Anh rể năn nỉ tôi sinh con hộ giùm cho chị gái
Anh bảo anh là đích tôn của cả dòng họ lớn nên không thể tuyệt tự đường con cái, bố mẹ anh cũng đã đồng ý chuyện này.
Tôi là một bà mẹ đơn thân với một cậu con trai 3 t.uổi. Tôi đã yêu nhầm người và giờ chấp nhận cảnh một mình nuôi con. Thế nhưng cuộc đời tôi vẫn còn hạnh phúc hơn so với hoàn cảnh trớ trêu của chị gái tôi bây giờ.
Chị bị cắt buồng trứng sau một tai nạn giao thông nên vĩnh viễn không thể sinh con. Và đó chẳng khác nào dấu chấm hết với cuộc hôn nhân của chị.
Họ lấy nhau được 3 tháng thì chị bị tai nạn. Suốt 7 năm hôn nhân vừa qua, cả hai như gánh cục đá tảng trên vai vì chị không thể sinh con nối dõi cho dòng họ nhà chồng. Chồng chị là cháu đích tôn một dòng họ lớn.
Mỗi lần về quê, mỗi lần nghe điện thoại của bố mẹ chồng gọi từ quê, chị chỉ muốn c.hết vì những lời cay nghiệt họ nhà chồng nói ra nói vào vì tội bất hiếu, không thể sinh con.
Từ ông trưởng tộc suốt ngày lôi chồng chị ra đay nghiến, rồi tới lượt mẹ chồng chị không thể chịu đựng nổi lôi con dâu ra mắng mỏ. Cả họ hùa vào bắt anh lấy vợ bé hoặc ly hôn chứ không thể không có con.
Video đang HOT
Đã bao nhiêu đêm chị nuốt nước mắt, tủi nhục vào trong để sống tiếp. An ủi là anh rất yêu thương chị. Dù cả họ có nói thế nào anh cũng đứng về phía chị, bảo vệ chị. Suốt 7 năm sống trong áp lực như thế nhưng chưa một lần anh nói nặng với vợ hay có dấu hiệu sẽ tìm một người đàn bà khác thay thế chị.
Đã bao lần chị bảo với tôi chị sẽ ly hôn anh để anh lấy người vợ khác, có thể giúp anh sinh con làm tròn chữ hiếu. Thế nhưng phải có tới chục lá đơn ly hôn chị kí sẵn bị anh xé hoặc đốt ngay và luôn. Nhưng sống như vậy, chị như c.hết dần c.hết mòn, chưa có lấy một ngày thanh thản.
Tôi thương chị lắm nhưng chẳng biết phải làm thế nào giúp chị. Bỗng cách đây ba hôm, chị gọi tôi tới nhà chơi rồi bảo: &’Chị nghĩ kĩ rồi dì ạ. Chắc anh chị chỉ còn một hy vọng duy nhất là nhờ sinh con hộ. Dì có thể giúp chị chứ?’.
Tôi vẫn còn chưa hết ngạc nhiên: &’Em sẽ mang thai hộ chị?’. Chị thở dài: &’Ừ, chẳng còn cách nào ổn hơn, anh chị suy nghĩ kĩ rồi. Chỉ có dì mới có thể cứu vãn cuộc hôn nhân của chị’.
&’Mang thai hộ thì em nghe rồi, nhưng chị đâu còn buồng trứng? Như thế này thì đ.ứa b.é đâu phải là con chị mà là… con em và anh rể! Em thấy có gì đó không ổn?’ – Tôi vội từ chối.
Đúng lúc đó anh rể bước vào và năn nỉ tôi đồng ý. Anh bảo anh đã rất cố gắng thuyết phục bố mẹ đồng ý để nhờ mang thai hộ.
Vô cùng khó khăn họ mới đồng ý. Anh cũng không muốn những người xa lạ sẽ mang thai con anh, tôi mang cùng dòng m.áu với vợ anh nên đ.ứa b.é cũng như con của chị gái tôi. Anh năn nỉ tôi hồi lâu, thậm chí anh rể đã khóc.
Nhìn cả hai anh chị nắm tay nhau ngồi khóc mà tôi không biết phải làm thế nào. Tôi là một bà mẹ đơn thân không ràng buộc, chẳng sợ tai tiếng nhưng việc sinh con với anh rể mình rất… không bình thường!
Dù rằng việc sinh con đó được thực hiện bằng phương pháp bơm t.inh t.rùng như anh chị nói, tôi vẫn thấy vô cùng bối rối, hoang mang. Tôi có nên nhận lời sinh con hộ để cứu vãn cuộc hôn nhân của chị gái?
Theo Iblog
Vì quá tham t.iền, tôi đã “dâng” chồng cho em gái
Tôi ngồi tự trách bản thân, vì quá tham t.iền mà tôi đã đ.ánh mất hạnh phúc của mình để rồi tự mình "dâng" chồng cho em gái ruột của mình.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 9 năm và có hai đứa con. Xuất thân của hai vợ chồng đều từ ở quê lên thành phố, cả hai đều là công chức nhà nước với mức lương được 5 triệu. Ở thành phố lớn, nhà cửa chưa có, hai đứa con nhỏ và chẳng có thêm khoản phụ trợ nào, cuộc sống của gia đình tôi vô cùng chật vật, chưa hết tháng đã hết t.iền, chưa kể còn đối nội đối ngoại và hàng loạt các đám cưới của đồng nghiệp.
