Anh nhẫn tâm dẫn gái về tận nhà chỉ để trừng phạt tôi
Có mặt cả hai vợ chồng bác sĩ nói thẳng: “cô cậu đã phá thai một lần rồi đúng không? Tuổ.i trẻ thiếu hiểu biết giờ phải gánh chịu rồi”. Tôi xa sầm mặt…
Sau đám cưới vợ chồng tôi lên kế hoạch mua được nhà rồi mới sinh con, với khai khát có con nhưng vẫn muốn tằn tiện để có tiề.n mua nhà nên sau hai năm làm việc chăm chỉ chúng tôi đã từ hai bàn tay trắng mua được một căn hộ trung cư.
Kế hoạch đầu tiên đã thành công mỹ mãn, bây giờ đến thời điểm vợ chồng tôi được thả tự do trong quan hệ không phải khốn khổ chật vật với những chiếc ba.o ca.o s.u dày cộm nữa. Hàng ngày vợ chồng chăm chỉ ăn uống đủ chất để sinh đứa con trai đầu tiên, chồng tôi cũng rất khát khao có con trai nên anh tuân thủ tất cả những gì tôi đề ra miễn sao có được con trai đầu lòng là được.
Vậy nhưng việc con cái không theo kế hoạch chúng tôi đã định, hai tháng rồi năm tháng sau khi thả phanh tôi vẫn chẳng thể có tin vui. Sốt ruột hai vợ chồng đi khám thì bác sĩ bảo chồng bình thường. Mà nguyên nhân từ vợ, có mặt cả hai vợ chồng bác sĩ nói thẳng: “cô cậu đã phá thai một lần rồi đúng không? Tuổ.i trẻ thiếu hiểu biết giờ phải gánh chịu rồi”. Tôi xa sầm mặt không hiểu sao vị bác sĩ này không giữ kín quá khứ cho tôi mà lại nói toạc ra thế thì chế.t chắc rồi.
Qúa khứ ùa vào trong tâm trí tôi, ngày ấy chưa lấy anh tôi thích một anh chàng rất đẹp trai nhưng khi chiếm được cơ thể tôi anh ta đã rời bỏ tôi cho dù cố níu kéo va.n xi.n và mang đứa con ra nhưng hắn ta vẫn giũ bỏ mẹ con tôi mà đi. Sợ bố mẹ bạn bè co.i thườn.g không chồng mà chửa nên tôi đã bỏ đứa con tại cơ sở khám bệnh tư nhân.
Bây giờ tôi đang phải gánh chịu hậu quả về sự dại dột khờ dại của tuổ.i trẻ đã gây ra. Trở về nhà anh suốt ngày chẳng nói chẳng rằng nhìn mặt anh cứ lầm lì cau có lúc nào cũng như chuẩn bị đán.h nha.u tới nơi, mặc cho tôi nói hỏi han anh cũng chẳng cậy miệng nói một lời.
Hàng ngày anh làm về trong tình trạng say khướt rồi lại lên giường nằm ngủ cố tránh mặt tôi. Nhìn anh mà tôi thấy lỗi lầm mình ngày càng trầm trọng hơn, anh không còn yêu tôi như ngày nào nữa mà nhìn vào ánh mắt của anh tôi thấy anh đang co.i thườn.g tôi thì đúng hơn.
Không thể mất anh được bởi anh đã cho tôi biết được cảm giác thật sự của tình yêu, tôi muốn nói với anh tôi yêu anh nhiều lắm vợ chồng mình sẽ làm lại từ đầu.
Hôm đó tôi nấu mấy món thật ngon mà anh thích và không quên tuốt lại nhan sắc cho hấp dẫn, tôi ngồi đấy đợi anh một tiếng rồi hai tiếng đến tận 9h tối anh mới về. Vì biết lỗi nên dù anh về muộn tôi vẫn không dám nhăn mặt mà vui vẻ ra mở cửa.
Nụ cười trên môi vội tắt khi trước mắt tôi là anh và một cô gái nữa, mà không ai khác đó chính là người yêu cũ của anh. Trong khi tôi chưa kịp hiểu điều gì thì cô gái kia bảo: “anh ơi em đói lắm rồi chúng mình ăn tí rồi làm tiếp nhé?”. Chồng tôi và cô ta vui vẻ ngồi ăn để mặc tôi đứng như trời chồng.
Nhìn cảnh họ gắp cho nhau mà tôi điên tiết lên bước đến bên anh hất cả mâm cơm về phía cô gái, tôi hét ầm lên: “sao anh vẫn còn quan hệ với con điếm này à? Vậy là từ trước đến giờ anh đã lừa dối tôi”. Chồng tôi bình thản đáp: “em hãy xem lại bản thân xem có đẹp hơn người ta rồi hãy nói, em không sinh được con thì tối nay cô ấy sẽ sinh cho anh một đứa con em cứ ở ngoài mà đợi nhé”.
