Anh trai nợ t.iền 3 lần chưa trả, vợ nói một câu cạn tình tới lạnh người
Thói quen tằn tiện, ki cóp từng đồng chính là điều mà tôi không hài lòng nhất ở vợ trong suốt 10 năm chung sống với cô ấy.
Có thể nói, vợ tôi là một người vợ tốt. Cô ấy tuy không đẹp nhưng đổi lại rất khéo léo, đảm đang, tháo vát. Khi trong nhà có khó khăn, cô ấy luôn âm thầm chịu đựng, cố gắng vượt qua chứ không kêu ca nửa lời. Cũng nhờ có người vợ đảm mà sự nghiệp của tôi càng ngày càng phất. Từ 1 người thợ sửa xe quèn, tôi giờ đã là chủ của 3 gara ô tô.
3 năm trước, công việc kinh doanh của anh Bắc – anh trai tôi không được thuận lợi nên anh đã xuống nước đến nhà tôi vay t.iền. Khi mới nghe anh nói chuyện, vợ tôi đã từ chối khéo vì nói rằng nhà tôi cũng mới xuất t.iền nhập hàng, lại trả lương công nhân nên không có t.iền.
Thấy vợ nói vậy, tôi gọi vợ ra 1 góc, ôn tồn bảo: “Sông có khúc, người có lúc. Giờ anh ấy đang gặp khó khăn vậy, mình không giúp anh thì giúp ai. Hơn nữa, vợ chồng mình đã có hơn 300 triệu t.iền tiết kiệm. Cho anh vay 30 triệu có đáng gì?”.
Vợ tôi nhiếc móc về chuyện anh trai chưa trả t.iền đã vay thêm. Ảnh minh họa
Vợ tôi trả lời: “Không phải em không muốn giúp anh ấy nhưng em nhìn xưởng sắt thép của anh ấy chẳng có tương lai gì. Mình càng đổ t.iền v.ào chỉ sợ càng mất trắng. Em sợ cho vay rồi sẽ khó đòi”.
Tôi gạt phăng suy nghĩ của cô ấy, bực bội nói không ít thì nhiều mình cần giúp đỡ anh chị em trong nhà. Nhưng để vợ khỏi mất mặt, khi có 3 người tôi đưa anh mượn 15 triệu, rồi sau lưng vợ, tôi đưa anh thêm 15 triệu nữa. Tôi với anh là anh em ruột thịt, tôi không tính toán. Chỗ t.iền ấy, tôi cho không anh cũng chẳng tiếc gì.
2 tháng sau, vợ tôi mang thai con đầu lòng. Đến lúc gần sinh nở, tuy nhà vẫn còn t.iền nhưng vợ tôi vẫn luôn miệng nhắc anh Bắc vay t.iền đến giờ vẫn chưa trả. Tôi biết, chắc do công việc của anh vẫn chưa tiến triển.
Sau khi con trai tôi ra đời, anh Bắc đưa vợ đến nhà chơi, mang theo 1 giỏ trứng và hoa quả. Sau khi hỏi han 1 hồi, anh ngỏ ý xin khất khoản nợ cũ và hỏi vợ chồng tôi cho vay thêm 20 triệu. Vợ tôi thấy vậy, sa sầm mặt mày, nói khéo rằng chúng tôi mới sinh con, kinh tế còn khó khăn nên không cho vay. Nhưng tôi vẫn ngọt nhạt với vợ để cho anh vay thêm t.iền.
Bẵng đi 1 thời gian, việc làm ăn của anh trai tôi chẳng khá lên, càng làm càng thua lỗ. Nhân viên trong cửa hàng cũng nghỉ đến quá nửa. Anh lại đến nhà tôi vay t.iền 1 lần nữa.
Video đang HOT
Do vỡ kế hoạch nên vợ tôi mang bầu khi con trai đầu của tôi chưa được 2 t.uổi. Lúc vợ tôi sắp đẻ, anh trai tôi lại đến khất nợ và ngỏ ý nếu được chúng tôi hãy giúp đỡ anh thêm lần nữa. Dù rất ngại nhưng anh cần phải trả lương cho nhân viên. Tôi nói chuyện với vợ, nào ngờ, vợ tôi nghe chuyện đã nổi giận đùng đùng.
“Anh thấy vay của nhà em dễ nên anh định vay đến bao giờ? Anh vay nhà em 3 lần rồi đã trả lần nào đâu mà đến vay tiếp”, vợ tôi nói.
