Anh nói lời chia tay gian dối
Một tháng sau anh nói với tôi rằng anh không còn nhớ tôi nữa. Giờ anh thấy khó chịu mỗi lần gặp tôi, anh không còn cảm giác trước đàn bà.
Tôi đã từng biết anh ngay từ thuở nhỏ, vì anh ở cùng quê với tôi. Nhưng 27 tuổi tôi mới gặp anh, quen anh và yêu anh. Anh đến với tôi cùng quá khứ đau buồn về mối tình đầu, sao quá khứ giống nhau đến thế, tôi đồng cảm với anh.
Mỗi lần anh than buồn, tôi thấy thương anh hơn. Tôi nguyện yêu anh hết lòng mình, lúc đó anh cũng rất yêu và quan tâm tới tôi. Tôi nghĩ đó là hạnh phúc thực sự của đời mình. Tôi thầm cảm ơn anh vì điều đó. Tôi đã tin anh như thế và trao hết cho anh.
Nhưng oái oăm thay, một tháng sau anh nói với tôi rằng anh không còn nhớ tôi nữa. Anh bảo rằng, giờ đây anh thấy khó chịu mỗi lần gặp tôi. Không phải là anh đã yêu người đàn bà nào khác mà vì anh không còn cảm giác trước đàn bà. Anh không muốn yêu ai và anh đã ra đi.
Anh để lại cho tôi nỗi nhớ và sự đau khổ. Nhưng anh nói như vậy khiến tôi thấy thương anh nhiều hơn. Tôi không biết tại sao anh lại bị mất cảm giác trước đàn bà. Tôi không hiểu sao lúc ấy tôi khờ khạo như thế, vì yêu anh nên tôi đã ngu ngốc quá rồi. Tôi không biết được rằng đấy chỉ là cái cớ để anh chia tay. Anh quá ư là gian dối.
Video đang HOT
Một tháng sau, tôi tình cờ nghe được tin anh đã có người yêu. Người yêu anh chính là người con gái mà anh thường kể là yêu bạn anh mà người đó không yêu. Tôi không tin nổi vào tai mình nữa. Tin đó như sét đánh ngang tai, thì ra anh yêu người đó từ lâu rồi. Anh đã lừa dối tôi, giờ anh hạnh phúc bên người ta và còn kể xấu tôi với bạn bè anh nữa.
Tôi hận quá, tôi muốn mắng chửi xúc phạm anh. Tôi rất hận người đàn ông khốn nạn đó. Tôi phải làm sao, tôi đã ước nếu giờ anh đứng trước mặt tôi, tôi sẽ giết anh chết. Đã một năm nay rồi tôi vẫn không sao nguôi ngoai được, tôi phải làm sao để thoát ra khỏi sự ám ảnh đó? Tại sao phải nói lời chia tay tình yêu mà anh phải bịa ra lý do gian dối và tàn nhẫn như thế chứ?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gọi giấc mơ quay về
Quá khứ là gì? Nhiều khi em đã tự hỏi mình như một thứ triết lý của hoài niệm. Có những lúc em đã không muốn nhìn lại, nhớ lại hay quay trở lại hoài niệm đó...
"Nhưng", lại "nhưng" một cách thê thảm, em đã thua cuộc hoàn toàn trước kỷ niệm. Một thứ kỷ niệm không gây xác thương cho tương lai và cũng không làm tổn thương gì cho quá khứ, nó chỉ làm cho hiện tại buồn hơn mà thôi.
12 năm - thời gian như một lớp bụi mờ, nó đủ dài để có thể làm thay đổi và xóa nhòa đi mọi thứ. Nhưng với em, kỷ niệm thuở ấy vẫn như từng đợt sóng cồn cào giữa đại dương, em không thể nào quên anh và cả một thời ngây ngô, khờ dại ấy.
