Anh thay áo rồi, mình chia tay thôi
Anh không còn mặc chiếc áo mà Tâm thích, tình yêu của anh cũng vậy, nó đã đi thật rồi…
Tâm khóc khi nhìn thấy anh trong chiếc sơ mi màu trắng. Thế là hết! Những nỗ lực cuối cùng để vớt vát một cuộc tình trở thành vô vọng. Trên đời này, chỉ có thể trói buộc thể xác mà chẳng thể nào níu giữ được tâm hồn khi họ đã quay về hướng khác. Anh đã khoác lên mình chiếc áo mới, màu trắng và chuyện tình của Tâm với anh sẽ mãi mãi được khoác lên mình chiếc áo mang màu kỉ niệm.
- “Mình chia tay đi em nhé”.
Đó là câu nói mở màn cho cuộc tình này tan vỡ. Nó cứa vào lòng Tâm một vết thương dài, sâu, nhức nhối.
- “Vì sao? Em có gì khiến anh không hài lòng?”
- “Không, em là một cô gái tốt. Chính vì em tốt nên em xứng đáng yêu một người khác để hạnh phúc hơn. Anh đã… lầm tưởng về tình cảm của mình. Nhưng giờ anh chợt nhận ra chúng ta quá khác nhau. Anh không phải là tình yêu mà em kiếm tìm”.
Tâm nhoẻn miệng cười nhưng nước mắt lại rơi trên nụ cười ấy:
- “Lí do của anh thật buồn cười và em không chấp nhận. Trừ khi anh chịu đưa ra một lí do nào đó hợp lí, bằng không, em sẽ không chia tay”.
- “Câu trả lời của em chính là lí do. Anh muốn chia tay là vì bên anh, em cam chịu đến mức khó tin. Em chưa bao giờ cảm thấy đau đớn vì anh đến mức muốn buông tay anh ra. Em chai lì mọi cảm xúc đó miễn sao chỉ được bên anh là đủ. Đó không phải là tình yêu, nó chỉ là sự quen thuộc thôi em ạ”.
Tâm đứng bần thần người. Có lẽ anh nói đúng. Kể từ khi Tâm và anh yêu nhau, chưa bao giờ Tâm nổi giận. Những việc anh làm, những lời anh nói, những con người anh quen, cuộc sống của anh, thế giới của anh chưa từng một lần khiến cô có cảm xúc gì mãnh liệt. Cô bình thản chấp nhận hết mọi điều và coi đó như một phần tất yếu của tình yêu. Ngay cả lúc này, khi anh nói lời chia tay vì anh không yêu Tâm, cô cũng vẫn bình tĩnh đến độ không chấp nhận vì lí do không xác đáng mà lẽ ra, với một cô gái khác, họ sẽ cảm thấy bị tổn thương và giận dữ. Còn Tâm, cô chỉ quan tâm tới việc sẽ phải bên anh, vậy là đủ.
Tâm cần thời gian để suy nghĩ. Không phải suy nghĩ về lời chia tay mà suy nghĩ về tình cảm của anh và cô. Liệu có đúng nó là tình yêu hay chỉ là một thứ gì na ná thế? (Ảnh minh họa)
- “Tâm này! Anh biết em là một cô gái tốt. Từ khi yêu nhau đến giờ em chỉ chung thủy với mình anh nhưng có bao giờ em tự hỏi liệu đó có phải là tình yêu? Đã bao giờ em cảm thấy yêu anh đến mãnh liệt, điên cuồng? Đã bao giờ em thấy giận hờn anh, thậm chí là căm thù? Hay mọi cảm xúc của em đều bằng bằng. Chúng ta làm mọi chuyện mà những người yêu nhau thường làm nhưng như một công thức. Và anh thấy rằng con tim mình không còn biết rung động. Nếu thế, hãy giải thoát cho nhau đi em nhé”.
Tâm không trả lời. Cô vẫn bình tĩnh đến lạ thường. Tâm cần thời gian để suy nghĩ. Không phải suy nghĩ về lời chia tay mà suy nghĩ về tình cảm của anh và cô. Liệu có đúng nó là tình yêu hay chỉ là một thứ gì na ná thế?
