Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia?

Theo dõi VGT trên

Có những thứ đã để lỡ thì mãi mãi không thể lấy lại được và đến khi nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn.

Nếu chỉ là lạc đường thì có thể đi lại từ đầu nhưng nếu như trái tim lạc hướng thì chỉ biết đi mãi để tìm anh. Trong bóng tối mờ mịt ấy chúng ta đã không còn tìm thấy nhau, biến mất khỏi cuộc đời nhau như chưa từng xuất hiện vậy.

Cô điên cuồng gọi vào một số điện thoại quen thuộc, những tin nhắn được gửi đi không có hồi đáp. Cô bất lực đến nỗi gục ngã vì không thể tìm được anh. Bây giờ cô đã hiểu cảm giác của anh lúc trước khi cô bất ngờ biến mất nhưng mọi hối hận giờ đây cũng đã muộn màng.

Đứa bạn thân nhìn cô đầy thương cảm: “Mày đừng làm thế nữa anh ta không muốn gặp mày đâu. Sau hôm mày đi anh ta có đến tìm tao và bảo nếu mày quay về cũng đừng tìm nữa”. Cô mỉm cười mà trong lòng đau nhói chính cô đã để mất anh nên giờ không thể trách anh được.

Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia? - Hình 1

Ngày đó khi cô bỏ đi đã không kịp nói với anh lời nào, anh cũng điên cuồng đi tìm cô, anh đi khắp thành phố rộng lớn này nhưng làm sao có thể thấy được vì khi đó cô đang ở một chân trời khác.

Người ta thấy anh phát điên lên vì không tìm được cô, anh chìm trong men, anh bật khóc như đứa trẻ vì không biết người mình yêu ở đâu. Còn cô lại nghĩ rằng anh nhất định sẽ hiểu vì cô có nỗi khổ riêng nên mới không thể thông báo cho anh.

Cuối cùng anh đến tìm bạn thân của cô, dồn mọi đau khổ lại nói ra những lời tàn nhẫn nhất: “Nếu cô ta trở về thì hãy bảo cô ta đừng tìm tôi và tôi cũng không muốn gặp lại người đó”.

Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia? - Hình 2

Cô miệt mài tìm anh giữa thế giới ngoài kia nhưng không ai biết thông tin gì về anh. Cô gần như phát điên lên, cô đau đớn lo sợ sẽ không gặp lại anh nữa. Cô ước giá như anh sẽ ở đây quát mắng cô cũng được, dỗi hờn cô cũng được hay nói những lời tàn nhẫn cũng được miễn sao anh đừng biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.

Trước giờ cô vẫn luôn ngang bướng thích làm gì thì làm, cô ít khi để ý đến cảm giác của anh, cô thích để anh lo lắng và phát điên lên vì cô nhưng sau đó anh sẽ lại dỗ dành nếu thấy cô khóc.

Nhưng lần này khi cô trở về không còn thấy anh ở đây nữa, anh không còn chờ đợi hay cuống cuồng tìm cô như trước. Đến lúc mất đi người ta mới biết có những thứ vô cùng quý giá mà không thể nào đánh đổi lại được. Cô ghé qua những nơi hai người từng đến, ở đâu cô cũng để lại lời nhắn cho anh.

Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia? - Hình 3

Cô viết tên cô lên mọi nơi mình đi qua vì anh sẽ nhận ra ngay nếu nhìn thấy nhưng mọi thứ cứ dần chìm vào vô vọng. Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia? Quay về đi để em có thể xin lỗi anh vì tất cả.

Cô lên chuyến bay sớm nhất đến Đà Lạt, 2 năm rồi cô mới quay lại thành phố nhỏ bé này. Anh đã từng nói muốn cùng cô đến đây để tìm một thứ cô đã cất lại nơi này từ hai năm trước. Cô đứng trước cái cây buộc những sợi dây se duyên cô mất 2 ngày để tìm ra sợi dây mình buộc lên đó 2 năm trước. Song, tên anh đã bị gạch đi và chỉ còn lại tên cô.

Cô cuống cuồng nhìn xung quanh anh đã đến đây đã tìm ra sợi dây này trước cô. Cô thả tay để gió cuốn theo những gì cô đã viết trên sợi dây đó, rồi vô tình gió đưa mọi thứ rơi trên vai một chàng trai với dáng hao gầy cách chỗ cô không xa. Anh giật mình quay lại nhìn rồi nép vào sau gốc cây gần đó. Anh vẫn còn yêu cô anh sẽ giữ cô trong lòng nhưng anh cũng khắc sâu những tổn thương cô gây ra.

Anh ở đâu giữa thế giới ngoài kia? - Hình 4

Theo ilike.vn

Kẻ giấu những giấc mơ

Một năm trước, tôi đã nói lời chia tay anh trước ngày lên máy bay rời Việt Nam. Anh hiểu và im lặng.

Cuối cùng tôi cũng có thể đủ cam đảm để đứng ra sống thật với chính mình và từ bỏ làm chiếc bóng của anh, nhưng cũng không đủ cam đảm để ở lại giữ cậu ta ở bên mình. Đưa những tình cảm còn mông lung đáp lại một tình cảm chân thành, suy cho cùng điều đó chẳng làm trái tim tôi vui hơn, cũng chẳng công bằng với cậu ta chút nào. Khi biết trái tim mình ở đâu, tôi quyết đinh trở về...

