“Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần nữa thôi”
Vợ tôi coi thường, khinh chồng ra mặt vì tôi không khiến cô ấy thỏa mãn tình dục.
Tôi và vợ lấy nhau và sống tới giờ đã có hai mặt con. Cuộc sống gia đình tôi nhìn bề ngoài có vẻ êm ấm, nhưng ẩn sâu bên trong là những uất ức mà tôi không thể nào nói được thành lời. Sở dĩ tôi không thể nói ra vì đây là chuyện tế nhị mà đến chính bản thân tôi cũng không thừa nhận nó ngay từ đầu. Vậy nên tôi chỉ biết nín nhịn cho qua nhưng nỗi đau, niềm kiêu hãnh của một người chồng, một người đàn ông khiến tôi không thể nào chịu đựng nổi.
Kể từ khoảng thời gian kiêng khem chuyện chăn gối vì vợ sinh đứa con thứ hai, không hiểu sao sau đó tôi lại mắc chứng bệnh yếu sinh lí. Từ một người đàn ông khỏe mạnh, sung mãn trong “chuyện ấy” giờ tôi trở nên rất “yếu” và chẳng thể kéo dài cuộc vui với vợ khi làm chuyện ấy. Mỗi lần vợ chồng gần gũi, dù ham muốn nhưng “cậu bé” của tôi rất khó có thể cương cứng mà nếu có thì cũng chỉ chưa được 1 phút là mọi chuyện đã xong xuôi rồi. Thời gian đầu, vợ tôi cũng tìm hiểu, tham khảo nhiều nơi, cũng lên kế hoạch ăn uống, làm việc cho tôi rất khoa học. Nhưng trớ trêu thay, dù hai vợ chồng tôi đã cố gắng tìm hiểu khắp nơi nhưng chuyện chăn gối của tôi vẫn không được cải thiện nên cô ấy dần sinh ra chán nản và bỏ bê tôi. Tôi rơi vào trạng thái khủng hoảng thực sự.
“Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần nữa thôi”
Video đang HOT
Là một người đàn ông, có nỗi đau nào lớn hơn việc bất lực trong tình dục, việc không thể nhìn thấy vợ mình đê mê trong vòng tay mình nữa. Hàng đêm bên vợ, tôi nghe rõ tiếng thở dài của vợ vì không nhận được gì từ “chuyện ấy”. Thái độ ấy của vợ càng khiến tôi mặc cảm và xấu hổ hơn gấp bội. Tôi cố gắng chạy chữa nhưng tình hình không hề khả quan hơn. Có lẽ vì thế mà vợ tôi cũng bắt đầu nảy sinh những phản ứng gay gắt với chồng.
Nhiều hôm tôi ôm cô ấy vào lòng, muốn gần gũi nhưng vợ tôi mặt mũi cau có gặt phắt tay tôi ra: “Thôi, để em ngủ cho rảnh nợ, có được cái gì đâu mà yêu với chả đương. Mệt người”. Quả thực khi nghe những lời đó tôi đau đớn không gì kể xiết nhưng tôi không thể nói được điều gì. Không chỉ vậy, trong cuộc sống hàng ngày, tôi nhận thấy rõ vợ tôi không còn tôn trọng tôi như lúc ban đầu nữa. Mỗi ý kiến tôi đưa ra mà bất đồng với cô ấy là y như rằng cô ấy gạt phăng đi đầy coi thường và không còn thèm đoái hoài đến ý kiến của tôi nữa.
Chuyện dạy dỗ con cái cũng vậy, cô ấy cũng bác bỏ mọi ý kiến của tôi. Nhưng đau đớn nhất là những lần có bạn bè tới chơi, ai đó tỏ ý khen ngợi cô ấy lấy được người chồng hiền lành như tôi là tốt số thì cô ấy lại cười bĩu môi đầy khinh bỉ: “Vâng, đúng là có phúc lắm mới vớ được người như chồng em. Thật có tiếng mà không có miếng”. Nhiều hôm, cô ấy còn bóng gió tận nơi: “Đàn ông mà kém cỏi thì đúng là không đáng mặt”.
Tôi biết vợ tôi thiệt thòi nhiều khi giờ đây trong “chuyện ấy” tôi không còn có thể làm cho vợ thỏa mãn thực sự. Nhưng bản thân tôi đâu muốn thế. Vậy mà tình cảm vợ chồng, đầu gối tay ấp bao năm qua với cô ấy chẳng có nghĩa lí gì nên cô ấy mới dùng những từ cay nghiệt như thế với tôi. Càng ngày tôi càng sinh ra chán nản và trầm uất. Tôi thấy bế tắc và thấy hổ thẹn về mình. Tôi uất ức nhưng tôi còn có thể nói gì được nữa đây?
