Anh sẽ cầu hôn em chứ?
Rôi ai cung se đi qua nhưng cung bâc ây, ai cung se vi môt nưa ma âm thâm hy sinh, điêu môi ngươi lam môi ngươi chon la khac nhau nhưng co le không co gi thay thê đươc tinh cam chân thanh.
Nêu đươc môt lân trơ lai tuôi tre, tôi se yêu chân thanh hơn, sông chân thanh hơn đê không đanh mât đi nhưng khoanh khăc quy gia vô van ây. Tiêc la thanh xuân chăng thê nao co hai lân, đa đi qua, đa co nhưng lân đung va nhiêu lân sai thi suôt chăng đương con lai tôi se hoc cach trân trong, hoc cach niu giư khi minh con co thê.
Chơi vơi…
Khi hai mươi, tôi đa yêu môt ngươi hơn minh vai tuôi. Ngươi ây không hưa hen vơi tôi nhưng điêu mi miêu, không cho tôi nhưng suy nghi xa vơi điêu duy nhât ngươi ây đem lai cho tôi la cam giac an toan. Tinh yêu cư thê tư tư đên va rôi tôi đa say trong cơn say tinh yêu như thê.
Tôi luôn hoi anh răng anh se câu hôn tôi chư? Chưa khi nao câu hoi cua tôi đươc đap lai, nhưng tôi thây yên long vi vôn di tôi không bao giơ tin nhưng gi ma ngươi khac hưa hen, tôi sơ ban thân tôi se vi niêm tin đo ma hao hư…
Năm tôi ra trương, tôi đi lam, công viêc công sơ cua tôi không qua ôn ao nhưng cung chăng tinh mich. Moi thư cư xoay vong, anh cung đem tinh cam cua tôi ra đê quay vong giông như không thê kêt thuc băng môt kiêu kêt co hâu. Tôi muôn anh cươi tôi, anh chi im lăng. Anh lanh lung xa cach tôi, điêu ma tôi chưa bao giơ nghi tơi vi bây lâu tôi đa quen co anh môi ngay.
Bôn năm hoc đai hoc, anh đưa đon tôi, du bân vơi công viêc cua anh nhưng anh chưa môt lân đê tôi phai chơ đơi, chưa môt lân nao anh bo rơi tôi. Khi tôi ôm anh không đê tôi môt minh, khi tôi noi mêt anh chăm tôi nhiêu hơn, khi tôi buôn anh chi ôm tôi va không noi… Moi thư cam xuc anh mang lai khiên tôi miên man chay trong cơn mơ dai ngâp tran hanh phuc bên môt ngươi đan ông luôn đê hanh đông lam thay lơi noi. Tôi chưa môt ngay nao rơi khoi anh cho du la luc giân hơn hay nhưng lân tranh cai keo dai.
Lân tôi thây anh quay đi im lăng khi tôi noi “em muôn cươi” khiên tôi tuyêt vong. Tôi biêt ngươi đan ông đo yêu tôi nhiêu như nao nhưng tôi không thê biêt sao anh ây lai muôn rơi bo tôi băng moi gia như vây. Tôi khoc như môt đưa tre khi anh noi anh đa tim thây môt tinh yêu mơi va đo mơi la tinh yêu thât sư cua đơi anh, thê nên tôi phai rơi xa anh…
Điêu đau đơn hơn ca la cung chinh luc lơi chia tay đươc anh noi ra cung la khi tôi biêt minh co thai. Tôi noi điêu đo cho anh sau môt thang chung tôi im lăng, đưng trươc anh tôi chi co hai hang nươc măt, tôi đô sup xuông vi hoa ra bây lâu nay anh chi lưa dôi tôi, hoa ra tôi đa sông nhâm ơ cuôc sông cua anh.
“Bo đưa be đi, tôi không muôn co môt chut liên quan gi đên no hêt, tôi không muôn cô ây bi tôn thương, giưa chung ta kêt thuc rôi! Bo đi, bo hêt đi, cô đưng xuât hiên nưa co đươc không? Tôi qua mêt moi vơi cô rôi, mêt đên mưc nhin thây cô la tôi không thơ nôi. Đưa be – tôi không thê lam cha no, cô bo no đi va đưng tim tôi môt lân nao nưa!”
