trời mà không hay sự xuất hiện của tôi. Mắt anh nhìn lên bầu trời, mơ màng, có chút gì đó mệt mỏi.
Tôi vỗ nhẹ vào vai tuấn thì thầm:
- Anh mệt mỏi lắm à! Tại sao nhìn anh phờ phạc thế, mấy năm qua anh sống ra sao?
Những câu hỏi của tôi cứ dồn dập đổ lên đầu Tuấn. Tuấn không biết trả lời từ đâu, vì cuộc sống của anh có lẽ, từ 2 năm qua, khi không còn ở bên tôi đã hỗn độn hoàn toàn.
Tuấn ôm tôi và khóc, khóc như một đứa trẻ con tìm được mẹ:
- Anh sai rồi, anh xin lỗi, anh đã để mất em
... Các đây 2 năm, cũng vào một đêm trăng sáng, anh cũng đưa tôi vào khách sạn như đêm nay. 2 năm đã trôi qua, trải qua biết bao sóng gió, đau khổ, không thể ngờ rằng, tôi và anh lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này. Ngày đó, sau cái đêm ân ái mặn nồng, chính anh đã nói lời chia tay khi tôi chưa kịp hiểu, chuyện gì đã xảy ra. Anh bảo, đó là đêm cuối cùng anh dành tặng cho tôi, cái đêm coi như món quà chia tay của hai đứa.
Tôi hận anh, hận tới tận xương tủy vì khi không còn yêu tôi nữa, anh lại nỡ cướp đi đời con gái của tôi, người yêu anh tha thiết. (ảnh minh họa)
Tôi hận anh, hận tới tận xương tủy vì khi không còn yêu tôi nữa, anh lại nỡ cướp đi đời con gái của tôi, người yêu anh tha thiết. Tôi chấp nhận hi sinh tuổi xuân của mình, sống vô hồn đợi một tình yêu mới. Nhưng trái tim đã nguội lạnh, tình yêu đã không thể nào đơm hoa kết trái ở một người đàn ông khác, tôi chấp nhận cuộc sống chỉ biết lao vào làm việc để quên đi nỗi đau.
Anh có người mới, đó là cái tin tôi nghe được từ anh sau hơn 3 tháng chia tay. Tôi khổ sở vô cùng mới vượt qua được cú sốc này. Anh phản bội tôi chạy theo người con gái khác, làm sao tôi có thể vui vẻ mà sống. Chỉ khi yêu, người ta mới cảm nhận hết nỗi đau đớn mà mình phải trải qua khi người yêu phản bội.
2 năm sau, anh đã có con, đó là tin thôi nhận được. Dù không còn yêu nhau, nhưng những gì về anh, về cuộc sống của anh, tôi luôn muốn tìm hiểu. Tình yêu đã làm cho tôi u mê như thế. Hận anh nhưng lòng lại còn rất yêu anh. Có lẽ, tình yêu đã biến tôi thành kẻ như thế. Tôi cảm thấy mệt mỏi, muốn tìm quên trong một mối tình khác, nhưng tôi không thể nào làm được. Tôi cứ vẫn nhớ về anh và khóc như một đứa trẻ khi nghĩ về kỉ niệm cũ.
Anh có người mới, đó là cái tin tôi nghe được từ anh sau hơn 3 tháng chia tay. Tôi khổ sở vô cùng mới vượt qua được cú sốc này. (ảnh minh họa)
Tôi cũng không hiểu vì sao cái đêm ấy, sau khi gặp lại Tuấn, tôi lại đồng ý cùng anh vào khách sạn. Có lẽ, tình cảm bao lâu nay đã trội dậy và một lần nữa, tôi lại bị đánh gục bởi những lời thủ thỉ tâm sự của anh. Anh nói, anh lấy vợ, nhưng cuộc sống vợ chồng chán nản, không có ngày hạnh phúc. Vợ anh là cô gái ghê gớm mà anh chưa bao giờ ngờ tới. Một người con gái giàu có nhưng luôn hách dịch về đồng tiền do bố mẹ cô ấy làm ra. Biết anh là chàng trai tỉnh lẻ, không có điều kiện tốt, phải bám vào nhà vợ nên cô ấy càng bắt chẹt anh, vì nghĩ anh không thể bỏ nhà vợ mà đi khi trong tay chẳng có gì.
