Anh luôn nghĩ em mất trinh!
Anh không hề tin rằng em còn trong trắng, anh luôn nghĩ em mất trinh rồi. Anh không tin em.
Em chào chị Thanh Bình!
Em đang có một chuyện rất hoang mang khi bạn trai luôn nghi ngờ em mất trinh. Em muốn nhờ chị tư vấn giúp em!
Em và anh ấy yêu nhau được một thời gian. Anh ấy là người thứ hai em yêu. Trước khi yêu em anh cũng đã yêu 2 người. Em là một cô gái có tư tưởng truyền thống và rất cố chấp trong chuyện quan hệ trước hôn nhân. Em không khắt khe với người khác, mỗi người một tư tưởng, quan điểm nhưng với em thì em KHÔNG MUỐN chứ không phải không thể. Và mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không xảy ra một chuyện.
Thời gian trước anh và em không ở gần nhau (anh ấy mới chuyển đến công tác gần nơi em ở). Mỗi lần tới chỗ em chơi anh đều ở lại vài ngày nên ban ngày đi chơi với em, tối anh về nhà nghỉ ngủ. Anh có rủ em qua ngủ cùng nhưng em kiên quyết không. Em vẫn về phòng em ngủ. Anh ấy tỏ vẻ không vui và nghĩ như thế là em không thật lòng vì chẳng ai yêu kiểu gì mà người yêu lặn lội đường xa ra mà lại để người yêu ngủ một mình trong nhà nghỉ. Tuy vậy thái độ của anh vẫn yêu và quan tâm em hết mực.
Thực sự em không biết môi trường sống của anh thế nào nhưng trong môi trường sống của em thì yêu nhau tới mấy cũng có những giới hạn nhất định. Những lúc gần nhau,anh ấy cũng có đòi hỏi nhưng em không đồng ý. Rồi mọi chuyện xảy ra ngoài dự liệu của em. Em nói có thể sẽ bị cười chê vì chính em còn không thể chấp nhận được thì ai có thể chấp nhận được cho em, thực sự em đang sợ mình có vấn đề nữa cơ.
Hôm ấy, anh và em ở gần nhau, anh đòi nhưng em không cho. Em chỉ cho bên ngoài, rồi thực sự em không biết anh ấy cho vào khi nào vì em không có cảm giác gì. Em chỉ thấy rất mệt còn lại em không có chút cảm giác hay cảm xúc gì cả, cũng không đau. Sau lần ấy, em không cho anh ấy tiến xa thêm lần nào, mỗi lần như thế anh đều rất tức giận.
Mọi chuyện diễn ra bình thường, anh vẫn quan tâm em, nhưng em có cảm giác có gì đó không ổn lắm. Em cũng không rõ nữa. Hôm trước chúng em cãi nhau, anh hỏi em đã từng quan hệ với ai chưa, em bảo chưa thì anh không tin. Anh bảo anh đã yêu em thì anh chấp nhận tất cả, anh không quan tâm quá khứ của em nhưng em phải thành thật với anh. Thực sự em có gì đâu để mà nói dối? Nhưng anh vẫn không tin, và anh không cho nói tới chuyện ấy nữa.
Em luôn xác định không quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân. Vậy mà anh lại luôn nghi ngờ em (Ảnh minh họa)
Em thực sự rất ấm ức, cảm giác như phẩm giá của mình bị hạ thấp. Anh ấy còn bảo em không yêu anh ấy thật lòng. Em đã bảo em không yêu thật lòng sao anh còn yêu em làm gì thì anh nói anh yêu em không phải vì em yêu anh thật hay giả mà tình yêu của anh xuất phát từ trái tim, từ tình cảm chân thật của anh. Thực sự em không biết giải thích thế nào để anh hiểu. Trong đầu anh ấy luôn nghĩ em vẫn còn tình cảm với người cũ. Nhưng chẳng khi nào anh nói ra, cứ giữ trong lòng rồi vẫn đối xử với em rất tốt. Nói là tin em, tôn trọng em nhưng sao không tin lời nói của em?
Video đang HOT
Em thực sự không biết mình bị mất từ khi nào, cũng không hiểu vì sao khi anh cho vào em không có cảm giác, không đau mà cũng không khít (theo như anh nói). Em chỉ nghi ngờ, sáng hôm ấy, có lúc gần nhau, anh ấy chạm vào và em bị nhói một cái rất đau, em đẩy anh ra luôn, rồi lúc sau em đi vệ sinh thì có chút m.áu cực ít và nhạt ra giấy vệ sinh. Lúc ấy em đã tự trấn tĩnh bởi sau đó em không đau rát gì. Giờ em nghĩ có khi nào là em mất lúc ấy không?
