Anh thấy cô giúp việc hay em nấu cũng chả khác biệt, anh muốn em được nghỉ ngơi!
Ngày nay, phụ nữ cũng ra ngoài kiếm tiền như đàn ông, cùng lúc đảm nhận nhiều vai trò khác nhau, và họ muốn người đàn ông của mình biết chia sẻ việc nhà cũng như việc nuôi dạy con cái.
Nhiều mẹ hay than phiền rằng các ông chồng Việt đi làm về chỉ biết ngồi khểnh chơi game, xem tivi, hay đọc báo chờ vợ nấu cơm dâng lên đến tận miệng. Có lẽ đàn ông Việt cho rằng việc chợ búa, bếp núc là của phụ nữ, cũng như việc chăm sóc và nuôi dạy con cái là trách nhiệm của vợ, đặc biệt là mỗi lần lễ lạt, giỗ chạp thì người phụ nữ lại mướt mồ hôi nấu nướng, dọn dẹp trong khi đó đàn ông chỉ việc ngồi ăn nhậu cùng nhau.
Ngày nay, phụ nữ cũng ra ngoài kiếm tiền như đàn ông, cùng lúc đảm nhận nhiều vai trò khác nhau, và họ muốn người đàn ông của mình biết chia sẻ việc nhà cũng như việc nuôi dạy con cái.
Các mẹ hay bảo “Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” quả không sai chút nào, nếu một người chồng biết yêu thương và cảm thông cùng vợ, cùng chia sẻ việc nhà, vợ mệt thì cả hai cùng ra ngoài ăn, tối chồng dỗ con ngủ để vợ ngủ ngon thì quả là tuyệt vời.
Còn ngược lại người vợ đi làm về là cắm mặt vào nấu nướng, dọn dẹp rồi chăm con không còn thời gian mà ngủ, huống gì việc ăn mặc cho đẹp, tận hưởng cuộc sống.
Mới đây, một bài viết của người mẹ trẻ đề cập đến việc cách vợ chồng cô chia sẻ cuộc sống với nhau, nhận được nhiều sự quan tâm và được nhiều mẹ ủng hộ. Các mẹ cùng đọc nhé!
“Hai vợ chồng ngồi ăn cơm tối với nhau. Bữa cơm cũng tươm tất và có nhiều món nào là cá thác lác sốt cà, bò xào bông thiên lý, canh mồng tơi với tôm và mướp, và mắm đu đủ trộn dưa leo, tất cả được chuẩn bị bởi cô giúp việc. Tui mới hỏi chồng, “Em hỏi thiệt anh nhé, anh có ước bữa ăn này được đích thân em nấu cho anh không?” Chồng trả lời, “Không, chẳng khác biệt gì cả. Anh muốn em được nghỉ ngơi, và anh cũng không muốn đi làm về phải lăn vào bếp để phụ em.”
Video đang HOT
Thật sự tui không phải là người phụ nữ đảm theo chuẩn của người Việt Nam. Tui có thể nấu nhiều món nhưng không thấy cần thiết phải vào bếp mỗi ngày. Tui có thể say mê làm việc đến khuya nhưng không thấy rửa bát 30 phút là niềm vui . Buổi sáng tui thích ôm chồng ngủ đến 7h, rồi cùng nhau ăn ngũ cốc chứ không dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn.
Việc tui có thể chia sẻ với chồng là đưa ra các góp ý trong kinh doanh, hay bàn luận về bất cứ việc gì liên quan đến công việc và cuộc sống. Và tui thấy hài lòng với cách chia sẻ như vậy. Tui biết có nhiều phụ nữ thích được vào bếp nấu ăn cho chồng con, nhưng vợ chồng tui lại thích cả nhà nằm ôm nhau trong lúc đợi cô giúp việc nấu.
Túm lại là tui có thể là một người vợ đoảng với nhiều người, nhưng chồng tui lại thấy hài lòng là đủ. Mình sống chẳng cần phải theo một chuẩn mực nào, chỉ cần cảm thấy hạnh phúc là được. Đúng không?”
