Anh nắm giữ tất cả lần đầu tiên của em
Đột nhiên im lặng, mặc em chờ đợi mà không một lời tạm biệt, làm sai mà không một lời xin lỗi, nhận quà của em như điều hiển nhiên mà không một lời cám ơn, xem em như một tín đồ tình yêu”, lừa dối em như một thói quen, lợi dụng em – đó là anh mà em từng biết.
Anh biết không, tất cả những chuyện đó em đều có thể chịu được, em đã quen với điều đó rồi nhưng anh biết điều tàn nhẫn nhất là gì không? Đó là anh nhận hai chiếc móc khóa em ngồi suốt năm giờ liền để làm cho anh để rồi em nhận lại câu nói là “anh không quen em”. Em đã ước gì câu nói đó chỉ là một tin nhắn, nhưng không, em đã ở đó nhìn khuôn mặt anh lúc anh nói ra chính câu đó. Anh không biết câu nói đó đối với em nó tàn nhẫn như thế nào đâu. Em đã không thể nhìn anh nữa rồi, em không biết là em đã quá “sợ” anh hay đã quá kinh tởm anh nữa.
Nếu muốn tôi thôi làm việc theo lí trí và lắng nghe con tim mình thì tôi biết, đâu đó trong tim anh có tôi nhưng tôi không biết là ở chỗ nào nữa. (Ảnh minh họa)
Anh như một làn gió mát, thỉnh thoảng lại thổi ngang qua cuộc đời của em. Lúc anh đến anh mang theo sự ngọt ngào và cuồng nhiệt, khi anh đi thì mang theo mồ hôi và nước mắt của em. Nhưng đến cuối cùng em cũng không thể tự gạt bản thân mình. Em vẫn chờ những tin nhắn sẽ không bao giờ tới của anh. Em chỉ nhận ra điều đó khi cái mà em đã lặng lẽ chờ đến với em – anh đã gọi cho em, em không biết nên vui hay nên buồn, em không biết có nên theo đuổi những tình cảm mơ hồ đó nữa hay không và em đã chọn cược một ván cuối cùng vì em thấy khi em tiếp tục bền bỉ theo đuổi tình cảm của mình thì em sẽ được vui hơn. Vậy thì em sẽ tiếp tục theo đuổi nó.
Em nghĩ đây là quyết định đúng đắn nhất em từng đưa ra vì “anh” của hôm nay đã không còn là anh của một năm trước nữa. Anh trả lời tin nhắn của em dù đã một giờ sáng, anh chúc em ngủ ngon, anh nói tạm biệt em, anh nói xin lỗi em, em đã bất ngờ thế nào anh biết không. Anh chia vui với em, an ủi những nỗi buồn chồng chất của em. Em thấy chuyện của chúng ta cứ y như phim Hàn Quốc ấy. Chúng ta luôn lỗi hẹn với nhau. Cả em và anh đều đến Lễ hội hôm đó nhưng em lại cứ trốn tránh anh vì em không biết người nhắn tin với em và anh có phải là một người không, hay lại là một sự lừa dối khác.
Anh biết trớ trêu nhất là gì không, đó là em và anh cùng đến một gian hàng nước để mua nước, chúng ta đứng cách nhau có hai bước thôi nhưng anh không nhìn thấy em và thật trùng hợp, bạn gái cũ của anh cũng ở đó làm em có cảm giác anh đến mua nước vì muốn tìm cô ấy, nên em đã không gọi anh mà lặng lẽ bỏ đi. Nhưng không hiểu sao khi em nhìn thấy khuôn mặt dáo dác tìm em của anh thì em biết anh chính là chicken (em đặt tên anh như thế trong điện thoại). Nhưng như vậy thì sao chứ, em vẫn không dám bước đến cạnh anh. Em đã chọn bỏ lại anh. Đến khi em về nhà thì em mới biết qua lời kể của nhỏ bạn thân rằng : “Nó đến gian hàng nước hỏi tụi tao mày đã vào chưa đó”, em gọi điện xin lỗi anh và trong sự hối tiếc của em. Anh nói : “Tao không tìm thấy mày, tao xin lỗi mày nha!”. Câu nói đó khiến trái tim em ấm lại và cũng ngày hôm đó em đã thấy được tiếng anh cười. Nụ cười đó, chính là điều khiến em yêu anh, anh đẹp nhất trong mắt em khi anh cười.
