Anh nhớ em nhiều
Chiều nay anh dọn dẹp phòng, sắp xếp lại đồ đặc cho gọn gàng và sạch sẽ. Anh chợt tìm được b.é t.rai bằng bông cầm quần. Đây là món quà đầu tiên em tặng anh. Mới tìm được thì anh vui vì cũng lâu rồi anh không nhớ mình để nó ở đâu nữa.
Lúc đầu nhìn nó thì anh cười, nhớ lại những ngày mình mới quen nhau. Lần đầu tiên anh rước em đi làm về, khi đó em làm ở PNJ Bến Thành. Anh lên trễ đến 30 phút, sau khi cửa hàng đóng cửa. Nhìn thấy anh lên đến, em đã òa khóc như một đ.ứa t.rẻ đi lạc vừa được ba mẹ. Lúc đó anh phải dỗ dành mãi và hứa chỡ đi ăn gà rán ở H2O thì em mới nín khóc.
Buồn thật đấy, có những thứ đã xảy ra lâu lắm rồi mà mình không thể quên được. Nhìn thú bông b.é t.rai này nó làm anh nhớ lại những ngày đầu tiên ấy, cứ ngỡ như vừa mới hôm qua đây thôi. Em ơi, có khi nào em nhớ đến những lời em đã nói với anh lúc mình còn bên nhau không? Em nói: “Sau này nếu em có đi được qua Australia, đêm trước hôm lên máy bay em sẽ dành cho anh tất cả, để qua đó em sẽ sinh baby, em sẽ cố gắn làm việc và tự nuôi con một mình. Anh ở Việt Nam đợi ngày qua bên ấy cùng em”. Em nhớ lúc đó anh nói sao với em không? Anh sẽ khôngkể ra ở đây nhưng anh tin là em còn nhớ khi đó anh nói gì.
Video đang HOT
Anh thương em nhiều lắm. Trước đây, bây giờ và mãi mãi những ngày sau nữa. Ngày trước em hồn nhiên và dễ tin người lắm, anh có muốn gạt em hay làm những điều xấu với em khi ấy thì cũng là chuyện rất dễ dàng, nhưng anh không làm vậy. Anh sợ lỡ có xảy ra chuyện gì thì người con gái là chịu thiệt thòi nhất. Không đến được với anh thì em cũng còn tương lai tốt đẹp ở phía trước mà. Nghĩ đến đó nên anh chưa bao giờ cho phép mình làm gì quá đáng với em.
Đến ngày hôm nay anh suy nghĩ, chẳng biết vì sao anh lại thương em nhiều đến như vậy. Biết chỗ nào có đồ ăn ngon, khi anh có nhiều t.iền hay đồ đẹp từ Mỹ gửi về anh đều muốn dành hết tất cả cho em. Có những món đồ mà anh chẵng bao giờ dám mua, nhưng khi biết em thích anh cũng sãn sàng mua nó cho em mà ko cần phải suy nghĩ nhiều.
Anh luôn nghĩ, mình thương và tốt với một người nào đó thật nhiều không cần người ấy phải tốt với mình nhiều như vậy, chỉ cần người ấy thương anh thôi là đủ, không cần phải làm điều gì cho anh cả. Cuộc đời là thế, chẳng bao giờ được như mình mơ ước.
Thời gian rôi qua nhanh thật, vậy là mà mình đã xa nhau rồi. Nhiều đêm giật mình thức giấc nhớ em, anh đau như mình vừa mất một phần trên thân thể mình vậy. Mọi thứ liên quan đến anh, trong em giờ chắc chẳng còn gì và cũng trỡ nên vô nghĩa có phải không em?
Anh biết bây giờ mình có nói hay kể ra bao nhiêu thứ thì cũng chẵng có ý nghĩa gì, nhưng anh thật sự không nén được cảm xúc khi nghĩ về em. Nghĩ đến ánh mắt, nụ cười, lời yêu em dành cho một người con trai nào đó, nó làm anh rất đau đớn vô cùng, như có ai đó xác muối vào vết thương nơi trái tim anh vậy.
