Ánh sao đêm, phụ nữ và đôi mắt
“Bạn ngắm một vì sao do hai lẽ: một là vì nó sáng, hai là nó vượt quá tầm hiểu biết. Bên cạnh bạn có một ánh sáng êm dịu hơn và huyền bí hơn, đó là người phụ nữ”. (Victor Hugo)
Cảm giác thích nhớ vu vơ hay đến từ những mơ mộng. Còn mơ mộng, nó dễ nảy sinh trong cái long lanh của ánh sao và sự mơ hồ của đêm tối. Thích một điều gì đó, là khi ta thấy vẻ đẹp của nó hiện ra trước mắt, là khi ta còn chưa kịp hiểu gì… Người ta không thích một thứ vì lý trí mà hay thích vì những mộng mơ.
Nhưng yêu thì lại khác. Ta thích nhau khi cái đẹp của kẻ đối diện tìm đường vào đôi mắt nhưng lại chỉ yêu khi có sự đồng điệu. Sự đồng điệu làm cánh tay ta đưa ra. Sẽ chẳng có ai đem lòng yêu một ngôi sao xa xăm cả, cho dù nó thật long lanh. Tình cảm ta dành cho ngôi sao kia, nếu có, chỉ là ngưỡng mộ hoặc khát khao chinh phục. Hai thứ này đôi khi rất gần nhưng chẳng hề giống với tình yêu.
Thích và khát khao, đó là cảm giác của kẻ đứng từ xa mà ngắm. Còn yêu thương, đó là lúc ta nhìn thấy giọt lệ của ai đó âm thầm rơi, là khi ta tiến tới thật gần họ. Thật kì lạ! Cái xa xăm thì thường hiện ra bên ngoài còn vẻ gần gũi lại cứ ẩn sâu vào bên trong lớp áo người ta.
Một lần, tôi đã đọc được những câu như thế này:
“Phải, đóa hoa hồng của tôi, một người bình thường tưởng là giống các cô. Nhưng với tôi thì nàng quan trọng hơn tất cả các cô, bởi chính vì nàng mà tay tôi đã tưới, tay tôi đã đặt dưới bầu kính và bắt những con sâu. Bởi vì đó là đóa hoa hồng của tôi.”
“Các cô đẹp, nhưng các cô trống rỗng. Chưa ai cảm hoá các cô, các cô cũng chưa cảm hoá ai. Các cô giống như con cáo của tôi trước kia. Nó chỉ là một con cáo giống như trăm nghìn con cáo. Song tôi đã làm cho nó trở thành bạn tôi, và bây giờ nó trở nên duy nhất trên đời.”
Đó là định nghĩa hay nhất về tình yêu mà tôi cảm nhận được. Đấy là khi tôi đọc Hoàng tử bé của Antoine Exupéry, một nhà văn lãng mạn người Pháp.
Video đang HOT
Giữa muôn vàn đóa hồng, tôi nhận ra bông hoa của riêng mình. Điều ấy ý nghĩa biết dường nào! Thật tuyệt khi ai đó nhận ra một ánh mắt riêng biệt giữa chốn đông người để mà nhớ. Tình cảm là những cái riêng biệt và sự quan tâm nhiều khi là những lo lắng. Thế nên tình yêu có thể là những lo lắng riêng biệt.
Khi yêu, đôi má người con gái sẽ chỉ đặc biệt trong ánh mắt ta. Ta đột nhiên lo lắng khi trời trở rét, ta biết lặng đi hay vỗ về lúc mà người khác buồn. Ta biết nghe những run rẩy của lỗi lầm và khẽ gạt chúng ra để dang tay mà ôm ai đó, ta biết nói những suy nghĩ đẹp nhất của lòng mình bằng giọng điệu đầy tin cẩn. Rồi sau những băn khoăn, ta thấy hình như chính mình đẹp hơn và biết nhận ra những điều duy nhất.
Cô gái nào cũng có một đôi môi, chính vì thế họ giống nhau. Nhưng khi yêu, đôi mắt ta thấy đôi môi cô ấy hồng và khác với phần còn lại. Ta sẽ chẳng phải lang thang trong những cô đơn, hồ nghi, ích kỉ mà đau buồn, mà thất vọng nữa. Khi trái tim tìm thấy điều duy nhất, khi trái tim biết yêu, biết đẹp hơn, ấy cũng là lúc nó tươi vui nhất.
Người đẹp luôn hiểu mình đẹp, bởi cái đẹp của họ được nhìn như một sự thật. Và họ như một ngôi sao xa xăm. Khi người đẹp chỉ hiểu mình đẹp thôi, sẽ chẳng có ai yêu thương họ cả, cái cao ngạo cho dù là chính đáng cũng hay làm người ta xa nhau. Trong sự huyền bí của đêm tối, con người thường ngước lên trời ngắm sao. Nhưng trong không gian lạnh lẽo trên bầu trời, những ngôi sao lại chỉ biết ngắm sự cô đơn.