Nói rồi anh dẫn cô ta đi tắm, để mặc tôi khóc lóc tức tưởi trên bàn ăn tan bành, tôi không thể mất anh được. Gọi anh vào phòng nói chuyện đàng hoàng nhưng anh lại khiến tim tôi đau quá: “anh không còn yêu em nữa, anh không muốn yêu một người vợ lừa dối hư hỏng giả tạo, dám mang cái màng trinh vá ra để lừ.a gạ.t chồng, nếu không muốn li dị thì tốt nhất hãy im lặng mà phục vụ chồng đi”.
Họ cầm tay nhau bước vào phòng của hai vợ chồng ngay trước mắt tôi mà sao tôi không có phản ứng gì, nước mắt giàn dụa, tim tôi đau thắt lại nhìn chồng của mình ngủ với người khác.
Tôi giận dữ đậ.p cửa đuổi họ ra ngoài: “hai người muốn làm gì thì đi chỗ khác mà làm đừng làm ở đây bẩn nhà của tôi”. Cô ta vênh mặt đáp: “nhà này bây giờ tôi làm chủ rồi, còn cô muốn làm ô sin thì tôi cho ở còn không cuốn xéo”. Đạp cửa tôi lao vào đán.h tớ.i tấ.p cô ta nhưng chồng tôi vội chạy tới tát cho tôi liền mấy cái rồi đuổi tôi ra khỏi nhà: “cút, ngôi nhà này do tôi đứng tên cô chẳng có quyền gì cả”.
Buồn bực thất vọng về chồng, nằm trên ghế tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, tỉnh dậy đã 4 h sáng tôi vội vàng thu dọn mấy đồ dùng đi về nhà ngoại để sống cho khuất mắt. Cứ cố đấ.m ăn xôi sẽ chẳng giải quyết được gì, còn ở đây tôi càng thêm đau khổ mà anh cũng co.i khin.h mình đi. Hi vọng sẽ có một ngày anh hiểu được không ai yêu anh nhiều như tôi đã yêu anh.
Theo Afamily
Em có dám ký đơn không ? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Phần 22
Sau đó không lâu thì sinh nhật con trai tôi. Tôi hỏi thằng bé:
Video đang HOT
- Con thích quà gì mẹ tặng con nào.
Tôi nghĩ thằng bé lại ô tô, siêu nhân, sún.g ống.. Nhưng con tôi nói:
- Con thích về nhà với bà với bố. Mẹ cho con về đi.
Tôi im lặng, chảy nước mắt, ôm con hứa:
- Vậy mai mẹ con mình sẽ về bà và bố chơi nhé.
Rồi đi vào nhà trùm chăn nằm khóc.
Tôi đã có những ngày nhiều nước mắt như vậy.
Hôm sau tôi điện cho mẹ chồng tôi, thông báo:
- Mai sn thằng Gấu, cháu muốn về nhà chơi. Con sẽ mang Gấu về chơi một lúc.
- Cứ đưa về đây. Còn mày về hay không cũng được. Mẹ chồng tôi trả lời.
Tôi không biết lúc đó Linh đang ở cạnh bà, vẫn trong viện.
Tối đi làm về, tôi đưa con sang. Dù quan hệ giữa tôi và mẹ chồng không tốt, nhưng tôi vẫn đoán lúc về nhà sẽ có một bữa cơm hay một party nhỏ mừng sinh nhật con tôi. Nhưng lúc tôi sang thì chỉ thấy mẹ chồng tôi, không thấy chồng tôi đâu.
Được khoảng 15p thì chồng tôi và Linh về cùng nhau.
Tôi quên kể là sau khi tôi đi tôi mang cả gv nhà tôi đi cùng, nên Linh không những không nghỉ việc chỗ nhà tôi mà còn kiêm thêm việc cơm nước buổi tối, làm việc nhà thay gv cũ. Đến tối muộn thì cô ta về.
Tôi trơ mắt nhìn 2 người. Cả ngày hôm nay sn con nhưng chồng tôi cũng không hề có động thái gì chứng tỏ anh nhớ đến con.
Khi nhìn thấy chúng tôi, chồng tôi tỏ ra ngạc nhiên và có đôi chút lúng túng. Linh thì không. Cô ta chào mẹ chồng tôi, chào tôi rồi nói với bà:
- Hôm nay cháu có việc phải về nên không ngủ lại được bác ạ. Mai cháu qua sớm.
