Anh trở mặt khi ‘chiếm’ được tôi
Khi anh đau khổ vì ly dị vợ, tôi đã chăm sóc anh, sống với anh như vợ chồng suốt 4 năm và giờ mọi thứ thay đổi.
Tôi đến với anh khi anh bắt đầu ly dị vợ.Vợ anh và anh có một đứa con trai. Họ ly dị khi đứa bé chưa đầy một tháng tuổi. Anh tâm sự rằng anh ở nhà vợ nên khi ra đi anh chẳng có gì. Tôi và anh quen biết qua mối quan hệ công việc. Tôi rất nể phục người như anh, luôn tận tâm với nghề và nhiệt tình giúp đỡ người khác. Tôi xem như là học trò của anh vì anh trực tiếp giảng dạy cho tôi nhiều trong công việc. Có thể do chuyện gia đình không vui vẻ nên anh thường xuyên hẹn tôi đi chơi. Còn tôi, do ngưỡng mộ và nhìn anh lúc đó sao thê thảm quá mà tôi thấy không nỡ từ chối, dù từ đầu, tôi rất ngại đi lại với người có gia đình.
Anh chia sẻ với tôi nhiều về cuộc sống của anh, khiến tôi tin tưởng và đặt niềm tin nhiều lắm. Trước mặt tôi là một người đàn ông suy sụp về tinh thần, tôi không nỡ để anh cô đơn một mình vì ở đất Sài Gòn này, anh không có ai thân thích, trừ người vợ đã ly dị. Rồi anh đưa tôi về gặp gia đình anh ở quê. Gia đình anh ai cũng vui vẻ và nói nhiều về cuộc hôn nhân không như ý muốn của anh. Do mẹ anh và mẹ vợ cũ là bạn thân của nhau, gia đình vợ cũ anh rất khá giả nên mẹ anh thấy yên tâm khi anh cưới cô ấy.
Như số phận đưa đến và cảm thương một người đàn ông đang cô đơn, suy sụp tinh thần, tôi đến với anh bằng cả sự nhiệt tình, tình yêu hết mình như con tim mách bảo. Tôi trao anh cả đời con gái của mình. Do anh đã ly dị vợ và anh cũng nói sẽ cưới tôi nên tôi không suy nghĩ và lo lắng gì nhiều. Anh không công khai mối quan hệ của tôi và anh cho những người quen biết trong công ty. Tôi có thể hiểu vì anh cũng đang có chức vụ và sự nể trọng của nhiều người nên anh ngại. Cứ thế, tôi đứng đằng sau anh.
Video đang HOT
Mọi thứ thay đổi khi tôi đi công tác về. Ảnh minh họa
Hàng ngày, tôi đến ở nhà anh, dọn dẹp, nấu cơm, giặt giũ như một người vợ. Tôi cũng phải dùng biện pháp tránh thai vì tôi nghĩ anh cũng chưa muốn có con sớm khi vừa ly dị. Tôi biết anh hay nhớ con anh. Tôi cũng đã xác định có ngày anh nuôi thằng bé. Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ xa cách cha con anh. Thế rồi thấm thoát 3 năm, mẹ tôi bắt đầu hỏi về chuyện tôi và anh. Lúc này, tôi hỏi đến đám cưới thì anh toàn lảng tránh.
Một ngày về quê thăm gia đình anh, mẹ anh nói rằng tôi làm ảnh hưởng đến việc anh và vợ cũ quay lại với nhau. Mẹ anh so sánh tôi và vợ cũ của anh rằng vợ anh là con nhà giàu, là công chúa, là đại gia, chịu lấy anh là đã thiệt thòi. Tôi nuốt nước mắt vì chưa bao giờ bị nói như thế, nhất là người đó sẽ là mẹ chồng tương lai của mình. Mẹ anh bảo không cưới năm nay. Tôi hỏi năm nào thì mẹ anh cũng không nói gì. Về đến nhà, tôi buồn lắm nhưng tôi cũng cố gắng quên đi và vui vẻ vì dù sao đó cũng là mẹ của anh. Tôi xác định chưa cưới cũng được. Quan trọng là sống với nhau tốt cho đến khi mẹ anh thấy thoải mái đón nhận mình.