“Em co thê bo anh nhưng con thi không, anh cư sông vơi tinh yêu cua đơi anh đi, đưng lo, em se biên mât khoi cuôc sông cua anh… Nhanh thôi.”
Chung tôi kêt thuc như vây, tôi giư lai cai thai trong bung tiêc la nhân duyên giưa anh – con va tôi đa căt ngang qua nhau chư không ơ lai canh nhau đươc. Tôi mât đưa be con trong bung ây sau môt cơn đau bung dư dôi, tôi không giư đươc tinh yêu ây, không giư lai đươc gi ca, du la môt chut xot lai.
Hai lăm tuôi, tôi chông chênh sau lân vâp nga, hai lăm tuôi tôi yên lăng sông cuôc sông binh than khi không co ngươi đan ông ây nưa. Khi hai lăm, tôi nhân ra sư khac biêt giưa hai mươi va hai lăm xa cach đên thê nao:
Hai mươi – tôi yêu say đăm, mơ mông, tôi tin ngươi ma tôi yêu, tôi tin nhưng gi ma tuôi tre mach bao se không la mông tương.
Hai mươi – tôi tư tô ve cuôc sông cua tôi la mau hông, răng chi cân tinh yêu thôi thi moi thư hao hư ngoai kia cung không lam tôi xao đông.
Hai lăm – tôi bươc ra khoi cuôc sông ngâp tran mau hông kia băng nhưng vêt seo xươc in hăn, tôi đa phai hoc cach đanh mât đi thư ma tôi tưng co đươc, tôi phai hoc cach đưng lên ma không cân ai diu dăt.
Hai lăm – tôi không con khoc như môt đưa tre, tôi không con nung niu đê đoi băng đươc môt thư gi đo không thuôc vê minh. Tôi khoc âm thâm, tôi đê tuôt mât moi thư tư sư im lăng lanh leo. Rôi công viêc la chiêc hôp duy nhât ma tôi co thê chôn vui đi tât ca nôi đau trong long minh.
Ai cung phai bươc qua sơi dây hai mươi đê đên vơi sơi dây hai lăm kia. Vơi nhiêu ngươi, khi ho thât bai trong tinh yêu la khi ma hoc đươc nhiêu thư, ho se thu hep niêm tin cua minh, ho se âm thâm chiu đưng đê vui sông cuôc sông ma ho tư tao ra cam giac thu vi. Nhưng con co nhiêu ngươi khac, ho phai mât rât rât lâu đê cân băng lai cuôc sông ây, vi ho cho răng moi thư xung quanh ho đa thay đôi khi tinh cam thay đôi, nhưng ngươi như thê khi ho hai lăm co le ho vân chi cươi như môt ngươi hai mươi mơi lơn.
Khi tôi quyêt tâm buông bo tinh yêu đep nhât thanh xuân cua minh la khi tôi chon cho minh môt công viêc mơi, tôi mơ môt quan café nho trong môt con ngo yên tinh nơi thanh phô chât chôi thay vi tôi phai đên chôn công sơ kia môi ngay. Khi ây tôi đa nhăm măt căt thât ngăn mai toc dai cua minh, tôi vui ve bên nhưng vi khach la rôi dân thanh quen. Tôi đa băt đâu khi tôi hai lăm, băt đâu tư nhưng đô vơ chông chênh cua nhưng năm hai mươi, co le điêu đo vơi tôi chưa bao giơ la muôn.
Co môt nôt nhac gay trong ban nhac buôn…
Hôm nay em noi vơi anh “em muôn cươi” – câu noi đo khiên anh chêt lăng. Thât ra anh yêu em, anh yêu em hơn ca ban thân anh nưa, vây thi co li do gi đê anh không cươi ngươi anh yêu, anh xin lôi vi anh chăng thê cho em nhưng gi tron ven cua tinh yêu thơi tre… Đưng giân anh!