***

Truyền thuyết Nhật Bản và Trung Quốc kể rằng, Baku là một loài yêu quái hình thú và có nhiệm vụ ăn những giấc mơ xấu. Khi người ta gặp ác mộng, người ta sẽ tỉnh dậy và gọi tên Baku đến nếu muốn chúng ăn những giấc mơ của mình. Những người đó sẽ có những giấc ngủ say và không còn ác mộng. Tuy nhiên, khi nó vẫn còn thấy đói với những giấc mơ, nó sẽ ăn luôn những ước mơ và hi vọng của người đó, để lại cho người đó một cuộc đời trống rỗng.

Mẹ tôi đã sống ở Nhật gần nửa cuộc đời, còn lại chỉ là những năm tháng mờ nhạt ở Việt Nam. Ngày bé, mẹ tôi thường trải một tấm chăn in hình Baku cho tôi ngủ để có những giấc mơ an lành. Tới lúc 18 tuổi, tôi rời tấm chăn có in hình Baku ấy, rời xa mẹ để có một cuộc đời tự lập xa nhà. Và lúc ấy tôi lại gặp anh.

Tôi gặp anh ngày mẹ sang Nhật đi cùng người chồng thứ hai, còn tôi bước ra thành phố với cuộc đời khác của mình. Mẹ vẫn chẳng để tôi thiếu thốn điều gì. Phòng trọ của tôi ngày ấy luôn đầy đủ hơn những bạn cùng trang lứa, đầy ắp đồ ăn, quần áo và đồ trang điểm. Chỉ có duy nhất trái tim là trống rỗng.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 1

Không buồn, cũng chẳng vui, chẳng còn cảm thấy suy sụp vì những tổn thương, lại càng không có cảm giác thực sự hạnh phúc khi có được một điều gì đó. Tôi không kết bạn, không tham gia các hoạt động xã hội, và không yêu. Bức tường xây lên quanh mình ngày càng cao chới với đến nỗi chẳng ai buồn phá bỏ mà bước vào, tôi cũng chẳng thể phá bỏ mà bước ra, ngột ngạt đến khó thở. Tôi không có hứng thú với văn hóa Nhật, nhưng lại rất tin vào Baku. Sau khi mẹ đi được một năm, tôi quyết định lấy lại tấm chăn có in hình Baku ra nằm, để những đêm bớt đi trằn trọc. Cuối cùng tôi vẫn có một người bạn những lúc trở về. Thỉnh thoảng cảm thấy trái tim được an ủi, vì chúng tôi đều cô đơn.

Anh là một kẻ kì lạ đến từ bên kia thành phố. Tôi tìm thấy anh trong thư viện trường vào ngày buồn cuối cùng của mùa thu. Đó là một chiều u ám và nhiều mây, hẳn những tia nắng còn sót lại cuối cùng của mùa thu đã nằm trong ánh mắt anh. Trái tim rơi tuột xuống mũi giày, tôi không giấu nổi sự ngơ ngác trên khuôn mặt và không thể ngăn mình cứ nhìn chằm chằm vào anh. Đáp lại tôi chỉ là một cái nhíu mày đi kèm ánh mắt khó hiểu. Rồi anh bỏ đi.

Tôi học kinh tế nhưng thích vẽ, dù vẽ không đẹp. Anh là một người vẽ tranh trên gỗ. Tôi nhớ đã từng thấy anh trên góc một tờ báo: "Chàng họa sỹ trẻ vẽ tranh 3D trên gỗ đầu tiên tại Việt Nam". Tôi biết anh không phải là người đầu tiên vẽ tranh 3D ở đây. Anh chỉ là người đầu tiên đạt được thành công khi theo đuổi môn nghệ thuật tỉ mẩn ấy với một niềm đam mê lạ thường. Anh có một ánh mắt như xuyên thẳng vào người nhìn. Chỉ cần một ánh mắt đó thôi đã đủ làm anh in hẳn vào trí nhớ của tôi và không thể nhẫm lẫn với những chàng trai vẫn lướt qua tôi ngoài phố.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 2

Ngoài giờ học trên lớp, tôi theo học một lớp học vẽ tranh 3D trên gỗ do anh dạy, tất nhiên không phải vô tình. Chúng tôi bắt chuyện hỏi han, lần đầu tiên tôi thấy muốn mở lòng cùng ai đó.1 tháng sau đó, chúng tôi có lần đi chơi đầu tiên. Và 1 tháng sau nữa, tôi nói yêu anh, và anh nhận lời.

Ngoài những giờ học trên lớp, hầu hết thời gian của tôi là dành cho anh. Tôi thích cái cảm giác ngồi nhìn những bức tranh của anh hoàn thành, thích cả cách anh reo lên: "Xong rồi" mỗi khi tác phẩm hoàn thành, đôi mắt long lanh như đứa trẻ. Tôi bị nhốt trong đôi mắt màu nâu ấy, đâm ra cuồng si, ngốc nghếch. Mỗi lần giận hờn vì anh thất hứa, anh trễ hẹn... chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó, tôi lại thấy mình dịu đi: "Ừ. Lần này nữa thôi đấy nhé"

Anh là một người thích mọi thứ quanh anh trở nên hoàn hảo, bao gồm cả tôi. Dù nhiều khi thấy ngột ngạt, nhưng với tôi vẫn ngày đêm cố thay đổi mình. Cũng không hẳn là không tốt khi cố gắng vì một ai, hơn nữa đó lại là người yêu mình. Ít ra vẫn còn có cảm giác cạnh bên vẫn còn một người để có thể nhìn vào và bước tiếp.

Một lần anh sang nhà tôi, thấy chiếc chăn in hình Baku vẫn trải trên giường, anh nhìn tôi tò mò.

Nghe tôi giải thích, anh cười:

"Em không cần tới nó đâu, đã có anh em sẽ luôn ngủ ngon mỗi ngày. Anh cũng thích văn hóa của xứ anh đào. Rồi một ngày anh sẽ đặt chân tới đó".

