Anh sẽ còn thương cô ấy đến bao giờ?
Nếu anh cần thời gian để nhận ra tình cảm của chính mình và dũng cảm đến với nó, em sẽ đợi.
Cô gái ấy nhỏ bé và mong manh. Cô ấy như giọt sương ban mai buổi sớm, trong vắt và yếu đuối… Có lẽ vì thế mà anh không dám nói lời dứt bỏ. Nhưng trong cuộc tình ấy, anh không phải đóng vai một người tình, anh chỉ là thần hộ mệnh. Anh mải mê giữ gìn cảm xúc cho cô gái nhỏ bé đó mà quên đi cảm xúc của chính mình.
Có bao giờ anh nghĩ, anh cũng cần được yêu thương…?
Em đã gặp cô ấy – một người con gái dễ thương, hiền lành và có phần yếu đuối. Em cảm nhận được rằng anh đã ở bên cô ấy bao năm qua, như một điểm tựa vững vàng trong cuộc sống. Cô ấy gọi đó là tình yêu, còn anh mặc định đó là trách nhiệm. Cứ thế, cô ấy hồn nhiên bên anh dù chưa một lần nghĩ xem cảm xúc trong anh là gì. Còn anh ngừng suy nghĩ về những điều khác và lặng lẽ bên cô ấy, coi đó như một cuộc tình.
Nhưng khi gặp em, em đã nhận ra sự thay đổi trong anh. Khi em biết mình yêu anh, cũng là lúc em đã muốn dừng lại. Nếu như anh tìm thấy trong mối tình lâu năm đó một chút cảm giác của yêu đương, em sẵn sàng chôn chặt suy nghĩ trong đầu mình, cảm xúc trong tim mình để không trở thành kẻ thứ 3 phá hỏng mối quan hệ của hai người. Nhưng em biết, anh đã tìm thấy chút yêu thương, thứ cảm xúc của tình yêu thực sự… Mà trớ trêu là ở chỗ, anh tìm thấy điều đó từ em.
Em cảm nhận được rằng anh đã ở bên cô ấy bao năm qua, như một điểm tựa vững vàng trong cuộc sống. Cô ấy gọi đó là tình yêu, còn anh mặc định đó là trách nhiệm. (Ảnh minh họa)
Đã nhiều lần em tự nhủ, mình dừng lại đi, nhưng em thương tình yêu của mình thì ít mà thương anh thì nhiều. Bao năm qua, vì mối quan hệ của hai bên gia đình, vì anh cứ như một người hùng ở bên cô ấy mà anh mặc định đó là yêu và phải che chở. Anh cũng không còn muốn nghĩ, đó có phải là người con gái anh cần hay không.
Video đang HOT
Khi anh biết mình cũng yêu em, có lẽ anh đã đau khổ rất nhiều. Anh sợ sự dứt tình của anh lúc này sẽ gây tổn thương cho cô ấy. Hơn nữa, em hiểu, anh không quen với những lời đàm tiếu. Anh sẽ không thể chịu nổi việc mình trở thành một kẻ phụ tình mặc dù bản chất chưa bao giờ anh là người tình thực sự của cô ấy cả…
Em sẽ đợi cho tới khi nào em không thể đợi, hoặc tới khi anh có quyết định cho mình. Em sẽ không bao giờ thừa nhận yêu anh, cứ để mọi chuyện cho cảm xúc của con tim… (Ảnh minh họa)
Em thương anh… Thương người đàn ông cứ mải mê thương cô gái yếu đuối mà gắn bó với cô ấy. Thực tế, anh chỉ như một người anh trai đang đối xử tốt với cô em gái mà thôi. Anh này, có bao giờ anh nghĩ, cô ấy cũng cần phải được yêu thực sự? Sẽ là bất công cô ấy nếu như anh cứ kè kè bên cạnh nhưng tâm hồn lại chẳng hề đồng điệu và rung động vì cô ấy.
Nếu anh cần thời gian để nhận ra tình cảm của chính mình và dũng cảm đến với nó, em sẽ đợi. Em sẽ không nói bất cứ điều gì và để anh tự định đoạt thứ tình yêu vừa nhen nhóm trong lòng anh. Em sẽ đợi cho tới khi nào em không thể đợi, hoặc tới khi anh có quyết định cho mình. Em sẽ không bao giờ thừa nhận yêu anh, cứ để mọi chuyện cho cảm xúc của con tim…
Và nếu như anh vẫn không rời xa cô ấy vì một thứ tình cảm không phải là tình yêu nhưng lại mạnh mẽ tới mức anh không thể dứt bỏ, thì em sẽ đừng từ xa, thương anh một chút, rồi chúc anh hạnh phúc với quyết định của đời mình.
