Anh nguyền rủa tôi là kẻ lừa tình
Trong cơn say anh chửi bới tôi đã giả nai, lừa tình, vờ ở bên anh lúc anh đau khổ.
Tôi cắn răng chịu đựng những lời trách cứ của gia đình anh vì tôi không muốn nghĩ nhiều về những người không hiểu chuyện. Nhưng còn anh, người đầu ấp tay gối với tôi, người khiến tôi ra cơ sự ngày hôm nay lại nguyền rủa tôi là kẻ lừa tình thì tôi không thể nào hiểu nổi.
Tôi muốn ly hôn nhưng thương đứa con còn chưa kịp chào đời đã không đủ mẹ, cha, thương bản thân mình mới chỉ vừa bước vào cuộc hôn nhân này được 3 tháng. Giờ đây tôi bế tắc, không biết phải làm thế nào để thoát khỏi chuỗi ngày cơ cực này.
Tôi thừa nhận tình cảm mà vợ chồng tôi có với nhau chỉ là tình đơn phương. Bao năm qua lớn lên bên nhau, tôi đem lòng yêu anh nhưng anh không đoái hoài, anh chỉ coi tôi là một người em, một người bạn không hơn không kém. Tôi đã từng rất đau lòng khi biết anh yêu người con gái khác nhưng tôi vẫn ở bên anh mỗi khi anh cần. Chính tôi là người đã giúp đỡ, cho anh vay tiền mỗi khi anh cần tiền để lo cho bạn gái. Còn gì đau khổ hơn điều đó nhưng vì yêu anh tôi mù quáng chấp nhận tất cả.
Tôi làm vậy không phải nuôi ý đồ phá hoại tình yêu của anh và bạn gái. Tôi chỉ muốn đối xử tốt với anh bởi vì tôi thực lòng yêu anh. Cho tới khi nào họ đến với nhau, anh không cần tôi nữa hoặc tôi hết yêu anh thì tôi sẽ ra đi. Nhưng rồi mọi chuyện đã đổi khác khi bố mẹ anh không chấp nhận người con gái mà anh yêu 3 năm trời.
Video đang HOT
Chính anh là người đã đưa tôi vào cuộc hôn nhân này chứ không phải tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cũng không rõ nguyên nhân vì đâu, tôi chỉ biết rằng bố mẹ anh phản đối dữ dội. Anh cay cú và đau khổ khi cuối cùng phải chia tay bạn gái vì không chịu nổi sức ép từ gia đình. Bố mẹ anh rất quý tôi thì thấy tôi ngoan ngoãn, hiền lành lại gần nhà nên cứ có ý muốn vun vào. Sẵn trong lòng có tình cảm với anh nên khi thấy anh đau khổ vì tình yêu dang dở, tôi không đành lòng bỏ mặc anh. Tôi ở bên anh mỗi ngày để giúp đỡ anh vực dậy tinh thần. Ngay cả khi đó tôi cũng không hề nghĩ làm như vậy là để chiếm được tình cảm của anh mà chỉ đơn giản là muốn người mình yêu không còn đau khổ nữa.
Thế rồi trong một lần say rượu, anh ôm chầm lấy tôi và ép tôi quan hệ. Tôi đã cố gắng chống cự nhưng anh vừa cười vừa phả hơi rượu vào mặt tôi và nói: “Chẳng phải cô rất thích tôi đó sao, chẳng phải cô lợi dụng sự đồng thuận của bố mẹ tôi để được ở bên tôi hay sao?”. Vậy là bất chấp sự kháng cự của tôi, anh đã chiếm đoạt tôi dù trong lòng tôi không hề muốn.
Tôi có bầu và tôi nhất quyết không bỏ thai. Không phải vì cái thai đó sẽ ép được anh lấy tôi mà vì tôi thương con và vì đó là tình yêu mà tôi dành cho anh. Nhưng chính anh đã là người tìm đến tôi và yêu cầu cưới. Anh nói đó là trách nhiệm mà anh nên làm vì tôi và vì con. Hơn nữa bố mẹ anh cũng không cho phép anh bỏ mặc tôi như vậy. Chính anh là người đã thú nhận chuyện đêm hôm đó với bố mẹ nên bố mẹ anh đã bắt anh phải có trách nhiệm.
Chúng tôi cưới nhau và giờ tôi đang có bầu được 7 tháng rồi. Anh đi đi về về như cái bóng, thi thoảng trong cơn say rượu anh lại chửi bới tôi đã giả nai, lừa tình, vờ ở bên anh lúc anh đau khổ để đục nước béo cò. Tôi biết anh không yêu tôi nhưng nói tôi như vậy thật quá đáng. Chính anh là người đã đưa tôi vào cuộc hôn nhân này chứ không phải tôi. Giờ tôi phải làm sao với người chồng bất mãn này. Tôi nên đợi anh dần hiểu ra hay quyết định chia tay sớm cho mình bớt khổ?
Theo VNE
Anh làm thức tỉnh suy nghĩ trong tôi
Niềm hạnh phúc lớn lao anh mang đến thực sự làm thức tỉnh suy nghĩ trong tôi.