Đừng sống để người khác thích! Bởi vì những ánh sáng long lanh kia, suốt đời chúng cũng sẽ chỉ cô đơn. Người con gái đẹp chỉ đáng yêu khi trái tim cô ấy run rẩy những nỗi buồn. Và ngôi sao thì nào đâu biết buồn…
Theo VNE
Tôi trót yêu người đẻ thuê
Đôi môi mím chặt, đôi mắt nhắm nghiền chịu đựng, tôi không ngờ tôi là người đàn ông đầu tiên của cô gái đó.
Tôi lấy vợ khi cô ấy đã trải qua một lần thất bại trong tình yêu. Khi tôi gặp vợ tôi hiện giờ, cô ấy đang bị khủng hoảng trầm trọng, cô ấy là một người phụ nữ yếu đuối, khi yêu đã đặt hết tâm hồn cho một người nên lúc bị phản bội cô ấy không chịu nổi cú sốc ấy.
Trong một lần tới thăm một người bạn, tôi vô tình gặp vợ tôi, khuôn mặt xinh đẹp nhưng đôi mắt ẩn chứa đầy sự đau khổ, bi sầu đã cuốn hút tôi mạnh mẽ, cuối cùng khi biết được hoàn cảnh của vợ, tôi đã vô cùng xúc động, không biết có phải do tình thương không, nhưng chắc chắn tôi muốn bảo vệ cho cô ấy suốt đời.
( ảnh minh họa )
Tôi đã phải rất khó khăn mới có thể kết bạn được với cô ấy, rồi phải qua một khoảng thời gian dài nữa mới có thể chiếm được chút thiện cảm và niềm tin của em, và rất vất vả để tình cảm của tôi được cô ấy chấp nhận. Đó là điều vô cùng hạnh phúc mà tôi luôn trân trọng, đến giờ vợ tôi vẫn luôn ôm tôi và bảo rằng cảm ơn vì tôi đã cứu cô ấy. Thật sự tôi rất yêu vợ.
Nhưng trớ trêu thay, chúng tôi lấy nhau 3 năm liền mà vẫn chưa có con, sau khi đi khám, kết quả khiến vợ tôi sốc mất một thời gian dài. Vợ tôi vô sinh do một lần phá thai không đảm bảo an toàn, cô ấy đã nhất quyết ly hôn nhưng tôi không đồng ý. Bố mẹ tôi cũng không hài lòng, ban đầu còn bóng gió này kia, sau thì hắt hủi vợ tôi ra mặt. Vì ông bà làm quá, vợ tôi đã uống thuốc ngủ tự tử, may mắn là tôi đã kịp thời phát hiện ra nên đã đưa cô ấy đi cấp cứu. Cuối cùng vợ tôi phải điều trị bệnh trầm cảm trong thời gian dài.
Vì nhà tôi có tôi là con trai duy nhất, trước sức ép của ông bà và cũng muốn để vợ có con, chúng tôi đã đồng ý tìm người đẻ thuê. Đây là giải pháp cuối cùng mà tất cả chúng tôi cho là tốt nhất. Cả nhà thống nhất người đẻ thuê phải có học thức để không ảnh hưởng đứa bé sau này, đồng thời phải là cô gái còn trẻ để cô ta còn vì tương lai mà giữ kín chuyện sinh con, không dám nhận lại con. Gia đình phải cực kỳ khó khăn không có điều kiện kinh tế nuôi con để tránh trường hợp cô ta đẻ con xong lại quấn quýt mà không nỡ rời xa.
Sau bao ngày tìm kiếm, cuối cùng mẹ tôi cũng tìm được Hoa - một cô gái mà bà cho là đáp ứng được đầy đủ mọi yêu cầu qua một công ty môi giới việc làm. Hoa là sinh viên vừa tốt nghiệp học viện tài chính, vì chưa xin được việc nên đang đi làm giúp việc cho những gia đình giàu có ở Thủ đô. Đồng thời, qua tìm hiểu bà biết được rằng mẹ Hoa đang ung thư và cần một số tiền lớn để chữa trị, gia đình ở quê đã bán hết mọi tài sản giá trị để chạy chữa mà không thuyên giảm.
Nhìn Hoa không mấy xinh đẹp, nước da ngăm đen, mái tóc dài luôn búi đằng sau gọn gàng, dáng người khỏe mạnh, đúng dáng dấp của con nhà lao động. Khi Hoa xuất hiện trong nhà chúng tôi, tôi cũng không mấy để ý đến cô gái ấy bởi tôi sợ rằng vợ tôi sẽ buồn, sẽ tâm lý nên phải gần gũi làm công tác tư tưởng cho vợ.
