Anh phải làm sao
Anh phải làm sao để em về với anh, để con tim anh lành lại vết thương, để anh vẫn yêu em. Từ ngày vô tình nhìn thấy nụ cười của em, anh đã thích em rồi.
Không biết có phải duyên số không mà anh lại có cơ hội được làm quen với em nhờ bạn thân chung nhóm. Chỉ là những lời nói vui qua mẩu giấy nhỏ bỏ vào ngăn bàn, anh học buổi sáng, em học buổi chiều và rồi cuộc hẹn đầu tiên vào ngày ý nghĩa nhất của tình yêu.
Lần đầu trong 18 năm anh nghĩ tới chuyện trai gái, càng ý nghĩa hơn khi em nói dù anh làm gì miễn con tim anh có em là được. Anh yêu em từ đó, bao kỷ niệm buồn vui trôi qua phải không em. Khi em và anh đều học ra trường, em đi làm ở bệnh viện, anh thì vẫn chưa, gia đình em khó nên thời gian gặp nhau ít. Khi em được bệnh viện cho đi học ở Đà Lạt anh cảm thấy rất buồn vì phải xa em 3 tháng, em nói với anh chỉ cần mình kiềm chế cảm xúc thì sợ gì cám dỗ. Rồi hàng tháng anh đi hơn 130km để thăm em, nhưng anh chỉ ở bên em được một đêm, mai anh lại phải về. Ngày em về anh đón em về nhà em, chiều đó anh chở em đi tắm biển. Tối anh chở em đi ăn nhưng không như mọi lần trước, một tay em ôm anh, tay kia em nhắn tin với anh nào đó làm anh thấy khó chịu, cảm giác không hay đến với anh. Rồi hai đứa vào ăn bún riêu, em vẫn chăm chú nhắn tin rồi nhìn anh cười, anh nói bạn bè gì mà quan trọng vậy, ăn cũng phải bỏ để nhắn tin… rồi về nhà anh ôm em để sưởi ấm con tim giá lạnh cô đơn khi không có em, điều làm anh khó hiểu là em lại né tránh anh.
Đêm đó anh không sao ngủ được, suy nghĩ cứ bao vây với anh, nhưng câu hỏi về chuyện tình này, rằng phải chăng em đã thay lòng. Anh cố gắng tìm lý do không phải vậy. Ngày mai em đi làm, anh làm xong trưa đi 15km đón em về nhà anh ăn cơm rồi hai đứa vào phòng nghỉ, em chủ động mời anh xem hình thời gian em ở Đà Lạt, em có vẻ vui, nhưng lạ thay có một bức hình một người con trai ôm em và hôn em mà em cười rất tươi làm anh cảm thấy ghen, em chỉ nói là bạn và không muốn giấu anh chuyện gì nên đưa anh xem. Rồi em ôm anh làm những suy nghĩ không hay tan biến đi. Khi đang thiu thiu ngủ em quay người lại, anh cứ nghĩ em mỏi tay ai ngờ sự thật làm anh thấy buồn, em nằm nhắn tin với người mà hồi tối trước đó em nhắn tin. Anh kêu em ngủ đi con dậy đi làm, em vẫn như không để ý. Lúc đó con tim anh chết lặng. Bao suy nghĩ tràn về, em nhìn anh và nói anh muốn nói gì thì nói luôn đi. Trong khi đó ba mẹ anh vẫn còn thức, anh tức muốn điên luôn nhưng vẫn im lặng, nếu to tiếng ba mẹ nghe sẽ có gì đó không thương em.
