Anh xin lỗi vì đã để em thành người thứ ba
Anh biết, đàn ông thì hay tham lam, mà đàn bà thì hay mù quáng. Nhưng tình yêu thì đâu có sai, chỉ là anh không dám vứt bỏ để đi về phía ấy cùng em.
Chắc là đêm nay em lạnh lắm phải không? Mùa đông đến rồi mà chỉ có em trong căn phòng trống trải và những cơn đau dày vò. Anh không thể đến bên em lúc này. Dù ở đây, trong căn nhà lộng lẫy này, anh có đủ vợ con ở cạnh, lòng anh vẫn đa.u đớ.n khi nghĩ về em.
Anh đã không thể bên em khi em cần anh nhất.
Chiều nay, khi đưa em rời khỏi bệnh viện phụ sản, anh nhìn em co ro trong gió. Em đau vì phải bỏ đi đứa con của chúng mình một phần thì anh đau gấp trăm lần. Bởi vì cả em và đứ.a b.é ấy, là một phần má.u mủ của đời anh. Anh là một thằng hèn nhát khi không thể bảo vệ được đứa con của mình, bảo vệ được người phụ nữ anh yêu nhất trên đời.
Ngay khi anh là một thằng sinh viên nghèo từ quê lên thành phố kiếm sống, anh đã quyết tâm phải đổi đời bằng mọi giá. Có cơ hội trở thành con rể của Tổng giám độc tập đoàn, anh đã không thể không chớp lấy, bỏ qua cái sỹ diện tối thiểu của một thằng đàn ông. Rồi cũng từ đó, cuộc đời anh bước sang một trang mới, anh có trong tay tiề.n bạc, danh vị, vợ đẹp, con xinh. Nhưng anh cô đơn lắm, anh cô đơn đến tuyệ.t vọn.g trong căn nhà của chính mình. Có thằng đàn ông nào khi làm rể nhà giàu có mà có thể ngầng cao đầu rằng mình tài giỏi?
Video đang HOT
Anh sợ nhất cảm giác khi ngồi giữa gia đình nhà vợ, không dám ho lớn một tiếng, không dám đưa ra một câu chính kiến, dẫu đúng. Vợ anh yêu anh đấy, nhưng cô ấy luôn coi mình là “càng vàng lá ngọc”, nên cô ấy không bao giờ hiểu tâm trạng của anh, không bao giờ cần biết anh muốn gì, cần gì, không bao giờ hỏi ý kiến anh… Có nhiều khi anh từng khóc vì ân hận, nếu không phải tham giàu sang phú quý, đời anh có bi đát thế này không?
Trong cuộc đời này, có lẽ, chỉ có em là hiểu anh. Em là cô gái mong manh, yêu đuối, thế nhưng khi ở bên nhau, em luôn là người cho anh dựa vào. Em có thể dành cả một buổi sáng cuối tuần để hì hụi làm cho anh một vài chiếc bánh mà anh thèm ăn. Em có thể cùng anh đi thong dong khắp nơi dù chỉ trên chiếc xe máy cũ kĩ của mình. Ở bên em, anh luôn cảm thấy mình thật quan trọng. Anh được quên đi tất cả mọi điều, chỉ còn em, chỉ còn tình yêu… Một tình yêu đúng nghĩa mà anh từng ao ước…
Ngày em báo tin đã có thai, anh lặng đi như một kẻ có tội hèn nhát. Anh không nhẫn tâm bỏ đi đứa con này, còn em, im lặng và bao dung. Em tự nguyện bỏ đi giọt má.u của mình để cho anh không cảm thấy bị ràng buộc. Còn anh, anh cũng sợ hãi khi tình yêu vụn.g trộ.m này có thể làm anh mất đi tất cả.
Tha lỗi cho anh…
Anh tham lam, anh độc ác, nhưng anh thương em, yêu em thật lòng. Em à, giờ anh cũng đang đau lắm, nước mắt anh đang chảy ra khi nghĩ về em, về tình yêu của chính mình. Cuộc đời này, anh là người sai, anh là người có lỗi. Anh không dám vứt bỏ cuộc sống giàu sang, quyền quí này để bảo vệ tình yêu đích thực.
