Anh nguyện làm trâu ngựa để cưới tôi
Anh là một người quá từng trải do đó, tình yêu của chúng tôi bị gia đình tôi phản đối gay gắt.
Cuộc đời có nhiều cảnh trớ trêu nhưng tôi không nghĩ nó lại xảy ra với mình. Bản thân tôi đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều để đi đến quyết định như hôm nay. Thật sự tôi không biết mình đã làm đúng hay sai nữa…
Anh – một người đàn ông từng trải, va vấp nhiều. Còn tôi là một cô bé vừa tròn 18 tuổi. Tôi biết anh đã ly hôn và xem anh như anh trai. Tôi và anh gần nhà nên thường xuyên gặp nhau. Anh hay giúp đỡ khi tôi gặp khó khăn hay khúc mắc trong cuộc sống. Tôi vẫn là cô bé vô tư dưới sự che chở của người anh mà tôi không hay biết rằng anh đã yêu tôi.
Một ngày nọ, tôi có người chị họ ở dưới quê lên nhà tôi để đi học cho tiện. Chị ấy cũng bằng tuổi tôi nên hai chị em khá thân thiết và tất nhiên anh lại có thêm một đứa em gái nữa. Thời gian cứ thế trôi đi, khoảng nửa năm sau tôi bỗng nhận ra là chị ấy thích anh, tìm mọi cách để gặp anh, mè nheo với anh đủ thứ. Càng ngày tôi càng nhận thấy chị ấy bị cuốn hút bởi sự từng trải và hào phóng trong cách ứng xử, tiêu tiền của anh. Tôi cũng không quan tâm mặc dù thỉnh thoảng tôi nhìn thấy ánh mắt xa xăm của anh.
Rồi chị nói với tôi rằng chị đã thổ lộ tình cảm với anh nhưng anh hỏi: “Em đã bảo Lan (là tôi) chưa, đã biết rõ về anh chưa mà em làm như vậy?”. Lúc đó tôi cũng lờ mờ cảm nhận được tình cảm của anh dành
Video đang HOT
cho tôi nhưng sợ chị buồn nên tôi đã hẹn gặp anh. Tôi nói rằng: “Chị thích anh, anh hãy dành tình cảm và sự quan tâm cho chị. Nếu anh không làm cho chị hạnh phúc thì đừng gặp em nữa”. Tôi nói một hơi rồi đi về, không cho anh cơ hội để bày tỏ nỗi lòng.
Sau đó, tôi đi làm ăn xa để lại cuộc tình mà tôi cho là đẹp giữa anh và chị. Nhưng khi xa anh tôi mới hay là mình cần anh. Tôi nhớ anh đến khủng khiếp và nhận ra rằng tôi yêu anh thật nhiều. Dù ở xa nhưng tôi vẫn nhận được sự quan tâm chăm sóc bằng những lời ân cần, những món quà chứa chan tình cảm của anh. Chị cũng biết điều đó và luôn so sánh với tôi. Có lần chị đã nói vói anh “Anh có yêu em không? Tại sao em không được như Lan?”. Tôi biết rõ tình cảm của mình nhưng vẫn giữ trong lòng. Tôi nghĩ rằng anh là của chị, mình không nên làm gì có lỗi.
Đến khi chuyện làm ăn của tôi thất bại làm tôi suy sụp hoàn toàn, anh đến bên tôi động viên và giúp đỡ rất nhiều. Anh nói đã chia tay với chị. Ban đầu anh nghĩ anh đã ly hôn một lần, có người con gái yêu anh là hạnh phúc anh cần phải nắm giữ nhưng sau anh nhận ra anh không yêu chị và không thể chấp nhận thói tiêu xài vô độ, coi anh là cái máy kiếm tiền của chị. Tôi thật bất ngờ khi anh khóc và nói: “Chẳng lẽ em không nhận ra là anh yêu em? Em lại muốn đẩy anh về với cô ấy?”. Tôi thật sự xúc đông. Tôi cảm thấy trước đây mình đã quá ngu ngốc. Tôi ùa vào lòng anh để xoa dịu tình yêu thầm kín nhưng cháy bỏng trong con tim nhỏ bé của mình. Anh ôm ghì lấy tôi như sợ tôi sẽ bay mất khỏi anh một lần nữa.
Chị tôi đã có gia đình và đã có bé 4 tuổi. Còn tôi và anh yêu nhau đã 6 năm mà không ai hay biết kể cả ba mẹ tôi. Tôi biết mình không thể im lặng nữa nhưng tôi sợ nói ra ba mẹ sẽ phản đối gay gắt. Ba mẹ rất hy vọng vào tôi nhưng giờ chuyện tình cảm của tôi thế này ba mẹ làm sao ăn nói với dòng họ.