Anh không tra lơi em, anh chon cho minh cach im lăng đê lang tranh vi anh không muôn em tôn thương, anh không muôn ngươi anh yêu phai mât đi nhưng gi ma em đang đươc co. Em biêt không, trươc đo anh đi mua nhân đây, anh đa mât ca môt khoang thơi gian đê chon chung ta môt đôi nhân ma anh nghi răng em se ưng y. Anh cung lên môt kê hoach rât công phu đê câu hôn em nhưng… Anh không thê!
Hôm ây khi anh trơ vê nha, anh đa sôt rât cao va anh phai nhâp viên, rôi thi sao ư? Em biêt câu tra lơi thi đưng khoc, hay manh me đê buông bo anh ra khoi cuôc sông hiên tai cua em. Anh bi ung thư – em không thê tin nôi đung không? Anh đang sông vui ve, đang hanh phuc như nhưng ngươi tre khac va biêt đâu anh se co môt gia đinh nho yên âm, vây ma đương chi tay anh lai ngăn qua, chăc anh chi kip yêu em thôi, cươi em anh chăng thê thưc hiên đươc.
Nghi đên luc phai rơi xa em anh cung đau lăm chư, tim anh cung bop nghen khi thây anh măt em in hăn nhưng vêt u buôn ma anh gây ra. Khi anh noi anh co ngươi khac, răng anh đa tim đươc tinh yêu mơi, môt tinh yêu thât sư vơi anh la khi anh châp nhân buông tay em trong đau đơn. Anh xin lôi vi ngay ca môt cai ôm em nhe nhang anh cung không thê. Anh sơ nươc măt em lam anh chun bươc. Anh sơ anh se bo rơi môt ngay gân đây, anh cung sơ em se khoc ngât khi phai nhin anh qua di anh… Anh không muôn em bi tôn thương!
Ngay anh biêt em co con, cung la ngay anh trơ thanh môt ga tôi vơi em. Anh thương em, anh thương đưa con ơ thiên đương kia nhưng ban thân anh con chưa biêt anh se thê nao thi sao ma anh co thê che trơ cho em, cho con. Đưng giân anh, em hay manh me đưng dây, đưng lây tay che đi nu cươi rang rơ cua tuôi đôi mươi, em mât anh nhưng em se tim đươc môt ngươi yêu thương em nhiêu hơn anh vê sau, em không giư đươc con nhưng se co nhiêu thiên thân khac đên mang lai cho em niêm vui…
Chung ta, hai con ngươi tre vơi môt tinh yêu chưa đu lơn cung giông như môt ban nhac buôn đanh môt nôt gay nhip lưng chưng. Chăng thê bông, cung chăng thê trâm hơn, nôt gay ây la ki ưc êm đêm anh mang theo va la nôi đau ma em – ngươi ơ lai cô chôn giâu…
Anh đông y vơi viêc em tư bo lam môt cô nang công sơ đê tim cho minh niêm vui bên nhưng tach café môi ngay, anh yêu cô chu luôn co chiêc tap dê mau hông, anh yêu cach ma cô chu ây cươi tươi vơi nhưng vi khach cua minh… Anh đi ngang qua quan ây môi ngay vi ơ đo co binh yên ma em giư. Em đa danh nhưng ngay tuôi tre đê mai miêt yêu môt ngươi không thê cho em tương lai như anh, nhưng tuôi tre cua anh cung nhơ co em ma anh biêt đươc trên đơi nay ai sông cung se phai co môt tinh yêu tre si mê đên thê.
Em hât môt ly cafe vê phia anh đưng, em không châp nhân khi thây anh xuât hiên sau bao nhiêu năm xa cach, sau bao nhiêu lâu ke phan bôi lai tim đên em – anh không tôt… Em đông y noi chuyên, tay em run run xoay chiêc côc, em gương cươi nhưng luc nay chăc em nên khoc đê anh lai la ke nhân tâm khi đươc lau nươc măt cho em thêm lân nưa – nhưng giot nươc măt đăng cua tinh yêu thơi tre.