Vì thiếu t.iền nên cuộc sống của hai vợ chồng khá căng thẳng, nhiều lúc tôi và anh cãi nhau với những lý do rất vô lý mà nguồn gốc chủ yếu là vì thiếu t.iền. Vì không có t.iền nên lúc nào tôi cũng đau đáu nghĩ cách k.iếm t.iền, chồng tôi nói sẽ cố gắng đi làm thêm để tăng thêm thu nhập cho hai vợ chồng. Nhưng sau khoảng gần một năm anh làm bên ngoài về muộn, t.iền cũng chẳng đáng là bao bởi anh chỉ đi dạy thêm ở một trung tâm nhỏ. Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng chỉ đỡ thiếu thốn t.iền ăn thôi, còn lại nhà cửa vẫn chưa có gì.
Tôi cũng buôn bán thêm, ngoài thời gian đi làm, tôi tranh thủ buôn bán online trên mạng, mỗi buổi trưa hoặc lúc nào rảnh là tôi ra ngoài ship hàng cho khách. Tôi thấy tôi khá có duyên với buôn bán, được mọi người ủng hộ nhiều, nhưng bị hạn chế về thời gian, có lúc khách muốn có đồ luôn thì tôi lại bận không thể mang ra ngoài được, hoặc nhiều lúc bận họp khách hỏi thì lại không trả lời được nên tôi cũng mất một số lượng khách do không chăm sóc được thường xuyên. Hơn nữa tôi thấy kiểu "buôn thúng bán mẹt" như thế này cũng không khá hơn được, tôi quyết định nghỉ việc để làm ăn lớn.
Biết tôi có ý định nghỉ, chồng tôi phản đối dữ dội, anh nói anh muốn có người vợ làm nhà nước chứ không muốn vợ trở thành con buôn, anh nói tôi quá tham t.iền. Thuyết phục mãi không được, tôi tự làm đơn xin nghỉ và bắt đầu vay t.iền buôn bán. Mặc cho chồng tôi mặt nặng mày nhẹ, tôi vẫn quyết tâm vay vốn hai bên gia đình và bắt đầu khởi nghiệp với thiết bị chăm sóc sức khỏe cho người cao t.uổi. Tôi vốn quen biết cũng nhiều lại khéo ăn khéo nói nên hàng bán khá chạy, hầu như rất ít hàng tồn, tôi nhanh chóng trả được nợ và bắt đầu có lãi.
Bước vào mùa lạnh, nhu cầu mua các thiết bị sức khỏe ngày càng nhiều hơn, tôi bận rộn tối ngày, hết đi xem hàng, nhập hàng rồi bán hàng. Tới mức tôi phải thuê thêm cả nhân viên bán hàng mà vẫn không xuể, không còn thời gian ở nhà chăm sóc con cái, tôi liền bảo em gái tôi qua ở và tiện công đón cháu về rồi nấu nướng. Em gái tôi mới ra trường được 2 năm và cũng mới đi làm, tôi trả công cho em gấp đôi so với trả t.iền người giúp việc vì nghĩ đằng nào cũng là chị em với nhau.
Vì quá tham t.iền, tôi đã "dâng" chồng cho em gái (ảnh minh họa)
Chồng tôi ban đầu khó chịu và không nói với tôi câu nào, sau này anh tỏ thái độ dễ chịu hơn và không còn cằn nhằn mỗi khi tôi đi sớm về khuya nữa. Bù lại, tôi sắm sửa mọi thứ trong nhà và mua được căn chung cư tiện nghi cả nhà chuyển lên đó ở cho thoải mái, tôi còn mua cho anh chiếc SH để anh đi làm, ban đầu anh kiên quyết không chấp nhận đi xe đó, nhưng tôi năn nỉ mãi cuối cùng anh đồng ý. Có em gái ở nhà, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, tôi không phải lo cho hai đứa con vì dì nó cho chúng học hành luôn. Ban đầu mọi người cũng hỏi tôi không sợ ở nhà anh rể và em gái có tình ý này nọ hay sao, nhưng tôi thấy em gái tôi có bạn trai, hơn nữa em tôi cũng đi làm từ sáng đến tối mới về nên tôi bỏ qua những suy nghĩ đó.
Công việc ngày càng phát triển, t.iền về ngày càng nhiều, tôi như lóa mắt trước đống t.iền kiếm được, chẳng còn thiết tha con cái cũng không quan tâm đến chồng nữa, mở mắt ra là tôi lao đến cửa hàng để làm ăn.
Thế rồi một ngày tôi đã nhận được tin sốc, chồng tôi chìa ra tờ đơn ly dị và em gái tôi thẽ thọt nói với tôi rằng muốn... cưới chồng tôi. Trong khi tôi há hốc mồm chưa tin vào những gì mình nghe thấy thì các con tôi đã xác nhận rằng chúng thấy bố rất hay vào phòng dì và ôm dì. Em gái tôi còn nói: "Chị cứ ham mê với mớ t.iền hàng của chị đi, còn chồng chị để em lo".
Trời ơi, tại sao tôi ngu dại thế này, chỉ vì ham mê cho cuộc sống gia đình đổi đời, chỉ vì tham t.iền mà tôi đã dâng chồng cho em gái mình, liệu tôi còn cơ hội nữa không?
Theo Tamsubuon
Dù anh còn sống được một ngày, em cũng muốn làm vợ anh Mẹ anh nói anh rất yêu tôi nên chấp nhận ra đi chứ không muốn tôi lại lỡ thêm một lần đò. Chuyện tình của tôi là một bản tình ca buồn và ngang trái, nó giống bộ phim Hàn thì đúng hơn. Năm 24 t.uổi tôi đã có công việc ổn định trong một công ty liên doanh nước ngoài vì bố...