Anh sẽ cố trở thành người đàn ông tốt
“ Người đàn ông tốt” chứ không phải người đàn ông hoàn hảo đâu đấy! Vì trên đời chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Anh không quan tâm dù đó là nơi nào nhưng em vẫn nắm tay anh phải không?
Em à, có lẽ lúc này anh nhận thấy em của anh thật lạ, thật khác. Ở sâu thẳm trong trái tim em đang tồn tại một ngọn lửa. Tuy chỉ là một ngọn lửa nhỏ nhưng anh thấy nó rất ấm áp, mạnh mẽ và tỏa sáng xung quanh trái tim lạnh giá của em. Và quan trọng hơn, ngọn lửa ấy đang chờ một cơn gió ấm kéo đến để thổi bùng lên, xóa tan không gian lạnh giá nơi trái tim em!Và… liệu anh có phải là ngọn gió đó?
Anh không chắc, nhưng ở anh có một thứ… đó là “niềm tin”. Anh tin vào ngày mai của chúng mình, anh tin những và dự định anh đang nghĩ, tin vào những việc anh đang làm và quan trọng hơn hết đó là… Anh tin em!
Quãng đường trước mắt còn lắm chông gai, khó khăn lắm đúng không em? Giá như nó được đo bằng km, độ gồ gề thì tốt biết mấy? Vì như thế, anh có thể vượt qua bằng nỗ lực của bản thân, dù chân có đau, người có mỏi, nhưng anh vẫn vui, vì anh biết trước được cái đích của nó.
Nhưng đường chúng mình đi đâu tồn tại thực sự em nhỉ? Nó được tạo nên bởi anh và em, bởi thế giới xung quanh… và điều mà anh sợ nhất không phải là anh có thể vượt qua hay không mà là em có đủ sức để đi theo anh đến cuối đoạn đường?
Video đang HOT
Những lúc bên em, anh thấy mình không phải suy nghĩ điều gì, không bị mọi thứ ồn ào của cuộc sống chi phối và đặc biệt anh nhận ra rằng em chính là tình yêu thật sự của anh.
Hôm nay tình cờ anh đọc được câu danh ngôn: “Thường thì tình đầu ta cho là tình cuối, nhưng mối tình cuối ta lại có cảm giác như mình yêu lần đầu”. Anh xin lỗi em. Xin lỗi vì đã không dành cho em những nụ hôn đầu tiên, những thứ đáng lẽ ra em phải được hưởng vì em chưa yêu ai bao giờ. Nhưng anh sẽ dành cho em tất cả những gì anh đang có, hiện có và tương lai anh có… Quan trọng nhất đó là tình yêu của anh.
Em à, đôi lúc trong mắt em anh hơi trẻ con đúng không nào? Anh biết em nghĩ như thế mà, nhưng em này, anh đã nói với em rồi đấy, anh luôn muốn tâm hồn mình được trong trẻo, vui vẻ khi được ở bên em. Vì anh biết em của anh cũng hiểu sâu trong tâm hồn một con người lúc nào cũng tồn tại một đứa trẻ mà.
Anh biết lắm chứ, anh là con trai, gánh nặng công việc, sự nghiệp, gia đình… Xem nào, hiện tại anh có những gì nhỉ? Anh tính ra thì cũng không có giá trị lắm, nhưng anh thấy tài sản quý nhất của con người là sức khỏe và trí tuệ thì anh có, phải không em?
Người con gái nào theo anh chắc sau này sẽ vất vả lắm đó, anh chưa có nhà, anh là con một, lại bố mẹ không được khá giả nữa, rồi anh nhiều lúc nóng tính, hấp tấp… như em nói là nhiều tật xấu không thể chấp nhận được. Nghe cũng nhiều khuyết điểm em nhỉ?
Anh sẽ cố gắng trở thành người đàn ông tốt, em nhớ nhé, “người đàn ông tốt” chứ không phải người đàn ông hoàn hảo đâu đấy! Vì trên đời chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Theo Dân Việt
Bỏ giàu sang tôi về bên tình cũ
10 năm lấy chồng, cảm giác có chỉ là sự ghê tởm dù chồng yêu và tốt với tôi. Tôi muốn ly hôn!
Tôi đã từng là kẻ tham vàng phụ nghĩa và giờ đây tôi muốn chuộc lại lỗi lầm năm xưa của mình. Điều duy nhất tôi áy náy là hai đứa con bé bỏng của tôi và người chồng yêu tôi nhưng khổ vì tình yêu đó. Tôi phải làm gì mới đúng, mới hạnh phúc cho cả ba chúng tôi.
Tôi lấy chồng năm 20 tuổi. Chồng tôi là một người đàn ông tốt, yêu thương tôi và rất được lòng bố mẹ tôi. Ngày ấy, tôi đang yêu một người khác, một chàng trai bằng tuổi. Bố mẹ tôi kiên quyết phản đối vì nói rằng yêu nhau bằng tuổi tôi sẽ không nhờ được chồng vì anh ấy quá trẻ. Hơn nữa, gia đình cũng như bản thân anh ấy chưa có gì trong tay.