Thực sự em không biết làm thế nào để người ta tin mình, anh ấy là người khá bảo thủ và cố chấp. Giờ em thực sự không biết anh ấy đang nghĩ gì và như thế nào nữa. Anh bảo tất nhiên anh muốn lấy một người vợ còn trinh, nhưng em đã không còn, anh yêu em nên anh chấp nhận hết. Anh không quan tâm quá khứ, không quan tâm em đã cho ai, chỉ quan trọng hiện tại em thật lòng với anh. Rồi anh lại không tin em thật lòng với anh ấy, nhưng lại vẫn yêu, vẫn quan tâm, rồi vẫn muốn cưới em, còn bảo lần sau gặp nhau muốn có con với em. Anh thì nghề nghiệp ổn định, trong khi em chưa có gì, mới ra trường và vẫn đang tìm việc. Em kiếm lý do thoái thác thì anh bảo anh có nghề rồi, em không phải sỹ diện linh tinh. Emnghĩ làm sao có thể sống cả đời với một người cố chấp và bảo thủ như thế, lại không tin em như thế?
Em không biết phải nghĩ thế nào nữa, nghĩ em nói dối, nghĩ em không thật lòng, rồi thì em chẳng có gì trong tay, gia đình bố mẹ cũng không có gì, trong khi anh ấy thì công chức nhà nước, công việc ổn định, lương cao, ngoại hình có, gia đình phải gọi là cực kì khá giả. Thế mà vẫn yêu em rồi muốn cưới em. Em thực sự rất rối trí, không biết phải làm thế nào cả. Tiếp tục với một người luôn không tin, không nghe mình nói thì thực sự liệu em có hạnh phúc? Em không phải là người cổ hủ, nhưng giờ đã thành đàn bà liệu cuộc sống hôn nhân của em với người sau có trọn vẹn? Em đọc thấy nhiều chuyện dù trước đó người chồng có chấp nhận vợ không còn nhưng sâu trong tâm trí họ vẫn có nhưng băn khoăn và đôi khi đã bùng lên thành bi kịch gia đình. Em thực sự rất mong nhận được lời khuyên từ chị ạ. Em cảm ơn chị! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị Thanh Bình hiểu rằng em đang cảm thấy đau khổ, lo sợ cho tương lai khi mà em bị bạn trai nghi ngờ em mất trinh. Em sợ rằng nếu lấy nhau thì em sẽ khổ vì người chồng vừa gia trưởng, độc đoán lại còn không có niềm tin vào nhân cách, con người của em. Nhưng em cũng sợ nếu dừng lại, em không còn trong trắng nữa thì em có được hạnh phúc hay không? Những suy nghĩ đó làm em đau khổ và không biết phải làm sao để thoát ra được.
Cuộc đời rộng lớn, luôn có những người đàn ông đủ hiểu biết và yêu thương để đón nhận em vì em là chính em chứ không phải quan tâm tới chuyện em mất trinh hay không. Một cô gái tốt như em chắc chắn sẽ có hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Đọc những dòng tâm sự của em, chị nhận thấy em là cô gái ngoan hiền, có tư cách đạo đức và hoàn toàn đáng được trân trọng. Vấn đề không phải ở em mà ở người đàn ông mà em đang yêu. Anh ấy quá ích kỉ, bảo thủ và không có niềm tin vào cô gái mà mình yêu.
Thực ra, không phải cô gái nào trong lần đầu mất đi sự trong trắng cùng đều phải đau đớn, phải c.hảy m.áu. Đó là những kiến thức không hề mới mẻ mà lẽ ra ở t.uổi đó cả hai em đều phải biết. Rất có thể, lần tiếp xúc khiến em hơi nhói đau và có chút m.áu hồng chảy ra đó chính là lúc em đã mất đi sự trong trắng của mình. Nhưng điều đó không phải là vấn đề then chốt. Cái chính vẫn là anh ấy chưa đủ niềm tin với em, người mà anh ấy yêu và định cưới làm vợ.