*****
Video đang HOT
1 tháng trời trôi qua kể từ ngày anh nói lời chia tay. Tâm vẫn im lặng. Mối quan hệ của hai người chưa thể gọi là tình cũ nhưng Tâm cảm nhận được rằng nó đã hết thực sự rồi. Nhưng Tâm muốn níu kéo. Tâm đã bỏ ra 7 năm tuổi trẻ để bên anh. Là gì cũng được, thứ tình cảm này là gì cũng được nhưng cô không thể mất nó. Cô có cảm giác đó là một sự thất bại trong đời cô nên bằng mọi giá Tâm phải giữ anh ở lại. Tình yêu có thể từ từ bồi đắp, còn một người tốt như anh, làm sao cô chịu để mất.
Tình yêu giống như hai mảnh ghép, không phải tìm cho mình một miếng ghép đẹp, tốt là đủ mà cần phải tìm miếng ghép phù hợp với mình. (Ảnh minh họa)
Tâm tìm gặp anh giữa một buổi tối trời mưa. Cô muốn nói với anh rằng, cô sẽ giữ anh ở lại với cuộc đời mình. Nhưng rồi, khi Tâm đến, cô nhận ra rằng anh đang mặc môt chiếc áo mới, không còn là chiếc áo quen thuộc mà anh hay mặc mỗi lần hẹn hò cùng cô vì cô thích. Anh đã thay chiếc áo sờn vai đó bằng một màu áo khác. Phải chăng đó là ngày, anh thực sự muốn quên cô.
- “Em không muốn mất một người tốt như anh”.
Anh đưa tay nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Tâm:
- “Chúng ta đều tốt, không có ai là kẻ phụ tình và càng không có ai là kẻ bị bỏ rơi. Vì giữa chúng ta chưa từng tồn tại thứ tình yêu thực sự. Đó chỉ là một thói quen mà ta lầm tưởng. Tình yêu giống như hai mảnh ghép, không phải tìm cho mình một miếng ghép đẹp, tốt là đủ mà cần phải tìm miếng ghép phù hợp với mình. Đó mới là điều quan trọng. Một ngày nào, em cũng sẽ có niềm vui mới, em sẽ không mặc chiếc váy mà anh thích, giống như anh hôm nay, anh mặc chiếc áo anh thấy hợp với mình. Hãy là chính mình, sống thật với tình cảm của mình em nhé”.
Anh đi rồi, chỉ còn lại mình Tâm ngồi đó, tiếng mưa bên ngoài vẫn rơi. Đúng là cô thấy tim mình đau thật nhưng không nhiều lắm. Có lẽ, đó không phải là tình yêu thực sự…
Theo VNE
Cho nụ hôn đầu tiên của con
Tim mẹ như ngừng đập khi nhận ra cặp thanh niên hôn nhau ngay dưới cây hoa sữa nhà mình là con và cậu bạn vẫn thường đến nhà rủ con đi sinh hoạt Đoàn! Vậy là con gái mẹ, 17 tuổi, đã yêu và đã hôn!
Con gái yêu của mẹ,
Mẹ có thể tự hào nói rằng mẹ con ta hiểu nhau vô cùng, mẹ là người bạn tâm giao của con và con sẵn lòng tâm sự cùng mẹ mọi buồn vui cũng như tình cảm đầu đời của mình
(Ảnh minh họa)
Con đã từng tâm sự với mẹ rằng con rất mến cậu Tâm - người bạn cùng lớp đại học của con, và hình như... con đã yêu bạn ấy.
Chiều nay, con nhờ mẹ đưa con ra sân bay để tiễn Tâm đi du học. Khi chia tay, mẹ nhìn thấy hai con ôm nhau và hôn thật trìu mến lên má nhau. Lúc ngồi trên xe trên đường về, con ngập ngừng nói với mẹ: "Con chưa biết đến khi nào thì nên bắt đầu hôn môi nhưng chắc rằng người dành được nụ hôn đầu đời của con phải là người con yêu thật sự. Sao mà bây giờ các bạn dễ yêu nhau mẹ nhỉ". Và con hỏi mẹ về nụ hôn đầu tiên của mẹ mà con biết đó không phải dành cho ba con.