“Em se cươi vao thang 3 tơi, vây nên chung ta đưng nhăc vê qua khư nưa!”
“Thang 3 ư? Ngươi đan ông đo thê nao?”
“Thang 3 co nhưng mua hoa ma em luôn thich, anh ây – chăc anh ây không con tre đê nghi vê nhưng thư xa xôi va mơ mông nưa rôi.”
“Em se hanh phuc đung không?”
“Anh cung đang hanh phuc vơi tinh yêu đo – phai chư?”
“Cô ây – vân luôn cho anh hanh phuc ma…”
“Chung ta – gia thât rôi!”
Anh bươc ra khoi quan, bo lai phia sau môt côc café đa nguôi, bo lai môt cô gai đang guc khoc trên ban, bo lai ngươi vân luôn cho anh hanh phuc trong tưng ây thơi gian anh đươc sông. Ban nhac buôn đên đây co le đa dưt hăn, anh se gưi tăng em môt bo hoa baby nho, anh muôn em câm tay bo hoa cươi ây đê em tư tin bươc đên vơi thiên đương hanh phuc ma em nên co đươc.
Chung ta bươc qua thơi tre chông chênh ây đê trương thanh, chung ta yêu đê tim thây cho minh môt chôn dưng chân trong muôn ngan tram dưng. Cam ơn vi cuôi cung, sau moi khô đau đi qua em đa an yên…
Nay la thang 3, anh thây thoang thoang hương bươi trên phô, anh thây hoa xưa rung trăng lôi va anh cung thây cô gai ây cươi hanh phuc vơi bo hoa baby bên chiêc vay cươi trăng diu dang…
“Chung ta – chưa ai gia đi, chung ta chi mơi bươc đươc môt nưa chăng đương thôi, co nhưng loai hoa không nơ vao thang 3 nhưng chi cân thang 3 co năng nhưng bông hoa ây se hôi sinh va sư sông se cư vây binh yên ma tiêp diên…”
Va co nhưng ngay cuôi cung
Ngay găp anh ơ quan café, tôi đưng lăng vi muôn đươc ôm thât chăt lây anh vi tôi biêt hang ngay anh vân ngang qua đây, tôi biêt anh vân con yêu tôi. Khi anh hoi tôi răng “em se hanh phuc đung không?” tôi muôn oa khoc, tôi muôn anh lau nươc măt cho tôi bơi anh đa khiên tôi tôn thương nhiêu qua. Anh che giâu tôi vê bênh tinh, anh đa đong tron ven vai cua nhân vât phan diên – môt ngươi đan ông không tôt.
Tôi chon quan café nay vi tôi biêt anh se ngang qua đây môi lân đên bênh viên, anh se ngăm nhin tôi va tôi cung luôn gông minh cươi thât tươi môi luc như thê. Chung tôi đa diên tôt phân vai cua minh trong đoan phim tinh cam ma hôi kêt se thât bi thương. Tôi không giân anh, tôi không thê giân nôi ngươi yêu tôi chân thanh, ngươi luôn hương vê tôi đê tiêp tuc cho hi vong sông mong manh. Tôi theo anh nhưng lân anh đi lam tư thiên cung cac bênh nhân ung thư giông minh, tôi âm thâm bên đưng phia sau đê ngăm nhin ngươi đan ông ây đem lai niêm vui cho nhưng ngươi không danh đươc may măn như anh.
Tôi cươi vao thang 3, tôi không hăn vi yêu nhưng mua hoa, tôi cươi vi tôi biêt anh muôn trông thây tôi đươc măc vay cươi va đươc câm trên tay bo hoa baby ma anh kip gưi tăng… Hơn ca la vi tôi va chông tôi đa co môt tinh yêu đu bên chăt dai lâu.