Tôi là một đứa con gái sống thực tế, nếu ai tiếp xúc đều cho rằng tôi sống quá thực dụng, bất kể cái gì cũng quy ra tiền bạc. Tôi không lãng mạn và không thích thú với những món quà ngày lễ này lễ nọ. Trong suy nghĩ cá nhân của mình, tôi cho rằng quà cáp chỉ là hình thức đưa đẩy, cho nhận theo kiểu "mang nợ". Khi xã hội bình quyền, nam nữ bình đẳng, những ngày như 8/3 hay 20/10 không còn ý nghĩa lớn lao. Thực chất, nó rầm rộ theo kiểu phong trào "người ta có thì mình cũng phải có", đây là cái cớ để giới trẻ, thanh niên yêu đương, bồ bịch hẹn hò, tán tỉnh nhau. Hay chăng, ở những chốn công sở, họ tổ chức cho có hình thức với những màn tung hô sáo rỗng. Nhiều người lạm dụng ngày lễ để nịnh bợ cấp trên, biến nó thành một ngày không ý nghĩa mà lại tốn kém.
Đến khi lập gia đình, những tác động từ cuộc sống mới, từ những người thân yêu đã làm thay đổi hoàn toàn lối suy nghĩ cục bộ. Vào những ngày như 8/3 hay 20/10, bên cạnh các món quà biểu trưng như hoa hồng, trang sức, bữa cơm tối ấm cúng...những người phụ nữ trong gia đình như tôi ưu ái nhận được sự quan tâm khá đặc biệt từ nửa còn lại của mình. Trong suốt tuần lễ trước đó, những người đàn ông thay nhau gánh vác công việc dọn dẹp, kiêm cả chuyện đi chợ, nấu ăn và giặt giũ. Phái nữ chúng tôi được cưng phụng, chiều chuộng không khác gì những bà hoàng.
Chồng tôi từng nói, đây vốn là truyền thống của gia đình từ trước đến nay. Thay lời cảm ơn suông bằng khẩu ngữ, những người đàn ông muốn hành động thực tế để trả nghĩa cho người phụ nữ của mình. Dù chỉ là vài ngày ngắn ngủi làm những công việc không dành cho đàn ông, họ không quản ngại, chú tâm làm muốn nhận được nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện của người vợ, người mẹ.
Tôi đã có được món quà tuyệt diệu, chính là anh (Ảnh minh họa)
Tính đến thời điểm này, tôi đã lấy anh được hai năm và hưởng trọn vẹn 2 ngày lễ 8/3 đặc biệt. Trong năm đầu tiên khi chưa vướng chuyện con cái, anh dành cho tôi món quà là chuyến du lịch Đà Nẵng hai ngày. Bỏ lại những bộn bề của công việc cơ quan và những lo lắng miếng cơm, hai vợ chồng hưởng trọn ngày lễ như một kỳ nghỉ trăng mật thứ hai. Anh khiến tôi hạnh phúc cả chuyện chăn gối và lưu giữ những kỷ niệm đẹp của chuyến đi. Nhờ chuyến đi đó, tôi và anh đơm thêm một mầm sống mới. Hạnh phúc chất chồng hạnh phúc.
Năm nay, gia đình thêm một cô công chúa, anh lại tất bật hơn với công việc của một phụ nam. Anh như một bảo mẫu thực thụ trong ngày 8/3. Nhìn anh tất tả ẵm con, thay bỉm và tôi mỉm cười hạnh phúc, thầm cảm ơn mọi thứ đến với tôi như một điều huyền diệu. Nhận được niềm vui bất ngờ từ những người đàn ông thương yêu của mình, hạnh phúc với thiên chức làm mẹ, bất giác cái suy nghĩ cổ súy ngớ ngẩn coi thường phụ nữ của tôi đã tan mất hoàn toàn. Nghĩ lại, trước đây, khi còn sống phách lối, vì sự ích kỷ của bản thân, tôi chưa bao giờ báo hiếu trọn vẹn cho người phụ nữ - người sinh thành hi sinh cả đời cho mình.
Điều may mắn hơn cả, tôi đã có được món quà tuyệt diệu, chính là anh. Bao năm qua, anh không thèm chấp nhặt suy nghĩ độc đoán của tôi, lặng lẽ gói ghém những món quà thật đẹp gửi tặng cho mẹ vợ và không quên nhắn lại là quà tôi gửi.
Nghĩ cho cùng, từ rất lâu nay tôi đã không nhận ra giá trị thực sự của bản thân mình, vị trí không thể thay thế trong cuộc sống của người phụ nữ. Chỉ đến bây giờ, niềm hạnh phúc lớn lao anh mang đến thực sự làm thức tỉnh suy nghĩ trong tôi.
Theo VNE
Tôi muốn sống cho bản thân mình Tôi muốn li dị, muốn thoát khỏi cái ngục tù này để có thể sống cho bản thân mình. Tôi lấy chồng năm 20 tuổi. Hồi ấy anh mới đi xuất khẩu lao động ở Đức về, giàu có, đẹp trai, phong độ, ga lăng. Bọn con gái trong xóm lúc đó đều chết mê chết mệt anh. Nhưng anh lại để ý...