Liệu mình có mãi ở bên nhau được không? Liệu em có mãi bao dung, chịu đựng, vì anh mà quên đi bản thân mình? Liệu em có mãi mãi chấp nhận là người thứ ba lặng lẽ đi bên đời anh hay không? Bây giờ, em đau khổ thế, nhưng không có em, anh sẽ mãi là một kẻ bơ vơ trong cuộc đời này? Em, anh xin lỗi, vì đã khiến em thành người thứ ba.
Theo Emdep
Thực sự em muốn cạnh anh dù biết tình cảm này là sai!
Yêu một người có gì là sai. Em đâu có đoán trước được mình sẽ là một người thứ ba đau khổ, dằn vặt như thế này!
Thứ tình cảm này là sai!
Ngay từ giây phút em bắt đầu biết tim mình loạn nhịp khi thấy anh. Là em biết em sai rồi. Có chối cãi bao nhiêu, có phủ nhận bao nhiêu thì tình cảm này ngày một lớn dần. Em đã suy nghĩ thật nhiều về thứ tình cảm này trong em, dù biết sẽ chẳng đi về tới đâu.
Dường như mỗi ngày em không thể không nhìn thấy anh, không thể không trò chuyện cùng anh, không thể không vui đùa cùng anh. Dường như em đã và đang quen dần với sự có mặt của anh trong những ngày thường của em, trong cuộc sống của em. Dường như mỗi ngày em không được anh lo lắng, quan tâm có lẽ em sẽ giận dỗi, hờn trách.
Em thấy mình ích kỷ. Em ích kỷ với chính mình. Em không sao thoát được khỏi thứ tình cảm này, em sợ một ngày không còn anh ở cạnh lo lắng, không thể gọi cho anh lúc em cần. Em sợ mình cô đơn mà ích kỷ. Em ích kỷ với anh và người ấy. Trong em là sự có lỗi, có lỗi với anh, có lỗi với cả người ấy. Vì sự ích kỷ của em mà có thể chính em sẽ làm tổn thương trái tim của một người phụ nữ. Dù em biết và trải qua nỗi đau khổ ấy rồi. Em không muốn vì em, sự ích kỷ trong em mà xáo lộn cuộc sống này lên. Em thật đáng trách!
Em thấy đủ rồi. Càng về lâu có lẽ tình cảm trong em ngày một lớn dần, em cành khó thoát ra khỏi tình trạng hỗn độn này nữa. Em thấy đủ rồi tình cảm của anh, sự quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho em. Lúc nào cũng muốn tốt cho em. Em thấy đủ quá cho mình!
Em biết thứ tình cảm này là sai. Em chưa một lần nghĩ em sẽ gặp tình cảnh này, rơi vào bế tắc này. Không thể tiến cũng chẳng thể lùi. Mặc dù biết là sai nhưng em không sao ngăn trái tim mình lại, không sao dừng tình cảm này lại. Em trách mình đến điên dại sao lại yêu anh, sao lại là anh? Anh không thể ở cạnh em, anh mãi mãi không thể ở cạnh em. Anh. Làm ơn hãy rời khỏi em, đừng dành ánh mắt đó cho em, đừng dành lời nói ấm áp đó cho em, đừng cười với em bằng nụ cười ấy. Anh. Đừng nắm lấy tay em nữa được không?
Em muốn rời khỏi anh bằng cách dịu dàng nhất. Từ từ lùi lại phía sau. Sẽ nhìn anh bằng cự li xa nhất, em không thể ở cạnh anh thêm nữa. Dù biết tình cảm thì không có lỗi, nhưng với em thứ tình cảm này là sai. Dù biết sẽ phải rời đi nhưng sao vẫn chưa thể làm được. Dù biết anh sẽ chẳng thuộc về em nhưng sao chẳng thể dứt bỏ.
Thực sự em muốn cạnh anh. Dù biết tình cảm này là sai!
Theo Emdep
Em thà suốt đời làm bạn với cô đơn còn hơn làm người thứ ba câm lặng! "Sau mọi chuyện. Em sẽ tốt. Anh sẽ tốt. Cả ba chúng ta sẽ tốt. Sau cơn mưa rồi chúng mình vẫn thấy mặt trời! " Gửi anh! Em biết chuyện chúng mình gặp được nhau là duyên số, chuyện chúng mình yêu nhau là định mệnh. Nhưng anh có từng một lần nghĩ giống em, rằng chúng mình gặp nhau quá muộn,...