Anh ơi, em xin lỗi anh
Anh ơi, khi viết cho anh những dòng này tâm trạng của em rất rối bời. Em biết em lại làm sai nữa rồi em xin lỗi anh, anh yêu. Em không biết nói sao nữa, hôm qua em đã gặp lại người yêu cũ của em, thấy anh ấy dạo này đang buồn phiền đau khổ nên em mềm lòng thật sự thấy người ta như vậy em không đành lòng.
Em biết lần trước cũng vì người này mà em đã lãng quên tình anh và rồi khi nhận ra đâu là người thật sự yêu em thì em đã trở về bên anh, em hiểu vì yêu em mà anh tha thứ cho những sai lầm của em vì thế nên em không muốn sai lầm lần nữa lại ngã vào vòng tay người ta nếu có lần phản bội nữa chắc anh không thể tha thứ cho em đâu.
Yêu anh em không giấu anh bất cứ điều gì thế nên không nói ra được những điều em nghĩ em sẽ khó chịu lắm, đừng giận em anh nhé em biết người em yêu là anh và em sẽ không để bất cứ điều gì xen vào tình yêu của đôi mình đâu, hãy tin em và nhận lời xin lỗi của em nhé đừng giận em mà tội nghiệp. Em luôn yêu anh và mãi yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
‘Ế ẩm’ trước mắt chồng
Có một ngày em chợt nhận ra mình đang bị "ế ẩm" thảm hại trước mắt chồng.
Ngày còn yêu, chồng lúc nào cũng dịu dàng, quan tâm từng li từng tý đến nỗi em cứ mừng thầm vì mình "vớ bở". Nhưng sống với nhau rồi, em bỗng trở nên bơ vơ tự lúc nào chẳng biết.
Những đêm chờ chồng, em trút giận vào trang blog, cố tìm kiếm lời động viên và để "đốt" thời gian một mình. Tiếc thay, ngay đến cả khi chồng đã về đến nhà mà em vẫn thấy thiêu thiếu vì: "Anh bận tí em nhé, em ngủ trước đi".
Vợ cũng muốn được chồng ôm ấp, vỗ về nhưng dường như điều này không có trong "từ điển" của chồng thì phải. Cưới nhau, chồng trở nên sai hẹn vô số lần. Bảo qua đón vợ vậy mà đứng chờ mãi đến tận gần hai tiếng sau mới thấy chồng xuất hiện chỉ với một lời giải thích rất hồn nhiên: "Anh quên mất".
Trước đây được chồng nâng niu là vậy. Nhưng giờ hình như anh thấy đã không cần phải chinh phục nữa nên thờ ơ? Anh thờ ơ với sở thích của vợ, thờ ờ với ý kiến của vợ và thờ ơ với chính những mong muốn cỏn con nhất của vợ.
Nhói lòng những đêm nằm chờ chồng (ảnh minh họa)
Em hít hà một cái thật sâu để nói chuyện thẳng thắn với chồng nhưng vừa mới cất lên: "Anh à" là chồng đã chặn ngang: "Lúc khác đi em, nay anh đang bận hoàn thành nốt cái dự án".
Mới ngày nào anh khen cơm vợ nấu ngon. Vậy mà giờ thì chờ mỏi mòn cũng chưa thấy chồng về. Bữa cơm của vợ vì thế trở nên ế ẩm mất rồi.
Từ người bị động, vợ trở nên chủ động quan tâm đến chồng nhiều hơn. Vợ suốt ngày "hành hạ" cái điện thoại chỉ để hỏi một câu quen thuộc: "Nay anh có về ăn cơm không?". Thấy nhói lòng khi chồng trả lời vô tư: "Nay anh bận rồi nên về muộn em à". Nghe đi nghe lại cái điệp khúc: "Đừng chờ cơm anh", vợ thấy tủi thân quá.
Cũng chả biết từ lúc nào chồng đã biến em trở thành mối quan tâm thứ hai, thứ ba, thậm chí đứng sau rất nhiều sở thích khác của mình. Anh đâu có còn để tâm đến việc em rất khó ngủ khi vắng chồng? Anh cũng đâu có cần biết rằng nhiều bữa tối em nhịn đói lên giường nằm chỉ vì anh thông báo "cắt cơm nhà"?
Chưa đầy hai năm rưỡi làm vợ nhưng em đã thấy mình như đang phải bị "nghèo" đi, "đói" đi tình cảm của chồng. Có lẽ nào em đang bị thừa trong lòng chồng? Ngày nào chồng cũng nhìn thấy em nhưng sao vẫn ế ẩm quá!
Sáng nay em mới được một vài đồng nghiệp khen: "Càng ngày càng đẹp ra". Đẹp mà vẫn bơ vơ, vẫn ế ẩm trước mắt chồng đấy, nghĩ có buồn không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cố lên nhé anh yêu Ngày đầu tiên tôi gặp anh sau nhiều lần nói chuyện trên mạng. Tôi cũng không ấn tượng gì nhiều, ngoài thân hình hơi bị ốm. Tôi bán BH xe máy và anh là người đầu tiên mua ủng hộ tôi. Tôi cầm tờ BH xe máy cũ của anh, hơi bị ngạc nhiên vì đã hết hạn gần năm. Chắc tại thấy...