Theo VNE
Tôi quyến rũ em chồng vì chồng bất lực
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
ảnh minh họa
Gọi là chị dâu nhưng tôi thua em chồng tới 4 tuổi. Em chồng dù đã 26 tuổi nhưng chưa hề yêu ai dù trông em phong độ, đẹp trai còn hơn cả chồng tôi. Tôi và chồng yêu nhau từ khi tôi mới 19 tuổi, đang học năm thứ nhất trung cấp du lịch.
Tôi về làm vợ anh sau khi ra trường và đi làm ở một công ty lữ hành nội địa. Tình yêu của tôi và chồng mặn nồng, say đắm nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn và không ít lần tôi đã thầm cảm ơn anh về điều đó.
Thế nhưng sự thật tốt đẹp kia lại khiến tôi hoàn toàn thất vọng khi đêm tân hôn anh không thể cho tôi có được khoảnh khắc viên mãn của tình yêu vợ chồng. Anh vất vả, hì hục, khổ sở lao lên tụt xuống đến 5,7 lần rồi cuối cùng nằm vật ra giường trong tiếng thở dài đầy chán chường, bất lực.
Tôi tưởng rằng anh quá mệt mỏi vì lo toan cho đám cưới, rồi bị bạn bè, đồng nghiệp chuốc rượu nên không thể làm tròn phận sự của chú rể trong đêm tân hôn. Thế nên đến đêm sau, tôi lại háo hức chờ đợi. Nhưng rồi sự thất vọng ngày càng nhân lên bởi đêm nào cũng thế, vẫn là sự hì hục cố gắng đên vô vọng của chồng tôi...
Mang nỗi buồn khó tỏ cùng ai suốt mấy tháng làm dâu khiến tôi suy sụp. Từ một cô gái xinh tươi, khỏe mạnh, hay nói hay cười, tôi trở thành người trầm cảm, buồn bã và sụt cân.
Mẹ chồng và em chồng thấy tôi như vậy, đều rất lo lắng cho sức khỏe của tôi. Mẹ chồng còn tưởng tôi có em bé nên mới thay đổi tính nết như vậy. Bà vui mừng lắm, đi chợ lùng mua hết thức ăn nọ đến đồ bổ dưỡng kia để về tẩm bổ cho tôi.
Chồng tôi là người biết quá rõ nguyên nhân ấy nhưng vì sĩ diện, nên anh im lặng, không hề hé răng nói với bất kỳ ai.
Quá câng thẳng, bức xúc, tôi đổ bệnh thật sự. Không may là đúng lúc tôi ốm thì chồng tôi lại có chuyến công tác xa nhà. Mẹ chồng và em chồng phải thay nhau cơm nước, chăm sóc cho tôi ở bệnh viện. Được mấy hôm thì mẹ chồng vì có tuổi, lại phải thức đêm trông tôi mấy hôm đầu nên bà cũng đổ ốm, chỉ còn mình em trai chồng sau giờ làm tất tả vào bệnh viện chăm tôi.
Thấy tôi buồn, nhiều hôm em ở lại an ủi, trò chuyện cùng tôi đến lúc bệnh viện đóng cửa em mới về. Sau 10 ngày nằm viện, tôi về nhà cũng là lúc chồng tôi hết đợt công tác. Ở với chồng nhưng tôi chẳng có chút hứng thú gì vì lúc nào tâm trí tôi cũng mường tượng đến vòng tay ấm áp, hơi thở nóng hổi và tiếng đập dồn dập của trái tim trai trẻ khi em chồng bế tôi ra xe taxi để đi cấp cứu tại bệnh viện.
Nhân dịp chồng có chuyến công tác mới, không kìm được lòng mình, tôi chủ động gợi tình em trai chồng.
Tối, tôi chọn bộ váy ngủ khêu gợi, dùng loại nước hoa có mùi thơm nồng nàn quyến rũ và len lén mở cửa phòng em trai khi biết chắc chắn mẹ chồng đã say giấc ở tầng dưới.
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
Tôi biết mình có tội với chồng, có lỗi với cả em trai chồng nữa, nhưng hãy thương lấy tôi, đừng gán cho tôi tội suy đồi đạo đức bởi tôi cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối.
Theo VNE
Tôi có nên trở thành 'bà mẹ đơn thân'? Ở tuổi 36, Quỹ thời gian không còn nhiều cho việc sinh nở của người phụ nữ, tôi vẫn chưa tìm cho mình được một người để kết hôn nhưng lại khao khát có một đứa con. Tôi đang phân vân không biết có nên trở thành "bà mẹ đơn thân" hay không? Ảnh minh họa Mỗi tối, đối diện với căn nhà...