“Hiếm có được người đàn ông VN nào nghĩ được như vậy. Họ lúc nào cũng muốn phụ nữ nhất thiết là phải vào bếp, còn họ ngồi chơi, xem TV và chờ đồ ăn dọn lên đến miệng. Trong khi đó, ai chả phải đi làm, ai chẳng phải vất vả cả ngày để kiếm tiền? Tại sao lại phải mất vài tiếng một ngày chỉ để nấu cơm và rửa chén? Thời gian đó làm được rất nhiều việc. Mình ghét giỗ chạp, tiệc tùng. Ghét trăm ngày như một phải nghĩ hôm nay ăn gì và đi chợ nấu nướng. Hôm nào đi làm về mệt nữa thì…
Tìm được người đàn ông như chồng chị này, quan niệm chỉ cần người phụ nữ chia sẻ với mình cuộc sống và việc kiếm tiền, còn lại hôm nào vui, khoẻ thì vào bếp, không thì thôi, việc nội trợ có thể bỏ tiền ra thuê, thật là tốt. Không thôi ở một mình cho khoẻ, thật đấy!”,một người mẹ trẻ khác chia sẻ sau khi đọc bài viết.
Theo Phununews
Tỉnh ngộ sau khi cô giúp việc cố quyến rũ chồng
Tôi đã từng chẳng bao giờ nghi ngờ chồng, cũng không bao giờ nghĩ có một ngày mình lại thay đổi hình ảnh một nữ công sở cứng nhắc trong mắt chồng.
Vì bản thân tôi thiển cận, luôn nghĩ, chỉ cần mình chăm chồng chăm con, chịu khó kiếm tiền, làm giàu, rồi vun vén tiền nong cho gia đình là chồng yêu, chồng quý. Cứ nghĩ, có được người vợ hiền lành lại biết kiếm tiền như mình, đi sớm về khuya như mình thì có chồng nào không yêu, không quý.
Nên, vì mải kiếm tiền, việc nhà tôi không động đến, thay vào đó, tôi thuê một cô giúp việc về làm. Cô giúp việc này hơn tôi vài tuổi nhưng nhìn khá là nhanh nhẹn, trẻ trung. Vì công việc ở quê không có gì nên cô lên thành phố kiếm việc. Vậy mà, tôi đã từng nghĩ giao toàn bộ công việc nhà cho cô ấy, cơm nước, giặt giũ ngay cả việc chăm chồng, chăm con.
Người đàn bà công sở thành công như tôi chỉ biết đến những nhà hàng nếu chồng nói thèm món gì đó. Tôi chưa một lần tự tay nấu cho chồng vì cứ về muộn thì thời gian ở đâu ra. Con tôi, tôi cũng dành cho giúp việc chăm hết. Với tôi, kinh tế là vấn đề chính vì lúc nào tôi cũng tâm niệm, có tiền thì làm việc gì cũng dễ, gia đình giàu có, sau này con cái mình cũng được sung sướng.
Người giúp việc ở nhà tôi xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi cô ấy mới đến. Lúc nào cô ấy cũng hỏi chồng tôi thích ăn gì, con tôi thích ăn gì và không ngần ngại vào bếp bất cứ lúc nào. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi đã lầm. Những ngày tháng tôi mải mê kiếm tiền, mọi việc trong nhà, cô giúp việc lo hết. Từ việc nhà, việc cửa, giặt gĩ cho chồng cho con tôi, chăm con tôi và còn chăm cả chồng tôi khi ốm. Tôi dần thấy cô ấy thay đổi mình, mặc những bộ đồ mới mà chồng tôi nói là chồng mua cho cô ấy. Khi đó, tôi vẫn chưa thấy ngạc nhiên. Cho đến khi, họ cùng con tôi đi ăn nhà hàng, tôi mới nhận ra, tôi đã sắp mất chồng.