Video đang HOT
Từ lúc đó em nhận ra tình cảm em dành cho anh không dừng ở thích nữa mà em yêu anh mất rồi. Em không cần biết chicken là thật hay giả nữa, em chỉ biết em yêu người đó, em muốn mang nụ cười đến cho người đó vì người đó nắm giữ tất cả lần đầu tiên của em: Lần đầu tiên yêu, lần đầu tiên khóc vì con trai, lần đầu tiên ghen, … và còn nhiều nhiều nữa, tất cả lần “đầu tiên” của em đều có với anh.
Khi anh bị ốm em đã ước gì em có thể ngồi bên giường của anh nhìn anh ngủ, nhắc anh uống thuốc, đắp chăn cho anh. Ngày mà điên thoại em bị hỏng, em đã không thể nhận được tin nhắn của anh, khi anh gọi vào điện thoại khác thì em lại đang ăn tối và không hay biết gì cả. Đêm hôm đó em đã khóc anh biết không, anh chưa từng than buồn với em, anh lại gọi cho em tức là chuyện gì đó rất khủng khiếp đã xảy đến với anh vậy mà em không thể chia sẻ với anh. Lúc em giận anh nhất em cũng không khóc nhưng đêm đó em đã khóc. Và khi em biết chuyện gì đã xảy ra với anh em càng bất ngờ hơn vì đó là chuyện không thể kể với người ngoài, là chuyện gia đình anh.
Anh nói anh rất buồn vì nhà anh mắc nợ nhiều đến không còn tiền sinh hoạt, em ước gì có thể ôm anh lúc đó, em yêu nụ cười của anh nhưng em không biết làm sao mang nó lại cho anh lúc đó. Giờ thì em hiểu thế nào là khi người bạn yêu khóc, bạn sẽ không an ủi mà sẽ khóc cùng người đó. Nhưng chăm sóc khi bệnh, quan tâm khi khó khăn,… em đều không đủ tư cách làm vì như anh nói vậy: “Tao xem mày là bạn thân nên mới kể với mày.”
Nếu muốn tôi thôi làm việc theo lí trí và lắng nghe con tim mình thì tôi biết, đâu đó trong tim anh có tôi nhưng tôi không biết là ở chỗ nào nữa. Ai có thể cho tôi biết không, anh có thích tôi không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi phải làm sao khi bắt gặp vợ sắp cưới tình tứ với người đàn ông khác
Tôi đã vô cùng đau khổ nên quyết định không còn cưới xin gì hết. Tôi nghi ngờ không biết cái thai trong bụng cô ấy là con tôi hay của người kia nữa.
Hỏi: Tôi và cô ấy học cùng lớp với nhau từ thời cấp ba, lúc đầu chúng tôi chưa có tình cảm gì với nhau chỉ sau khi học xong cấp 3 và trong những lần họp lớp, tình cảm của chúng tôi mới nảy nở.
Quen và yêu nhau 5 năm chúng tôi sự định tổ chức đám cưới vào cuối năm nay, một phần vì cũng do sức khỏe của nội tôi không tốt. Ông nội muốn nhìn thấy tôi yên bề gia thất mới yên lòng. Vậy là tôi quyết định kết hôn sớm trước so với suy nghĩ của tôi. Tôi và cô ấy đã ăn hỏi và ba tháng tới chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. Chúng tôi cũng đã có quan hệ vào đúng ngày cô ấy rụng trứng nên cô ấy nói với tôi cô ấy đang mang thai. Mặc dù sẽ có nhiều thứ phải lo toan nhưng tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc vì sắp được làm bố. Dẫu sao tôi cũng đã gần 28 tuổi rồi bố mẹ tôi cũng mong có cháu.
Nhưng thật không ngờ gần đến ngày cưới thì tôi phát hiện cô ấy phản bội tôi. Vì tôi và cô ấy làm ở hai nơi khác nhau và rất xa. Tôi làm ở Bắc Ninh còn cô ấy làm ở Khu công nghiệp Nam Thăng Long nên thỉnh thoảng cuối tuần tôi mới lên chở vợ sắp cưới đi ăn đâu đó hoặc đưa cô ấy đi chơi. Một chiều tan giờ, tôi muốn dành cho cô ấy sự bất ngờ nên đến chỗ cô ấy mà không báo trước, tôi chờ cô ấy ở cổng công ty nhưng không ngờ chứng kiến cảnh tình tứ của cô ấy với người đàn ông đèo cô ấy. Tôi cố nén cơn giận và theo dõi và sự thật quả là cay đắng. Tôi biết không chỉ lần này mà họ đã từng với nhau nhiều lần trước đó.