Chị nghĩ rằng, có lẽ điều em nên làm lúc này là ngồi nói chuyện một cách nghiêm túc với anh ấy. Em hãy nói rõ những điều em suy nghĩ và những điều em muốn anh ấy hiểu. Sau đó hai bên hãy dừng lại một thời gian. Sự tạm dừng đó sẽ cho anh ấy cơ hội để nhìn nhận lại, rốt cục anh ấy cần gì ở em? Một cô gái ngoan hiền, đạo đức, sống có trách nhiệm hay cần một cái màng trinh tiết từ em? Còn em, em cũng có cơ hội để xác định xem anh ấy có thay đổi hay không?
Em hãy cứ sống và thực hiện các dự định của riêng mình, tìm công việc, lo cho mình một cuộc sống ổn định. Tình cảm đó hãy cứ duy trì nhưng trên mối quan hệ anh em, bạn bè. Thời gian sẽ cho cả em và anh ấy câu trả lời rằng hai người có cần nhau hay không. Đúng như em nói đấy, nếu anh ấy không đủ lòng tin với em thì kết hôn chỉ là việc mua dây buộc mình thôi em ạ.
Em hãy dùng thời gian để thử thách tình cảm và con người anh ấy. Cũng đừng lo sợ rằng vì em không còn trong trắng mà buộc mình phải cưới. Điều đó chẳng khác nào biết khổ mà vẫn lao đầu vào. Hãy chỉ cưới khi em cảm thấy người đó thực sự mang lại hạnh phúc cho mình thôi em nhé. Cuộc đời rộng lớn, luôn có những người đàn ông đủ hiểu biết và yêu thương để đón nhận em vì em là chính em chứ không phải quan tâm tới chuyện em mất trinh hay không. Một cô gái tốt như em chắc chắn sẽ có hạnh phúc.
Chúc em mạnh khỏe!
Theo Khampha
10 năm gặp lại, tình cũ xin một đứa con
10 năm trước, chính tôi đã phụ bạc cô ấy. Giờ gặp lại, tình cũ xin một đứa con làm tôi khó xử.
Đó là câu chuyện buồn mà ngần ấy thời gian tôi vẫn không thể nào quên được. Tôi tin chắc rằng, tôi sẽ không bao giờ quên nổi. Bởi vì trong đời tôi, cô ấy mãi mãi là người duy nhất mà tôi yêu. Cho dù giờ đây tôi có vợ nhưng đó là tình nghĩa chứ không phải là thứ tình yêu mà tôi khắc cốt ghi tâm. Vì thế giờ gặp lại, tôi mới càng cảm thấy mình nhói đau trong lòng khi cô ấy vẫn cô độc. Càng khốn khổ hơn khi tình cũ xin một đứa con.
Tôi gặp cô ấy năm tôi 23 t.uổi, sinh viên năm cuối đại học. Khi đó, cô ấy cũng là cô sinh viên năm cuối nhưng của một trường khác. Chúng tôi quen nhau qua lần giao lưu văn nghệ giữa sinh viên các trường. Tôi thích cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên vì cô ấy đẹp lắm. Nhưng quan trọng hơn cả là cô ấy hiền lành, đáng yêu và rất nhân hậu.
Sau đó chúng tôi yêu nhau, càng bên cô ấy tôi càng nhận ra mình yêu cô ấy vô cùng. Cô ấy tiểu thư nhưng tính tình hòa nhã, sống cực kì tốt bụng. Chính con người của cô ấy mới là điều khiến tôi yêu mãnh liệt đến thế chứ không phải là vì cô ấy xinh đẹp.
Yêu nhau được vài tháng thì tôi mới phát hiện ra cô ấy là con của một nhà giàu có ở Hà Nội. Khi biết điều đó tôi đã rất buồn và chán nản. Tôi biết, thời gian qua cô ấy cố tình giấu tôi bởi vì cô ấy không muốn tôi mặc cảm. Tôi chỉ là một chàng trai nhà nghèo, ở tỉnh lẻ lên thành phố học tập. Còn cô ấy thì lại là tiểu thư duy nhất của một gia đình giàu có. Bố mẹ cô ấy nhiều t.iền, làm ăn buôn bán phát đạt. Sự khác biệt về hoàn cảnh sống đó khiến chính tôi cảm thấy mình không xứng đáng và muốn dừng tình yêu này lại.