Khi ấy tôi còn quá trẻ, bị bố mẹ tác động nhiều nên nao núng tinh thần. Mẹ tôi nói: "Con gái nên lấy chồng hơn tuổi thì mới được nhờ. Chồng sẽ biết cách yêu thương, chăm sóc cho con. Lấy chồng bằng tuổi chẳng những vất vả, sau này con lại còn già hơn nó. Lúc đó lại còn phải lo giữ chồng". Mẹ tôi khuyên rất nhiều nhưng cái chính vẫn là tôi không có bản lĩnh để bảo vệ tình yêu của mình. Tôi nói yêu anh nhưng mẹ tôi lại cho rằng đó chỉ là tình cảm mới lớn nhất thời, rồi thời gian sẽ khiến tôi yêu chồng. Và cuối cùng tôi đã chia tay người mình yêu để lấy chồng.
Tôi lên xe hoa về nhà chồng trong tâm trạng cố gắng học cách yêu chồng. Về sống với nhau, chồng tôi rất tốt, rất yêu thương tôi. Tôi sinh cho con anh đứa con trai đầu lòng và anh càng chiều chuộng tôi hơn nữa. Gặp tôi lần nào mẹ cũng bảo: "Con đã thấy chưa, mẹ nói có sai đâu. Giờ có ai sướng như con không?". Mẹ tôi nói đúng, tôi sướng về vật chất nhưng có một sự thật trong lòng tôi, tôi không hề cảm thấy hạnh phúc, tôi không thể nào yêu nổi chồng dù anh ấy rất tốt với tôi.
Đêm nào nằm bên chồng tôi cũng nhớ về người yêu cũ. Bao năm qua, tôi biết anh ấy vẫn chưa yêu ai, cố gắng làm lụng để tạo dựng sự nghiệp. Tôi và anh không liên lạc nhưng tôi vẫn được nghe về anh qua những người bạn cũ. Đến giờ, đã gần 10 năm qua đi, tôi đã có hai con nhưng anh vẫn chưa lập gia đình.
Tôi đang sống trong một cuộc hôn nhân êm đềm nhưng ẩn sâu bên trong là những cơn sóng ngầm đau đớn. Tôi cảm thấy mình khốn khổ vì không thể yêu chồng. Chồng tôi có lẽ cũng đã nhận ra điều đó. Anh cũng chán nản và mệt mỏi. Tôi đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng mẹ tôi nói sẽ từ mặt tôi nếu tôi làm thế. Mẹ tôi nói tôi không xứng đáng làm mẹ nếu tôi bỏ chồng. Chồng tôi tốt như vậy hà cớ gì tôi được phép bỏ anh? Mẹ tôi nói tôi được chồng chiều quá sinh hư. Mẹ còn nói nếu tôi bỏ chồng nghĩa là tôi bô tro trát trấu vào mặt bố mẹ, làm khổ các con. Vì nghĩ cho gia đình, tôi lại im lặng sống bên chồng.
Tôi cũng nghĩ rằng vì chồng chiều quá nên tôi không yêu chồng. Nếu anh đối xử với tôi phũ phàng hơn thì biết đâu tôi lại sợ mất chồng mà yêu anh. Nhưng rồi khi tôi biết khoảng 3 tháng nay anh ngoại tình , tôi cũng hoàn toàn vô cảm. Tôi không đau đớn, không trách cứ thậm chí còn muốn như vậy để mình không bị chồng làm phiền. Đến lúc này, tôi hiểu tình cảm là điều không thể nào gượng ép được. Dù thế nào đi chăng nữa tôi cũng không thể yêu chồng.
Chồng tôi đau khổ vô cùng. Anh nói anh ngoại tình chỉ để tôi ghen vậy mà sự dửng dưng của tôi đã khiến anh gần như bị sốc. Tôi đề nghị ly hôn nhưng chồng tôi níu kéo tôi lại vì các con. Mẹ tôi cũng răn đe tôi về những mối họa nếu tôi bỏ chồng. Và trên hết là nhìn hai con lòng tôi đau như cắt nên đã chùn lòng.
Tôi đã gặp lại người yêu cũ. Anh ấy nói còn yêu tôi rất nhiều nhưng khuyên tôi quay về bên chồng con. Tôi bỏ chồng cũng không phải vì muốn phải quay về bên tình cũ vì điều đó là câu chuyện phía sau. Tôi chỉ có cảm giác rằng tôi cần phải giải thoát cho mình. Tôi không thể sống cả đời bên một người chồng mà tôi không thể nào yêu nổi. Tôi muốn được sống như một người đàn bà bình thường, yêu và được yêu. Tôi có nên ly hôn không?
Theo Khám phá
Chồng "vươn mình" đứng dậy thành người đàn ông vĩ đại sau lần nhìn thấy việc làm đó của vợ Vân đã nói nhiều lắm, thậm chí dọa ly hôn nhưng Trung không thay đổi được. Anh cứ an phận thủ thường như thế quen rồi. Vân nghĩ, ngoài cái tính đó ra thì Trung là một người đàn ông tốt, thương vợ con. Người ta nói đàn bà sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng quả thật không sai chút nào. Lấy...