Tôi ậm ừ, lòng dấy lên một cảm giác bất an khó tả.

Anh chưa bao giờ biết về gia đình tôi, về cuộc sống buồn lặng và trống rỗng tôi từng có trước khi gặp anh. Anh không biết về người bố tôi cũng chưa từng biết mặt, hay người mẹ bỏ tôi đi theo hạnh phúc của riêng mình. Anh thích những điều hoàn hảo. Những điều khiếm khuyết, nên tôi giữ cho riêng mình.

Chiều chủ nhật, tôi thường ăn bún ốc ở một quán quen. Hôm nay tôi ngồi cạnh một cậu trai còn khá trẻ.

Ngoài phố có tiếng ồn ào. Một cô gái níu theo một chàng trai phía ngoài cửa, khóc nấc lên: "Anh đừng bỏ em đi. Anh bỏ đi thì em chẳng còn gì nữa".

Video đang HOT

Kha khá người xung quanh nhìn lại vẻ ái ngại cho cô bé, tôi lặng lẽ buông một tiếng thở dài. Khi quá phụ thuộc vào một ai, người ta sẽ trở nên tội nghiệp và ngốc nghếch. Bỗng hiểu ra vì sao tôi lại thấy đồng cảm với cô bé kia. Bởi bản thân tôi, ngoài anh ra cũng chẳng còn điều gì nữa.

Cậu trai ngồi bên cũng đặt đũa buông một tiếng thở dài:

"Haizzz! Sao phải khổ vậy. Không yêu nữa thì chia tay thôi"

Tôi quay lại nhìn cậu ta. Cậu hơi thu người lại vì chột dạ với câu nói của mình, nhưng vẫn nhún vai theo kiểu:

"Không phải sao"

Tôi khó chịu:

"Có những điều đâu phải đơn giản như cậu nói"

Không hiểu sao trong tôi lại dâng lên cảm giác bực mình. Buông đũa đứng dậy khi bát bún còn dở, tặng cho cậu ta một cái lườm dài rồi bỏ đi. Vừa bước chân ra tới cửa, một cơn mưa bắt đầu ập tới, tôi lại phải trở vào quán. Bất đắc dĩ phải ngồi cùng cậu ta thêm chút nữa.

Tôi chợt nghĩ tới anh. Lòng hào hứng bỗng muốn nhõng nhẽo cùng anh một chút.

Anh im lặng tầm 5 giây, rồi từ tốn:

"Anh đang vẽ dở bức tranh..."

Tôi tắt máy, giọng nói háo hức lúc đầu tắt lịm. Tôi quay mặt về bên trái tránh ánh mắt ái ngại của kẻ ngồi bên cạnh, giả vờ sửa tà áo che đi đôi mắt long lanh.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 3

Tôi bước ra ngoài, lâu lắm rồi mới dầm mưa. Cậu trai lúc nãy cầm chiếc ô đi phía sau tôi, nhưng tuyệt nhiên không cất lời. Vào tận ngõ, tiếng bước chân vẫn đều đặn theo tôi. Nghĩ đến những câu chuyện kinh dị, tôi rùng mình. Con ngõ nhỏ vắng vẻ, tôi bước những bước chân gấp hơn, tiếng bước chân phía sau lại càng dồn dập. Đôi chân tôi vội vã, run lẩy bẩy điên cuồng bấm số gọi cho anh. Một cuộc, hai cuộc, ba cuộc... nhưng anh không bắt máy.

Tới ngõ cụt và đã đến nhà, anh ta đứng sừng sững phía sau lưng tôi, im lặng như một bóng ma. Tôi lạnh toát hết sống lưng. Không biết làm gì, tôi quay lại phía sau nhìn anh ta, hai hàng nước mắt chảy ròng ròng, giọng vỡ ra:

"Anh có mục đích gì, theo tôi làm gì?"

Cậu ta bước lại gần tôi một bước, đôi mắt đen nhánh nhìn xoáy vào tôi buông lời từ từ, có chút như cười cợt:

"Chị có bị làm sao không thế. Tôi không theo chị, tôi chỉ trở về nhà."

"Nhà cậu ở đâu?" - Tôi lắp bắp hỏi lại.

Cậu ta đi thẳng lên, mở cửa phòng tầng 2, bật đèn sáng, buông xuống cho tôi một điệu cười giễu cợt rồi đóng sầm cửa. Tôi thở phào.

Trở về phòng, tôi nằm bẹp xuống giường, hơi thở vẫn còn chưa ổn hẳn, trái tim trống rỗng như cái cảm giác ngày mẹ từng bỏ tôi mà đi. Cảm giác cô đơn như đứa trẻ bị bỏ rơi lại quấn lấy đầu óc không thể nào chợp mắt. Tôi lại mang chiếc chăn Baku ra nằm, ngủ thiếp đi tới sáng. Cảm giác như có mẹ cạnh bên như hồi nhỏ, ấm áp vô cùng.

Tỉnh giấc, 9h sáng. Có người gõ cửa. Là cậu hàng xóm tầng 2.

Tôi mắt nhắm mắt mở một lúc với định thần lại, lùi vào một chút che đi bộ đồ ngủ xộc xệch, ghé đầu ra.

Cậu ta chỉ vào cái bánh thơm lừng trên tay:

"Tôi có làm cái bánh trà, thừa chẳng biết cho ai đành lên biếu chị. Chào mừng hàng xóm mới. Nhận tiện nhà chị có hàng rau thơm xanh quá, tôi xin ít về. Hôm nay rán thịt mà chưa có rau cuốn. Hớ hớ"

Khuôn mặt cậu ta sáng rực lên đầy gian manh, tôi ngao ngán lắc đầu.