Môt tuân trươc ngay anh đi, tôi đa lây hêt can đam đê đên găp anh, trông anh gây hơn, đôi ban tay anh run rây năm tay tôi. Tôi đây xe lăn, tôi cung anh đên vươn hoa nho, ơ đo anh cung tôi im lăng ngăm nhin, năng cư khe buông trên đôi môi khô ne cua anh ma chăng hê thương xot:
“Anh rât đep trai – ngay ca khi anh không con toc thi trông anh cung không xâu lăm, đo la li do em yêu anh đây, em thưa nhân!”
“Anh biêt anh đep trai! Điêu nay em không cân thưa nhân”
“Tư khi nao anh tư tin đên thê nhi, đep trai chưa chăc đa đươc chon lam thiên thân đâu nhe!”
“Thiên thân… Anh con tre, anh đu sưc đê lam thiên thân đây, sau nay khi em gia đi em xâu đi thi ai chon em lam thiên thân nưa nao?”
Chung tôi cươi đua khi đôi tay tim bâm cua anh đang cô đan cho tôi môt vong hoa baby. Khi đây chiêc xe co anh vơi vong hoa đôi trên đâu minh trơ vê, tôi đa không ngăn đươc nươc măt, ki ưc va hiên thưc cư đan xen, cư bua vây lây chung tôi… Đo la cam giac mât mat vơi tôi nhưng co le đo la giây phut hanh phuc duy nhât anh co thê nhơ khi anh đươc sông.
Thang 3 năm nay, tôi ôm môt bo baby trăng đên thăm anh. Ngươi yêu tôi đa năm lai đây tư rât lâu, co le anh ây đa đi vê thiên đương va chăc ơ đo ngươi ta se chon anh lam thiên thân giông như ươc muôn cua tôi ngay trươc. Câu chuyên tinh yêu cua chung tôi la thê, không ôn ao không vôi va, cư tư tư đi qua nhưng thăng trâm theo thơi gian, rôi dân dân khi no đu trương thanh no se biên mât ma không gây đau đơn cho nhưng ngươi no đa tưng lươt qua.
Hanh phuc cua tuôi tre chi cân la yêu, đươc yêu – nhưng hanh phuc cua nhưng ngươi không con tre la đươc sông, đươc trai long minh qua muôn van niêm vui, nôi buôn cung nhưng ngươi thân bên canh. Rôi ai cung se đi qua nhưng cung bâc ây, ai cung se vi môt nưa ma âm thâm hi sinh, điêu môi ngươi lam môi ngươi chon la khac nhau nhưng co le không co gi thay thê đươc tinh cam chân thanh. Nêu đươc môt lân trơ lai tuôi tre, tôi se yêu chân thanh hơn, sông chân thanh hơn đê không đanh mât đi nhưng khoanh khăc quy gia vô van ây. Tiêc la thanh xuân chăng thê nao co hai lân, đa đi qua, đa co nhưng lân đung va nhiêu lân sai thi suôt chăng đương con lai tôi se hoc cach trân trong, hoc cach niu giư khi minh con co thê.
Theo blogradio.vn
Tình không phải của mình ôm làm gì thêm đau
Đối với những thứ không phải của mình tốt nhất nên buông tay để tránh tự tổn thương bản thân. Vì cuộc đời này đâu thiếu những điều xứng đáng dành cho mỗi người.
Ngày còn nhỏ mỗi lần thích một món đồ chơi nào đó chúng ta sẽ đòi người lớn mua cho bằng được, nếu không sẽ lại khóc lóc ấm ức và nhiều khi còn tranh giành đồ chơi với người khác nữa. Những đứa trẻ đó vẫn thường bị bảo là những đứa trẻ hư nhưng chúng cũng chỉ là trẻ con đâu đã nhận thức được đúng sai. Đến người lớn như chúng ta còn không dễ dàng buông bỏ thứ mình thích thì sao trách được người khác...
Con người ta càng trưởng thành càng khó hiểu, trong lòng vẫn luôn bảo phải buông bỏ để bản thân được hạnh phúc nhưng trái tim lại không đành lòng, nâng lên đặt xuống mãi cuối cùng vẫn muốn ôm một sự tổn thương vô bờ. Cứ như vậy chấp nhận sống qua từng ngày với một sự day dứt giữa nhớ và quên, giữa quá khứ và hiện tại không thể thoát ra.
