Anh trai đối xử tệ bạc với vợ, tôi khuyên chị dâu ly hôn thì bị mắng “bạc tình, bạc nghĩa”
Tôi cũng nghĩ bản thân nên rút kinh nghiệm sâu sắc sau chuyện này.
Nhà tôi có 3 anh chị em, anh cả không may qua đời vì tai nạn giao thông cách đây hơn 10 năm rồi. Kể từ đó, mọi yêu thương, hy vọng bố mẹ đều đặt hết lên anh Minh, anh thứ hai trong nhà.
Yêu thương và hy vọng đó của bố mẹ đi kèm với sự nuông chiều và bao che mọi tội lỗi, sai lầm của anh. Thời điểm anh cả mất, anh Minh mới 16 tuổi, đúng giai đoạn phát triển và hình thành tính cách.
Tôi còn nhớ trước đó, anh Minh thường xuyên bị bố mẹ dạy dỗ rất kỹ càng vì tính anh ương bướng, khó bảo từ nhỏ chứ không như anh cả. Thế nhưng sau biến cố năm đó, bố mẹ cư xử với anh Minh hoàn toàn khác.
Kể từ khi anh cả mất, bố mẹ tôi nuông chiều anh Minh đến mức đã có lần phải bán xe để trả tiền anh Minh đi bar đàn đúm rồi khao bạn bè ăn chơi. Năm ấy anh Minh mới 19 tuổi, kinh tế gia đình gặp khó khăn do công việc làm ăn của bố tôi có trục trặc. Sau khi bán xe trả nợ cho con, bố mẹ tôi lại còn phải chạy theo dỗ dành vì sợ con trai bỏ nhà đi “dạt”.
Vài năm sau thì bố tôi làm ăn khấm khá hơn, nhưng càng làm càng chẳng để ra được đồng nào vì con trai của ông bà tiêu hết hộ. Đến giờ khi 2 ông bà đã gần 60 tuổi thì vẫn chẳng có bất kỳ tài sản tích lũy nào trừ căn nhà mà lúc nào cũng có thể “bay” luôn nếu anh Minh lại gây họa.
Khi không vừa ý với bố mẹ điều gì thì anh Minh sẽ dọa chết và không chỉ bố mẹ tôi sợ mà cả ông bà nội tôi cũng sợ. Vì dọa được mọi người trong nhà nên anh cũng mang tính mạng của mình đi dọa khắp nơi, bao gồm cả người yêu và bây giờ là vợ.
3 năm trước anh Minh lấy vợ, bố mẹ làm cưới hỏi dềnh dang cho anh nhưng đúng ngày cưới ấy, anh Minh đấm vợ 1 cái thâm tím mắt. Lúc tiếp khách, chị dâu phải xõa tóc, không dám ngẩng mặt nhìn ai nhưng con mắt tím bầm đó của chị trở thành câu chuyện bàn tán sau nhiều năm của rất nhiều người.
Video đang HOT
Suốt 3 năm ở cùng anh Minh, tôi không hiểu chị dâu tôi hạnh phúc ở đâu, hạnh phúc được ngày nào khi chồng thì vừa vô dụng vừa vũ phu còn bố mẹ chồng thì bênh con trai một cách mù quáng. Thậm chí, khi cả nhà phát hiện anh Minh rút tiền trong sổ tiết kiệm của 2 vợ chồng để mua điện thoại đời mới nhất cho gái thì mẹ tôi vẫn bắt con dâu phải chấp nhận vì chỉ cần chồng khỏe mạnh là mừng lắm rồi.
Chị dâu mang thai 2 lần, lần đầu thì anh Minh ép chị phải bỏ thai vì lúc ấy anh chưa sẵn sàng. Chị dâu và bố mẹ tôi phản đối thì anh trèo ngay lên sân thượng để dọa nhảy xuống. Cuối cùng, không cần ai phải ép, chị dâu tôi áp lực và căng thẳng đến mức sảy thai.
Lần mang thai thứ 2 thì trong lúc xô xát với anh Minh, chị bị chồng đẩy ngã và sinh non ở tuần 20, không thể cứu được em bé.
Trong suốt thời gian này, anh Minh vẫn về nhà báo nợ cho bố mẹ đều đều, giờ có thêm “nhân lực” trả nợ cho anh là chị dâu nữa. Chị dâu tôi kiếm được tiền, là kinh tế chính vì anh Minh có chịu làm ăn gì đâu. Nếu chị không chịu đưa tiền cho chồng ăn chơi thì anh lại dọa tự tử. Mỗi lần anh dọa tự tử thì bố mẹ tôi lại làm loạn lên, thế là chị lại phải đưa tiền ra.