Chưa kịp làm gì cậu ta đã chen cửa vào đặt cái bánh lên bàn, buông một câu cảm thán:

"Chắc chị đang tập vẽ tranh. Tôi nghe có mùi màu nước."

Tôi cũng đang tập vẽ tranh, vì anh, nhưng những bức tranh của tôi chỉ như một tấm bảng vẽ lắm lem màu làm chưa dám đưa tranh khoe anh lấy một lần. Không hiểu sao tự nhiên tôi lại muốn khoe với cậu ta, một phần vì nghĩ cậu ta chắc cũng chẳng biết gì về nghệ thuật.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 4

Cậu ta mang tranh ra ngoài thềm ngồi nhìn một lúc khá lâu, điều đó cũng làm tôi có chút vui lòng.

"Đây là thể loại tranh gì?"

Tôi bối rối:

"Tranh trừu tượng..."

Cậu ta vẫn nhìn tôi như chưa thỏa mãn về câu trả lời, tôi đành nói chống chế:

"Nó là tranh trừu tượng, và chưa hoàn thành, những người không hiểu nghệ thuật không nhìn được đâu"

Cậu ta gật gù trả lại bức tranh cho tôi, dặn:

"Hôm nào hoàn thành chị nhớ cho tôi xem"

Rồi cậu ta chào ra về, không quên hái một nắm rau xà lách tôi trồng trong mấy thùng xốp trước cửa. Nói chuyện với cậu ta, cái cảm giác khó chịu ngày hôm qua đã bay đâu mất.

Chiều, anh gọi điện cho tôi bảo rằng hôm qua quá bận, và kể vu vơ cho tôi về những bức tranh đang bán, về nhóm nghệ sỹ Nhật Bản đang mời anh tới giao lưu nghệ thuật. Lòng tôi vẫn còn cảm thấy chông chênh. Một lúc sau anh dừng lại, nói rất chậm:

"Anh xin lỗi vì hôm qua ..."

Cảm giác tủi thân của ngày hôm qua tưởng đã nằm yên lại ùa về dữ dội làm tôi cảm thấy như có một chiếc bóng sắp vỡ tan trong lồng ngực, thế nhưng như một quán tính, tôi lại trả lời anh: "Ừ. Lần này nữa thôi nhé"

Từ một con báo hoang dã và cứng cáp, tôi đã trở thành một con mèo mướp suốt ngày ru rú trong đôi mắt nâu của anh. Một tuần rồi chúng tôi chưa liên lạc. Tôi cũng chẳng còn thấy hụt hẫng lắm nữa, vì đây cũng chẳng phải là lần đầu.

Lại một sáng chủ nhật, cậu trai tầng dưới lại lên gõ cửa đưa cho tôi một chiếc bánh trà. Thời gian qua, chúng tôi đã khá thân thiết với nhau. Cậu ta vẫn đều đặn lên phòng tôi xin rau, đồng thời là người cảm thụ những bức tranh bất đắc dĩ của tôi lúc hoàn thành. Một lần, cậu ta yêu cầu được làm mẫu cho tôi vẽ. Ngồi cả buổi chiều vật lộn với bảng màu, cuối cùng bức tranh cũng hoàn thành, dù phần môi và tóc không được giống cậu ta cho lắm.

"Chị vẽ mắt đẹp thật đấy".

Tôi cười. Không phải tôi vẽ đẹp, mà vì đôi mắt cậu ta rất đẹp. Sắc đen trong veo mà yên bình, cậu ta cũng hay dùng ánh mắt long lanh đó nhìn tôi, làm thỉnh thoảng tim tôi lại lỗi đi một nhịp.

Cuối tuần tiếp, cậu ta gõ cửa tôi từ sớm làm tôi hết sức bực mình

"Đi mua cây với tôi"

Tôi cáu bẳn:

"Cậu đi mà mua một mình"

Vậy mà nửa tiếng sau tôi đã thấy mình ngồi trên xe cậu ta ngoài phố.

"Sao chủ nhật chị không đi với người yêu?"

"Anh ấy bận"

"Bận gì?"

"Vẽ tranh, hội thảo, đi chơi với bạn bè, giao lưu hội mỹ thuật..." - Tôi kể, chẳng thể nhớ nổi anh bận những cái gì.

"Anh ấy chỉ bận với chị thôi" - Cậu ta kết luận ngay , quay lại giơ một nụ cười khó chịu.

Tôi hậm hực, lòng dấy lên một cảm giác tủi thân:

"Ai chẳng bận. Mỗi cậu không bận thôi."

"Tôi luôn không bận với chị mà." - Cậu ta nói nhỏ.

Tôi im lặng không muốn mình nhận ra ẩn ý phía sau câu nói ấy.

Mãi cậu ta mới mua được mấy chậu hoa hồng leo, cười tíu tít cả một ngày.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 5

Chiều chiều, cậu ta hay ngồi hiên nhà nhìn tôi vẽ tranh. Tôi hay kể với cậu ta những chuyện vụn vặt trong ngày, thỉnh thoảng kể về mẹ nữa. Tôi kể về chiếc chăn Baku mẹ để lại khi rời tôi mà đi, về những cuộc gọi về tôi chẳng bao giờ bắt máy. Cậu ta im lặng lắng nghe, cũng chẳng bình luận thêm gì. Tôi cũng chỉ cần có thế - một người lắng nghe là đủ.
Kể được với cậu ta bí mật bấy lâu nay, lòng tôi nhẹ hẳn. Tôi nhìn cậu ta mong mỏi:

"Cậu cũng kể bí mật của mình đi. Tôi đã cho cậu bí mật của mình rồi"

Cậu ta nhún vai.