Trong nỗi thất vọng tràn trề, tôi thử tất cả các loại thuốc có thể mà tôi có thể tìm được. Và đến một ngày kia, cuối cùng tôi cũng tìm được “thần dược” mà tôi hằng tìm kiếm. Đó là Cổ Thiên Khang, một loại thuốc thảo dược mà tôi tình cờ được một người cùng cảnh ngộ giới thiệu cho tôi khi đang lang thang trên mạng. Ban đầu, khi mua Cổ Thiên Khang, thấy cô bán hàng khúc khíc cười, tôi không còn biết giấu mặt vào đâu nữa. Nhưng đâm lao thì phải theo lao, tôi quyết định dùng thử xem hiệu quả ra sao. Sau khoảng hai tuần, tôi chợt thấy mỗi lần đi ngủ mình lại nóng bừng lên và không thể nào rời mắt khỏi vợ tôi. Tôi sát lại gần, nhưng cô ấy vẫn vùng vằng nên tôi ngậm ngùi đi ngủ mà trằn trọc mãi mới chợp mắt được một chút. Đêm hôm sau, tôi không chịu được nữa nên dù vợ vùng vằng tôi vẫn ôm cô ấy thật chặt và nói “Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần này nữa thôi”. Cô ấy không nói gì nhưng cũng không còn vùng vằng như hôm trước nữa.
Tôi vẫn lo ngại nhiều thứ nhưng khao khát làm tôi không kìm lại được. Tôi vồ lấy cô ấy ngấu nghiến, vợ tôi dường như cảm giác sự đổi khác của tôi cũng dần hòa theo nhịp yêu thương của tôi. Đêm hôm đó, sau một khoảng thời gian rất lâu, tôi thấy vợ tôi mỉm cười với mình sau khi ân ái rồi ngủ vùi trong lòng tôi một cách ngon lành. Từ đó, mọi thứ xung quanh tôi thay đổi, cảm giác yêu đương và tiếng cười trong gia đình đã trở lại với tôi. Thỉnh thoảng tôi lại trêu vợ tôi “Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần này nữa thôi”, vợ tôi thẹn thùng lườm tôi “Hừm, không được mạnh như lần trước nữa đâu đấy. Tôi biết, cuộc sống của tôi đã thay đổi rồi, và tôi thầm cảm ơn người bạn đồng hành Cổ Thiên Khang đã giúp tôi tìm lại chính mình.
Phương Liên
Tôi thực sự mãn nguyện với cuộc sống của mình
Tôi không cần phải đạt cực khoái nhưng chồng tôi mỗi lần gần nhau thì vô cùng vụng về, chỉ hơn một phút là hạ màn, bao gồm cả "dạo đầu". Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nếu không tìm được sản phẩm đó giúp vợ chống tôi tìm lại được cảm giác lần đầu tiên, và có một cuộc hôn nhân thật sự viên mãn như ngày hôm nay.
Tôi năm nay 28 tuổi, tính đến lúc đó, tôi đã lấy chồng được 9 tháng. Chồng tôi lớn hơn tôi 9 tuổi. Kinh tế gia đình chúng tôi cũng khá, cũng không có quá nhiều áp lực công việc. Trước khi cưới chúng tôi cũng có sống thử một vài tháng. Và anh là người đầu tiên tôi quan hệ tình dục và vì vậy tôi không hề có một chút kinh nghiệm nào để biết đó là dấu hiệu của yếu sinh lý, và để biết thế nào là lên đỉnh. Trước cưới, một tuần chúng tôi quan hệ khoảng 3 lần, thời gian ngắn nhưng anh hay bảo do mệt và tôi cũng chẳng có thắc mắc gì vì nghĩ đó là điều tự nhiên, và tôi hoàn toàn nghe theo những điều anh nói. Chỉ khi nào uống rượu về anh mới có thể kéo dài "chuyện ấy" nhưng những lúc đó thì tôi không có cảm xúc, rất đau vì anh không có đủ bình tĩnh để có được màn dạo đầu hoàn hảo mà chỉ lao vào tôi để thỏa mãn mình.
Sau khi cưới, một tuần anh đi đánh tennis 3 buổi, có khi tới 9h30 tối mới về, những ngày còn lại thì anh đi nhậu lai rai với bạn bè, đồng nghiệp. Tôi không còn nhớ rõ nữa, nhưng có lẽ thời gian đó, mỗi tháng chúng tôi chỉ quan hệ vài lần, và tất cả những ngày nữa đều là do tôi yêu cầu. Tôi khuyên anh đi bác sĩ, vì thấy anh không thực sự ham muốn tôi và cũng không mặn mà chuyện ấy. Anh khám rồi lấy một đống thuốc về nhưng vẫn đi nhậu nên có vẻ thuốc cũng không làm anh cải thiện được bao nhiêu. Bên cạnh đó, anh ốm vặt suốt, lúc nào cũng uống thuốc nên những khi đó, anh không thể dùng được thuốc chữa "bệnh đó" của anh. Tôi cũng có tìm mua vitamin ở nước ngoài về cho chồng uống, nấu cơm tối đầy đủ và khuyên anh ngủ sớm nhưng anh bữa nhớ bữa quên, rồi mọi chuyện lại đâu đóng đấy.
