Anh thế nào? Có sống tốt không?
Đã bao lâu rồi nhỉ kể từ ngày chúng mình cứ thế mà dời xa nhau. Liệu bây giờ, anh có còn nhớ tới một người con gái đã từng bước qua cuộc sống của anh nhiều năm về trước không nhỉ? Anh thế nào? Có sống tốt không?
Đã bao lâu rồi nhỉ kể từ ngày chúng mình cứ thế mà dời xa nhau. (Ảnh minh họa)
Nhưng em vẫn nhớ, ngày mình không còn nhau, em đã thật tâm chúc anh hạnh phúc, chúc anh vui vẻ với sự lựa chọn của mình. Còn em, dù em cô đơn, và vấp ngã, nhưng em sẽ mạnh mẽ để vượt qua. Bao năm qua, em đã cố gắng rất nhiều, bây giờ em cũng đang cảm thấy hài lòng với cuộc sống mà mình đang có. Vậy còn anh? Anh thế nào, anh vẫn sống tốt chứ?
Đã bao lâu rồi nhỉ kể từ ngày chúng mình cứ thế mà dời xa nhau. Liệu bây giờ, anh có còn nhớ tới một người con gái đã từng bước qua cuộc sống của anh nhiều năm về trước không nhỉ?
Em không biết liệu khi em kể cho những người xung quanh rằng em vẫn còn nhớ tới người cũ, liệu họ có nghĩ em là một cô gái quá cố chấp, quá ngu muội hay không? Nhưng em cũng không hiểu tại sao nữa, nỗi nhớ này, nó không phải là một nỗi nhớ dài, và dai dẳng, nó chỉ đến với em tựa như một cơn giông, tựa như một ký ức xa xăm từ đâu đó ùa về.
Video đang HOT
Đã gần 4 năm kể từ ngày ta xa nhau, ở giây phút hiện tại, em bỗng nhiên lại trào lên một nỗi nhớ, vô tình gõ vào tên anh trong mục tìm kiếm trên facebook, và khi kết quả hiện ra, em chỉ cảm thấy mình thật ngây dại. Như một kẻ lén lút vào nhà người khác, điều em làm đầu tiên chính là vào album ảnh của anh, anh vẫn vậy, vẫn nụ cười điềm đạm và dịu dàng như thế. Nó làm em lại nhớ về những ngày hạnh phúc dang dở xa xưa của mình. Em không biết phải tả cảm giác của mình như thế nào cho chính xác nữa, dù rằng em thấy có chút hụt hẫng và trống rỗng, nhưng em hài lòng bởi cái kết thúc này.
Thật sự đối với em, anh luôn là một người đặc biệt, một người đã dịu dàng đến bên em và cho em nếm trải những rung cảm một cách tha thiết, chân thực và ngọt ngào nhất. Dù khi bước qua nhau, anh cũng đã vô tình cho em một nỗi đau quá lớn. Nếu có trách, chỉ trách cho lúc đó em còn quá ngây dại, quá vô tâm để rồi để vụt mất đi anh. Nhưng em vẫn nhớ, ngày mình không còn nhau, em đã thật tâm chúc anh hạnh phúc, chúc anh vui vẻ với sự lựa chọn của mình. Còn em, dù em cô đơn, và vấp ngã, nhưng em sẽ mạnh mẽ để vượt qua. Bao năm qua, em đã cố gắng rất nhiều, bây giờ em cũng đang cảm thấy hài lòng với cuộc sống mà mình đang có. Vậy còn anh? Anh thế nào, anh vẫn sống tốt chứ?
Còn em, dù em cô đơn, và vấp ngã, nhưng em sẽ mạnh mẽ để vượt qua. (Ảnh minh họa)
Em thật lòng rất muốn hỏi thăm anh, danh chính ngôn thuận mà liên lạc với anh, nhưng em lại không đủ can đảm anh à, bởi bao năm nay, em vẫn có một thói quan khó bỏ, đó chính là cái tôi quá cao của mình, em sợ nhất chính là khi anh lãng quên em, sẽ nhìn thấy số điện thoại của em mà hỏi rẳng “ai thế?”, như vậy, em sẽ cảm thấy tồn thương lắm. Thế nên, câu hỏi thăm, em sẽ để vào trong những dòng tâm sự này, dù biết anh sẽ không bao giờ có thể đọc được nó.
Nở một nụ cười, em thấy mình đã trưởng thành lên nhiều rồi anh ạ. Không biết rằng những năm qua anh sống thế nào, và hiện tại, đã tìm được mảnh ghép phù hợp với mình chưa. Dù thế nào, em thật sự cám ơn anh rất nhiều về những gì mà anh đã dành cho em, những gì mà chúng ta đã cùng nhau trải qua. Tự tận đáy lòng mình, em vẫn luôn dành một khoảng hồi ức tươi đẹp dành cho anh, và em luôn mong anh sẽ thật vui vẻ vá sống thật tốt.
Theo blogtamsu
Chúng ta đã không còn sợ mất nhau...
Chúng ta cứ xa dần nhau như thế. Xa nhau vì khoảng cách, xa nhau vì không đủ vững tin. Xa nhau vì không thể tránh khỏi những cám dỗ, xa nhau vì anh có người khác, xa nhau vì anh đang trốn tránh. Chẳng còn muốn cùng nhau ngồi lại và nói chuyện, xa nhau vì cả hai chúng ta đều nhận ra rằng mình không phù hợp và quan trọng nhất xa nhau vì chúng ta hết yêu.