"Tôi chẳng có bí mật gì cả. Chỉ có điều, bố mẹ tôi cũng ở Nhật. Có thể tôi và chị cũng có duyên"

Gia đình cậu ta định cư ở Nhật cách đây 5 năm, nhưng cậu ta đã trở về Việt Nam từ năm ngoái. Cậu ta bảo:

"Tôi không chịu được cái lạnh xứ đó, không thích món ăn xứ đó cũng không thích cách mọi thứ đều quá tỉ mỉ. Và tôi thích con gái Việt Nam hơn"

Có một buổi chiều chủ nhật, anh tới phòng tôi. Lúc ấy tôi đang ngồi ăn bánh trà, bên cậu ta và một bức tranh vẽ dở, cười vang khắp cả khu nhà. Thấy anh, tôi giật mình, lật đật đứng dậy. Cậu ta nhìn anh im lặng, khẽ gật đầu chào và đi xuống tầng 2. Chẳng biết có phải tôi quá nhạy cảm không, mà thấy ánh nhìn của cậu ta buồn kì lạ, như những tia nắng rực rỡ trong đôi mắt đã bỏ cậu ta mà đi. Kì lạ thay, lòng tôi cũng dấy lên một chút như là buồn.

Anh đưa tôi đi dạo quanh hồ. Tôi chẳng thể nhớ lần cuối cùng chúng tôi đi dạo với nhau là bao giờ.

Đi một đoạn khá dài, anh dừng lại, nói khẽ:

"Anh sẽ đi Nhật. Tuần sau"

Tôi hơi giật mình, nhưng khuôn mặt không có chút biến sắc. Anh hào hứng nói tiếp:

"Anh có một hợp đồng vẽ tranh bên đó, cùng với những dự định rất khả quan. Chỉ một năm thôi. Em sẽ đi cùng anh chứ?"

Anh nhìn tôi trông đợi. Tôi không biết lúc đó mình đang nghĩ gì, chỉ thấy cảm giác mông lung và hụt hẫng vô tận. Nhật Bản. Lại là Nhật Bản!

Tại sao những người tôi yêu quý đều bỏ tôi để tìm về vùng đất đó?

Lúc đưa tôi về nhà, trời đã khuya. Cả buổi tối, tôi chẳng nói với anh lời nào. Đến cổng, cậu ta đang đứng đó, bàn chân di di chờ đợi. Anh đưa cho tôi chiếc vé máy bay, nhìn cậu ta vẻ khó chịu rồi đi.

Cậu ta đi theo tôi lẽo đẽo lên tầng, hỏi về chiếc vé trên tay. Tôi không biết trả lời cậu ta ra sao, vì ngay chính tôi cũng chưa có câu trả lời cho chính mình.

Tối hôm đó, anh gọi điện. Sau một lúc nói chuyện, anh hỏi một câu rất khẽ:

"Em và cậu ta, cậu hàng xóm ý, không có gì đúng không?"

Tôi giật mình. Giây phút đó không hiểu sao không thể trả lời anh.

Anh thở dài rồi hỏi lại:

"Em à, em còn yêu anh chứ?"

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 6

Tôi cũng lặng im. Tôi đứng trước hiên nhà, lòng dọc ngang những câu hỏi không lời đáp. Đêm nay lại một đêm không trăng. Những cành hoa hồng leo đã leo lên được nửa giàn, sắp vươn tới phòng tôi. Tôi nghĩ về cậu ta, về đôi mắt trong veo bình yên kì lạ. Tôi giật mình, cảm thấy có lỗi với anh vô hạn.

Mấy ngày sau, tôi kể cho cậu ta về chiếc vé. Cậu ta nhìn tôi đôi mắt mở to lắp bắp hỏi:

"Chị sẽ đi à ?"

Tôi cười:

"Ừ, chắc là tôi sẽ đi. Nơi đây tôi đâu còn ai nữa"

Cậu ta nhìn tôi chằm chằm:

"Vậy còn tôi thì sao?"

Tôi quay mặt lảng tránh.

Cả tuần đó, cậu ta không lên phòng tôi chơi. Chiếc bánh trà vẫn nằm cô đơn ở góc bàn. Tôi biết cậu ta giận. Tôi biết cậu ta buồn. Tôi biết cảm giác của người bị bỏ rơi.

Cuối tuần, cậu ta lên phòng tôi. Đang thu dọn đồ đạc, cậu ta đi vào, ngồi im trên ghế, lấy chiếc chăn Baku cuốn vào lòng, nói nhát gừng:

"Tôi lấy cái này. Chị đi rồi, chắc nó có thể nó sẽ làm tôi ngủ ngon một chút"

Tôi vẫn im lặng xếp đồ, coi như không nghe thấy cậu ta nói gì. Cậu ta vẫn nói tiếp:

"Chị có thấy chị giống nó không? Chị cũng làm tôi ngủ ngon mỗi tối, cũng xóa hết đi những ác mộng của tôi. Và rồi chị rời đi, chị mang theo luôn cả những ước mơ, những hi vọng của tôi đi mất. Chị có thấy nó công bằng không ?"

Tôi đứng dậy, bước nhanh ra ngoài hiên. Trời cũng chưa tối hẳn, tôi không muốn cậu ta thấy tôi khóc.

"Chị có thể không đi mà, phải không?"

Cậu ta chạy tới ôm tôi từ phía sau, khóc như một đứa trẻ. Có điều gì đó rất đau trong lòng, lồng ngực như muốn vỡ ra. Không thể ngăn lại, tôi cũng òa lên khóc.

