“Anh nói chỉ 10 phút là thỏa mãn. Quá nửa tiếng rồi, mau ra đi, “chỗ đó” của em đau quá!”
“Cho anh 10 phút thôi vợ nhé! 10 phút là anh thỏa mãn rồi!”. Chịu khó chiều anh đi! – Gã năn nỉ. Thấy mặt gã tái đi, tôi cũng đành buông tay ra.
Tôi và gã lấy nhau khi cả hai mới ra trường được hơn một năm. Điều kiện kinh tế của hai bên gia đình đều không có nên cả hai chúng tôi đều phải tự thân vận động. Sauk hi kết hôn, chúng tôi thuê một căn phòng trọ để sinh sống, tích cóp tiền để mua nhà sau này. Cuộc sống tuy còn nhiều vất vả nhưng được cái cả hai vợ chồng đều thông cảm, thấu hiểu cho nhau nên mâu thuẫn không bao giờ xảy ra.
Thật lòng mà nói thì tôi cũng thấy mình may mắn khi lấy được gã. Gã chồng tôi tuy không giàu có, nhưng được cái thương vợ, luôn dành tất cả những gì tốt nhất mình có cho vợ. Nhưng yêu thì yêu, thương là thương chứ gã cũng hay trêu chọc tôi lắm. Nhiều lúc phải ôm bụng cười lăn lộn đến chảy cả nước mắt. Có lẽ cũng chính vì đức tính này của gã nên tôi mới bị đổ gục sau 3 tháng quen biết gã.
Là chồng nhưng gã ít khi nhường nhịn tôi lắm, toàn tranh giành với tôi đủ mọi thứ. Từ quả táo, kem đánh răng, dép đi trong nhà và đến cả cái bồn cầu cũng không tha. Tôi nhớ lúc cả hai mới về chung sống:
- Anh là chồng, anh phải có quyền được chọn trước mọi thứ. – Gã nói như ra lệnh.
Và ngay sau đó là bàn chải hồng, khăn mặt hồng, khăn tắm hồng, dép đi trong nhà cũng màu hồng.
- Sao anh lại chọn màu hồng. Em mua màu xanh cho anh cơ mà. Chẳng phải trước anh vẫn thích màu xanh còn gì? – Tôi gân cổ lên
- Đấy là trước, bây giờ lấy vợ đời anh toàn màu hồng nên anh muốn mọi thứ cũng phải màu hồng, được chưa? – Gã cũng không kém phần long trọng
Nghe gã nói vậy, tôi cũng thấy vui lắm. Ý gã là từ ngày lấy tôi, cuộc sống của gã lên hương chứ gì.
Video đang HOT
Nhưng yêu thì yêu, thương là thương chứ gã cũng hay trêu chọc tôi lắm. (Ảnh minh họa)
Một ngày đẹp trời nọ, tôi và gã hí hửng khi được mời đi ăn miễn phí. Bạn bè gọi chúng tôi là cặp vợ chồng heo bởi đã ăn đồ miễn phí là ăn rất nhiều. Ai mà chẳng vậy chứ. Được ăn, lại không phải trả tiền thì dại gì không ăn nhiều. Và cũng chính vì cái tính háu ăn mà tôi đã gặp họa.
Không biết có phải do đồ ăn không sạch sẽ hay do chúng tôi ăn nhiều quá hay không mà trên đường về cả hai đau bụng dữ dội. Thứ duy nhất trong đầu chúng tôi lúc này chính là hình ảnh cái nhà vệ sinh thần thánh. Gã chồng tôi phi như điên, về tới nhà, gã hì hục cất xe còn tôi chớp thời cơ leo tót lên phòng vì phòng chúng tôi thuê chỉ có một cái nhà vệ sinh duy nhất. Ai cướp được, kẻ đó là người chiến thắng . Nhưng không, may mắn đã không mỉm cười với tôi. Gã là người cầm chìa khóa khi ra khỏi nhà. Thấy tôi đứng ôm bụng trước cửa, gã nhe nhởn, cười hỉ hả.
