Anh tốt nhưng nghèo nên bị bố mẹ phản đối
Anh bề ngoài như đầu gấu, nhìn rất phản cảm, không có tiền, công việc không ổn định nên gia đình em một mực cấm đoán.
ảnh minh họa
Em đã suy nghĩ rất nhiều nên mới dám viết những dòng chữ này. Em mong sau khi em đăng bài viết của mình lên, anh chị đọc và cho em xin lời khuyên. Thật sự là lúc này tâm trạng em rối bời. Em không biết phải làm thế cả. Em kể chuyện của em ra phần vì em muốn giải thoát tất cả những suy ngĩ trong đầu, phần vì muốn xin anh chị những lời khuyên qúy báu để có thể tiếp tục đối mặt với cuộc sống hiện tại bây giờ. Chuyện của em là như thế này ạ.
Em tên Quỳnh, năm nay em 21 tuổi. Hiện tại, em đang theo học kế toán của một trường cao đẳng, cuộc sống không được suôn sẻ như các bạn khác. Em vừa học vừa làm, ngoài thời gian học trên lớp em xin vào làm việc cho một công ty tư nhân làm về dịch vụ viễn thông, có thể nói công việc và học hành của em hiện tại bây giờ khá ổn định.
Em bắt đầu nghĩ đến tương lai sau này vì bạn bè cùng trang lứa như em đều đi xây dựng gia đình hết, có bạn còn có con rồi. Nhiều lúc nghĩ, em cũng thấy cuộc đời này sao mà bất công quá.
Video đang HOT
Hiện tại, em có yêu một người tên Hùng, ở bên kia sông. Chúng em quen nhau qua người em họ của anh ấy bên làng em. Lúc đầu, em ghét anh lắm vì anh ăn mặc như một đầu gấu, hơn nữa đợt đấy anh còn cắt đầu 3 phân nữa, nhìn rất phản cảm. Tuy vậy, nhiều lần nói chuyện và tiếp xúc, em thấy bên ngoài như vậy nhưng anh là một người khá chu đáo, cẩn thận và lễ phép.
Sau nhiều thời gian tìm hiểu và nói chuyện với nhau nhiều lần, anh ngỏ lời yêu em, nhưng em không đồng ý vì sợ bị lừa. Rồi sự theo đuổi kiên trì của anh đã làm em mềm lòng và đồng ý yêu anh. Tính đến bây giờ, chúng em đã yêu nhau được gần 3 năm rồi.
Trong khoảng thời gian yêu nhau, em chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì yêu anh cả, bởi lẽ anh đối với em rất chu đáo và nhường nhịn. Cũng có thời gian chúng em sống thử với nhau gần 1 tháng. Trong thời gian sống chung như vậy, em thấy anh là một người đàn ông rất đảm đang và chịu khó.
Vì tính chất công việc không cho phép về sớm nên tối nào em cũng về muộn. Khi em về đến nhà mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, tươm tất. Em về chỉ ăn cơm và tắm giặt, thậm chí anh ý còn giặt cả quần áo cho em nữa. Những lúc em đến tháng, bị đau bụng, anh lại rối, chạy loạn lên đi mua thuốc cho em uống. Sống với nhau gần 1 tháng, em cảm thấy anh là người đàn ông tuyệt vời, có thể nói là người đàn ông duy nhất mà em muốn lấy làm chồng.
Nhưng chuyện không suôn sẻ như vậy vì anh là con nhà nghèo, kinh tế lại không có. Công việc của anh không ổn định, nay làm việc này, mai làm việc khác. Chính vì điều đó mà bố mẹ em ngăn cấm không cho cưới. Nhiều lần em nói, van xin bố mẹ nhưng bố em vẫn không đồng ý. Cũng có lần em nói với bố mẹ, nếu không cho em cưới, em sẽ đi tu và không lấy bất cứ người nào ngoài anh cả, vì em chỉ yêu duy nhất một mình anh nhưng bố mẹ em vẫn kiên quyết phản đối.
