Anh thương cô ấy, em tự mình thương em
Anh thương cô ấy! Vậy còn ai thương em? Không ai cả, em phải tự thương lấy mình, em cố gắng làm viêc thật chăm chỉ, luôn cố gắng tự chăm sóc tốt cho bản thân.
Anh ạ! Hôm nay, em đã nhìn thấy ảnh cô ấy up ảnh trên Facebook của hai người rồi đấy, nhìn cô ấy vòng tay ôm anh, cả anh và cô ấy đều rạng rỡ với nụ cười hạnh phúc, cô ấy nói rằng hôm nay là kỷ niệm một năm yêu nhau của hai người. Ư! Một năm rồi đấy, kể từ ngày anh nói rằng “Chúng ta dừng lại đi, anh thương cô ấy rồi!”, một năm kể từ chiều mưa hôm ấy, giây phút em lẻ loi trở về ký tục xá, một mình với đôi mắt đang ướt nhòe bởi nước mưa và nước mắt, một năm với bao đổi thay anh nhỉ! Anh thương cô ấy rồi, em phải tự mình thương em thôi, một năm qua đi, ngay lúc này em thấy tim em bình yên quá đỗi.
Chúng ta đã từng có những tháng ngày bên nhau thật đẹp, những tháng ngày chia nhau suất cơm hộp, chia nhau mẩu bánh mì, gói mì tôm mà vẫn mỉm cười mãn nguyện, cả những buổi chiều anh đèo em trên chiếc xe đạp cũ loanh quanh trên những góc nhỏ thoang thoảng mùi hoa sữa nơi thành phố chúng ta đang sống. Rồi cả bao dự định cho ngày ra trường chúng ta sẽ cố gắng cùng nhau thực hiện, chắc anh quên rồi. Còn em thì vẫn chưa nhưng những thứ đó đang mờ nhạt và xa xôi dần trong tâm trí em, em chẳng còn tiếc nối hay nhớ nhung đến nghẹn ngào khi bất chợt đi qua những nơi ấy nữa. Chúng ta rồi cũng phải quên, chúng ta ai rồi cũng khác.
Rất lâu rồi chúng ta không còn liên lạc với nhau, bởi em không muốn mình phải chìm đắm trong nỗi đau quá lâu anh ạ. Em cũng không hề muốn anh làm tổn thương người con gái bé nhỏ đang ngập tràn hạnh phúc bên anh.Cô ấy chắc không biết rằng anh rất lâu sau khi hai người bên cạnh nhau, co đôi khi anh vẫn nhắn tin cho em nói rằng: “Hãy cho anh cơ hội để làm lại, anh vẫn còn nhớ em!”. Vì sao thế anh? Anh nói rằng anh thương cô ấy mà. Anh vẫn luôn tỏ ra hạnh phúc bên cô ấy mà. Anh đang trêu đùa tình cảm em hay trêu đùa tình cảm của cô ấy? Em tưng đau khô, rôi em im lăng xoa tưng tin nhắn của anh, em không cho con tim em lạc lối thêm một lần nữa, em không muốn cô ấy cũng phải trải qua cảm giác của em.
Anh thương cô ấy! Vậy còn ai thương em? Không ai cả, em phải tự thương lấy mình, em cố gắng làm viêc thật chăm chỉ, luôn cố gắng tự chăm sóc tốt cho bản thân. Em vẫn giữ thói quen nghe nhạc và online mỗi tối anh ạ, nhưng em không còn nghe những bản nhạc mà anh và em đã từng nghe đi nghe lại thêm một lần nào nữa, không còn mỏi mon đợi chờ nick anh sáng nữa. Em dành thời gian cho bạn bè nhiều hơn, em có thêm những người bạn mới, cố gắng thực hiện những dự định mới, đi và làm những điều trước đây em chưa có cơ hội thực hiện. Rất tuyệt vời đấy anh! Em vẫn thích lang thang trên những góc phố nhỏ, vẫn thích đọc và thỉnh thoảng còn thích viết nữa, nhưng bây giờ em quen mọi thứ một mình.
Video đang HOT
Em thấy ổn, rất ổn anh ạ!
Em giờ đây, không còn bật khóc khi đọc những status tình cảm anh và cô ấy dành cho nhau nữa, không cố gắng kiếm tìm hình bóng quen thuộc của anh ở khắp nơi để rồi lại đau nhói khi thấy anh nắm chặt bàn tay cô ấy. Em bình yên rồi anh!
Anh thương cô ấy, em mong anh hãy dành tình cảm của mình cho duy nhất người con gái mà anh nói thương, đừng nhìn lại quá khứ, cũng đừng để tình cảm của mình bị lung lay anh nhé!
Em đã tìm lại bình yên nơi tim em rồi, em cũng biết mình không thể nhớ những thứ không nên nhớ, cuộc sống em bây giờ nhẹ nhàng và an nhiên. Em thích thế!
Rồi một ngày nào đó, khi thực sự sẵn sang, em sẽ mở lòng mình để đón nhận một mối quan hệ mới, sẽ cho một ai đó chân thành có cơ hội nói thương em, anh hãy cứ tiếp tục thương cô ấy nhé, em tự mình thương em, em sẽ làm tốt điều đó! Tin em đi!
Giai điệu bài hát nơi tình yêu bắt đầu đang cất lên da diết anh ạ, bài hát mà ngày quen nhau anh và em nghe nhiều nhất. Một năm rồi em không nghe lại, bài hát vẫn hay như thế, nhưng tim em lặng yên lạ kỳ.
Theo Blog radio
Chỉ vì mâm cỗ cúng mà chồng tát vợ cháy má ngay mùng 1
"Cô được lắm, có mâm cỗ tết cô cũng làm chống đối, tôi không dạy cô từ giờ, để cô càng ngày càng láo. Ai cho cô tự quyết".
Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm. 2 đứa đều là công chức nhà nước, kinh tế gia đình ổn định. Chồng em là người rất gia trưởng, độc đoán, tất cả mọi việc trong nhà hết thảy đều phải theo ý anh.
Nói thêm về gia cảnh nhà chồng. Bố chồng em vì mắc bệnh hiểm nghèo nên mất từ trước khi em về làm dâu. Mẹ chồng cũng ngoài 70, bà hiền lành, có phần cam chịu. Em nghe mẹ chồng nói, tính chồng em và bố anh giống hệt nhau. Ngày ông còn sống, ông cũng rất độc đoán. Có lẽ vì thế mà mẹ chồng rất hiểu và thương em. Bà hay bênh vực em mỗi khi vợ chồng có xích mích, nhiều lúc em cảm giác mình còn giống con gái bà hơn con dâu. Ngược lại, em cũng một lòng yêu quý, kính trọng bà.
Em kết hôn hơn 2 năm nhưng mới có bầu hơn 6 tháng, nguyên nhân là do thời gian đầu mới kết hôn, vợ chồng em kế hoạch vì thời điểm đó em đang chật vật để chờ thi biên chế, em sợ có bầu, nghỉ đẻ sẽ nhỡ mất một năm.
Cách tết tầm nửa tháng, mẹ chồng em không may bị ngã trong nhà tắm, bị trật khớp không đi lại được. Bó thuố.c nam một thời gian, đến giao thừa, mẹ chồng em mới nhúc nhắc đi lại được nhưng em không dám để bà hoạt động nhiều, sợ chưa lành hẳn lại thành tật thì khổ.
Chính vì thế, dù bầu bí nhưng em vẫn phải 1 tay lo liệu, sắm sanh, gói bánh chưng 1 mình. Cuối năm bao nhiêu việc, nhiều khi dọn dẹp, làm đồ ăn thức uống chuẩn bị cho tết đến gần nửa đêm không xong. Bởi việc cơ quan cũng tận 28 em mới được nghỉ. Chồng em thì chẳng giúp được gì, anh quan niệm việc trong nhà là việc của đàn bà, đàn ông không bao giờ đụng tay.
Hôm trước giao thừa, chiều thì em làm cơm cũng tất niên. Xong lại lo mổ gà, làm cơm cúng, để giao thừa chồng em thắp hương. Bao nhiêu việc một mình xoay mãi không xong, bụng thì vượt mặt, trời thì rét. Chồng em đi ăn tất niên nhà bạn đến gần 11h đêm mới về. Em tức lắm, nghĩ giận chồng vô tâm kinh khủng.
Ảnh minh họa
Sáng mùng 1 em dậy sớm. Hỏi mẹ chồng xem làm cơm cúng thế nào. Mẹ chồng em bảo cứ làm đơn giản thôi, vì bà thương em vất vả. Nghe lời mẹ, em chỉ nấu ít cơm tẻ, bóc cái bánh chưng, xào ít rau và cắt khoanh giò nhỏ để đặt lên ban thờ. Lúc chồng em ngủ dậy, anh chuẩn bị thắp hương, nhìn thấy chồng em hỏi: "Sao làm sơ sài thế này. Cỗ cúng là phải đủ món canh, món xào, món mặn chứ?". Em trả lời: "Tại em nghĩ cúng đơn giản thôi cũng được, có lòng là được...". Em chưa dứt lời, chồng bất ngờ tát em một cái cháy má. Anh nói: "Cô được lắm, có mâm cỗ tết cô cũng làm chống đối, tôi không dạy cô từ giờ, để cô càng ngày càng láo. Ai cho cô tự quyết. Cô về nhà tôi thì phải theo luật nhà này".
Em ức quá khóc òa lên. Mẹ chồng nghe tiếng bèn lật đật chạy ra. Chứng kiến cảnh đó, bà than: "Tao bảo nó làm thế đấy. Mày không biết thương vợ mày, nó chửa vượt mặt thế kia, mày không đỡ đần nó còn hạch sách. Mày giỏi thì mày đán.h cả mẹ mày đi". Em thấy mẹ chồng kích động quá thì vội can ngan, mẹ chồng em rơm rớm nước mắt. Nghĩ mà thương bà quá.
Chồng em thấy 2 mẹ con em như thế thì không làm căng nữa. Anh đi thắp hương rồi về phòng nằm. Một lúc sau thì các bác và con cháu đến chúc tết mẹ chồng em. Cả 2 mẹ con em không ai còn nhắc đến chuyện ban sáng nữa. Chồng em có vẻ xấu hổ, lúc em đứng dọn dẹp, anh đến gần rồi lí nhí nói xin lỗi vợ.
Em cũng chẳng biết thế nào nữa. Nghĩ lại vẫn giận và ấm ức kinh khủng. Làm em tổn thương như vậy, có phải cứ xin lỗi là xong đâu. Ngay ngày mùng 1 đã bị ăn cái tát của chồng, thế này cuộc sống sau này của em chắc cũng chả dễn chịu gì. Tính chồng em thế rồi, khó lòng mà thay đổi được. Càng nghĩ em càng thấy muốn khóc.
Theo Khỏe & Đẹp
Khi còn trẻ, cứ nghĩ những người yêu nhau sẽ mãi ở bên nhau... Tình yêu luôn đẹp và nó chẳng bao giờ có thể giế.t chế.t được chúng ta, chỉ có chính chúng ta giế.t chế.t tình yêu của chính mình. Em từng thương anh, anh từng thương em, chúng ta từng thương nhau, đúng, chúng ta của thời tuổ.i trẻ ấy từng rất thương nhau. Thế thì sao? " đã từng " nghĩa là đã...