Tôi thấy rất buồn và ngày càng trở nên cáu bẳn vì là phụ nữ mà tôi chưa bao giờ biết cảm giác thỏa mãn khi yêu là gì. Tới lúc đó, tôi không biết phải làm sao để duy trì cuộc hôn nhân của mình nữa. Hễ chia sẻ bất cứ chuyện gì, chỉ một lúc là 2 vợ chồng lại quay ra cãi nhau và không sao đồng thuận được. Riết rồi tôi chỉ ước mình đừng lấy chồng hoặc đừng là gái trinh đến ngày tôi quyết định dành hết cho anh, nhưng sau nghĩ lại tôi giật mình thấy bản thân mình thật tội lỗi. Tôi luôn ân hận, dằn vặt vì đã có quan hệ mà không phân biệt được chồng mệt và chồng yếu sinh lý. Phải chi anh ấy bị yếu mà biết cố gắng thuốc thang, thay đổi lối sống để cải thiện. Nhưng chồng tôi buông xuôi hết.
Gần đây tôi được một người bạn giới thiệu cho thuốc Cổ Thiên Khang và cô ấy còn khẳng định với tôi là tôi sẽ không phải ân hận khi dùng sản phẩm này. Tôi cũng không tin, và khi nghĩ đến chồng chẳng mặn mà chữa trị tôi phát ngán lên. Nhưng cuối cùng tôi quyết định ngồi lại với anh và tâm tình, ban đầu, anh cũng không chịu lắng nghe, nhưng mưa dầm thấm lâu, anh cũng quyết định cùng tôi thử trong một tháng. Tôi mừng lắm, dành sẵn cho anh thời gian ăn ngủ hợp lý, và không quên dặn anh uống Cổ Thiên Khang đúng giờ, đúng liều. Hơn nữa, tôi cũng để ý chăm chút cho mình hơn và dần nhận thấy sự đổi khác dần dần ở anh. Mỗi đêm đi ngủ, anh chủ động ôm và hôn tôi, trước khi đi làm anh cũng không quên tặng tôi một nụ hôn thật ngọt, điều mà tôi chỉ nhận được khi còn yêu nhau.
Cuối cùng tôi không chịu được nữa hét lên còn bám chặt lên lưng, lên tay anh nữa
Hôm đó, anh xin phép tôi đi nhậu với bạn, nhưng về đến nhà, anh say khướt rồi lăn ra ngủ làm tôi rất chản nản. Tôi nằm thở dài và ngủ vùi trong thất vọng. Nhưng sáng hôm sau, tôi bị đánh thức khi thấy có gì đó chạm vào người tôi. Mắt nhắm mắt mở, tôi dần cảm thấy cái đó dần cứng và nóng hổi, bên tai tôi, chồng tôi đang nén hơi thở gấp gáp của mình. Chưa tỉnh hẳn ngủ, tôi mơ màng quấn lấy anh, cho đến khi anh đưa tôi vào những hơi thở gấp gáp, và một cảm giác khó chịu chưa từng thấy. Cuối cùng tôi không chịu được nữa hét lên còn bám chặt lên lưng, lên tay anh nữa. Anh ngắm tôi, hôn tôi thật nhẹ, và thì thầm "Anh yêu em". Tôi chỉ khẽ mìm cười, nũng nịu, ngượng ngùng bên anh vì cuối cùng, sau bao lâu chờ đợi tôi đã biết cảm giác đó như thế nào. Đến giờ, tôi cảm ơn anh, tôi cảm ơn Cổ Thiên Khang đã cho tôi một cuộc sống mãn nguyện đến thế và tôi không còn phải cáu bẳn, không còn phải khó chịu với chồng yêu nữa. Kì diệu hơn nữa, từ ngày đó sức khỏe của chồng tôi được cải thiện đáng kể, anh chủ động từ chối các cuộc nhậu và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình nhỏ bé của chúng tôi.
Phương Liên
'Mode' cặp bồ không thèm cưới "Tao giờ chỉ thích cặp bồ, hú hí nhau cho vui, không màng chuyện vợ chồng ràng buộc, ai cũng khổ", cô bạn sồn sồn U40 kể. Nghe lạ tai nhưng lại khá phổ biến đấy. ảnh minh họa Tôi có 2 cô bạn thân, tuổi cũng sồn sồn U 40. Một cô ế dài, chưa chồng. Một cô có chồng, 2 con...