Mẹ không kể về nụ hôn ấy, vì với mẹ chỉ có những ký ức thuộc về ba con là đọng lại. Nhưng mẹ sẽ gửi lại con lá thư mẹ đã từng viết cho chị hai con, khi mẹ bắt gặp chị ấy hôn một người bạn trai trước cửa nhà khi mẹ đi làm về, cách đây vài năm.
"Con gái lớn của mẹ,
Có lẽ nụ hôn chiều nay vẫn làm con ngây ngất. Tim mẹ như ngừng đập khi nhận ra cặp thanh niên hôn nhau ngay dưới cây hoa sữa nhà mình là con và cậu bạn vẫn thường đến nhà rủ con đi sinh hoạt Đoàn! Vậy là con gái mẹ, 17 tuổi, đã yêu và đã hôn!
Thực lòng, điều đầu tiên mẹ muốn là ngăn cấm con. Mẹ muốn nói với con về kỳ thi đang lúc nước sôi lửa bỏng. Về chuyện hãy đợi đến khi đủ chín chắn. Nhưng cuối cùng, mẹ quyết định viết lá thư này cho con, để con đọc, suy ngẫm và tự lựa chọn. Bởi có thể cậu bạn ấy là một người đàn ông tốt, đó không phải cảm xúc thoáng qua, mà đúng là một nửa của cuộc đời con, là tình yêu thực sự của con thì mẹ sẽ ân hận vô cùng...
Mẹ muốn chia sẻ cùng con khái niệm về tình yêu. Tình yêu thật sự không phải là cảm xúc, dù nó thường đến cùng những cảm xúc mạnh đến mức làm con người choáng ngợp. Tình yêu không thể kéo dài nếu hai người chỉ có cảm xúc với nhau.
Sự hiểu biết lẫn nhau mới là nền tảng của tình yêu thật sự. Con có thể "phải lòng" một chàng trai thậm chí chưa bao giờ nói chuyện. Nhưng để có một tình yêu thật sự, con cần phải tìm hiểu về người ấy. Bởi biết về tư cách và cá tính người mình yêu là vô cùng quan trọng.
Cùng chung một mục đích sống sẽ giúp cho con và người ấy có được tình yêu dài lâu, bởi các con sẽ đi cùng hướng suốt cuộc đời. Nếu tham vọng của con trở thành một doanh nhân quốc tế, còn điều duy nhất người ấy mong ước là một mái ấm sum vầy, no đói có nhau, thì chắc chắn là xung đột sẽ nảy sinh. Nếu con khao khát một cuộc sống đổi thay, đầy thử thách, còn người ấy yêu một cuộc sống tĩnh lặng, thanh thản, thì dù cảm xúc có lớn đến mấy, sẽ cũng có lúc những cá tính sẽ va chạm. Và tình yêu sẽ tan vỡ cho dù hai người vẫn còn cảm xúc với nhau.
Mẹ nhận thấy rằng con và cậu bạn ấy cũng đang đi cùng một con đường, với những sở thích giống nhau, những lựa chọn về tương lai như nhau. Nhưng từ đây đến khi vào đại học, biết là con và cậu ấy có chọn đúng nghề mình yêu thích. Rồi khi ra trường, trước mắt con mở ra một tương lai rộng lớn, biết đâu con lại có những rung động mới...
(Ảnh minh họa)
Mẹ biết, tất cả chỉ mới bắt đầu, vì mẹ tin con, một cô cán bộ Đoàn năng nổ, học giỏi và rất nghe lời ba mẹ. Mẹ tin con biết dừng lại ở đâu là đúng lúc, con có đủ kiến thức cho điều đó; vì con cũng từng là một "chuyên gia tư vấn học đường" mà. Nhưng mẹ vẫn muốn nói cùng con những điều mẹ đang nghĩ, mẹ con mình thường không giấu gì nhau mà, phải không con gái yêu?
