Anh ở đâu? Sao cứ để em cô đơn mãi như thế…
Này anh, chẳng lẽ anh cứ định để em cô đơn mãi thế. Rồi một ngày kia em chẳng thể đủ kiên tâm mà đợi anh thêm nữa thì sao. Không có anh em vẫn phải tự mình bước tiếp qua từng chặng đường chông gai, làm một cô gái mạnh mẽ độc lập.
Hà Nội trở mình nhanh quá, gió đông đến vội vàng chẳng báo trước ai. (Ảnh minh họa)
Hà Nội trở mình nhanh quá, gió đông đến vội vàng chẳng báo trước ai. Vừa mới hôm qua, cái nắng còn làm ta cáu gắt, thế mà hôm nay, nắng đã chẳng còn vương. Đông len lỏi vào từng ngóc ngách Hà Nội chỉ sau một đêm mưa gió. Bầu trời chỉ sau một đêm mà chuyển mình đến lạ. Mùađông Hà Nội như là một cô gái đỏng đảnh kiêu sa, chỉ khoác trên mình chiếc áo đông xám mỏng manh màsao aiđi xa cũng nhớ đến da diết, cồn cào. Hà Nội lạnh rồi, anh có muốn nắm tay em….
Anh này, có phải người ta chỉ nắm tay khi cần ai đó cùng đi qua những giông bão của cuộc đời hay chỉ là cảm giác cần nhau khi gió lạnh về. Em cũng chẳng rõ anh có cần em như em đang cần anh lúc này. Hà Nội lạnh rồi, em chỉ cần anh nắm tay em thế thôi, để em đủ kiên tâm mà bước tiếp trên con đường đầy chông gai phía trước. Một cô gái 22 tuổi như em, sắp hết thanh xuân, cô đơn một mình quen rồi đâm ra nghiện. Em cứ mãi đợi anh đến, sao anh hoài trốn em.
Có phải anh chưa cần? Nhưng Hà Nội lạnh rồi, anh có thấy cô đơn? Ta tìm thấy nhau từ hai kẻ xa lạ, mà sao anh cứ cố giấu lòng, để cái lạnh đầu đông hành hạ bản thân đến kiệt quệ hao gầy. Lạnh rồi, nắm tay em thôi, để đi tới cùng trời cuối đất, để yêu thương thêm vẹn đầy, để cô đơn được đi trốn.
Anh này, nắm tay em rồi mình cùng nhau đi trốn, đi tới tận cùng của yêu thương. Em chẳng cần những hẹn ước xa xôi, chỉ cần anh bên em là đủ.
Video đang HOT
Anh này, bao giờ anh mới đến nắm tay em, dắt em đi qua mọi ngang dọc, dài rộng của cuộc đời. (Ảnh minh họa)
Này anh, chẳng lẽ anh cứ định để em cô đơn mãi thế. Rồi một ngày kia em chẳng thể đủ kiên tâm mà đợi anh thêm nữa thì sao. Không có anh em vẫn phải tự mình bước tiếp qua từng chặng đường chông gai, làm một cô gái mạnh mẽ độc lập. là những lúc mệt mỏi, em cần anh để dựa vào, vậy thôi. Đông Hà Nội làm con người ta thêm cô đơn. Có những ngày mưa giăng khắp lối, cái lạnh len vào từng kẽ hở qua tấm áp len dày, làm em thèm anh đến lạ. Thèm được ôm, được dựa, thèm được đôi bàn tay ấm áp của anh sưởi ấm…
Anh này, bao giờ anh mới đến nắm tay em, dắt em đi qua mọi ngang dọc, dài rộng của cuộc đời. Anh đừng chần chừ nữa, mình chỉ cần nắm tay thôi, được không anh.
Nắm tay em thật chặt, giữ tay em thật lâu
Hứa với nhau một câu trọn tới cuối con đường….
Theo blogtamsu
Lấy em rồi sao lại bỏ mặc em?
Em không biết giờ anh đang làm gì, ở đâu, vì điện thoại của em, anh cũng không nghe. Nhưng em chỉ muốn nói với anh một điều. Anh ơi, hãy quay về bên em.
Em mộng mị vì quá yêu anh, si mê điên dại vì người đàn ông ấy. Em ước cả đời này được ở mãi bên cạnh anh. (ảnh minh họa)
Anh đã từng nói, kết hôn với em là điều anh cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Được cưới em làm vợ, chính là điều anh mong mỏi từ lâu. Và anh cũng hứa, chỉ cần chúng mình bên nhau, yêu thương nhau, mọi thứ sẽ không bao giờ thay đổi vì trong lòng em, duy chỉ có mình em, mãi mãi là như vậy.
