Anh ước được như ngày xưa!
Em à! Những ngày qua trong lòng anh đang rất buồn, anh không biết phải làm thế nào để tình cảm của anh và em được trở lại như xưa.
Không biết bây giờ em có nhớ anh không, em có nghĩ về anh chút nào không em?! Với anh những ngày qua hình bóng em luôn xuất hiện trong tâm trí anh, nụ cười em, ánh mắt em, đôi môi em, giọng nói em… luôn có trong đầu anh. Thấm thoắt cũng đã hơn 5 năm mình yêu nhau rồi em nhỉ. Chúng mình đã có biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp bên nhau, cả anh và em đã từng mơ về 1 tương lai hạnh phúc của 2 đứa “anh đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ của 2 ta”. Nhưng có lẽ anh là một người đa cảm và quá si tình.
Em còn nhớ lần đầu tiên anh thổ lộ tình cảm của anh với em không em, đó là lần đầu tiên anh thổ lộ tình cảm đối với một người con gái, nhưng cái anh nhận được là những giọt nước mắt lăn trên đôi má của em, em đã từ chối tình cảm của anh. Lúc đó anh buồn lắm em à, qua những người bạn thân của anh và em anh biết em cũng có tình cảm với anh. Và rồi anh nghĩ chỉ là anh thổ lộ tình cảm của mình không đúng lúc, không đúng thời điểm thôi. Năm đó cả anh và em đều thi đại học em nhỉ, anh đã thi trượt còn em đã thi đỗ trường mà em chọn, lúc đó anh rất buồn, mọi người kỳ vọng vào anh cũng rất buồn, nhưng rồi em đã ở bên cạnh anh, động viên anh cố gắng học tập để thi lại năm sau. Anh đã cố gắng rất nhiều, cố gắng vì chính bản thân anh, cố gắng vì sự kỳ vọng của những người thân của anh, và cố gắng vì em đã bên cạnh quan tâm, động viên anh. Và rồi sau 1 năm cái ngày anh “thất tình” đầu tiên lại đến. Đó là ngày 14-2 em nhỉ, hôm đó anh lại nói ra tình cảm của con tim anh đối với em và rồi từ ánh mắt em anh đã cảm nhận được tình cảm của em đối với anh. Anh cảm thấy hạnh phúc, hạnh phúc biết nhường nào và anh tự hưa với lòng ình rằng sẽ cố gắng thật nhiều để không phụ lòng của em, của người thân đối với anh.
Những ngày anh ôn thi đại học vất vả em vẫn luôn động viên anh rằng hãy cố gắng thật nhiều để có 1 tương lai tốt hơn, và rồi ngày anh nhận được giấy báo trúng tuyển Đại học anh đã vui sướng biết nhường nào. Ngay lúc đó anh muốn chạy đến bên em để báo cho em biết, anh muốn ôm em vào lòng và nói anh đã làm được rồi, anh cám ơn em nhiều lắm. Và thế là anh cũng bước chân vào giảng đường đại học những ngày tháng học hành vất vả của cả anh và em lại bắt đầu em nhỉ! Khi đó 2 đứa mình đã cùng động viên nhau học tập thật nhiều em nhỉ, những lúc anh mệt mỏi khi có những tin nhắn yêu thương từ em, những tin nhắn động viên từ em anh lại thấy vui lắm, lại cố gắng nhiều hơn. Anh tự nói với lòng mình rằng ông trời đã ban cho mình một người yêu thật tuyệt vời, một người con gái hiểu tôi, luôn động viên tôi khi tôi gặp khó khăn.
Em còn nhớ những ngày đầu tiên em đi làm không em, biết bao nhiêu áp lực, bao nhiêu khó khăn đối với em về cả chỗ ở, đường đi lối lại… Khi đó anh cố gắng dành thật nhiều thời gian để quan tâm động viên em, và em cũng vậy mỗi khi em gặp khó khăn gì em đều chia sẻ với anh, mọi chuyện em đều chia sẻ cùng anh và anh cũng thế, chia sẻ và tâm sự với em thật nhiều.