Tiếng khóa cạch cửa, tôi có cảm giác tôi và gã sắp nổ ra một trận hỗn chiến khốc liệt. Nhưng kẻ địch chơi xấu, gã ăn gian, gã kéo tôi lại, lao tót vào trong nhà. Gã tới được cửa nhà vệ sinh thì tôi kéo được áo gã lại:
- Cho anh 10 phút thôi vợ nhé! 10 phút là anh thỏa mãn rồi! Chịu khó chiều anh đi! – Gã năn nỉ
Bụng tôi réo dữ dội, tôi bắt đầu không còn khả năng chịu đựng nữa. (Ảnh minh họa)
Thấy mặt gã tái đi, tôi cũng đành buông tay ra. Nhanh nhanh để gã giải quyết trước, tôi còn vào chứ không thì có mà giành đến sáng. Nhưng tất cả không như mong đợi. Chưa bao giờ tôi thấy thời gian trôi đi chậm hơn sên đến thế. Nhìn từng giây nhích đi mà tôi thấy căm phẫn quá! 10 phút, 15 phút rồi 30 phút trôi qua. Bụng tôi réo dữ dội, tôi bắt đầu không còn khả năng chịu đựng nữa:
- Anh nói chỉ 10 phút là thỏa mãn. Quá nửa tiếng rồi, mau ra đi, “chỗ đó” của em đau quá!
Tôi vừa la hét, vừa dùng chút sức lực còn sót lại để đập mạnh vào cánh cửa nhà vệ sinh. Rồi gã cũng bước ra với nét mặt thỏa mãn. Nhìn tôi ôm bụng đau đớn, gã cười hỉ hả:
- “Chỗ đó” của em là chỗ nào? Đau đâu, để anh xoa giúp cho?
Tôi nhìn gã căm hận rồi đóng sập cánh cửa nhà vệ sinh lại. May quá, còn kịp. Ông trời có vẻ nghe được tiếng lòng của tôi. Tôi mới vào được chừng 10 phút, gã đã ở bên ngoài la lớn:
- Em ơi ra đi, anh lại đau quá rồi!
Tuy nghèo khó nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc. Tiền rất quan trọng, nó dùng để duy trì hạnh phúc chứ không quyết định hạnh phúc. Chỉ cần cả hai thấu hiểu, thông cảm, chia sẻ và cuộc sống vợ chồng luôn tạo ra điều mới mẻ thì hạnh phúc chắc chắn sẽ vững bền.
Theo Một Thế Giới
Vật vã đánh ghen dù mang bầu 8 tháng
Tôi chứng kiến cảnh chồng đang ôm ấp tình nhân. Thật không chịu nổi, tôi lao vào, tát tới tấp cô bồ và tát cho chồng một cái như trời giáng.
Đàn ông ngoại tình, họ có trăm ngàn lý do. Nào là chuyện ngoại tình vì công việc, vì chán vợ, vì các cô gái khác xinh đẹp quyến rũ. Và vì vợ mang bầu. Vợ mang bầu là nguyên nhân chính dẫn tới chuyện đàn ông ngoại tình. Lúc đó, nhu cầu của họ không được giải quyết, họ tính chuyện gái gú với tư tưởng, một lần không sao, chỉ là chơi bời tí cho thỏa mãn, chứ không hề có ý lừa dối hay phản bội vợ. Với đàn ông là vậy, nhưng với đàn bà, họ không bao giờ chấp nhận bất cứ một lý do ngoại tình nào.
Tôi đã từng nghĩ, chồng mình không ngoại tình. Khi tôi mang bầu, anh chăm sóc tôi tận tình chu đáo, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó sai sai. Nhiều khi mong muốn được gần gũi chồng một cách khéo léo nhưng chồng đều tỏ ra không thiện chí. Tôi khổ tâm vì không biết chồng có thay đổi gì không. Lúc nào tôi cũng lo lắng liệu chồng có ngoại tình? Đàn ông mà, suốt thời gian mang bầu, anh không hề động đến vợ. Vậy, tôi hoàn toàn có lý do nghi ngờ chồng.