Anh sống ở nhà vợ thời gian qua mà cảm thấy mệt mỏi, ức chế. Anh không biết thoát ra bằng cách nào, bỏ vợ thì cũng không đành nhưng không bỏ thì ngột ngạt. Anh bỏ vợ sẽ trở thành một kẻ trắng tay và con anh cũng sẽ không có bố. Những lời anh nói khiến tôi cảm nhận được, anh đang sống cuộc đời mệt nhọc của một gã đàn ông hèn hạ, phụ thuộc vào tiền của nhà vợ. Nhìn anh đáng thương mà cũng đáng trách nhưng thương hại nhiều hơn.
Cái người đàn ông tên Tuấn mạnh mẽ, quyết đoán ngày nào đâu rồi? Sao giờ trước mắt tôi chỉ là một gã hèn, một người chỉ biết đến tiền nhà vợ? Trong đầu tôi hiện lên hai chữ thương hại chứ không còn là sự ngưỡng mộ và tin yêu như trước. Tình cảm của tôi thay đổi ngay sau khi câu chuyện về người vợ của anh, về cuộc sống hèn kém của anh được anh kể. Tôi thật không ngờ, anh bỏ tôi vì chạy theo người con gái giàu có. Vậy mà giờ anh còn về đây kể lể, còn về khóc lóc với tôi và nói rằng, anh còn yêu tôi, xin lỗi vì đã để mất tôi!
Câu nói của anh đã thức tỉnh tôi. Có lẽ, anh đang định gạ gẫm tôi làm bồ của anh, để anh được sống những ngày vui vẻ bên tôi, còn vợ anh, anh chỉ sống cho có, chứ cũng không muốn bỏ, vì anh còn muốn cả tiền. Tiền và tình, anh không muốn dứt thứ nào.
Để thử lòng anh, tôi đã nói:
- Vậy anh có còn yêu em không? Anh muốn em như thế nào để anh vui?
- Chúng ta, chúng ta có thể quay lại như xưa được không em?
- Vậy anh sẽ bỏ vợ để quay về với em à?
- Bỏ vợ ư, anh chưa nghĩ đến chuyện đó. Chúng ta hãy cứ yêu nhau, cứ vui vẻ thế này giống như ngày xưa nhé, chuyện khác tính sau, chỉ cần có nhau là được.
Hối hận ư, hối hận gì chứ, một kẻ như anh mãi mãi không bao giờ có hai chữ &'hối hận'.(ảnh minh họa)
Anh định lừa tôi chắc. Tôi đâu còn là cô gái ngây dại như mấy năm về trước. Sau cái hành động anh đưa tôi vào nhà nghỉ và than vãn với tôi, rồi lại chuyện sống như ngày xưa, không quan tâm chuyện khác, tôi còn lạ gì bộ mặt của anh. Anh cần gì ở tôi nếu không phải là lợi dụng tình yêu của tôi.
2 năm qua anh đã lừa dối tôi, bây giờ chưa đủ sao mà khi tôi gần quên anh, anh lại quay về và định lợi dụng chút tôn trọng cuối cùng tôi dành cho anh? Còn lâu nhé, không có chuyện ngoại tình, cặp bồ gì hết. Anh thích, anh có thể tìm những cô gái làng chơi, những người mà sẵn sàng ngã vào anh vì những lời đường mật. Còn tôi bây giờ, tôi đã không còn chút tình cảm nào với anh cả, ngay sau khi anh thốt ra những lời lẽ đáng khinh bỉ.
Hối hận ư, hối hận gì chứ, một kẻ như anh mãi mãi không bao giờ có hai chữ &'hối hận'. Thật may là tôi đã đồng ý gặp anh, đồng ý nghe anh &'thổ lộ' để tôi biết được bộ mặt thật của anh là như thế nào. Và cũng xin cám ơn anh vì nhờ có cuộc gặp này, tôi đã hoàn toàn quên gã Sở Khanh như anh, không còn vương vấn gì nữa. May mắn cho tôi, tôi sẽ tìm một tình yêu mới, tìm con đường mới mà không hề còn vương vấn chút nào hình bóng của kẻ giả tạo như anh.
Theo VNE
Chồng nói: "Anh ngoại tình vì anh thương em" Tôi hiểu, đàn ông có nhu cầu tình dục nhiều hơn phụ nữ. Chồng của tôi cũng cần chuyện đó. Tôi hiểu, đàn ông có nhu cầu tình dục nhiều hơn phụ nữ. Chồng của tôi cũng cần chuyện đó. (ảnh minh họa) Đối với một người vợ, chẳng có lý do gì để xoa dịu nỗi đau có chồng ngoại tình và...