Video đang HOT
Tình cảm của anh luôn chỉ dành cho em thôi, anh sẽ luôn ở rộng vòng tay để đón em về… (Ảnh minh họa)
Em ở ngoài Hà Nội làm nên chúng mình gặp nhau cũng ít chỉ liên lạc qua điện thoại, mỗi khi anh thu xếp được thời gian ra chơi với em thì cả em và anh đều rất vui và đều háo hức gặp nhau, em đi làm quen đường anh không biết đương đi em đã chỉ lối đi cho anh đến nhiều nơi để đi chơi, chúng mình đã đi những đâu em nhỉ? Anh chỉ nhớ là mình đi rất nhiều chỗ bờ hồ, phố cổ, vườn bách thú, bách thảo… Những ngày đó vất vả mà thật hạnh phúc em nhỉ, mọi cái chúng mình đều chia sẻ cùng nhau, lúc đó mình chỉ mong được ở bên nhau thật lâu mỗi khi anh có thời gian ra thăm em.
Thời gian trôi thật nhanh, anh cũng đang học năm cuối đại học, và cũng chỉ 2 tháng nữa thôi là anh cũng sẽ cầm chiếc bằng đại học trên tay, anh đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi. Trước đó 2 đứa mình đã từng nói với nhau là khi anh ra trường và đi làm 1-2 năm ổn định thì mình sẽ tổ chức đám cưới em còn nhớ không? Nhưng những ngày này lại là những ngày u ám nhất đối với anh, tự nhiên một ngày anh ra thăm em em đã nói lời chia tay với anh, anh hỏi lý do thì em trả lời rằng em đã hết yêu anh rồi. Trời ơi! Lời nói của em như vết dao đâm thẳng vào trái tim anh, anh đã chết lặng người đi, anh không biét nói gì hết, chỉ hỏi đi hỏi lại em vài lần là em đã hết yêu anh thật rồi ư? Và em vẫn 1 câu trả lời em đã hết yêu anh rồi. Lúc đó anh không biết mình đang mơ hay tỉnh nữa, anh hỏi em là anh đã làm gì để em phật lòng à? Em hãy nói cho anh biết đi, em trả lời là không, anh không làm gì để em buồn cả mà em đã hết yêu anh rồi. Anh hỏi hay gia đình em không đồng ý chuyện của anh và em, em nói gia đình phản đối hay không đối với em bây giờ không quan trọng, mà là em đã hết tình cảm với anh rồi. Thế thì lý do tại sao, tại sao em lại thế, tình cảm của chúng mình vẫn bình thường cơ mà? Em không nói gì cả, chưa bao giờ anh thấy em lạnh lùng đến thế, em nói chia tay với anh mà không một giọt nước mắt rơi, mặt em vẫn lạnh như thường.
“Đây không phải là em” tôi tự nghĩ trong lòng mình như vậy, tất cả những lời nói em nói ra đều là giả rối, nhưng em nói “không, em đang nói sự thật đó anh à, em hết yêu anh rồi, chúng mình chia tay nhau đi. Anh hãy đi tìm một hạnh phúc mới, và em cũng vậy”. Ngày trước khi em giận hờn anh thì những giọt nước mắt đều rơi, nhưng lần này em nói mình chia tay mà không 1 giọt nước mắt rơi. Và rồi anh cũng chỉ biết nói, anh rất yêu em, có thể bây giờ em đang chịu nhiều áp lực từ nhiều phía anh và em sẽ nói chuyện của chúng mình sau 1 ngày anh bảo vệ tốt nghiệp được không em và em đã đồng ý. Em còn nhớ anh nói với em là điều anh sợ nhất là gì không em, đó là anh mất em. Đến hôm nay anh vẫn chưa biết được hết lý do mà em đã nói lời chia tay với anh và anh không tin là em đã hết yêu anh, minh đã yêu nhau hơn 5 năm, có biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn và những giận hờn mà bây giờ em nói 1 lời chia tay dễ vậy sao em! Anh đã coi em là một nửa của cuộc đời anh từ lâu lắm rồi. Anh ước gì chúng mình được quay lại như ngày xưa, ngày những buồn vui chúng mình đều chia sẻ cùng nhau. Anh nhớ và yêu em nhiều lắm, tình cảm của anh luôn chỉ dành cho em thôi, anh sẽ luôn ở rộng vòng tay để đón em về bên anh. Anh yêu em nhiều lắm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chúc anh luôn hạnh phúc
Anh à! Em biết anh đau lắm nhưng còn cách nào khác được hả anh? Em yêu anh nhiều lắm anh biết không nhưng em không thể ích kỷ cho bản thân mình mà quên đi người khác được. Ngày xưa anh là của em, còn bây giờ, anh đã là chồng của người khác.