Em ngày ấy là một cô bé tròn 16 tuổi, vừa rời xa ba mẹ để lên thành phố trọ học. Từ nhỏ em đã sống trong sự đầy đủ và cưng chiều của ba mẹ nên đã hình thành trong em bản tính kiêu căng, ngạo mạn. Khi bước chân vào ngưỡng cửa cấp 3, em đã nhanh chóng thích nghi với môi trường và đám bạn con nhà giàu nhác học, ham chơi. Em đã lao vào những cuộc chơi vô bổ như vũ trường, bi-a, đua xe... Lúc đó em như con thiêu thân lao vào lửa, lao vào đời như một kẻ mộng du. Em đã sống không mục đích, sống không hy vọng, sống không ước mơ và không biết đến ngày mai. Ở trường người ta nổi tiếng vì học giỏi, vì tài năng. Còn em, nổi tiếng vì ăn chơi, vì phá phách, vì số lần viết bảng kiểm điểm ngang bằng với số buổi đi học. Những giọt nước mắt của mẹ, những cay đắng tủi hờn của ba vẫn không làm em mảy may rung động.
Thế là sang năm học lớp 12, ba mẹ đã chuyển em sang ở nhà người quen. Và cũng chính nơi đó, em đã gặp anh, người đã làm thay đổi cuộc đời và suy nghĩ của em.
Em - một cô bé tàn nhẫn, lì lợm và kiêu căng. Còn anh - hiền lành, trầm tĩnh và chín chắn. Thế mà chúng ta lại chơi thân với nhau. Từ khi anh đến, anh đã thắp sáng trong em ngọn lửa yêu đời, yêu bản thân và gia đình. Em đã dịu dàng, đằm thắm và nhìn đời giản dị hơn.
Em đã không còn tham gia vào những cuộc chơi thâu đêm, suốt sáng ở vũ trường nữa mà trở về bên anh. Cùng anh ngắm những ngôi sao về đêm, nghe những bản nhạc trữ tình, cùng nhau đi bộ trên con đường nhiều cỏ xanh bao la. Đi bên anh, anh lúc nào cũng nói những điều chân thành, giản dị. Còn em lai nói những điều vu vơ, xa vời thực tế để chứng tỏ mình là người lớn, đã trưởng thành nhưng những gì em nói, những gì em làm đều chứng tỏ ngược lại. Buồn cười quá, phải không anh?
Anh có còn nhớ không. Ngày ấy, anh thường chở em xuống con dốc Trần Phú chỉ để ăn một ly chè, mặc dù em không thích ăn chè, em chỉ muốn ngồi sau lưng anh xem anh đã cố gắng hết sức để chở em lên con dốc cao và xa ấy, em đã giả vờ như không biết anh mệt đến chừng nào, lúc đó em đã cười đắc thắng đấy, Ngốc ạ. Bên anh em đã cảm thấy rất hồn nhiên và vô tư, em ước thời gian đó cứ kéo dài, dài mãi...
Em vẫn không hiểu sao mình lại chịu đựng nỗi cô đơn một cách bền bỉ như thế... (Ảnh minh họa)
Khi em thắp lên ngọn nến thứ 18, em biết anh đã mở cửa bước vào trái tim em. Đẹp như ánh bình minh, trong sáng như giọt sương mai. Em đã có mục đích sống cho mình, đã cố gắng thay đổi để phù hợp với anh. Đã biết hoạch định cho tương lai, biết phấn đấu để giữ lấy "Tình yêu", giữ lấy anh. Vì em đã biết yêu thương, biết rung động, biết nuối tiếc vễ những gì đã qua, biết lo lắng và sợ hãi cho tương lai.
Đêm, đêm của những vì sao bay lạc lõng, đó là đêm giáng sinh lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng em cùng anh đến nhà thờ xem lễ. Lang thang qua những quầy bán thiệp và tháp chuông xinh xắn, anh hỏi "Em có thích gì không, anh mua tặng?". Trời à. Có ai tặng quà mà hỏi một câu ngớ ngẩn như thế không, anh đúng là nhà quê, là chân thành.