Người giúp việc ở nhà tôi xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi cô ấy mới đến. Lúc nào cô ấy cũng hỏi chồng tôi thích ăn gì, con tôi thích ăn gì và không ngần ngại vào bếp bất cứ lúc nào. Cô ấy luôn biết cách cười nói, vui vẻ và tỏ ra là người đàn bà yếu mềm trước mặt chồng tôi. Nhận thấy dấu hiệu chẳng lành, tôi cho cô giúp việc nghỉ hẳn.
Chồng tôi lấy làm ngạc nhiên vô cùng, và có chút tiếc nuối nhưng không làm gì được, vì cô ấy cũng chỉ là người giúp việc. Tôi đã nhìn thấy cô ta đứng đung đưa trước mặt chồng tôi trong bộ đồ ngủ. Thật may, mọi chuyện chưa đi quá xa. Cô ta chắc có dã tâm cướp chồng khi bà chủ mải mê kiếm tiền. Nghĩ lại, là tôi sai.
Vì tôi chỉ biết tiền mà không biết trách nhiệm của người làm vợ. Tôi chưa tính đến chuyện chăm chồng, chưa từng nấu cho chồng một bữa cơm ngon. Từ ngày cô giúp việc đi, tôi bắt đầu mở mang tầm mắt. Tôi học nấu ăn, về nhà nấu cơm cho chồng khiến chồng tôi sững người. Tôi không còn đi sớm về khuya, thay vào đó về đón con, cho con ăn, chăm con học. Tôi chịu khó bằng mọi cách khiến cho chồng vui.
Tôi đã hiểu, đàn bà dù có giỏi đến mấy thì cũng nên quan tâm gia đình, chồng con. Vì đó là trách nhiệm của họ. Nếu họ cân đối được cả hai việc thì thật là vui mừng. (ảnh minh họa)
Thay đổi hình ảnh nữ công sở nhàm chán, cứng nhắc, tôi mua những bộ váy, bộ đầm và thay đổi kiểu tóc cho quyến rũ. Lần đầu mặc váy thướt tha đi nhà hàng ăn cùng chồng con, chồng tôi phải bịt miệng cười. Tôi cũng thẹn thùng nhưng soi gương, thấy mình khá đẹp...
Những ngày tháng đó, chồng tôi vui lắm. Và tôi nhận ra, với đàn ông, người vợ kiếm tiền nhiều không phải là người vợ tốt, họ cần một người vợ biết suy nghĩ, đảm đang, lo cho con cái, chăm sóc chồng con chu đáo hơn hết. Họ cần một người vợ biết cân đối mọi việc và không bao giờ bỏ bê gia đình vì tiền. Cảm ơn cô giúp việc lẳng lơ, cô giúp việc định mồi chài tôi bằng cách đó để tôi nhận ra, mình cần thay đổi biết nhường nào. Và giờ thì, tôi đã trở thành một người vợ toàn diện, kiếm tiền giỏi, giỏi việc nhà trong mắt chồng.
Tôi đã hiểu, đàn bà dù có giỏi đến mấy thì cũng nên quan tâm gia đình, chồng con. Vì đó là trách nhiệm của họ. Nếu họ cân đối được cả hai việc thì thật là vui mừng. Nên chị em đừng chỉ mải kiếm tiền mà quên mất việc của bản thân mình. Hãy là người vợ, người mẹ, người phụ nữ của xã hội. Đừng để mất chồng vào tay những người đàn bà lẳng lơ, quyến rũ vì đó là thế mạnh của đàn bà mà bất cứ một người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được...
Theo Khám phá
Hài lòng khi thuê được cô nàng xinh đẹp như hoa hậu cho chồng hành lạc Cô giúp việc xinh đẹp chăm sóc chồng tôi rất chu đáo, hành động không khác gì một người vợ đích thực vậy. Ai cũng bảo tôi có vấn đề, tự nhiên lại rước một cô gái xinh hơn mình về nhà ở cùng thì khác gì "dâng mỡ trước mặt mèo". Tôi chỉ cười không nói gì vì tôi có lý do...