Ba mẹ buộc tôi phải xa anh mãi mãi nhưng tôi không làm được điêu đó vì tôi rất yêu và rất cần anh. Ở bên anh, tôi được là chính mính và được hạnh phúc thật sự. Nhìn ba mẹ thất vọng, buồn bã, tôi cũng không cầm lòng được. Anh sợ tôi vì thương ba mẹ sẽ bỏ cuộc. Anh động viên, an ủi, thậm chí anh nói với tôi anh sẽ làm thân trâu ngựa để tôi được hạnh phúc và cố gắng bù đắp cho gia đình tôi.
Thật sự tôi không biết phải làm sao trong hoàn cảnh này. Vì sau bao nhiêu cố gắng của anh với gia đình tôi đều không được nhìn nhận. Tôi thật sự rất đau khổ. Tôi phải làm gì trong hoàn cảnh này bây giờ?
Theo VNE
Hy sinh tất cả vẫn còn bị anh chối từ
Tôi yêu anh, sẵn sàng chấp nhận tất cả quá khứ của anh nhưng đáp trả lại tôi chỉ là sự im lặng.
Anh hơn tôi một tuổi nhưng trưởng thành và chín chắn hơn tôi rất nhiều. Ngày mới quen nhau, anh đã giấu không cho tôi biết anh đã có con với người khác nhưng không cưới. Cuối cùng tôi cũng biết nhưng vì yêu anh nên tôi đã lờ đi chuyện quá khứ của anh. Cả tôi và anh đều trải qua nhiều vất vả để có cuộc sống hôm nay nên tôi càng yêu quý anh hơn. Tôi cũng thông cảm cho những khó khăn hiện tại của anh vì anh còn lo cho gia đình, cho con nên tôi chưa bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ở anh. Mặc dù vậy anh luôn lạnh lùng với tôi, hay giận hờn chuyện nhỏ nhặt. Tôi không chịu nổi và đã nói chia tay. Anh cũng đồng ý.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tất cả dừng lại ở đây. Tôi nghĩ mình sẽ được giải thoát nhưng không phải. Mỗi khi nhậu say, anh lại gọi điện thoại cằn nhằn, la mắng tôi. Tôi đã yêu anh quá nhiều và chờ đợi anh quay về nhưng anh chỉ im lặng. Tôi hẹn gặp anh nhưng anh từ chối. Suốt 5 tháng, tôi chỉ có thể nhắn tin và gọi điện thoại cho anh dù anh ở cách tôi chưa đến 10 phút xe máy. Có hôm tôi đứng trước nhà đợi anh đến đêm mà anh cũng không chịu gặp mặt.
Tôi gặng hỏi lý do thì anh trả lời rằng anh còn con nữa, anh lo gia đình tôi không đồng ý anh, lo tôi sẽ khổ. Tôi đã chấp nhận thương con anh như anh, chấp nhận tất cả những gì thuộc về anh vì tôi yêu anh. Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần lấy người mình yêu, vất vả thế nào tôi cũng chịu được. Có lẽ cảm động trước sự kiên nhẫn của tôi nên anh nói muốn cưới tôi, có điều chưa đủ tiền. Tôi hứa với anh sẽ lo chuyện tiền bạc để anh toàn tâm lo cho gia đình.
Tôi chưa cảm nhận được hạnh phúc thì anh lại im lặng, nhắn tin không trả lời, gọi điện thoại không bắt máy. Lần cuối cùng anh nghe máy của tôi là một buổi tối chủ nhật khi anh về thăm con và ngủ lại đó. Tôi và anh nói với nhau chưa được ba câu. Tôi ngồi khóc, cảm thấy cuộc đời sao quá bất công với mình. Từ đó về sau anh từ chối gặp tôi.
Tin nhắn cuối anh gửi cho tôi với nội dung: "Em hãy quên anh đi, anh không có gì tốt đẹp đâu. Em không thua kém ai hết, chỉ là anh không xứng đáng với em thôi". Có lẽ tôi nên quên anh đi nhưng tôi nghĩ yêu một người đã khó, người đó yêu mình lại càng khó hơn, vả lại anh đã biết nghĩ cho tôi. Nếu lấy anh chắc sẽ hạnh phúc nhưng tôi biết phải làm sao đây?
Theo VNE
Tôi hận người sắp lấy làm chồng Cách ngày cưới hai tháng, tôi mới phát hiện ra anh từng kết hôn. Sự thật này quá phũ phàng và tôi không biết phải nói thế nào với gia đình. Tôi năm nay 24 tuổi. Còn anh lớn hơn tôi 12 tuổi. Tôi là một người con gái bình thường, không xinh đẹp, gia cảnh cũng không mấy khá giả. Hơn nữa,...