“Anh và cô ấy là bạn”, bạn có thể ôm hôn, có thể ngủ cùng, có thể sinh con sao?
Ngày tôi đi theo anh ra ngoại thành, người phụ nữ ra mở cổng, bế trên tay là một đ.ứa t.rẻ. Tôi c.hết lặng cả người.
Vợ chồng tôi kết hôn 4 năm, có với nhau một cậu con trai 4 t.uổi xinh xắn, bụ bẫm.
Tôi là bác sĩ, còn chồng là chủ một công ty nhỏ. Kinh tế gia đình rất vững, chưa kể, hai chúng tôi cũng yêu nhau mãi mới làm đám cưới. Ngần ấy thứ làm nền tảng cho một cuộc hôn nhân, những tưởng rằng vững chắc, nhưng hóa ra cuộc hôn nhân này mục ruỗng lâu lắm rồi, có điều anh che đậy quá tài tình mà thôi.
Vợ chồng tôi đều bận, tôi đi làm vất vả, áp lực công việc nhiều, lại thêm những đêm trực trong bệnh viện. Tôi không phủ nhận, thời gian dành cho gia đình của tôi khá ít, nhưng ngoài những lúc ấy, tôi vẫn luôn cố gắng chu toàn cho chồng con. Tôi đã tin là chồng hiểu…
Video đang HOT
Đến một ngày, chủ nhật nhưng tôi phải trực, đến giữa buổi thấy mệt quá nên đổi người trực hộ. Đang đi xe về thì chợt thấy xe chồng tôi chạy đằng trước mặt. Vì tò mò nên tôi đi theo, xe rẽ hướng ngoại thành, vòng vo một lúc thì dừng lại một căn nhà 2 tầng.
Anh chờ một lúc thì một người phụ nữ bế đứa nhỏ ra mở cửa. Tôi sững sờ nhận ra đó chính là người phụ nữ trong xe ô tô hôm nào. Nhìn hai người ôm hôn, cười với nhau, tôi c.hết lặng.
Chẳng biết nước mắt rơi từ lúc nào. Tôi đứng chôn chân, nhìn họ như một gia đình thực sự, còn tôi là kẻ thừa thãi vậy.
Anh nói là bạn, bạn mà có thể ôm hôn, có thể sinh cả con với nhau sao… Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phununews
"Tôi nói cho cô biết, tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh cả thôi, tôi chán cô lắm rồi!"
Tôi kết hôn được 3 năm, cuộc sống vợ chồng sớm không hạnh phúc vì vợ chồng tôi không có điểm chung, anh lại là người trăng hoa, ong bướm...
25 t.uổi, tôi lên xe hoa về nhà chồng. Độ t.uổi này cũng không còn sớm nữa, nhất là khi tôi và anh yêu nhau cũng hơn 1 năm, đủ yêu, đủ hiểu. Đấy là tôi nghĩ thế, tận sau này khi đã sống chung, tôi mới biết mình nhầm.
Thời gian yêu đương, vì chúng tôi làm việc cách nhau gần 20 cây, công việc lại bận rộn nên cũng không gặp nhau thường xuyên lắm. Buổi tối về mới gọi điện, nhắn tin. Thấy anh quan tâm chu đáo, lại nói tôi thiệt thòi khi yêu anh, tôi nghĩ có lẽ anh áy náy nhiều nên càng yêu anh hơn.
Cưới nhau về tôi mới biết, thực ra công việc anh không bận rộn gì cả. 5h chiều tan làm, anh đi chơi thể thao, nhậu nhẹt đến gấn 7h mới về. Vậy mà ngày trước anh bảo hết giờ anh còn làm thêm này nọ. Hóa ra chỉ là cái cớ để không phải thường xuyên gặp tôi.
Rồi tôi phát hiện chồng rất đào hoa. Không dưới 3 lần tôi bắt được tin nhắn anh nói chuyện không đúng mực với người phụ nữ khác. Tôi buồn, anh lại xin lỗi rồi hứa hẹn nọ kia. Tôi cắn răng bỏ qua cho anh nhiều lần, hình như thế nên anh không coi trọng tôi nữa.
Rồi khi tôi có bầu, sinh con, anh ngang nhiên đi lại với một ả đàn bà, nghe đâu là gái làng chơi hết thời làm trong quán hát ngoài phố. Tôi đau đớn, suy sụp vô cùng.
Bản thân tôi trước giờ sống rất chu đáo, có trước có sau, vậy mà anh nỡ đối với tôi ác như vậy.
Cách đây gần 1 tháng, vợ chồng tôi cãi nhau một trận rất to. Anh lớn tiếng nói với tôi, rằng tắt đèn thì nhà ngói cũng như nhà tranh, anh chán ngấy cái vẻ hiền thục, ngu ngơ của tôi lắm rồi.
Tôi sững sờ khi nghe những lời anh nói... Hóa ra trước giờ anh luôn có suy nghĩ tồi tệ, trong lòng cảm giác vụn vỡ vô cùng... Tôi phải làm sao đây?
Theo Phununews
Đừng vội, để không ngộ nhận tình yêu Nếu bạn thấy nhớ ai đó khi vắng xa một thời gian dài nhưng lại dễ dàng quên ngay khi có một điều gì khác, một ai khác thu hút sự quan tâm của bạn, cảm xúc đó chỉ gần như là yêu thôi. Nếu ai đó quan tâm, sẵn sàng hò hẹn hay dành cho bạn những lời âu yếm, hãy khoan...