Sáng hôm sau, tôi đi từ rất sớm. Phòng cậu ta đã sáng đèn, cửa khép hờ, nhưng cậu ta không ra tiễn. Có lẽ quá tàn nhẫn để nói thêm một lời tạm biệt, tôi kéo valy đi.

Ra tới sân bay, cậu ta điên cuồng gọi cho tôi. Không biết bao nhiêu cuộc gọi nhỡ nhưng tôi không nghe máy. Nghe thêm một lần nghe giọng cậu ta thôi, tôi sợ mình không đủ cứng rắn để bước đi.

Kẻ giấu những giấc mơ - Hình 7

Thời gian quả thật trôi rất nhanh.

Một năm trước, tôi đã nói lời chia tay anh trước ngày lên máy bay rời Việt Nam. Anh hiểu và im lặng. Cuối cùng tôi cũng có thể đủ cam đảm để đứng ra sống thật với chính mình và từ bỏ làm chiếc bóng của anh, nhưng cũng không đủ cam đảm để ở lại giữ cậu ta ở bên mình. Đưa những tình cảm còn mông lung đáp lại một tình cảm chân thành, suy cho cùng điều đó chẳng làm trái tim tôi vui hơn, cũng chẳng công bằng với cậu ta chút nào.

Khi biết trái tim mình ở đâu, tôi quyết đinh trở về, chỉ hi vọng nói cùng cậu ta lời xin lỗi. Nếu có thể, hi vọng tôi có thể chúc cậu ta hạnh phúc.

Chuyến đi dự định sẽ dài hơn, nhưng tôi không thể chịu thêm cái lạnh ở nơi đó thêm một chút nào nữa.

Một năm đã qua, thỉnh thoảng tôi vẫn gọi về cho bác chủ nhà hỏi han. Cậu ta hình như vẫn ổn. Sau bao nhiêu cố gắng liên lạc mà tôi không hồi âm, cuối cùng cậu ta đã chịu im lặng. Chắc là cậu ta đã quên.

Xuống sân bay, tôi thấy mình đang đi đến phòng trọ cũ. Ngôi nhà cũ, người cũ và những ký ức đều đã cũ. Mới ngày nào còn ngồi bên hiên vẽ tranh nghe tiếng cậu ta phàn nàn, giờ những kí ức đó đã trở thành một miền trời xa xôi chẳng thể nào chạm tới. Những ngày tháng ở bên anh đào trong vùng tuyết trắng, tôi mới thấy nhớ ánh nắng xuyên qua những bông hoa hồng leo một cách lạ lùng.

Căn phòng đóng cửa im lặng, chỉ còn những chiếc lá xao xác trong gió. Những đóa hồng leo đã leo lên tận phòng tôi, nở hoa rực rỡ cả một hiên nhà. Tôi gặp bác chủ nhà, hỏi về cậu ta. Lòng thật sự sợ câu trả lời rằng cậu ta đã không còn ở đó. Bác trầm ngâm nhìn, đưa cho tôi chiếc chìa khóa phòng cũ của tôi:

"Nó bảo, chắc chắn cháu sẽ trở về"

Tôi mở cửa vào phòng, căn phòng trống chẳng có đồ đạc gì. Chỉ có những bức tranh vẫn treo ở đấy cùng môt bông hồng đã héo cài trên cửa sổ. Tấm lịch tường chi chít những mực xanh đen. Đã một năm trôi qua, cậu ta tô đậm từng ngày từng ngày chờ tôi trở về. Tôi thấy nhói lên trong lồng ngực, chẳng thể tưởng tượng bản thân đã bỏ lỡ điều gì ở nơi tươi đẹp này.

Một tin nhắn từ hộp thư đến, của cậu ta.

"Hình như chị đã giấu đi những giấc mơ và niềm vui của tôi. Tấm chăn Baku cũng không thể làm tôi ngủ ngon mỗi tối. Tôi sẽ đi tìm chị. 9h sáng nay chuyến bay khởi hành. Lần cuối cùng cho một câu trả lời. Hẹn gặp chị ở Tokyo."

Tôi hốt hoảng, lao vội ra sân bay. Bàn tay run run bấm số gọi cậu ta. Những tiếng chuông khô khốc và không có người bắt máy, tôi hoang mang, chẳng lẽ sẽ là cuối cùng sao, tất cả đáng lẽ chỉ nên mới bắt đầu.

1, 2 rồi chục cuộc gọi đổ chuông. Không gian như quay cuồng trước mắt. Tôi chạy như một kẻ điên gào tên cậu ta giữa sảnh trong hàng trăm người dọc ngang. Chuyến bay sắp cất cánh. Tôi bất lực khóc òa lên. Chẳng lẽ một chút duyên phận gặp gỡ gần ngay trước mắt cũng không còn. Chiếc điện thoại vẫn rung lên và bị tắt giữa chừng.

Một nơi nào đó ở sân bay, cậu ta vẫn không bắt máy...

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Nhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốtNhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốt
08:51:36 30/01/2025
Chồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cườiChồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cười
16:32:03 29/01/2025
Mẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồngMẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồng
16:29:33 29/01/2025
Họ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điênHọ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điên
08:11:07 30/01/2025
Đi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửaĐi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửa
08:16:01 30/01/2025
Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"
08:19:12 30/01/2025
Vừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nanVừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nan
08:00:47 30/01/2025
Mâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lờiMâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lời
08:04:10 30/01/2025