Ngoài mặt anh vẫn phải tươi cười và làm việc bình thường, nhưng có ai hiểu được lòng anh, anh không biết mình có thể chịu đựng được như vậy đến bao giờ nữa. Anh nhớ và thuơng em quá, bây giờ anh phải làm sao để em trở về bên anh. Anh đã cố gắng rất nhiều để dần quên em, nhưng anh không thể. Mỗi khi một mình anh lại nhớ đến em, anh suy nghĩ vì ai em rời xa anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em không biết
Đến tận bây giờ khi ngồi viết những dòng này cho anh, em vẫn không biết trái tim mình đang nghĩ gì.Mong manh quá anh à. Ngày em quyết định từ bỏ tất cả để đến bên anh, em đã suy nghĩ rất nhiều. Nhưng lí trí dù có tỉnh táo đến đâu vẫn không thắng nổi trái tim đang rạo rực niềm yêu.
Em đã nghĩ rằng mình có thể vượt qua tất cả khó khăn trước mắt, em chấp nhận từ bỏ công việc ổn định, bỏ cả gia đình đang ngày đêm lo lắng cho em, bỏ qua tất cả dư luận... Bỏ qua hết anh à! Đến một miền đất mới, nơi ấy có anh thương yêu đang từng giây từng phút ngóng chờ. Em những tưởng mình sẽ được anh đón nhận với tâm trạng vui mừng khôn xiết. Anh sẽ ở bên em để luôn động viên em trong giai đoạn khó khăn này... Em đang thất nghiệp! Nhưng em vẫn không dám nhờ vả anh, vì em nghĩ anh cũng đang khó khăn. Là một công chức nhà nước, anh còn vất vả trong mưu sinh lắm. Nhưng em tin anh là người có chí, anh sẽ không bao giờ để em phải lo lắng. Nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như vậy! Em đã tìm cho mình được một công việc làm thêm để anh không phải bận lòng. Dù công việc vất vả và đồng lương không được cao cho lắm nhưng em tự nhủ, đó là khó khăn bước đầu, mình sẽ cố gắng, rồi lòng kiên trì sẽ được đền đáp. Giờ hai đứa phải tập trung vào nhiệm vụ lớn trước mắt là tìm một công việc ổn định và phù hợp với em. Em nghĩ đơn giản thế thôi! Tình yêu sẽ là động lực để hai đứa có thể đi đến hạnh phúc thật sự. Nhưng... anh lại không nghĩ vậy! Hồi trưa nay khi nghe anh nói rằng bố mẹ ngoài quê anh không muốn anh tiếp tục quen em vì em chưa có công việc ổn định, lại không xinh xẻo lắm.
Trời ạ! Em không ngờ trong mắt mọi người mình lại là người như vậy. Ngày xưa khi ngỏ lời yêu em, anh bảo vì em ngoan hiền, học giỏi, không xinh nhưng dễ thương. Lúc đó em có rất nhiều người tán tỉnh, và tất cả họ cũng đều thương em vì những điều đó. Nhưng không hiểu sao em lại chọn anh! Quyết định quen anh là cả một khó khăn với em. Vì lúc đó tất cả mọi người thân quanh em đều phản đối, họ không muốn em yêu anh, vì họ nhận ra anh không yêu em nhiều như em tưởng, và em sẽ khổ... Bỏ qua tất cả, em vẫn yêu anh! Ra trường, kiếm được một công việc ổn định ở quê nhà. Dù không nói ra nhưng ba mẹ đều muốn em làm luôn ở đây và lấy một anh chàng ở quê. Âm thầm, em vẫn yêu anh. Sự xa cách càng làm cho tình yêu trong em lớn lên. Đến khi em quyết định từ bỏ tất cả để theo anh, tức là em đã muốn làm vợ của anh! Tình yêu của hai đứa đã trải qua nhiều thử thách! Mình đã vượt qua hết. Nhưng hôm nay, khi nghe anh nói những lời ấy, trái tim em như quặn thắt. Nếu thật sự bố mẹ anh không muốn chúng mình quen nhau, liệu anh có từ bỏ em không. Nếu thế thì coi như những cố gắng nỗ lực của em trở thành công cốc à... Sao anh không nghĩ đến những suy nghĩ của em mà lại nói ra những lời như vậy. Em thật sự rất buồn! Và... có thể ngày mai em sẽ quay trở về! Về với ba mẹ, với bạn bè, với những người luôn yêu thương và trân trọng em. Vĩnh biệt anh!!!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã thua rồi Em đã nghĩ mình cứng rắn, mình sẽ vượt qua nỗi nhớ, sẽ quên đi tình yêu của mình. Nhưng em sai rồi, em thua rồi anh à, thua chính bản thân mình. Gặp lại và yêu anh, ngày anh nói lời yêu em giờ anh có còn nhớ. Ngày ấy trời vẫn còn mang hơi thở ấm áp của mùa xuân, anh...