Anh cho em cơ hội để em suy nghĩ kỹ rồi lựa chọn con đường em đi (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đêm về hai đứa vẫn nói chuyện vu vơ rồi khi chuẩn bị ngủ em hỏi anh nếu sau này em không yêu anh nữa thì anh sẽ sao. Anh hỏi mãi em mới chịu nói em có thích người khác và không thấy xứng đáng với anh nữa, hãy quên em đi… câu đó đã làm anh chết lặng. Bao cố gắng của anh, bao tình cảm khó khăn mới xây đắp được, còn cả lời hứa của em sang năm sẽ về làm vợ anh… Em vô tình hay cố ý đưa anh xuống bờ vực thẳm của sự đau khổ trong tình yêu. Em biết anh rất ghét trong tình yêu bị ai đó phản bội.
4 năm qua anh cố gắng rất nhiều vì em, ba me anh rất thương em, ăn gì ngon cũng kêu anh chở em xuống ăn cho vui. Anh cũng đã đi làm như em thường ao ước, anh khóc thật nhiều vì em, vì bản thân mình. Sao vẫn không bằng 3 tháng ngắn ngủi em quen người ta. Tại sao vậy em? Vật chất anh cho em nếu không là gì thì lòng chân thành của anh em bỏ đi đâu. Anh không biết dỗ ngọt em, không biết làm em vui khi em buồn nhưng em ơi anh luôn nghĩ về em, em buồn anh cũng buồn, khi nụ cười nở trên môi em làm anh vui biết mấy vì em đã cho anh thứ quý giá của đời con gái. Anh cũng đã cho em tất cả nhưng gì anh có, tình thương cua ba mẹ, vật chất và đặc biệt là tình yêu chân thành của anh. Anh tự hỏi có phải vì anh quá chiều chuộng làm em hư. Khi cái cũ mất đi anh biết ngày nào đó em hối hận thì anh không ở bên em nữa. Đó là điều anh lo sợ, anh sợ lắm, sợ phải mất em.
Anh phải làm sao để em về với anh, để con tim anh lành lại vết thương, để anh vẫn yêu em, bỏ qua cho em khi em phụ tình anh. Anh như muốn chết đi, anh cho em cơ hội để em suy nghĩ kỹ rồi lựa chọn con đường em đi, có anh hay có người kia. Em chỉ nói khi chọn người kia sợ ba mẹ anh sẽ giận và đi nói những điều không tốt về em. Anh cũng đã hứa nếu em chọn người ta anh sẽ ra đi, anh sẽ mang tiếng xấu giúp em. Giờ anh chỉ biết đợi dù hi vọng đó mong manh.
Theo VNE
Trai tân có nên lấy gái có chồng?
Suốt mấy tháng nay, tôi luôn sống trong tâm trạng giằng xé bởi sự chỉ trích, khuyên răn và cả những lời miệt thị, đe doạ nữa. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi và một người phụ nữ đã có con quyết định đi đến hôn nhân.
Tôi và người phụ nữ ấy yêu nhau từ khi chúng tôi còn học ở trường phổ thông. Khi tốt nghiệp trung học, tôi đi du học tại Nhật năm năm. Trong thời gian ấy, vì nhiều lý do mà chúng tôi ít có điều kiện liên lạc với nhau. Sau 4 năm học đại học sư phạm, cô ấy đã xây dựng gia đình với một người đàn ông khác đang công tác tại trường và cô ấy cũng được giữ lại làm trợ giảng, rồi giảng viên của một trường đại học có tiếng tại Hà Nội.
Cái tin cô ấy lấy chồng thực sự làm tôi bị sốc và suy sụp bởi tình cảm của tôi và cô ấy vẫn vô cùng sâu đậm. Mọi vết thương rồi cũng sẽ lành theo thời gian. Sau 8 năm học tập và lao động tại nước ngoài, tôi đã trở về nước. Thật bất ngờ khi đón tôi ở sân bay, ngoài những người thân của tôi còn có thêm cả mẹ con cô ấy. Trong suốt dọc đường về quê tôi, chúng tôi không nói được với nhau lời nào. Vết thương lòng tưởng đã lành miệng giờ lại thêm một lần rỉ máu.