Từ khi đỗ đại học tôi đã ra ngoài tự tìm cách sinh tồn chứ nói thật ở căn nhà đó tôi vừa khủng hoảng tâm lý mà cũng là đối tượng bố mẹ lôi ra bắt làm hết việc này đến việc kia như một con ở cho ông anh trai quý hóa của mình. Sau này tôi đi làm kiếm được tiền để nuôi bản thân thì không ít lần bố mẹ gọi điện yêu cầu tôi chu cấp cố định hàng tháng cho anh trai. Tuy nhiên, tôi khá là cứng rắn và không dễ bắt nạt, dần dần bố mẹ coi tôi như đứa không tồn tại vì không giúp được gì cho con trai vàng bạc của ông bà.
Cái trò dọa dẫm của anh Minh cuối cùng cũng xảy ra hậu quả, trong một lần lao ra đường dọa tự tử, anh Minh bị một chiếc ô tô 4 chỗ đâm thật.
Cả nhà tôi chạy đôn chạy đáo để chạy chữa cho anh đến giờ cũng nửa năm rồi mà hy vọng anh có thể đi lại được gần như bằng không và bố mẹ tôi lẫn chị dâu thì vẫn phải bỏ công bỏ việc ở viện chăm sóc cho anh.
Tôi không giúp gì nên cũng không hỏi han gì hết vì tôi biết gia đình mình thế nào, chỉ cần 1 câu hỏi han của tôi thôi họ sẽ tròng ngay trách nhiệm lên cổ tôi. Thôi cứ mang tiếng là đứa không ra gì và tự lo cho bản thân mình. Năm ngoái tôi mổ u tuyến giáp cũng chỉ có người yêu tôi chăm sóc ở bệnh viện mấy ngày chứ nào có thấy bố mẹ hay người thân nào đâu.
Hôm vừa rồi thấy chị dâu tiều tụy và bế tắc quá tôi lại nhiều chuyện khuyên chị hay là tự giải thoát cho chính mình đi chứ chị ở với anh tôi 3 năm như thế là quá khổ rồi. Giờ anh như vậy tương lai cũng mù mịt, đành rằng anh là người chồng tốt thì không nói làm gì nhưng anh đã có ngày nào tử tế với chị đâu mà chị phải hết lòng vì anh.
Vừa dứt lời thì chị dâu cúp máy không thèm nói câu nào rồi nhắn tin nói tôi bạc tình bạc nghĩa, giờ anh trai bị như vậy không giúp được gì mà còn xui chị bỏ chồng.
Tôi đứng hình rất lâu nhưng rồi lại nghĩ đúng là mình cũng có lỗi thật. Chuyện của nhà người ta mình đã không giúp gì được thì thôi cứ đứng ngoài như từ xưa đến nay vẫn làm có phải là tốt nhất không, tự nhiên lại đi khuyên này khuyên nọ làm gì.
Sau chuyện này tôi cũng rút ra được bài học, đôi khi có những việc mình nghĩ là tốt cho người ta nhưng chưa chắc người ta đã nghĩ vậy.
Phát hiện chồng ngoại tình chị dâu vẫn giấu 'kín bưng', một hôm đến nhà chị tôi choáng váng khi chứng kiến cảnh kinh hoàng này
Tôi luôn thắc mắc tại sao chị dâu lại giấu kín chuyện ngoại tình của anh trai, cho đến hôm tôi chứng kiến sự việc thì mới vỡ lẽ.
Chồng và anh trai chồng là hai người mang tính cách trái ngược nhau. Tất nhiên mỗi người sẽ có tính tốt, tật xấu riêng, nhưng đôi khi tôi thầm cảm ơn cuộc đời vì chồng không có thói lăng nhăng.
Anh trai chồng tuy giỏi giang làm ra được nhiều tiền song lại đối xử với vợ con tệ bạc. Mặc dù vợ anh ấy đẻ được hẳn 2 người con trai đều láu lỉnh, khôi ngô tuấn tú và thông minh song chừng đó là chưa đủ để níu chân gã đàn ông có thói trăng hoa này. Ngược lại, chồng tôi chung thủy song nhút nhát, chỉ gọi là đi làm công ăn lương đều đều chứ không hề có bản lĩnh kinh doanh. Tôi lấy anh ấy biết là không được nhờ vả gì, cũng may cuộc sống của chúng tôi đơn giản. Vợ chồng tôi có hai cô công chúa cũng xinh đẹp, chồng chẳng quan trọng chuyện con trai con gái nên 4 người trong nhà sống tốt. Dần dần, cả hai tiết kiệm được một khoản kha khá chuẩn bị cho tương lai phía trước.