Em rất hận mình tại sao lại độc ác với anh như vậy? Tại sao không cho anh cơ hội để gặp em? Tại sao không nghe điện thoại của anh? Em thường hỏi anh: "Lúc đó sao không qua nhà tìm em? Nhà mình gần nhau mà anh? Anh có nỗi niềm gì không nói cùng em mà lại đi hỏi người khác để họ chia sẻ, tâm sự rồi họ lại yêu anh? Cuối cùng anh cưới họ làm vợ. Tại sao hả anh?".
Anh đã có vợ rồi, sao còn tìm em làm gì? Anh còn nói không thể quên em, nói em là quan trọng nhất, nói em là tất cả của anh... Những lời nói như "rót mật vào tai" càng làm em yêu anh hơn bao giờ hết. Anh nói: "Vợ rất ốm yếu, cần anh chăm sóc". Anh nói vậy, em không đau sao anh? Em là con gái em, cũng ghen vậy nhưng em lấy quyền gì để mà ghen với vợ anh đây?
Anh nói gặp lại em rất khó nên không muốn mất em lần nữa. Anh nói không bao giờ bỏ rơi em... nhưng lời anh nói được bao lâu? Một ngày, hai ngày... rồi anh lại nói không muốn em vì anh mà khổ, anh kêu em đi lấy chồng. Lấy chồng ư? Có thể không anh? Tụi mình từ lúc bé chưa biết gì đã chơi đùa cùng nhau, khi lớn lên một chút thì tình cảm nảy sinh, khi hiểu biết một chút thì tình yêu hình thành. Hoàn cảnh xô đẩy mỗi người một ngả, anh và em không gặp nhưng tình cảm ấy không mất đi. Bấy nhiêu đó thôi đã làm tim em quặn đau lắm rồi. Lấy chồng ư? Làm sao có thể khi trong tim em "ngự trị" hình bóng anh quá sâu đậm rồi.
Em phải làm gì đây trong khi thời gian mình gặp lại nhau đủ để hiểu rằng em không thể thiếu anh, không muốn xa anh nhưng tất cả chỉ là tuyệt vọng? Giờ này anh đang hạnh phúc bên vợ, còn em ngồi đây "gặm nhấm" nỗi đau một mình.
Anh biết không? Những đêm tối khi đi trên đường một mình, em thấy có rất nhiều đôi tình nhân sánh bước bên nhau, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào... Em lại ước giá mà anh chưa có vợ, anh có thể chở em đi dạo công viên, đi ngắm thành phố về đêm thì lãng mạn biết mấy nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng, sẽ không bao giờ có được.
Cái ngày em không muốn nó đến, cuối cùng nó cũng đến. Anh nói "từ đây anh sẽ không làm phiền em nữa", tim em như se thắt lại, còn lời nào cho em đây anh? Em thường tự hỏi có phải em đã rất ngu khi yêu anh - người đã có vợ nhưng rồi em lại gạt phắt đi ý nghĩ đó, tự an ủi mình là anh cũng rất yêu em. Cuối cùng, em "trắng tay lại hoàn tay trắng" vì với anh, gia đình mới quan trọng. Rồi anh lại một lần nữa gạt em ra khỏi cuộc đời của anh.
Thay vì ngồi đây để nỗi đau giết dần giết mòn thể xác, tinh thần em, hãy để em chúc anh hạnh phúc, bình yên bên gia đình nhỏ của mình. Dù ở đâu, em cũng chỉ có mình anh, mãi mãi cũng chỉ mình anh, một lần nữa em chúc anh hạnh phúc. Em vẫn luôn nhớ về anh, yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm thế nào để chọn được người yêu như ý? - Bạn nên dứt bỏ hoàn toàn hình bóng người xưa thì mới có cơ hôi tìm được môt anh chàng như ý. Làm thê nào đê tìm được môt anh chàng như ý là câu hỏi của hâu hêt mọi bạn gái? Khi bước chân vào tình yêu, người con gái nào cũng mong muôn tìm được môt người đàn ông yêu...