Tôi giả như không có chuyện gì nhưng lén lút theo dõi anh. Tôi đã đi theo anh tới tận công ty, rồi đợi ở quán nước cho tới khi anh về. (ảnh minh họa)
Tôi giả như không có chuyện gì nhưng lén lút theo dõi anh. Tôi đã đi theo anh tới tận công ty, rồi đợi ở quán nước cho tới khi anh về. Tôi quyết định sẽ làm một thám tử để theo chồng. Và thật không ngờ, sau vài ngày mai phục, tôi đã bắt được quả tang chồng vào nhà nghỉ với một người con gái lạ. Tôi chết lặng, vừa đi vừa khóc nhưng phải bình tĩnh để giải quyết chuyện này. Tôi theo anh vào tận nhà nghỉ và bắt quả tang chồng để đánh ghen. Tôi nhất định không thể để yên.
Tôi chứng kiến cảnh chồng đang ôm ấp tình nhân. Thật không chịu nổi, tôi lao vào, tát tới tấp cô bồ và tát cho chồng một cái như trời giáng. Đánh ghen xong, cô bồ bỏ chạy còn tôi nằm thở hổn hển trên giường. Chồng tôi cuống cuồng giải thích rằng, &'anh chỉ chơi bời tí, bóc bánh trả tiền thôi chứ anh chẳng bồ bịch bao giờ đâu. Vì em mang bầu nên anh mới phải như thế, anh cũng không dám động đến em, sợ ảnh hưởng tới sức khỏe của em'. Anh khóc lóc van xin tôi. Còn tôi, đi về nhà, không nói một lời.
Từ hôm đó, tôi dọn về nhà mẹ đẻ sống để sinh con. Tôi mệt mỏi với người chồng như thế, sợ càng ở với anh, tôi càng suy nghĩ và ảnh hưởng tới con. Về còn được mẹ an ủi. Tôi buồn lắm. Đàn bà đã chịu thiệt, đàn ông tại sao không hiểu lại cứ cho mình quyền được gái gú. Các anh cứ giải thích đó là nhu cầu khi vợ mang bầu. Mà đàn bà thì ai chả phải mang bầu. Vậy hóa ra, cứ vợ mang bầu là đàn ông đi ngoại tình, vậy thì chẳng phải, trên đời này, người đàn ông chung thủy một vợ một chồng sẽ không có, hoặc có thì khó như mò kim đáy bể hay sao?
Tô không bao giờ chấp nhận lý do anh đưa ra. Tôi cứ sống như thế này đã. Để anh không được gặp con, cũng không được nhìn thấy tôi sinh nở. Tôi sẽ để anh phải hối hận, phải trả giá vì việc anh đã làm. Sau này, anh phải cầu xin tôi và tôi có tha thứ hay không, còn tùy thuộc vào lúc đó. Khi nào tôi quên hoàn toàn chuyện này, thì may ra, anh có cơ hội được thứ tha.
Đàn bà đã vất vả lắm rồi, họ mang bầu là điều thiêng liêng nhưng vô cùng vất vả. Thế nên, mong đàn ông hãy trân trọng, hiểu họ, yêu thương họ, đừng làm tổn thương lúc mà họ cần người chồng của mình bên cạnh nhất. Đừng lấy bất cứ lý do gì biện minh cho hành động ngoại tình. Vì một khi chồng ngoại tình thì đừng mong muốn phụ nữ tin tưởng, anh ta hoàn toàn yêu thương mình.
Theo Tintuc
Tôi phải giả điên, nếu không sẽ phải nằm im cho anh rể "thỏa mãn" mỗi đêm Bố mẹ tôi ở dưới tầng nên không biết gì cả. Biết tôi sợ nên Hữu càng lấn tới, bắt tôi nằm im cho anh ta "thỏa mãn". Những cuộc điện thoại đe dọa đến ám ảnh Tôi quen Hữu cách đây 8 năm ở trường đại học. Chúng tôi nhanh chóng yêu nhau sau thời gian ngắn tìm hiểu. Thế nhưng, tình...