Anh trai chồng đuổi tôi ra khỏi nhà vì bênh em
Tai tôi ù đi sau trận đánh tối tăm mặt mũi của chồng nhưng vẫn kịp nghe câu nói của anh chồng mắng chồng tôi ‘đàn ông mà để đàn bà đánh à?’.
Chồng tôi về nhà trong tình trạng hơi mem nồng nặc, chân nam đá chân xiêu, nằm vật ra giường, ngáy khò khò. Sau khi ngủ dậy, chồng vào bếp xới cơm ăn, ăn xong vào phòng ném vào mặt tôi tờ đơn li hôn bảo “mai cô nộp đơn ngay đi” trong lúc tôi đang ru con ngủ (bé gần được 1 tuổi – đang ốm mấy tháng nay). Tôi nhìn anh ta và nói “cứ từ từ”. vậy là anh ta lại ghế ngồi xem ti vi.
Ngay lúc đó, con tôi ho liên tục và nôn thốc nôn tháo hết vào mặt, tóc tôi và bé khóc ré lên, cháo phun ra cả mũi bé. Anh ta – là cha đứa bé vẫn xem ti vi không một chút động đậy, ngoái nhìn. Tôi gọi anh ta, “anh bế con tí”, anh ta vẫn không có động tình gì. Bé khóc càng lúc càng to, cháo trên người tôi và bé ướt nhẹp. Tôi lần nữa gọi anh ta cầu cứu – vẫn không được, tôi không thể đợi hơn được nữa. Tôi bế bé bỏ vào lòng anh ta để đi thay đồ cho tôi và cho bé.
Ngay lập tức anh ta vứt đứa bé xuống nhà, lao tới đánh tôi tới tấp, vừa đánh vừa chửi “tao không chỉ đánh mày mà tao còn giết mày nữa”. Tôi ôm đầu, cố gắng chống cự, anh ta đấm liên tiếp vào đầu, vào mặt tôi, kéo lê tôi ra đến gần cửa, tiếng con bé khóc thảm thiết. Tôi cố gắng kêu cứu, ngay lập tức anh ta bóp cổ tôi. Tôi không thở được, nước mắt trào ra, cố gắng bấu víu vào vật gì đó, tay tôi nắm được vòng cổ của anh ta, tôi cố gắng ghìm hết sức, giật tung cái vòng cổ đó, lúc bấy giờ anh ta mới nới lỏng tay và tiếp tục đấm vào đầu tôi.
Cuộc sống sau này ra sao tôi không biết nhưng hiện tại tôi thấy nhẹ nhõm vì đã thoát khỏi người chồng nghiện ngập, cờ bạc, vũ phu và gái gú. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi nghe thấy bên nhà có tiếng ho húng hắng của anh chồng. Lúc bấy giờ chồng tôi mới buông tôi ra, mở cửa và chạy tới ôm con bé. Anh chồng khẽ liếc nhìn tôi qua khe cửa và đi về lại nhà. Trong đầu tôi dấy lên lòng căm phẫn tuột độ, thái độ dửng dưng, thờ ơ của anh chồng cùng vẻ mặt đắc thắng của chồng. Tôi vùng dậy, với tay lấy cái chốt cửa chạy tới chồng tôi. Chồng tôi xô tôi bung cả tấm ván tường và hét lên “A.P qua mà xem nè”. Như chỉ chờ có vậy, anh chồng đạp tung cửa chạy vào và nói chồng tôi: gọi taxi đi vào bệnh xá ngay, đồng thời chửi chồng tôi “đàn ông mà để đàn bà đánh”. Anh chồng ngoái nhìn tôi và chửi “đồ mất dạy, ngày mai mày cút khỏi nhà tao”.
Ngày hôm sau, con tôi tròn một tuổi, cũng là ngày tôi chính thức ra khỏi nhà chồng sau hơn 2 năm lấy chồng. Ngày tôi đi, có mặt chồng và anh chồng, họ không cho tôi đem theo những thứ đã cho vợ chồng khi cưới như chăn, đệm, giường, máy giặt. Còn cái tủ lạnh tôi đưa đi để đựng đồ ăn cho bé thì hôm sau anh ta tới lấy lại.
Gạt nước mắt, tôi ôm con vào lòng, nhìn về khoảng không trước mắt, con đường tôi đi còn rất dài,. Cuộc sống sau này ra sao tôi không biết nhưng hiện tại tôi thấy nhẹ nhõm vì đã thoát khỏi người chồng nghiện ngập, cờ bạc, vũ phu và gái gú.
Tại sao số tôi lại khổ như vậy, cuộc đời cay đắng như phim. Tôi không ngờ, ông trời lại bạc đãi với người tốt như tôi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cảnh này, đúng là, yêu nhau thì thế mà lấy nhau về thì là cả một mảng tối hôn nhân. Thật may là tôi đã kịp thoát ra, không thì chết nhục cả đời!
Theo VNE
Tôi đang sống chung với Chí Phèo
Cuộc hôn nhân mới được 3 năm mà đã như một đống đổ nát.
Chồng tôi, người chồng mà tôi yêu thương suốt 4 năm mới kết hôn mà cuối cùng lại trở thành một gã nát rượu, đánh đập vợ con, chửi bới liên hồi. Tôi nghĩ, sống với người chồng thế này thì thà sống một mình còn hơn. Nhưng chuyện ly hôn không phải dễ, ly hôn tức là chấm dứt cuộc đời, còn lật sang được trang mới hay không thì thực sự quá khó khăn. Tôi sợ, khi đã bỏ chồng, tôi không còn dũng khí để đi bước nữa.