Tin đang nóng

Quỳnh Lương và thiếu gia Trà Vinh: Nên duyên từ show hẹn hò, từng 5 lần 7 lượt vướng tin chia tayQuỳnh Lương và thiếu gia Trà Vinh: Nên duyên từ show hẹn hò, từng 5 lần 7 lượt vướng tin chia tay
06:23:55 31/01/2025
Mạc Hồng Quân chung khung hình ngày Tết với nàng siêu mẫu, chiều cao cực đỉnh, visual cực phẩmMạc Hồng Quân chung khung hình ngày Tết với nàng siêu mẫu, chiều cao cực đỉnh, visual cực phẩm
06:35:00 31/01/2025
Bát bún riêu 400k ngày Tết khiến dân mạng "dậy sóng", chủ quán lên tiếng khiến nhiều người bất ngờ khi biết lý doBát bún riêu 400k ngày Tết khiến dân mạng "dậy sóng", chủ quán lên tiếng khiến nhiều người bất ngờ khi biết lý do
09:18:53 31/01/2025
Nguyễn Filip cùng vợ con mặc áo dài ăn Tết Việt, nhan sắc nàng WAG mới sinh gây chú ýNguyễn Filip cùng vợ con mặc áo dài ăn Tết Việt, nhan sắc nàng WAG mới sinh gây chú ý
06:35:26 31/01/2025
Đắng cay nhạc Việt: Thời của nhan sắc?Đắng cay nhạc Việt: Thời của nhan sắc?
07:06:19 31/01/2025
Báo Thái 'cay' khi Táo quân 2025 chế giễu SupachokBáo Thái 'cay' khi Táo quân 2025 chế giễu Supachok
06:29:50 31/01/2025
Cạnh tranh làm ăn, ném mắm tôm vào cửa hàng đối thủ sáng mùng 1 TếtCạnh tranh làm ăn, ném mắm tôm vào cửa hàng đối thủ sáng mùng 1 Tết
07:01:50 31/01/2025
Phá trường gà ngày mùng 2 Tết, tóm 72 con bạc, thu giữ gần nửa tỷ đồngPhá trường gà ngày mùng 2 Tết, tóm 72 con bạc, thu giữ gần nửa tỷ đồng
07:01:10 31/01/2025

Tin mới nhất

Nhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạc

Nhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạc

09:55:02 31/01/2025
Câu nói của tôi quá chủ động đã đẩy 2 đứa vào thế khó xử. Năm nay tôi 32 tuổi, bố mẹ và anh chị hối thúc lấy chồng suốt nhưng tôi nói khi nào tìm được một nửa sẽ đưa về ra mắt
Thấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trời

Thấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trời

09:50:39 31/01/2025
Tôi luôn nghĩ chị gái rất giàu có. Cho đến khi thấy chị mặc cái váy nhàu nhĩ, cũ kĩ về nhà. Chị gái tôi làm việc ở một công ty nước ngoài.
Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ

Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ

09:46:02 31/01/2025
Cuộc sống hôn nhân đôi khi mang đến những bất ngờ còn kịch tính hơn cả trên phim hay trong truyện ngôn tình. Những chuyện bất ngờ đó có thể khiến chúng ta phải đối diện với những cảm xúc hỗn độn
Về nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tin

Về nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tin

09:42:10 31/01/2025
Tôi đâu ngờ bố mẹ vợ lại giàu có tới mức này! Sáng Mùng 2 Tết, theo kế hoạch, vợ chồng tôi về chúc Tết nhà ngoại. Nhà vợ cách 30km nên chúng tôi đi về trong ngày.
Sáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mới

Sáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mới

09:39:38 31/01/2025
Hóa ra, mọi người đều đang cố giữ bí mật. Bố tôi qua đời hơn chục năm trước, mẹ thì mắc nhiều bệnh vặt nên ốm yếu, quanh năm làm bạn với thuốc thang.
Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

09:35:56 31/01/2025
Chẳng lẽ đầu năm mới tôi đã bật mẹ chồng, mà không bật thì ức phát khóc. Tôi mới sinh đôi được 2 tháng, đang ở cữ trên Hà Nội thì mẹ chồng ra chỉ thị Tết là phải về quê
Sáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anh

Sáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anh

09:32:32 31/01/2025
Chồng tôi là người ghét rượu bia, thế mà lần này phải uống say như vậy, đủ biết là anh muốn nhờ cậy người ta thế nào. Chồng tôi có một năm công việc không suôn sẻ
Cô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúc

Cô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúc

09:25:53 31/01/2025
Ngày Tết, tôi chỉ thích ở nhà ăn cơm cùng bố mẹ, trò chuyện cùng người thân ruột thịt của mình chứ không thích sang họ hàng chúc tụng hay tiếp khách đến nhà mình.
Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

09:21:41 31/01/2025
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi ấm ức vô cùng, không chỉ nghĩ thương bản thân mình mà còn thương thay cho mẹ tôi, lúc nào cũng bị thông gia khinh rẻ.
Mùng 1 Tết, bạn trai Tây gửi hoá đơn nhắc chia tiền cà phê, bún ốc

Mùng 1 Tết, bạn trai Tây gửi hoá đơn nhắc chia tiền cà phê, bún ốc

09:17:42 31/01/2025
Mở tin nhắn của bạn trai Tây mùng 1 Tết, tôi tưởng lời chúc năm mới, hóa ra là hoá đơn cafe và bún ốc anh gửi để chia tiền; thế là phải giảng cho anh về Tết Việt.
Con tôi từ chối nhận tiền lì xì vì 'đằng nào mẹ chẳng tịch thu hết'

Con tôi từ chối nhận tiền lì xì vì 'đằng nào mẹ chẳng tịch thu hết'

09:14:05 31/01/2025
Thay vì nhận tiền lì vì rồi nhét luôn vào tay mẹ như mọi năm, Tết này con gái 13 tuổi dứt khoát không cầm, lý giải một cách bất mãn: Đằng nào mẹ chả tịch thu hết .
Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

08:08:10 30/01/2025
Thật sự tôi muốn đóng sập cửa lại, nhưng không nỡ đuổi chị chồng về ngay sáng đầu năm mới. Tôi có 2 bà chị chồng khá hay ho mọi người ạ.