Chúng ta đã chọn một chỗ ngồi yên tĩnh trong góc nhà thờ và lắng nghe tiếng chuông kỳ ảo của mùa Noel. Anh thì thầm bên tai em "Em có thích anh không?". Em ngỡ ngàng, câu hỏi mà lẽ ra em muốn hỏi anh lâu lắm rồi, nhưng mặc cảm trong em vẫn còn đó. Câu hỏi mà bao đêm em đã tự hỏi, tự trả lời để dằn vặt mình "liệu anh có chấp nhận một người con gái hư hỏng như em?". Không, em sợ, sợ bị từ chối, sợ bị bỏ rơi, sợ sự so sánh trong "Tình yêu". Em mở đôi mắt thật to và ngước lên bầu trời để nước mắt khỏi tràn mi và trả lời "Không, thưa anh". Một cảm giác chênh vênh - đổ vỡ - mất mát, nghĩa là em đã chọn lựa. Em đã chối từ mình, chối từ mình khi đã trót đa mang. Đôi mắt không ướt lệ, thà là đau một lần, lý trí bảo như thế nhưng con tim cứ đau buốt khôn nguôi. Để đêm đó, em đã khóc, khóc như chưa từng được khóc, khóc như vừa đánh mất một thứ quý giá và lớn lao lắm. Đó là những giọt nước mắt lần đầu tiên em khóc vì một người con trai.
Kết thúc năm học, thế là mình đã xa nhau kể từ đó. 12 năm đã qua, quãng thời gian ấy không có anh em vẫn lầm lũi một mình, em đã cố gắng sống thật bình thản để không nhớ về anh, đến bây giờ em vẫn không hiểu sao mình lại chịu đựng nỗi cô đơn một cách bền bỉ như thế. Thời gian cứ trôi đi nhưng kỷ niệm luôn hồi sinh. Lẽ ra em cũng sẽ mãi giấu cảm xúc của mình, nhưng vì khi em biết mình sẽ chỉ sống với một quả thận thôi anh ạ, bác sĩ bảo với em như thế. Nên em đã vội vàng viết những dòng này gửi anh, vì em sợ sẽ không còn kịp nữa, hy vọng anh sẽ nghe thấy tiếng lòng em.
Giờ đã sắp đến sinh nhật lần thứ 28 của em rồi đó, em sẽ ước điều ước cuối cùng, đó là mong muốn được cùng anh đi lại trên con đường ngày xưa một lần nữa, để em sửa lại câu trả lời đêm hôm ấy rằng: "Em rất thích anh, ngốc ạ". Và để cùng anh ngắm những ngôi sao về đêm, em sẽ chỉ cho anh biết ngôi sao sáng nhất là em đó nếu một mai em bay về trời...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cô ấy chỉ hẹn trong nhà nghỉ Cứ mỗi lần nhớ nhung và muốn được "yêu", cô ấy lại hẹn hò em trong nhà nghỉ, chứ không bao giờ dám công khai hò hẹn ở chốn đông người. Em đã quen một bạn gái khá lâu và tụi em rất yêu thương nhau. Cô ấy luôn nói với em rằng, " Em c hỉ muốn được gặp anh, ở bên...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Đi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bên

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

7 điều không nên khi uống trà xanh
Sức khỏe
09:30:38 10/03/2025
Một đêm ở 'thiên đường mây Tà Xùa'
Du lịch
09:27:37 10/03/2025
Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân
Tin nổi bật
09:07:49 10/03/2025
Triệu Vy còn gì sau cú "gãy cánh" bí ẩn nhất lịch sử showbiz Hoa ngữ?
Sao châu á
08:37:54 10/03/2025
Một huyền thoại FPS 12 năm tuổi đời chuẩn bị "sống dậy" - từng là "đối chọi" với Đột Kích?
Mọt game
08:33:01 10/03/2025
Hôm nay xét xử 8 bị cáo vụ cháy chung cư mini làm 56 người chết
Pháp luật
08:31:31 10/03/2025
Sao Việt 10/3: Vợ chồng Salim Hải Long hạnh phúc trong đám cưới
Sao việt
08:24:25 10/03/2025
Ông Elon Musk bị Nhà Trắng hạn chế quyền hành?
Thế giới
08:17:18 10/03/2025
'Cha tôi người ở lại' tập 10: Bố đẻ của Việt dàn cảnh tai nạn để tiếp cận con trai
Phim việt
07:29:21 10/03/2025
Hai bộ phim đình đám tái hiện cuộc đời những thiên tài công nghệ cự phách
Phim âu mỹ
07:22:21 10/03/2025