ảnh minh họa
Cái ngày em nhận được tin nhắn của người con gái lạ nhắn tin hờn dỗi là sao anh không nhắn tin cho em mấy ngày nay. Chạnh lòng. Hoang mang. Thứ tình cảm 2 năm nay rốt cục là gì? Thủy chung nào có thể đong đếm được?
Em hẹn gặp anh, nhưng anh chẳng đến, phải chăng anh đang trốn chạy, anh sợ phải đối mặt vs em? Em biết anh đủ tinh tế để nhận ra rằng em biết anh có người con gái khác, chúng ta rất giống nhau. Tinh tế đủ để hiểu đối phương, nhưng cách giải quyết sự việc lại khác nhau quá đỗi, nếu là em phản bội. Anh sẽ làm mọi thứ rối tung lên, còn em chẳng phải không buồn, không hận, vì em luôn tự hỏi em đối xử với anh chỗ nào không tốt, có chỗ nào không toàn tâm toàn ý với anh, em chọn cách bình ổn, chọn cách gặp anh để cùng nhau nói về chuyện cũ mà chẳng phải là để hỏi anh về người con gái đó.
Người ta bảo hết yêu thì mọi thứ nói ra hay giải thích chẳng còn ý nghĩa gì hết nữa, em muốn cùng anh ngồi cafe An - quán quen thuộc mà cả 2 đứa cùng ngồi, em sẽ tự gọi cho mình đen đá không đường, gọi cho anh một cốc sinh tố để uống tranh, anh vẫn cho em cái quyền quyết định mọi thứ, kể cả khi đó không phải sở thích của anh, em vẫn thích bóp vỏ hướng dương như thế. Em sẽ kể lại chuyện trước đây của hai đứa. Vì em nhớ có câu chuyện kể về một gia đình hai vợ chồng có chồng ngoại tình. Anh ta đòi ly hôn chị vợ. Chị ấy bình tĩnh đón nhận và muốn anh chồng và mình sống lại làm những việc hồi mới yêu trong một tháng rồi mới ly hôn.
Em chẳng hi vọng kết thúc của chúng ta giống với câu chuyện đó, em chỉ muốn nhớ những sóng gió cùng nhau vượt qua, những khoảng cách cả về địa lý lẫn con người, Nhớ rằng, chúng ta đã chẳng có màn tỏ tình lãng mạn như bao người khác. Chẳng có hoa và lời ngỏ em đồng ý là người yêu anh nhé!!, tình yêu của chúng ta chỉ bắt đầu bằng chuyến xe chạy ngược ngày hôm ấy, em chỉ biết ở bên anh an ủi, dựa vào anh để anh thấy anh không chỉ có một mình, anh còn có em - một người bạn, một người cháu gái, anh nắm chặt lấy tay em. Kéo em dựa vào và hằng định rằng chúng ta đã yêu nhau. Nhớ đến sáng ngày sinh nhật em được ăn canh trứng và mỳ trường thọ vì em là người thích đọc truyện ngôn tình, em nhớ về mọi thứ, chưa bao giờ kí ức về anh về chúng ta lại rõ ràng như thế.
Ngày trước thời gian chúng ta không nói chuyện với nhau chỉ tính bằng giờ. Sau dần lâu hơn nữa tính bằng ngày, rồi lại tính bằng tuần, mỗi ngày chúng ta xa nhau nhiều hơn. Đó cũng là lúc anh có người khác. Anh nói anh không chịu nổi em nữa. Em hỏi anh muốn yêu người khác chưa? Anh không thể trả lời. Và chỉ nói em đi yêu người khác đi, em chỉ biết là khi đó em đã đau đến xé lòng.
Chúng ta cứ xa dần nhau như thế. Xa nhau vì khoảng cách, xa nhau vì không đủ vững tin. Xa nhau vì không thể tránh khỏi những cám dỗ, xa nhau vì anh có người khác, xa nhau vì anh đang trốn tránh. Chẳng còn muốn cùng nhau ngồi lại và nói chuyện, xa nhau vì cả hai chúng ta đều nhận ra rằng mình không phù hợp và quan trọng nhất xa nhau vì chúng ta hết yêu. Em muốn nhắc lại chuyện cũ chẳng phải vì níu kéo. Vì em đã bảo nếu còn lần nào nữa chúng ta sẽ thật sự chấm dứt, em chỉ muốn anh thật sự tìm được bến đỗ cho mình, phù hợp với anh sống và bên nhau không phải chịu đựng, và đừng bao giờ để người thứ ba xuất hiện trong tình yêu.
Người ta bảo, nếu có sự xuất hiện của người thứ hai thì người thứ nhất nên ra đi, vì nếu đã có sự chia sẻ tình cảm, sự đổ vỡ thì mọi thứ không thể lành lại được, em lại chọn cách im lặng. Chọn cách mình xa nhau lặng lẽ như cách mình bắt đầu.Vì chúng ta không có bắt đầu. Cũng không có kết thúc. Ngày mai và cả những ngày sau nữa, anh sẽ không còn là nhân vật trong mỗi câu chuyện của em..
Theo VNE
15 câu nên hỏi đối tác khi tình yêu bị lung lay Nếu tình yêu của hai bạn có trục trặc và nguy cơ đổ vỡ, hãy dành thời gian trả lời một cách trung thực những câu hỏi sau đây trước khi đưa ra quyết định. Trước khi chia sẻ câu trả lời của bạn, hãy nhìn sâu vào mắt anh ấy khoảng 5 phút trước khi nói. Trong thời gian ngắn ngủi đó,...