Tôi đi công tác một tháng, khi trở về, mọi thứ thay đổi tất cả. Anh nói anh đang có việc cần suy nghĩ, đó là chọn ở bên cạnh tôi hay về với vợ cũ để con có đầy đủ cha và mẹ. Tôi bàng hoàng và cảm thấy thất vọng nhiều về những gì mình đã cố gắng suốt bốn năm qua. Tình yêu, sự chăm sóc, chịu đựng bỗng nhiên được đánh đổi bằng sự thay đổi từ anh. Dù anh nói anh chưa quyết định nhưng anh nói ra thì tôi biết anh đang vướng bận với tôi.
Tôi phải làm gì với người đàn ông này bây giờ? Hét toáng lên cho mọi người biết anh ấy không ra gì, để anh ta mất mặt à? Hay tôi cố gắng vượt qua và quên người đàn ông đó, tin vào luật nhân quả rằng ai sống không ra gì và không tôn trọng tình cảm của người khác sẽ bị báo ứng?
Theo VNE
Anh gây sự với tôi để kiếm cớ ngoại tình
Từ ngày về sống với anh như vợ chồng, anh bắt tôi nghỉ việc, bày đặt nghi kỵ này kia. Tất cả để che đậy chuyện lăng nhăng của anh.
Ngồi nhớ lại những ngày tháng qua, tôi chua xót cho phận số mình bạc phước. Tôi phải sống làm sao với những ngày tháng tới cùng sự mất mát khi tin lầm vào người đàn ông bạc bẽo. Ngày tôi gặp anh cũng lại là cái ngày tôi làm khổ chính tôi.
Tôi lên thành phố đã gần 10 năm. Trong khoảng thời gian ấy, tôi đã chia tay một mối tình dài 5 năm đằng đẵng. Khi quên được người đó, tôi tự hứa với lòng sẽ không yêu nữa. Nhưng sự đời nào ai biết trước được chuyện xảy đến với mình để mà né tránh. Tôi thật không may khi công việc làm ăn thua lỗ. Tôi bị phá sản rồi chuyển qua nghề hát vì tôi cũng biết hát cải lương nhưng không đạt cho mấy. Tôi đi học thêm để hát, kiếm sống qua ngày. Tôi học được 3 tháng và đi làm. Tôi xin vào làm chỗ quán hát và tôi gặp anh tại nơi ấy.
Dù không thích môi trường nơi tôi làm nhưng vì muốn hát cứng nghề, tôi cố gắng chịu đựng những va chạm của khách không mấy lịch sự. Tôi làm được 3 ngày thì gặp anh, tiếp chuyện qua lại, tôi thấy con tim mình rung động khi anh hôn tôi. Tôi rất ghét những khách không lịch sự, vậy mà không hiểu sao tôi lại có cảm giác với anh như vậy. Rồi mỗi ngày anh đều đến quán và không cần tìm hiểu về anh như thế nào, tôi đồng ý làm bạn gái của anh. Chúng tôi chung sống cùng nhau như vợ chồng.
Thấy anh ghen quá nên tôi phải nghỉ làm ở quán hát nhưng tôi lại xin được vào làm quán nhậu. Ở đó lịch sự hơn và có nhóm nghệ sĩ cải lương riêng để hát phục vụ cho khách yêu cầu. Tôi rất hài lòng về chỗ làm và lại có tiền nhiều. Làm được một năm, anh bắt tôi phải nghỉ, không cho đi hát nữa vì anh ghen, sợ tôi bị cám dỗ. Tôi cũng vì hạnh phúc hai đứa nên nghỉ đi hát, mặc dù rất tiếc.
