Anh và mối tình đầu
Người ta nói rằng trong cuộc đời này chẳng có gì rõ ràng và đ.au đ.ớn hơn là cảm giác của mối tình đầu tan vỡ. Nhưng không hiểu sao em không có một chút cảm giác nào. Trống rỗng, vô hồn. Vẫn nói cười , vẫn nói rằng mình không sao.
Nhưng trái tim vẫn đ.au đ.ớn. mặc dù em là người nói trước, nhưng em vẫn rất yêu anh. Em không thể níu kéo người mà trái tim người ta không còn có em nữa, trong suy nghĩ của người ta không còn có hình bóng của em nữa. Nhưng nếu cứ giữ mãi, thì càng nặng nề hơn với em. Có anh ở bên mà như là người xa lạ. Có phải em nhạy cảm qua không? Nhưng anh không một lời giải thích.
Anh cư sbiến mất khỏi tầm tay với. Xa lạ, thờ ơ. Vì vậy thôi anh yêu của em, gọi tên anh lần cuối và để anh ra đi mãi mãi. Cho dù anh là mối tình đầu, cho dù em còn yêu anh, cho dù chúng ta đã có quá nhiều kỉ niệm, với những kí ức đẹp đẽ. Nhưng phải thế thôi, để tốt cho cả anh và em. Em thấy thanh thản, cảm tưởng như vừa cắt đi cái ruột thừa của mình vậy. Mong anh hạnh phúc. Và em cũng vậy để một ngày nào đó gặp lại nhau, ta có thể tự hào rằng, quyết định của chúng ra là hoàn toàn đúng đắn. Và em cũng sẽ mãi là hoa hướng dương . hướng về mặt trời, không bao giờ lùi bước.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vĩnh biệt tình yêu!
Anh à, chúng mình xa nhau cũng gần 1 năm rồi nhỉ, thế mà em cứ tưởng đó chỉ là một cái chớp mắt hơi lâu một chút. Anh đến như cơn gió và đi cũng như cơn gió khiến em hoang man không hiểu nổi mình.
Em biết anh xa em hoàn toàn là lỗi của em, là em đã không dứt khoát, đã thiếu chung thuỷ. Em thật yếu đuối phải không anh? Ngày anh quyết định chia tay, anh tắt máy và 2 tháng sau anh cũng không mở máy, trái tim em đ.au đ.ớn, nhưng cơn ác mộng cứ bám lấy em từng đêm, em không muốn khóc vì từ khi chúng mình quyết định đến với nhau bằng cách chà đạp lên hạnh phúc của người khác em đã khóc đến hết nước mắt, em đã tưởng cả trái tim em, cả thân thể em cũng khô cạn. Rồi sau đó 3 tháng, em đã hẹn gặp được anh, ngày hôm đó khi ngồi đợi anh em chỉ muốn nhảy xuống dòng nước mát trong bên canh quán cà phê để dập tắt sự ghen tuông đ.au đ.ớn khi em nghe tin anh đang theo đuổi người con gái khác. Em muốn khóc thật to, gào lên rằng sao anh nỡ đối xử với em như thế khi em đã vì anh mà mất đi rất nhiều thứ. Nhưng gặp anh em lại không thể gào to lên được. em cam chịp và nghĩ rằng cuộc sống là như vậy. Anh nói rằng chúng ta vẫn là bạn. Vậy mà một lần theo thói quen em nhắn tin hỏi anh một câu tiếng Anh mà em không hiểu, anh đã lạnh lùng nhắn lại chỉ một câu "Respect yourself". Trời ơi, chẳng lẽ trong suy nghĩ của anh em lại là một kẻ thiếu tự trọng sao? Vậy sao anh còn nói yêu em làm gì? Sao anh không để em yên ổn sống với những điều giản dị, đơn sơ mà phải rất khó khăn em mới có.
Anh cuốn em vào vòng xoáy đam mê đê rồi lạnh lùng xô em xuống vực thẳm. Hình ảnh của anh hoàn toàn sụp đổ trong em, hoàn toàn... Khi đi qua những quán cà phê mình thường ngồi, con đường mình thường đi dạo, những hàng quần áo mình hay xem em vẫn thấy nhớ anh cồn cào và lòng chống chếnh. Nhưng giờ đây em thấy mình đã trưởng thành rất nhiều, em đã hiểu rằng sự thất bại trong tình yêu với anh cũng chỉ là một bước đi trong cuộc đời, em đã đi qua, em chỉ cẩn nhìn lại để không mắc phải những sai lầm chứ không phải để tiếc nuối. Em sẽ quên anh, quên đi tát cả những ngọt ngào cũng như đắng cay mà chúng ta đà cùng nếm trải. Em phải sống vì ngày mai, một ngày mai không có anh nhưng nó vẫn tươi đẹp và rực rỡ tràn ngập ánh mặt trời vì em lại có niềm tin vào cuộc sống. Vĩnh biệt tình yêu và những ngày xa xôi ấy......
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao vậy anh? Rồi em biết cũng có ngày anh muốn quay lại để làm em đau khổ thêm lần nữa. Em không hiểu tại sao cả, khi em thật lòng yêu anh thì anh lại làm em đau khổ, đến khi em đã quyết định làm cho anh hối hận thì anh quay lại. Giờ cho dù em còn yêu anh lắm, yêu anh thật...