Hoa như biết thân phận nên luôn sống khép mình lại, không bao giờ dám để ảnh hưởng đến ai. Hàng ngày, cô ấy luôn dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình, những món ăn cô ấy nấu ra rất ngon và vừa miệng. Bố mẹ tôi khen nhiều lắm, còn tôi thì không dám khen sợ vợ buồn, nhưng kể từ hôm ấy tôi có ấn tượng tốt hơn về Hoa.
Cuối cùng, tôi cũng phải làm việc "phản bội" vợ một cách công khai, một tháng liền vợ về bên ngoại, đây cũng là sự sắp xếp của mẹ tôi để vợ tôi đỡ tâm lý. Tôi cứ nghĩ Hoa đã phải rành lắm việc chăn gối, nhưng không ngờ đêm hôm ấy biểu hiện của Hoa đã khiến tôi bất ngờ, đôi môi mím chặt, đôi mắt nhắm nghiền chịu đựng, tôi không ngờ tôi là người đàn ông đầu tiên của Hoa. Vì quá đau đớn khi tôi đã quen làm chuyện ấy với vợ khiến Hoa đẩy tôi ra khóc nấc, một vệt máu loang xuống ga giường. Hôm đó tôi đã dừng lại giữa chừng những gì cam kết trong hợp đồng.
Tấm ga giường cứ ám ảnh tôi mãi, nói thật vợ tôi đến với tôi khi không còn trong trắng nên tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp một cô gái còn trong trắng trong cuộc đời, ấy vậy mà tôi gặp Hoa. Từ hôm ấy, tôi chú ý đến Hoa nhiều hơn, hóa ra Hoa thông mình hơn vẻ ngoài rất nhiều, ngoài thời gian làm việc nhà Hoa còn thường xuyên nhận biên dịch sách tài chính của nước ngoài.
Rồi khi giặt quần áo, những chiếc quần áo sờn chỉ của cả nhà được Hoa may vá lại cẩn thận. Thật sự nếu cuộc sống không quá khó khăn, tôi tin cô ấy không phải làm việc này. Rồi tôi lẩn tránh việc ngủ cùng cô ấy, cuối cùng Hoa đã chủ động vào phòng tôi cầu xin tôi hãy làm cô ấy có bầu, bởi chỉ khi có bầu số tiền trong hợp đồng mới được giao thêm và mẹ Hoa mới có thêm tiền chữa bệnh. Tôi đã cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình khi làm chuyện ấy với một cô gái thánh thiện như Hoa.
Rồi Hoa có bầu, nhìn cô ấy nặng nhọc từng ngày khiến tôi cảm thấy khó chịu, dường như trái tim tôi bị bóp nghẹt vậy. Những khi đi công tác xa nhà, tôi cảm thấy nhớ Hoa da diết, tôi hiểu rằng mình đã có cảm tình lớn hơn tình bạn dành cho Hoa. Nhưng tôi không thể để lộ cảm xúc của mình, bởi vợ tôi sẽ ra sao khi cô ấy biết sự thật, vợ tôi vốn là người yếu đuối, hay sống vì cảm xúc.
Ngày Hoa đau đớn 9 tiếng liền trong bệnh viện, tim tôi cũng buốt nhói nhiều lắm, bởi sinh khó nên Hoa phải mổ cấp cứu, suýt nữa mất cả mẹ cả con, ấy vậy mà mẹ tôi lại bảo bác sĩ phải cứu bằng được đứa bé, tôi thấy đau đớn.
Lúc đứa bé ra đời, cả nhà túm tụm quanh đứa bé, để Hoa nằm lại một mình trong phòng hồi sức tôi thấy thương vô cùng. Khi chỉ còn tôi và Hoa trong phòng hồi sức, tôi mới có thể mở lòng mà cầm tay cô ấy khóc nức nở, tôi biết tôi yêu Hoa thật rồi.
Giờ tôi phải làm sao đây, tôi không muốn để một người phụ nữ như Hoa bước ra khỏi nhà mình với vết sẹo trên người, và vết sẹo in cả trong tâm hồn, tôi muốn để Hoa lại với con, tôi không muốn chia cắt họ.
Nhưng mặt khác còn vợ tôi, người vợ rất yếu đuối của tôi, tôi phải làm sao?
Nếu biết tôi yêu Hoa thật lòng, chắc vợ tôi sẽ tự tử và để lại nỗi đau đớn vô cùng trong tôi. Giờ tôi phải làm sao, có ai cho tôi lời khuyên với?
Theo Congluan.vn
Cánh cửa của niềm tin Và khi kết thúc, tôi thầm thì vào tai cậu ấy rằng:- "Từ nay, đôi bàn tay lành lặn của tớ sẽ hong khô cho cậu, và đôi chân của cậu sẽ giúp chúng ta thêm vững bước, cậu đồng ý không?" Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của...