Lúc tôi nghỉ hát thì lại là cái ngày tình cảm chúng tôi rạn nứt. Anh luôn đi sớm về muộn, mặc cho tôi buồn bã hay cô đơn gì, anh cũng chẳng quan tâm. Anh hay cáu và đánh tôi mỗi khi tôi phàn nàn anh về chuyện anh không quan tâm đến tôi nữa. Anh không tôi cho dùng đến điện thoại, không cho tôi qua lại với bất kỳ ai ngoài anh. Tôi thui thủi trong căn phòng suốt một năm, không bước chân ra khỏi phòng vì tất cả mọi thứ anh đều mua để sẵn hết cả. Tôi chỉ quanh quẩn trong phòng, hết xem tivi rồi laptop, vậy mà vẫn bị anh cho là tôi cặp bồ với người này, người nọ.
Nhưng tôi thật không ngờ đó chỉ là che đậy sự phản bội của anh mà tôi không hay biết. Khi tôi đọc được tin nhắn trong máy anh với người phụ nữ xa lạ kia, tôi không dám tin vào mắt mình nữa. Tôi sợ mình nghi oan cho anh nên tôi muốn biết thật hư và nhắn tin lại cho số điện thoại đó xem sao. Một sự thật khiến tôi ngỡ ngàng. Hồi lâu, khi tôi lấy lại bình tĩnh và đợi anh về, tôi muốn nghe anh giải thích. Nhưng anh không nhận mà con chửi bới tôi ăn không ngồi rồi, ghen tuông gây áp lực cho anh này nọ. Tôi đòi gặp người phụ nữ đó thì anh lại ậm ừ và vẫn lén lút qua lại cùng người kia. Khi anh muốn qua đêm với người phụ nữ đó, anh lại kiếm chuyện chửi bới tôi để không về.
Sau đó, tôi lại biết thêm một người phụ nữ khác đang qua lại với anh. Tôi thấy khinh bỉ anh đến mức hèn hạ khi anh khen người phụ nữ kia là đàng hoàng. Còn tôi thì anh cho là không tốt. Anh kêu tôi nghỉ làm ở nhà, khi nào đến đám cưới em gái tôi, anh lo cho tôi vài chục triệu về quê cho tiền cha và mẹ. Vậy mà khi gần đến đám cưới em tôi, anh lại nói là lúc trước khác, bây giờ khác rồi, làm gì được anh. Tôi chết đứng vì câu nói của anh.
Tôi muốn chết đi cho khỏi phải chứng kiến con người độc ác của anh, để không thấy mình bị tủi thân khi gặp phải con người dã tâm đến như vậy. Rồi đây tôi phải làm sao để có tiền về quê mừng đám cưới em tôi ngoài hai bàn tay trắng khi ngày cưới đã gần đến? Tôi mất hết phương hướng và chán nản, không còn tia hy vọng nào nữa cho cuộc đời mình. Với sức lực nhỏ bé, không ai bên cạnh can thiệp giành quyền lợi cho tôi và tôi chỉ biết ngậm ngùi chịu đựng vì anh rất hung dữ, tính tình háo thắng. Tôi không biết phải làm gì để được thoát khỏi kẻ độc ác như anh. Tôi thật sự sợ hãi khi phải sống tiếp tục với con người mất hết lương tri như vậy. Tôi chán nản vô cùng khi thấy tương lai mình mờ mịt quá!
Theo VNE
1 năm chồng khiến 2 cô mang bầu Trong vòng 1 năm, chồng tôi khiến hai cô gái trẻ mang bầu, tôi còn phải chịu đựng điều này tới bao giờ? Có lẽ không người phụ nữ nào khổ nhục như tôi và cũng không có người nào phải chịu nỗi nhục đó mà không dám làm gì như lúc này. Tôi đang đau khổ, bế tắc và muốn chấm dứt...