Thấy nói thế, tôi điên tiết nhưng cố kìm nén nói đỡ cho anh: “Anh Bắc thực sự gặp khó khăn nên mới phải nhờ đến vợ chồng mình. Em cứ yên tâm anh ấy không phải người dễ sai hẹn, một vài năm nữa anh ấy sẽ trả hết. Anh hứa!”.
Nào ngờ, vợ tôi quát oang oang: “Anh hứa cái gì? Em không nghĩ cái ngữ anh ta có thể trả nợ được. Đừng nói 10 năm, 20 năm, 30 năm cũng không có khả năng”.
Nghe vợ tôi nói thế, tôi nổi giận đùng đùng. Tôi gằn giọng: “Cô sống thế mà cũng được à, anh em trong gia đình chứ có phải người ngoài đâu”.
“Chính vì anh em nên nhiều người mới ì ra không trả nợ đấy”, vợ tôi đáp gọn lỏn.
Tôi nóng mặt, giơ tay lên định tát cho vợ 1 cái mà chợt nhớ ra cô ấy đang mang thai nên lại bỏ đi ra ngoài. Mấy hôm nay, vợ chồng tôi chiến tranh lạnh với nhau. Càng ngày, tôi càng thấy con người cô ấy thực tính toán vô cùng. Nhà tôi chỉ có 2 anh em, anh ấy khó khăn tôi cũng chẳng vui vẻ gì. Thử hỏi nếu em cô ấy lâm vào tình cảnh như anh tôi, cô ấy có làm ngơ được không? Chưa kể, những lời nói của cô ấy xúc phạm tới anh tôi quá. Tôi không biết làm thế nào để vẹn cả đôi đường ngay lúc này?
Theo Dân trí
Phẫn nộ khi biết vợ dè xẻn khi chi tiêu chung cho gia đình nhưng lại không tiếc t.iền sắm cho con riêng
Nhìn điệu bộ bối rối của em, tôi hiểu ra em đang cố che giấu sự thật. Tôi đâu có ngăn cấm mà suốt thời gian bấy lâu nay em luôn giấu tôi mua sắm riêng cho bản thân và con riêng.
Ngày tôi đưa cô ấy về ra mắt gia đình, mọi người cũng khá vui vì cô gái này hiểu chuyện, mặt mũi lại hiền lành. Nhưng khi biết cô ấy có con riêng đã 5 t.uổi, mọi chuyện lại khác. Mẹ tôi sầm mặt và cấm tiệt hai đứa qua lại với nhau. Mẹ bảo: "Mày lấy gái có một đời chồng cũng được nhưng phải không vướng bận con cái. Con gái có con rồi thì coi con là cả thế giới, chồng chỉ xếp sau thôi con!"
Mẹ tôi phản đối dữ dội vì cô ấy đã có con riêng. (Ảnh minh họa)
Các chị tôi thì bảo: "Hai đứa chúng mày mỗi người một đứa con rồi về dăm bữa nửa tháng lại cãi nhau thôi. Sống sao được mà đòi hạnh phúc dài lâu. Mày tìm người khác đi em."
Tôi thì cho rằng mình từng làm bố rồi nên có thể cảm thông và chăm sóc được con riêng của vợ. Còn cuộc sống con anh, con tôi, con chúng ta sẽ không xảy ra vì con gái tôi đã sống với mẹ. Tôi cãi nhau với cả nhà khá nhiều, đấu tranh mãi cuối cùng hai chúng tôi cũng tới được với nhau.
Vợ tôi tính cách hiền đúng như cái tên của em vậy. Những ngày đầu sống với nhau, hai vợ chồng và con riêng chẳng xảy ra vấn đề gì. Con bé nghe lời anh, tôi cũng thương nó. Con gái tôi thi thoảng sang chơi, hai đứa cũng khá hòa thuận nên bố mẹ và các chị tôi dần dần cũng bớt định kiến.
Những năm tháng về sau cô ấy vẫn thế, vẫn là người vợ đảm, mẹ hiền và rất biết vun vén cho gia đình. Bao nhiêu t.iền lương tôi yên tâm đưa cả cho vợ, cô ấy chi tiêu tiết kiệm và bàn với tôi để dùng vào những việc to lớn trong tương lai.
Con riêng của em cũng ngoan và dễ bảo nên cuộc sống gia đình ấm êm. (Ảnh minh họa)
Tới khi chúng tôi có con trai, em chăm con rất khéo, bé kháu khỉnh nên tôi vui lắm. Nhưng từ khi có con chung, em lại rất hay than vãn chuyện chi tiêu tốn kém, t.iền quần áo, tã lót, bỉm sữa... rồi việc tôi cho con gái riêng t.iền hàng tháng em cũng than. Em còn bảo: "Ở với mình chắc gì con bé đã tiêu hết ngần ấy t.iền mà tháng nào anh cũng cho nó nhiều thế."
