Anh muốn tôi chờ đợi 2 năm để ly hôn
Tôi năm nay 29 tuổi. Hiện tại vợ chồng anh vẫn ở cùng nhà. Anh nói, hai người lấy nhau không có tình yêu.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 29 tuổi, là cô gái người khác nhìn vào ai cũng bảo: “Em như thế này mà chưa lấy được chồng sao? Hay em kén chọn?”. Cuộc đời tôi cũng mong những suy nghĩ của mình, theo ý mình nhưng tôi không may mắn về chuyện tình yêu. Tôi cũng trải qua vài mối tình, tôi chung thủy chờ đợi, cuối cùng cũng không có kết quả là một đám cưới.
Tôi được đứa em học cùng anh ấy (người yêu tôi bây giờ) giới thiệu anh cho tôi. Mới đầu tôi cũng không thích lắm, nhưng dần dần, tôi cảm thấy sự quan tâm của anh ấy rất chân thành. Sau 1 tháng, tôi đã nhận lời yêu. Đến bây giờ, chúng tôi yêu nhau được gần 5 tháng.
Thời gian yêu nhau, anh ấy không đưa tôi về nhà, không giới thiệu với bạn bè. Vì anh ấy từng có gia đình và một cô con gái 3 tuổi. Hiện tại vợ chồng anh vẫn ở cùng nhà. Anh nói, hai người lấy nhau không có tình yêu. Anh muốn tôi chờ 2 năm, để anh ly hôn, rằng anh luôn yêu và không muốn mất tôi. Tôi cảm nhận được là anh ấy yêu mình thật lòng, sự quan tâm cũng vậy. Một ngày, ngoài thời gian làm việc, còn lại anh ấy dành cho tôi.
Video đang HOT
Đã mấy lần tôi muốn ra đi nhưng anh ấy đến tận nhà, nhắn tin, tôi lại thương. Chỉ vì tôi cũng yêu anh. Bây giờ tôi không biết phải chọn cách nào đây? Hai năm chờ đợi đối với tôi lâu quá! Nếu như sau hai năm mà vẫn như thế này, tôi đau khổ lắm. Còn bây giờ, chọn cách ra đi thì tôi cũng đau. Anh ấy nói là cần có tôi, không muốn cho tôi ra đi. (Nhiều lần tôi nhắn tin chia tay, cả ngày anh ấy không làm được việc gì, nhắn tin, điện thoại liên tục).
Tôi đang rất bối rối không biết nên làm gì, chọn cách nào bây giờ. Tôi kể chuyện này ra mong các bạn cho tôi lời khuyên hữu ích, cách lựa chọn sáng suốt.
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...