Bố em tuyên bố, nếu em cứ quyết lấy anh ấy thì coi như em đã chết và chưa bao giờ sinh ra em. Mẹ em cũng kiên quyết phản đối, nếu bảo mà không nghe thì sẽ đuổi em đi, không cho em bước chân vào nhà nữa. Thật sự, em rất khổ tâm, không biết phải làm thế nào nữa.
Ngoài anh ra, em chẳng thể có tình cảm với ai được nữa. Bây giờ em rất rối, không biết làm thế nào cả khi bên gia đình anh giục cưới vì ông bà anh cũng có tuổi và mong muốn khi nhắm mắt được tận mắt chứng kiến đám cưới của đứa cháu đích tôn. Thật sự là lúc này em rất nản, không biết phải làm sao bây giờ cả. Em mong sau khi anh chị đọc được bài viết của em sẽ cho em lời khuyên quý báu. Em có nên tiếp tục với tình yêu này hay không, hay là sẽ rời xa anh nghe theo bố mẹ?
Em chân thành cảm ơn ạ!
Theo VNE
Xin lỗi em!
Anh đã để tuột mất em ít nhất một lần, và anh biết em quan trọng với anh như thế nào!
Trong cuộc sống để biết rằng cái gì đó quan trọng với mình đôi khi mình phải tuột mất nó ít nhất một lần, và rồi sau lần mất ấy mình đã cảm giác được khi không có nó mình trở nên như thế nào...Với em, anh đã làm như vậy, anh không biết mình đang thông minh hay là ngu ngốc nữa. Những đêm dài trôi qua, anh không thể nào chợp mắt được, mọi thứ dường như đổ vỡ với anh, anh đã suy nghĩ rất nhiều, nhiều lắm em ạ. Những kỉ niệm của hai chúng ta không nhiều, nhưng đủ để anh có thể khẳng định rằng thiếu em là điều không thể!
Ngày mới gặp em, những buổi đầu tiên nói chuyện với em, anh nhớ mình đã bị chinh phục bởi nụ cười, ánh mắt. Anh yêu em đó là sự thật và bằng chứng là hình bóng của em trong tim anh là không thể thay thế. Nhưng vì quá yêu mù quáng, anh nghi ngờ tất cả những tình cảm em dành cho anh, anh muốn giả vờ như chia tay anh muốn thử một lần không gặp em, không nhắn tin và điện thoại với em thì anh sẽ như thế nào, và cuối cùng anh đã không chịu nổi. Anh đã gục ngã trước em, điều đó thật khó chấp nhận phải không em? Anh biết rằng mình đã sai, đã có lỗi thật nhiều với em, nhưng lỗi không phải là đã yêu em.
Anh đã chứng minh được một điều: với em, anh chỉ có tình yêu (Ảnh minh họa)
Tình yêu không có lỗi em ạ, nó xứng đáng được thiêng liêng nữa là đằng khác chỉ tiếc rằng anh không giữ vững lập trường của mình, không là một người tốt, anh xin lỗi vì điều đó. Đêm nay lại một đêm không thể nào nhắm mắt được, anh ngồi viết những cảm xúc cho em bằng chính dòng máu đang chảy trong tim anh, bằng giọt nước mắt đang lăn nhẹ trên đôi má gầy gò, chỉ để em biết rằng đã có một người khóc vì em, một người đã không giữ được lời hứa của mình.
Sau khi em đọc được những dòng thư này có lẽ ta không còn gặp mặt nhau được nữa phải không? Nhưng dù sao anh vẫn vui vì anh đã chứng minh được một điều: với em, anh chỉ có tình yêu. Với anh, em thứ gì cũng quý giá, anh sẽ nhớ em rất nhiều. Anh đã để tuột mất em ít nhất một lần, và anh biết em quan trọng với anh như thế nào!
Theo VNE
Anh rất nhớ em Mọi thứ xung quanh như mù mịt trong sương sớm nhưng khuôn mặt em lại rõ ràng hơn bao giờ hết. Thương sao hờn trách để nhau đau Đêm thâu khẽ ướt khóe mi sầu Dẫu biết thời gian dài vô tận Qua rồi có thể trở lại đâu? Thương sao lại để lạc mất nhau Hạnh phúc trôi mãi ở nơi nào...