Em mộng mị vì quá yêu anh, si mê điên dại vì người đàn ông ấy. Em ước cả đời này được ở mãi bên cạnh anh. Chỉ cần một giây phút xa anh thôi là em không thể chịu nổi. Em yêu anh hơn tất cả mọi thứ trên đời. Có anh, cuộc đời em như sang một trang khác. Em nũng nịu tựa vào bờ vai ai. Nơi ấy là nơi em cảm thấy bình yên và vững chãi nhất. Ở bên cạnh anh, em không phải lo lắng bất cứ thứ gì. Vì anh vốn là người đàn ông mạnh mẽ, luôn luôn hết mình bảo vệ em.
Nhưng, chúng mình mới cưới nhau được 2 năm, anh đã không còn như ngày nào nữa. Anh lấy lý do công việc đi tối ngày. Em không hiểu anh vì công việc hay anh đã chán em, đã có người đàn bà khác. Em không muốn tìm hiểu, vì càng tìm hiểu, em sợ mình càng đau lòng. Em chỉ biết tự hỏi lòng, tại sao anh lại nhanh thay đổi. Những lời anh hứa bây giờ theo gió thổi bay?
Anh ơi, anh còn nhớ, ngày đó khi anh đưa em về ra mắt và nói muốn cưới em, bố mẹ anh đã phản đối như thế nào? Ông bà nói, em không hợp tuổi nên nhất định không cho cưới em. Bố mẹ anh còn nói, nếu bọn mình kiên quyết lấy nhau, sau này sống không hạnh phúc, gia đình sớm tan vỡ. Bây giờ, có phải lời đó đã linh nghiệm, người lớn nói không sai đúng không anh?
Anh còn nhớ, anh cũng từng đấu tranh ra sao để có được em, để được cưới em. Đến bố mẹ anh, anh cũng phải hỗn hào vì họ đã ngăn cấm chuyện cưới xin của chúng mình. Em biết, cuộc hôn nhân của em và anh là miễn cưỡng. Nhưng em lại tin, chỉ cần anh yêu em, quan tâm em, sau này gia đình anh ắt sẽ hiểu vì sao chúng mình lại cãi lời bố mẹ để đến với nhau. Em cũng tin, bố mẹ sẽ thấy được tấm lòng của em.
Nhưng có phải là em đã sai? Bây giờ, ngay cả bữa cơm tối, anh cũng không về ăn cùng em vì lý do bận đi tiếp khách. Những ngày kỉ niệm, anh cũng quên hết rồi. Em trở thành người vợ trẻ cô đơn, một mình nấu cơm, một mình thưởng thức thành quả của mình. Em trở thành người tội nghiệp trong mắt của người khác. Còn anh thì sao, anh đang vui vẻ nơi đâu, đang hạnh phúc với ai, hay chỉ là vì công việc.
Em không tin công việc lại khiến anh bỏ bê gia đình, bỏ bê người vợ anh thương yêu đến thế. Phải có một sức hút nào đó khiến anh không còn nhận ra vai trò làm chồng của mình nữa. Phải chăng anh là người đàn ông vô lương tâm, là người đàn ông có mới nới cũ?
Hãy để em được yêu thương anh, được chăm sóc anh. Em có thể làm tất cả vì hơn ai hết, em yêu anh vô vàn. (ảnh minh họa)
Con người ta sống luôn hướng tới tương lai nhưng quá khứ lại là tấm gương nọ nên nhìn lại. Anh và em từng có những thời gian vô cùng khó khăn. Và em tin, anh cũng trân trọng em, cũng ghi nhớ những gì mình cùng nhau trải qua. Vợ chồng sống với nhau vì tình vì nghĩa. Anh đã chọn em thì phải ở bên cạnh em, phải lo lắng chăm sóc em. Anh đã vì em mà hi sinh nhiều thứ thì tại sao không trân trọng gia đình này.
Em không biết giờ anh đang làm gì, ở đâu, vì điện thoại của em, anh cũng không nghe. Nhưng em chỉ muốn nói với anh một điều. Anh ơi, hãy quay về bên em. Hãy để em được yêu thương anh, được chăm sóc anh. Em có thể làm tất cả vì hơn ai hết, em yêu anh vô vàn. Anh đừng vì những thứ mới mẻ ở ngoài kia, đừng vì những lời đường mật của bao người con gái khác mà quên mất người vợ cùng anh sát cánh kề vai. Nếu đã chọn em rồi, sao bỏ mặc em? Hãy trở về bên em, anh nhé. Chúng mình sẽ lại là một gia đình hạnh phúc. Rồi anh sẽ thấy, em mới là người để anh tin tưởng và yêu thương...
Theo Eva
Em đã đợi anh 5 năm, tại sao không thể đợi anh thêm 1 phút nữa? Mai à, mở mắt ra đi em. Anh về với em đây. Em đã đợi anh 5 năm, tại sao không thể đợi anh thêm 1 phút nữa, tại sao vậy em? Tại sao lại như thế, tại sao cô ấy lại giấu tôi để chịu đau khổ một mình chứ. (Ảnh minh họa) Tôi và Mai quen nhau khi em học năm...