Nhưng nếu làm vậy thì cũng chính là bất công với bản thân, là tự cầm dao đâm vào tim mình, mà hạnh phúc ngoài kia nhiều không đếm xuể sao lại phải làm vậy? Lí do được đưa ra luôn là vì tình yêu vì sẽ mãi mãi không thể quên được một người. Cứ cho rằng bây giờ bạn ngoài 20 đã yêu sâu đậm một người nhưng có đảm bảo rằng 5 năm, 10 năm hay 20 năm nữa vẫn sẽ đủ sức để điên cuồng mà yêu và ôm ấp hình bóng ấy trong lòng?
Đấy là những người yêu nhau họ còn không làm được thì tại sao một mối tình đã qua lại khiến bạn sống trong nó suốt những năm tháng sau này? Là vì bạn chưa tìm được một tình yêu mới hay vì trái tim đã quen với việc đau đớn. Một người đã không còn ở bên cạnh thì bạn có đau tới đâu họ cũng chẳng biết. Một người đã tìm được hạnh phúc mới thì sẽ không thể quay lại và kéo bạn vào lòng. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc tình đã không còn là của mình nữa rồi.
Có thể sẽ vẫn rất giận, rất ân hận vì đã trót yêu quá nhiều nên giờ mới khó quên đi như vậy. Có thể trong đầu nghĩ rằng giá như ngay từ đầu không gặp anh ta thì bây giờ đã không phải đau đớn rồi bị bỏ rơi. Nhưng ở đâu đó khe khẽ trong trái tim vẫn luôn gọi một cái tên quen thuộc.
Song, tình không phải của mình ôm làm gì thêm đau! Gặp được nhau là duyên, có thể đi cùng nhau một đoạn đường đã là may mắn vậy thì khi mỗi người rẽ sang một hướng hãy mỉm cười và chúc cho họ hạnh phúc và cũng đừng quên chúc cả mình hạnh phúc.
Không yêu cũng không quan trọng bằng việc chúng ta đã từng yêu nhau và trải qua mọi cung bậc cảm xúc. Vậy hãy để câu chuyện khép lại theo cách đẹp nhất mà sau này khi nhớ về không ai phải đau đớn thêm.
Chúng ta không còn là những đứa trẻ để giữ khư khư một món đồ mình yêu thích, vì bất cứ ai cũng có một chân trời riêng ta không phải duy nhất với người mà người cũng chẳng phải duy nhất đối với ta. Gạt bỏ một người đã từng là tất cả sẽ rất khó nhưng không phải là không thể.
Thử nghĩ xem nếu chúng ta ôm mối tình đó trong lòng người quay lại thì ta còn được an ủi, nhưng nếu như người không ngoái đầu đến một lần thì chẳng phải nỗi đau càng lớn hơn sao. Mà thật ra nếu cả tình và người đều là của mình thì sẽ chẳng có ngày chúng ta phải ngồi im một chỗ khóc như đứa trẻ.
Tình cảm là thứ duy nhất trên đời chúng ta không thể nắm bắt, hôm nay sẽ vẫn còn rất yêu nhưng ngày mai lại chẳng phải của mình nữa. Vậy nên hãy luôn chuẩn bị cho những ngày hoang hoải tới nỗi không có một mối tình kề cạnh.
Theo ilike.vn
Không chỉ "tình bể bình" mà còn rất đời, MV "Đẹp đôi về một nhà" là một thước phim đẹp về tình yêu đôi lứa Ngay sau khi MV "Đẹp đôi về một nhà" lên sóng, cộng đồng mạng đã "đăng đàn" bày tỏ những cảm xúc đặc biệt về MV cũng như quan điểm thế nào là một cặp đẹp đôi. Cả những cặp đôi đồng giới cũng không đứng ngoài cuộc. Người ta thường nói "đẹp như ngôn tình", nhưng những câu chuyện và nhân vật...