Ảnh minh họa
Sau đó, em mới ngập ngừng cho tôi biết chuyện gia đình em tan vỡ. Người chồng của em là một kẻ hay cờ bạc, rượu chè lại có thói vũ phu nên cuộc sống của em vô cùng ngột ngạt. Không chịu được sự hành hạ của chồng, em đã chủ động ly hôn và hiện giờ hai mẹ con em đang sống với nhau trong một căn gác trọ chật hẹp.
Những tình cảm tưởng đã tắt lịm trong tôi giờ lại bùng lên mạnh mẹ. Đứa con bé nhỏ của em cũng rất yêu quý và quấn quít với tôi khiên tôi cũng thấy được an ủi. Đã nhiều lần em xin lỗi tôi và mong tôi hiểu, thông cảm cho những khó khăn của em khi phản bội lời hứa với tôi khi mới tốt nghiệp phổ thông. Qua những việc làm em dành cho tôi, tôi biết em vẫn còn yêu tôi. Còn tôi cũng không đành lòng khi nhìn em một mình vật lộn với cuộc mưu sinh giữa trốn thị thành.
Tôi đã tha thứ tất cả cho em và chủ động ngỏ lời cầu hôn với em. Việc làm của tôi không chỉ khiến em mà làm cho tất cả mọi người trong gia đình, bạn bè tôi đều ngạc nhiên. Em đã khóc rất nhiều vì sự bao dung của tôi còn những người thân thì kịch liệt phản đối.
Bố mẹ tôi là những người phản đối mạnh mẽ nhất. Họ cho tôi là "thần kinh" khi một chàng trai chưa vợ, lại được ăn học đoàng hoàng, có bằng cấp cao mà lại phải đành lòng lấy "gái nạ dòng". Mà cô ấy lại là người đã từng phản bội tôi để lên xe hoa với người khác.
Những người bạn thân của tôi và cô ấy cũng tỏ ra "không hiểu" quyết định của tôi và mong tôi có cái nhìn sáng suốt hơn trong chuyện này. Bởi giờ không chỉ là chuyện có tha thứ hay không những lỗi lầm xưa cũ mà còn là chuyện cơm áo gạo tiền, với đứa con - kết quả cuộc hôn nhân trước của cô ấy lúc nào cũng ở giữa mối quan hệ của chúng tôi. Họ sợ rằng, tôi sẽ không thể vượt qua nỗi ám ảnh vì sự phản bội, vì sự có mặt của đứa con với người chồng trước của cô ấy.
Những lời khuyên của mọi người thực sự cũng khiến tôi phải suy nghĩ lại về quyết định của mình. Nhưng nhìn mẹ con cô ấy, tôi lại cho rằng quyết định của mình là đúng đắn. Những luồng suy nghĩ ấy cứ giằng xé tâm can tôi. Sự phản đối của gia đình bạn bè tôi đều có cơ sở nhưng tình yêu thì đôi khi chả thể có một cơ sở nào có thể giải thích được. Nhưng đây đâu chỉ là tình yêu lãng mạn của tuổi học trò nên tôi cũng không thể đem cái lý tưởng của tình yêu để quyết định mọi việc.
Hơn tuần này, tôi đề nghị cô ấy không gặp nhau để cả hai có thời gian suy nghĩ trước khi đi đến quyết định cuối cùng. Chắc giờ này cô ấy cũng đang rất đau khổ. Còn tôi, tôi cũng đứng trước một quyết định vô cùng khó khăn. Liệu một chàng trai chưa vợ như tôi, có nên kết hôn với người phụ nữ đã từng có chồng, có con?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lại một gia đình nữa tan vỡ... Người chồng phụ bạc ấy đã chẳng quản chị đang mang giọt máu của anh mà lừa dối chị ngay trong cả ngày chị thai nghén... Đọc xong bức thư "Em muốn cưới chồng chị" của bạn gửi vợ của người mà bạn đang yêu tôi lặng lẽ thở dài. Lại một gia đình tan vỡ, lại 1 đứa trẻ nữa thiếu mất...