Trong nhà, người tâm sự với tôi nhiều nhất có lẽ là chị dâu. Bố mẹ chồng tuổi cao, lại mắc chứng nhớ nhớ quên quên nên chẳng mấy khi được ngồi nói chuyện lâu. Chỉ có chị dâu hay thì thầm to nhỏ, rồi trò chuyện cả trên điện thoại. Sau khoảng gần 6 năm về làm dâu nhà này, tôi cũng dần hiểu chị cũng như nỗi vất vả, lo lắng của người vợ có chồng lăng nhăng.
Anh trai chồng quả thực sống hơi phóng đãng, nhu cầu sinh lý cao và đặc biệt luôn kiếm tìm những vẻ đẹp của các cô gái trẻ. Trong khi chị dâu lại ngày một già đi vì lo toan chuyện nhà cửa, chăm con cái. Ấy thế mà theo chị dâu chia sẻ, bản thân rất nghi ngờ chồng cặp bồ bên ngoài nhưng ngần ấy năm chẳng hề phát hiện ra bất cứ bằng chứng nào. Thành ra chị dâu có muốn làm lớn chuyện thì cũng lực bất tòng tâm.
Mọi hành tung của anh trai chồng rất kín kẽ, cũng có thể bởi vì anh ấy là dân kinh doanh, không mấy khi để lộ tâm ý hay dự định trong lòng. Nhiều lần chị dâu nhắn tin cho tôi hỏi "Em có giỏi điều tra hay biết cách gì truy cập vào máy chồng không, chỉ chị với? Công nghệ chị hơi kém nên ông ấy làm gì chị không biết". Tôi giật mình ngã ngửa, dù bản thân cũng luôn dắt túi vài mánh khóe nhưng tôi từ chối giúp sợ ảnh hưởng đến tình cảm gia đình mà sau này anh em cũng khó nhìn mặt nhau.
Cho tới khoảng 3 tháng trở lại đây, cuối cùng sau bao nỗ lực theo dõi, chị dâu cũng bắt gặp chồng mình đang tay trong tay với một cô gái trẻ đi thẳng vào khách sạn sang trọng. Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó chị gọi điện cho tôi khóc lóc, mếu máo nói ngắt từng chữ trong sự tuyệt vọng khôn nguôi: "Chị thua rồi em ạ, chồng chị đúng là đã ngoại tình, vô phương cứu chữa rồi. Ngay cả tin nhắn chị cũng phát hiện ra. Là tự chị mày mò, đúng là khi người phụ nữ bị dồn đến đường cùng thì chẳng có gì là khó khăn cả".
Tôi hỏi kỹ hơn thì chị dâu không tâm sự thêm. Đặc biệt, chuyện này chị nhắc tôi không được kể cho bất cứ ai. Bản thân chị muốn giữ kín với họ hàng, nhất là với bố mẹ chồng. Việc của chị, chị sẽ tự giải quyết. Tôi nghe theo vì bản thân không muốn trở thành kẻ nhiều chuyện.
Tới khoảng 2 tuần trước, tôi sang nhà chị dâu thăm hai cháu và cũng là để biếu chị ít hoa quả dưới quê thì lại chứng kiến cảnh tượng đau xót. Chị dâu đang ngồi nói chuyện với hai đứa nhỏ, tâm sự sướt mướt "Nếu bố mẹ bỏ nhau thì hai con sẽ sống với ai?". Hai thằng bé đều đáp là ở với mẹ chứ không muốn ở với bố. Tuy nhiên trong lòng thôi thừa biết chị dâu rất khó để nuôi hai đứa ấy nếu không có chồng trợ giúp. Thấy cảnh tượng này, tôi xót xa vô cùng. Tại sao người phụ nữ lúc nào cũng phải chịu những tổn thương mà đàn ông gây ra cơ chứ.
Buổi hôm ấy, tôi thấy chị dâu buồn bã khác thường. Phải chăng chị đã lựa chọn sẽ ly dị chồng sao. Thôi thì chị làm gì để bản thân thoải mái cũng được, chỉ e là sắp tới gia đình sẽ gặp nhiều sóng gió đây. Mong các anh đàn ông trên thế gian này đừng làm tổn thương người vợ nữa có được không...
Nghe tiếng mẹ khóc trong điện thoại, tôi gặng hỏi và biết được hành động khó có thể chấp nhận của anh trai chị dâu Tôi gọi điện cho anh trai và trách anh chị bạc tình, bạc nghĩa. Anh nghe thấy vậy liền lớn tiếng mắng tôi xối xả. Tôi và chồng là bạn cùng lớp đại học, chúng tôi cảm mến nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi nhanh chóng thành đôi. Sau khi ra trường được hai bên gia đình ủng hộ, chúng tôi...