Xong Linh lại nựng nựng con trai tôi:
- Ôi Gấu hả? Nhớ cô Linh không?
Tôi lạnh lùng:
- Đừng đụng vào nó và cút ra khỏi nhà tao.
- Giờ anh và bác thuê em rồi chị ạ. Ko phải em không mời mà đến.
Linh trớ tráo đáp
- Thể loại như mày đừng giở trò văn vở ra với chị. Tao đếm từ 1 đến 3 nếu không cút thì đừng trách.
Linh tái mặt. Mẹ chồng tôi quát:
- Cái gì đấy? Mày quyền gì đuổi con Linh. Sao lúc nào mày cũng như hổ vồ thế hả? Có để cái nhà này yên ổn không?
Con trai tôi khóc toáng lên vì người lớn to tiếng. Chồng tôi chạy lại ôm con dỗ dành. Tôi giận mờ mắt, quát to:
- Anh b.ỏ co.n ra. Anh không có tư cách làm bố. Thể loại vô liêm sỉ như anh, 2 người cút ra khỏi nhà tôi!
Tôi không nhớ rõ lúc này tôi đã nói chính xác như thế nào. Chỉ biết tôi đã mạ.t sá.t chồng tôi rất tệ trước mặt con.
Chồng tôi quát:
- Cô câm miệng lại!!!
Tôi quay ra nhìn Linh:
- Mày có cút không?
- Không, trừ khi bác và anh đuổi thì đi.
Tôi chạy vào bếp, cầm lấy con dao, rất hùng hổ. Dĩ nhiên tôi không mất lý trí nhưng quả thực tôi không muốn nhìn thấy cô ta thêm giây nào nữa.
Mẹ chồng và chồng tôi cùng hốt hoảng chạy lại ngăn. Mặt Linh xám ngoét, đi ra cửa. Chồng tôi quát Linh:
- Mày đứng đấy làm gì. Về đi.
Rồi quay sang tôi:
- Cô bị thần kinh đúng không? Tôi đã cưới nhầm một CON ĐIÊN à???
Tôi muốn phá lên cười cho cảnh tượng đang diễn ra lúc này. Tôi đáp:
- Đúng vậy. Anh cũng nên cút đi đừng xuất hiện trước mặt tôi. Không thì lên thiên đươngf mà hạnh phúc với nhau.
Nhưng, người đã lên thiên đường không phải là chồng tôi, không phải Linh. Mà là đứa con tội nghiệp của tôi.
Tôi hận chồng tôi đến tận tuỷ. Vì hận quá nên tôi trở nên tàn nhẫn và bất chấp.
Thực ra trước đó công ty tôi đang cần một trợ lý GĐ cho chi nhánh ở Nhật. Sếp đã hỏi ý kiến tôi về việc này nhưng thời gian đó như các bạn biết, tôi mang thai nên đã từ chối.
Vị trí đó vẫn để trống cho đến thời điểm xảy ra chuyện tôi vừa kể trên.
Sau khi đưa con về, tôi bình thản lạ lùng. Tôi không hề khóc. Tôi chỉ ra sức giải thích với con rằng vì cô Linh hư nên mẹ mắng cô Linh thôi. Bố mẹ và bà xin lỗi con. Mọi người yêu con lắm.
Tôi nghĩ đến việc mẹ con tôi sẽ thay đổi môi trường sống bằng cách nhận lời sếp sang Nhật (dù chỉ 2 năm) để ổn định và làm lại cuộc sống.
Và tôi đã làm cái việc thất đức, tàn nhẫn ấy.
Tôi không muốn nhắc nhiều về nó vì nó thật sự rất khó khăn đối với tôi. Có lẽ các bạn nghe tôi kể thì ngắn gọn, mau lẹ, nhưng tôi đã đi đến bệnh viện rồi lại về cho đến lần thứ 3.
Tôi nghĩ, tôi muốn làm lại từ đầu, và tôi không muốn có bất kỳ dính líu gì đến chồng tôi nữa.
Tôi không muốn con tôi không có một gia đình trọn vẹn thường tình.
Tôi đi chùa, làm lễ cầu siêu, nhưng tim luôn có tảng đá đè nặng.
Theo Afamily
Em có dám ký đơn không ? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Phần 2 Đó là hôm thứ 5 kể từ ngày tôi nhìn thấy bức ảnh đó. Tôi không hẹn trước, lái xe gần đến cơ quan anh, điện thoại bảo: - 5p nữa em có mặt cơ quan anh. Vợ chồng mình ăn trưa nhé? Tiện thể đi mua cái bếp từ cho ông bà luôn. Chồng nói: - Sao em không hẹn trước? Trưa...