Ngày còn yêu nhau, anh là một người đàn ông chững chạc, tự tin và lúc nào cũng tâm lý với người yêu. Anh luôn lo lắng cho tôi từng li, từng tí một. Tôi không chịu ăn, không chịu ngủ sớm, anh luôn gọi điện nhắc nhở. Anh còn hay mua đồ ăn tới cho tôi vì sợ tôi nhịn đói.
Tôi tự hào vì có một người yêu ân cần như anh. Lúc nào tôi cũng ca ngợi anh với bạn bè và người thân trong gia đình. Đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi cũng ưng lắm, bảo anh khéo léo, biết cư xử, tốt tính.
Được hơn 1 năm thì chúng tôi cưới nhau. Tình yêu của chúng tôi lúc đó đang rất nồng thắm, cả hai chan hòa, yêu thương san sẻ với nhau. Anh cũng luôn nhắc nhở tôi phải quan tâm bố mẹ, gia đình khi lấy chồng. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì có một người chồng như thế.
Nhưng đúng là, không ai lường trước được điều gì. Khi lấy nhau được hơn 2 năm, anh bắt đầu đổ đốn. Ban đầu chỉ là những cuộc nhậu nhẹt bạn bè triền miên. Tôi cũng nhắc nhở anh nhiều nhưng tính anh ham vui lại nhiệt tình với bạn bè. Anh ham vui tới mức, vợ gọi bao nhiêu lần anh cũng không thèm nghe máy. Có lúc tôi lo lắng, tưởng anh bị làm sao và muốn đi tìm anh thì ra cửa đã thấy anh về nhà với mùi rượu nồng nặc. Anh còn hay nói năng linh tinh lúc uống rượu. Tính anh hay càu nhàu, uống rượu vào là bắt đầu nói lắm, nói đủ các thứ trên trời dưới đất, cho đến khi ngủ thì thôi.
Được hơn 1 năm thì chúng tôi cưới nhau. Tình yêu của chúng tôi lúc đó đang rất nồng thắm, cả hai chan hòa, yêu thương san sẻ với nhau. (ảnh minh họa)
Nằm bên cạnh anh nhiều khi tôi khiếp quá, phải vội chạy ra ngoài salon ngủ, vì nằm cạnh người có mùi rượu đúng là không thể nào ngủ nổi. Thời gian đầu tôi nhắc anh còn có vẻ nghe nghe, còn giải thích này kia, nhưng sau đó, anh trở mặt. Anh bảo tôi là nói nhiều, lắm mồm. Anh còn quát tháo tôi, bảo là đàn bà thì biết gì, chỉ được cái bộ quản lý người khác. Đàn ông như các anh thì trăm công nghìn việc, còn hay quan hệ ngoại giao vì công việc chứ có phải việc nhậu nhẹt không thôi đâu.
Ngày đó, tôi nhớ mãi cái chuyện tôi sinh con, gọi anh về đưa tôi đi đẻ mà anh không chịu. Tôi phải tự bắt taxi đến và nhờ người nhà đi cùng. Khi tôi đẻ xong thì anh mới tới, tôi bực mình, giận lắm. Nhưng anh cũng chẳng được câu xin lỗi tôi, bảo anh đang bận không về kịp. Nghĩ lại mà chán. Ngày trước anh quan tâm, lo lắng cho tôi bao nhiêu thì bây giờ anh là người không ra gì bấy nhiêu. Tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Bao lâu nay tôi yêu anh, hết lòng hết dạ vì anh mà anh không hiểu, lại còn bảo tôi lắm chuyện. Ngày xưa yêu nhau anh hứa hẹn nhiều thứ thế, sao giờ anh chẳng nhớ gì cả vậy?
Bây giờ, càng ngày anh càng say. Về nhà, con khóc thì anh quát tháo, còn đánh cả con dù con còn bé tí. Anh còn bảo tôi không biết dạy con. Anh chửi từ ngoài sân vào trong nhà là đàn bà này kia. Kiểu anh bất mãn thì phải vì công việc cũng không tốt và cũng không phải là người biết kiếm tiền. Tôi kinh tế không mấy có nên nhiều khi gia đình lục đục vì chuyện tiền nong. Anh luôn lấy tiền tiết kiệm đi chơi lo đề, tôi ghét anh vô cùng.
Bây giờ càng ngày anh càng đổ đốn. Số tiền anh đổ vào lô đề đã lên tới con số khủng. Bây giờ anh thua lỗ toàn chửi vợ chửi con. Anh vừa về nhà khuya, vừa say rượu vừa chửi giống hệt Chí Phèo. Điều tôi không ngờ tới là anh đánh tôi một trận gần chết, đó là chuyện mà tôi nhớ nhất, đau khổ nhất, mệt mỏi nhất. Ở với người chồng thế này, tôi chỉ muốn li hôn cho xong. Nhưng nghĩ đến con còn quá nhỏ, tôi buồn quá. Tôi sợ rằng, nếu tôi cứ thế này thì con tôi sẽ khổ, sẽ bị ám ảnh bởi cuộc sống của mẹ mình, sau này sinh sợ hãi, hoảng loạn.
Yêu nhau là thế mà lấy nhau về, sống ngót 3 năm đã chịu khổ như vậy rồi. Tôi thật tình không biết nên làm thế nào. Hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Chồng đạp vào bụng khiến tôi sảy thai Dù, sau đó anh có hối hận, xin tôi tha lỗi thì tôi thực lòng không thể nào chấp nhận người đàn ông này nữa. Tôi vốn là một người phụ nữ hiền lành, ít bon chen hay gây gổ với ai, nhưng khi lấy chồng, gặp phải gia đình chồng và nhất là người chồng vũ phu, cục cằn lại hay rượu...