Gặp lại tình cũ, tôi và cô ấy đã say đắm bên nhau như không cần biết đến ngày mai (Ảnh minh họa)
Khi biết tôi muốn chia tay, cô ấy đã khóc rất nhiều. Tôi hiểu, cô ấy thật lòng yêu tôi nhưng tôi luôn cảm thấy quá áp lực khi yêu một cô gái giàu có đến như vậy. Thế là sau khi ra trường, tôi lặng lẽ ra đi, tôi xin việc ở một tỉnh khác mà cô ấy không hề hay biết, tôi cũng không còn dùng số điện thoại cũ nữa. Tôi chấm dứt mọi thứ một cách phũ phàng như thế bởi vì tôi không chịu được cảnh người ta nói tôi là kẻ đào mỏ dù lòng tôi hoàn toàn không có ý định như vậy.
Thời gian cứ thế thấm thoát qua đi, tôi chuyển về quê làm và lấy vợ. Cuộc sống bình lặng, vợ tôi hiền lành nhưng thú thực tôi không hề yêu cô ấy. 10 năm qua, lúc nào tôi cũng chỉ có một tình yêu duy nhất dành cho người con gái mình quen từ thời đại học. Dẫu vậy, tôi vẫn làm tốt vai trò là chồng, là cha trong gia đình.
Cho tới cách đây 2 tháng, tôi lên thành phố họp 2 tuần theo phân công của đơn vị mà tôi đang làm. Chính lần ấy tôi đã gặp lại tình cũ, cô gái mà tôi yêu, tôi phụ bạc. Cô ấy cũng làm ở công ty tôi nhưng là tổng công ty trên thành phố, còn tôi làm ở chi nhánh. Nhìn thấy tôi, cô ấy đã bật khóc và bỏ về ngay giữa cuộc họp.
Chúng tôi gặp nhau sau đó 1 ngày. Đó là lúc cô ấy đủ can đảm để đối diện với tôi. Tôi thực sự sốc khi cô ấy chưa lập gia đình. Cô ấy nói đã bao năm qua rồi nhưng cô ấy không thể nào quên được tôi và dày vò bản thân vì cuộc tình đã qua ấy. Cô ấy luôn chờ đợi tôi, hi vọng tôi vì yêu mà quay lại tìm. Thế nhưng tôi đã quên, đã đi lấy vợ và bỏ mặc cô ấy cứ đợi chờ tôi quay về.
Tình cũ quá lụy tình vì tôi (Ảnh minh họa)
Cô ấy vẫn đẹp nhưng tiều tụy lắm. Gương mặt cô ấy buồn và đau khổ. Cô ấy hỏi han tôi chuyện gia đình và cô ấy bật khóc khi biêt tôi đã yên ổn bên vợ, bên con. Vậy mà bao năm qua cô ấy vẫn cứ chờ đợi tôi như thế. Tôi thương cô ấy vô cùng. Đêm hôm đó, tôi và cô ấy đã ở bên nhau. Bao nhiêu yêu thương, tiếc nuối của t.uổi trẻ ùa về khiến chúng tôi lao vào nhau như không còn biết đến ngày mai.
Gần 2 tuần tôi đi công tác đó, tôi và cô ấy ở bên nhau. Cô ấy hạnh phúc vô cùng khi tìm được tôi. Cô ấy nói giá mà có thể kéo dài mãi quãng thời gian này. Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc tàn, hết đợt công tác, tôi phải trở về nhà, bên gia đình, bên các con. Cô ấy khóc, thậm chí là suy sụp vì rời xa tôi.
Giờ đây cô ấy liên hệ với tôi nói rằng muốn xin tôi một đứa con. Tôi khó nghĩ lắm. Cô ấy vẫn còn cơ hội để tìm hạnh phúc, gia đình cô ấy cũng có điều kiện để lo cho cô ấy một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nếu như có con với tôi, không chỉ cô ấy khổ mà đứa con của chúng tôi cũng quá thiệt thòi. Con sẽ lớn lên thế nào nếu như không có bố ở bên.
Nhưng cô ấy khổ quá, cô ấy quá lụy tình với tôi. Nếu không đồng ý, không biết cô ấy có hành động dại dột gì nữa. Tôi phải làm sao, có nên chiều theo ý của cô ấy hay không?
Theo Khampha
Dấu hiệu nhận biết một anh chàng keo kiệt Nên cân nhắc khi chọn yêu một anh chàng keo kiệt bởi rất có thể bạn sẽ lâm vào các tình huống oái oăm. Mặc dù đòi hỏi vật chất không phải là điều tốt nhưng đôi khi phụ nữ cần phải để ý để có thể biết mình đang hẹn hò với một anh chàng như thế nào. Bạn sẽ thực sự...