Tôi không vui lắm nhưng vẫn dỗ em: "Con gái đã thiếu tình cảm của bố rồi nên anh bù đắp cho nó thêm một chút thôi mà em. Với số dư đó có đáng là bao, thi thoảng mẹ nó còn mua quần áo cho con bé chứ!"
Không biết vì phải chuyện cho con riêng nhiều t.iền không mà tôi nhận thấy sau khi nói với tôi chuyện đó, em bỗng trở nên tằn tiện hơn hẳn. Mua đồ cho con chung lúc nào cũng chọn những đồ hạ giá gần hết hạn sử dụng, mua hàng khuyến mại, rồi mua bỉm, mua sữa hàng chợ không rõ nguồn gốc. Có khi mua quần áo cho con cũng cò kè từng đồng, chọn mua cái này thay vì cái kia chỉ vì hơn nhau vài đồng bạc. Bữa ăn gia đình thì em mua vài ba món đơn giản, thanh đạm.
Em luôn tìm đồ giảm giá, đồ rẻ t.iền để tiết kiệm chi phí. (Ảnh minh họa)
Tôi góp ý nhiều lần thì em tỏ ra khó chịu và bảo: "Tiền làm ra chỉ có nhiêu đó, phải biết lựa chọn rồi chi tiêu cho phù hợp chứ."
Miệng thì em nói vậy, thế mà tôi thấy con gái riêng của em vẫn được mẹ mua cho đồ mới đều đều. Có hỏi, em lại bảo tôi hay soi và đó là đồ bạn em tặng, bà ngoại mua... Có hôm tôi đưa con đi học, hỏi nó có thích ăn bánh bông lan không, nó hồn nhiên đáp: "Con không ăn đâu, chán lắm rồi. Mẹ mua cho con suốt mà". Tôi hơi bất ngờ vì lúc nào em cũng than túng thiếu, rồi kể khổ con gái không được ăn uống đầy đủ, cả năm mới được mua đồ mới vài lần. Nhưng suy nghĩ hoài nghi đó dấy lên trong tôi nhanh chóng bị công việc cuốn đi.
Tối đó, tôi đi ra ngoài tiếp khách không ăn cơm nhà nhưng khách có việc riêng gia đình nên lại hủy vào phút chót. Tôi trở về nhà thấy em và con gái đang ăn uống linh đình với hải sản nào ghẹ, nào mực,... khác hẳn những bữa ăn thanh đạm hàng ngày.
Thấy tôi về, em hốt hoảng rồi lắp bắp giải thích: "Nay con bạn em ở Hạ Long ra chơi nên có mang cho ít hải sản. Tính đợi anh nhưng hải sản lại không tươi nữa nên mẹ con ở nhà ăn trước."
Nhìn điệu bộ bối rối của em, tôi hiểu ra em chỉ đang cố che giấu tôi mà thôi. Tôi không biết phải xử sự thế nào nhưng thật sự thất vọng về em.
Em bối rối giải thích nhưng tôi đã hiểu tất cả. (Ảnh minh họa)
Tôi luôn nhún nhường cô ấy trong mọi chuyện, tin tưởng cô ấy chuyện t.iền nong thế mà cô ấy lại hành động khiến tôi buộc phải hoài nghi. Cô ấy không muốn tôi cho con tôi t.iền dù đó là một khoản cố định hàng tháng. Trong khi bản thân em và con của em lại ăn tiêu hoang phí, mua sắm đều đều bằng t.iền lương của chồng mà vẫn kêu nghèo, kêu khổ.
Nhưng sự thật này đang phơi bày trước mặt tôi, tôi không biết làm thế nào. Cuộc hôn nhân bị cả gia đình cấm cản đang khiến tôi thấy mệt mỏi và thất vọng.
Theo Ngoisao
Không thể ngờ đây chính là lý do khiến mọi phụ nữ thay đổi sau khi kết hôn Trước khi kết hôn, phụ nữ không phải thỏa hiệp hoặc điều chỉnh bất kỳ điều gì. Nhưng hôn nhân lại khiến họ thay đổi những điều dưới đây. Phụ nữ bắt đầu thỏa hiệp Sau khi kết hôn, phụ nữ phải gánh vác trách nhiệm. Họ có xu hướng tự điều chỉnh và thỏa hiệp với bạn đời. Họ cho rằng sự...