Tình yêu là sự lựa chọn. Là một sự cam kết. Mặc dù cảm xúc là một phần không thể thiếu được của tình yêu, mặc dù tình dục là một phần của hôn nhân, thì tình yêu cũng không thể tồn tại nếu chỉ dựa vào những điều đó. Tình dục được tạo ra cho hôn nhân - một sự cam kết lâu dài. Nếu vượt ra ngoài hôn nhân, tình dục chỉ mang lại hậu quả khắc nghiệt: có thai ngoài ý muốn, những căn bệnh lây lan qua đường tình dục, điều tiếng dư luận, và có thể cả sự xấu hổ tủi thẹn. Một mối quan hệ chỉ dựa trên sự ham muốn. Mẹ hiểu về tình yêu như thế này:
Yêu, là nhìn thấy ở người đó những điều không hoàn hảo mà vẫn yêu.
Yêu, là muốn mang lại cho người mình yêu những điều tốt đẹp nhất.
Yêu, là không mất trí, vẫn học quên mình, vẫn dành trái tim cho gia đình và bè bạn...
Yêu, là dành thời gian, công sức để tìm hiểu tâm hồn và tính cách của nhau.
Yêu, là dành thời gian và công sức để tìm hiểu và yêu quý những gì mà người con yêu gắn bó.
Yêu, là tin tưởng và hiểu biết lẫn nhau.
Yêu, là nếu tranh cãi thì không thường xuyên và cũng không nghiêm trọng.
Yêu, là nếu tranh cãi chỉ giúp hiểu nhau hơn và tình yêu bền vững hơn.
Yêu, là hướng tới một mối quan hệ lâu dài.
Yêu, là khi xa cách, chỉ thấy yêu hơn và gắn bó hơn.
Tình yêu là vậy, con ạ! Và con đã tìm thấy những điều đó ở cậu bạn kia chưa? Nếu đủ những điều ấy, mẹ ủng hộ tình yêu của con. Chỉ yêu nếu đó là tình yêu thật sự. Mẹ tin vào sự lựa chọn của con".
Con gái nhỏ à, nụ hôn chỉ đến khi hai người yêu nhau và muốn biểu lộ tình yêu của mình. Nhưng để đến giai đoạn ấy là cả một quá trình khi họ đã cảm nhau, hiểu nhau và chấp nhận tình yêu của nhau. Cho nên qua mỗi giai đoạn, mỗi nụ hôn có ý nghĩa khác nhau. Nụ hôn đầu tiên của một người con trai dành cho một người con gái rất quan trọng, và có ý nghĩa như một lời tỏ tình, cô gái nhận nó là chấp nhận và đồng thời biểu lộ tình yêu của mình cho nên người con gái tự trọng không bao giờ phung phí nụ hôn của mình khi chưa biết rõ tình cảm của đối tượng và chính mình.
Khi một chàng trai thật sự yêu quý tôn trọng con, họ sẽ rất hạnh phúc khi hôn con. Với những kẻ đùa vui giả trá sau khi hôn một người con gái dễ dãi người ta sẽ xem thường và hay suy diễn: người con gái ấy ai cũng có thể hôn được. Cho nên nụ hôn là ngôn ngữ đặc biệt của tình yêu, hơn thế nữa nó là cả một nghi thức. Chỉ những người yêu nhau mới hôn môi còn những người thân thiết khác thì hôn ở những vị trí khác và nhìn cách hôn người ta biết quan hệ giữa họ với nhau. Bạn bè anh em thì chỉ hôn ở má. Cho nên nụ hôn chỉ thật sự mang lại niềm hân hoan, là kỉ niệm đẹp khó quên khi nó xuất phát từ tình cảm chân thành và đúng nơi đúng lúc, nếu không sẽ là một nỗi ray rứt hoặc hạ thấp bản thân mình...
Cho nên con gái ạ, nếu chưa yêu ai, con cứ giữ nụ hôn ấy để trao cho một người xứng đáng.
Theo VNE
Tình đầu vụng trộm với người con gái đã có chồng Người ta bảo tình yêu không phân biệt giới tính, tuổi tác, địa vị xã hội... Khi đã yêu nhau, ta có thể hi sinh mọi thứ cho người mình yêu. Và chỉ có ai đã từng yêu một cách thực sự mới hiểu được điều đó. Tôi lại nghĩ khác một chút, tình yêu tuy là một thứ khó lí giải nhưng...