Tôi đã vô cùng đau khổ nên quyết định không còn cưới xin gì hết. Tôi nghi ngờ không biết cái thai trong bụng cô ấy là con tôi hay của người kia nữa. Khi tôi quyết hủy hôn thì cô ấy lại quỳ xin tôi tha thứ và nói rằng chỉ cần làm đám cưới xong tôi muốn bỏ cô ta vẫn cam chịu, cô ấy cầu xin tôi đừng bỏ cô ấy trong lúc này. Tôi thật không hiểu cô ta nghĩ gì? Tôi đang rất khó xử, có nên chấp nhận và tha thứ cho cô ta không? Tôi phải làm gì? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Đinh Nam (Hà Nội)
Trả lời của Trung tâm Tâm lý Ngàn Phố (2239 8602 0989 199 184)
Đinh Nam thân mến,
Chị hiểu em đang rất đau khổ và bối rối không biết phải làm gì lúc này. Khi yêu ai cũng mong có được một tình yêu trọn vẹn nhưng cuộc sống là vậy, đôi khi nảy sinh những điều ngoài sự mong muốn. Việc này xảy ra cũng bất ngờ đối với em đồng thời cũng là cơn sốc đối với bạn gái em nếu em hủy hôn. Cả hai sẽ rơi vào tình trạng mất cân bằng về tâm lý, để tránh điều này em nên dành thời gian suy nghĩ thêm cũng là để khẳng định lại tình cảm của em dành cho cô ấy và ngược lại.
Việc em nhìn thấy vợ sắp cưới của em "tình tứ với người đàn ông đèo cô ấy" hay việc em biết "không chỉ lần này mà họ đã từng với nhau nhiều lần trước đó" chưa nói rõ mối quan hệ của họ em ạ. Khi em lên không báo trước, trong em cũng đã có sẵn một sự hồi hộp và khi sự thật không như mong đợi (chẳng hạn như cô ấy đang có thể buồn vì tuần này không gặp được mình, cô ấy đang đi thẩn thờ một mình,...), có thể đôi khi ta "nhìn gà hóa cuốc" (chị xin lỗi em nếu hơi quá lời), thông thường, hai người bạn khác giới vẫn có thể đèo nhau và vừa đi vừa trò chuyện thân mật lắm chứ! Và việc em hủy hôn, lúc này lại có thể do "cả giận mất khôn", em có cho vậy không?
Vậy thì việc quan trọng của em lúc này là bình tĩnh trò chuyện với cô ấy về mối quan hệ giữa cô ấy và người kia. Tùy vào tính chất mối quan hệ ấy (lúc ấy em cũng sẽ biết luôn đứa con trong bụng cô ấy có chính xác là của em hay không) và tùy vào tình yêu em dành cho cô ấy, tùy theo tình cảm cô ấy vẫn dành cho em và sự hối lỗi của cô ấy (nếu như quả thật cô ấy phản bội em như em nói) mà em sẽ quyết định quan hệ giữa em và cô ấy.
Em ạ, trước khi quyết định điều gì, ai ai cũng cần phải suy xét kĩ mọi vấn đề liên quan để không hối hận về sau. Hôn nhân là chuyện quan trọng cả đời, không thể vì lấy lý do nào đó như là sức khỏe của ông nội, muốn ông nội vui lòng mà kết hôn được. Thời điểm để quyết định hôn nhân chính là lúc tình cảm hai bên đã chín muồi và hai người trong cuộc xác định cuộc sống không thể thiếu nhau.
Chúc em bình tâm, sáng suốt!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chàng trai 2 tuần của em Em thấy sợ anh, bên cạnh anh, em thấy sợ nhiều hơn yêu. Anh ghê gớm thật đấy. Cảm giác sợ hãi đó còn theo em vào giấc mơ sau khi trằn trọc khó ngủ. Em bị ám ảnh! Bước chân của em mỏi mệt rồi... Bóng hình anh vẫn luôn thường trực trong tâm trí em. Nó cũng có trong giấc mơ...