Có thể bạn quan tâm

3 con giáp "tiền vào như nước" nếu đầu tư vào vàng bạc, trang sức trong năm Ất Tỵ 2025!

3 con giáp "tiền vào như nước" nếu đầu tư vào vàng bạc, trang sức trong năm Ất Tỵ 2025!

Trắc nghiệm

12:17:38 31/01/2025
Năm mới đến, ai cũng mong muốn tài lộc dồi dào, cuộc sống sung túc. Bên cạnh những nỗ lực trong công việc, việc lựa chọn hình thức đầu tư phù hợp cũng đóng vai trò quan trọng.
Gợi ý áo dài màu pastel cho nàng yêu sự nhẹ nhàng

Gợi ý áo dài màu pastel cho nàng yêu sự nhẹ nhàng

Thời trang

12:06:20 31/01/2025
Mỗi dịp tết đến xuân về, các nàng lại tìm kiếm những bộ áo dài không chỉ đẹp mắt mà còn thể hiện sự nhẹ nhàng, thanh lịch. Trong đó, màu pastel luôn là lựa chọn lý tưởng bởi sự tinh tế và phù hợp với không khí đầu năm mới.
10 lợi ích sức khỏe tuyệt vời khi ăn dưa lưới

10 lợi ích sức khỏe tuyệt vời khi ăn dưa lưới

Sức khỏe

11:43:30 31/01/2025
Dưa lưới là nguồn cung cấp vitamin C, một chất chống oxy hóa mạnh giúp tăng cường chức năng miễn dịch bằng cách kích thích sản xuất tế bào bạch cầu. Ăn dưa lưới có thể giúp bảo vệ cơ thể khỏi nhiễm trùng, đặc biệt là trong thời tiết tha...
Lịch thi đấu LCK Cup 2025 mới nhất: Chờ đội hình T1

Lịch thi đấu LCK Cup 2025 mới nhất: Chờ đội hình T1

Mọt game

11:11:23 31/01/2025
Ở thời điểm hiện tại, nhóm Baron xem như đã cầm chắc thất bại trong cuộc đua vào thẳng vòng trong của LCK Cup 2025. Tuy nhiên, theo quy định của LCK Cup 2025, các đội đầu bảng của nhóm Baron vẫn còn cơ hội.
Tổng thống Trump có những đòn bẩy gì với Nga trong đàm phán hòa bình về Ukraine?

Tổng thống Trump có những đòn bẩy gì với Nga trong đàm phán hòa bình về Ukraine?

Thế giới

10:57:36 31/01/2025
Về mặt ngoại giao, Thomas Graham, thành viên danh dự tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại (CFR) có trụ sở tại Mỹ, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự thống nhất giữa Ukraine, châu Âu và Mỹ.
Tôi chân thành nhắc bạn: Lau sạch 5 nơi này vào ngày đầu năm để "khai thông tài vận", giũ sạch tà khí

Tôi chân thành nhắc bạn: Lau sạch 5 nơi này vào ngày đầu năm để "khai thông tài vận", giũ sạch tà khí

Sáng tạo

10:47:53 31/01/2025
Cuối năm, ai cũng bận rộn tổng vệ sinh nhà cửa để đón Tết, nhưng đến đầu năm, có một số món đồ và vị trí trong nhà lại cần được lau dọn lại để năm mới may mắn hơn.
Phim Hàn gây bão toàn cầu nhất định phải xem dịp Tết, 1 mỹ nam đẹp ăn đứt truyện tranh gây sốt MXH

Phim Hàn gây bão toàn cầu nhất định phải xem dịp Tết, 1 mỹ nam đẹp ăn đứt truyện tranh gây sốt MXH

Phim châu á

09:25:04 31/01/2025
Dù là phim về y bác sĩ, đấu đá ngành y nhưng Trung Tâm Chăm Sóc Chấn Thương lại mang màu sắc hài hước, rất hợp để thưởng thức ngày Tết.
Khoảnh khắc đốt mắt khiến dân tình không nhận ra nữ thần đẹp nhất nhóm đại mỹ nhân

Khoảnh khắc đốt mắt khiến dân tình không nhận ra nữ thần đẹp nhất nhóm đại mỹ nhân

Nhạc quốc tế

09:21:29 31/01/2025
Người người nhà nhà ăn Tết mừng năm mới, aespa vẫn tất bật chạy show. Vừa qua, nhóm nữ nhà SM vừa hoàn thành concert SYNK: Parallel Line tại Seattle, Mỹ.
Trải nghiệm đi thuyền 10 km ngắm kỳ quan đệ nhất động Phong Nha, Tiên Sơn

Trải nghiệm đi thuyền 10 km ngắm kỳ quan đệ nhất động Phong Nha, Tiên Sơn

Du lịch

09:07:14 31/01/2025
Du khách sẽ được đi thuyền 10km trên dòng sông Son, sông Chày để chiêm ngưỡng kỳ quan đệ nhất động Phong Nha, Tiên Sơn.
Chuyến thám hiểm tình cờ phát hiện ra nơi sâu nhất của đại dương

Chuyến thám hiểm tình cờ phát hiện ra nơi sâu nhất của đại dương

Lạ vui

08:00:10 31/01/2025
Khi một đoàn thủy thủ từ tàu HMS Challenger hạ sợi dây xuống để đo độ sâu trong chuyến thám hiểm năm 1875, họ đã tình cờ phát hiện ra Rãnh Mariana - nơi sâu nhất của đại dương.