Anh luôn bảo em đừng yêu anh nữa
Đi chơi với em thì anh ấy có tin nhắn của các cô gái, anh ấy giờ cũng không quan tâm đến em mà còn động viên em đi… lấy chồng. Em phải làm sao đây?
Em đang có một chuyện rất khó nghĩ, em mong được chị tư vấn giúp.
Em và người ấy quen nhau tính đến giờ đã 1 năm rồi, thời gian đầu 2 đứa em rất vui vẻ, hạnh phúc. Cách đây khoảng mấy tháng, em vô tình đọc tin nhắn của một người bạn nhắn cho anh ấy, giọng điệu có vẻ thân thiết lắm, em hỏi thì anh nói chỉ là bạn thôi, em thật sự rất buồn, nhưng em vẫn không để tâm đến, mọi chuyện trở lại bình thường. Rồi 2 đứa em đi chơi xa với nhau, trong lúc này, người đó liên tục gọi điện và nhắn tin, và lại một lần nữa em vô tình đọc được tin nhắn với nội dung đại khái là: “ Anh đi chơi với bạn gái vui vẻ đi, muốn gặp anh sao khó quá” em nghe có vẻ như cô ta trách móc giận hờn gì đó. Nhưng rồi em cũng bỏ qua, và khi ở bên nhau em thấy anh vẫn vui vẻ.
Đã 2 tuần rồi không gặp mặt, em cảm thấy có gì đó không ổn, linh tính đã mách bảo em như thế, vì nếu như mọi khi, anh đâu có như vậy, em buồn và muốn tìm hiểu nguyên nhân. Khi gặp anh, anh vẫn rất bình thường, và em nghĩ do mình đa cảm quá thôi, chắc là không có gì đâu, đừng suy nghi lung tung. Tối đó, em gọi cho anh, mà giọng anh có vẻ rất lạnh nhạt, thờ ơ lắm và chúng em đã nói chuyện với nhau. Nhưng em muốn nói chị biết, trước khi đến với anh ấy em không còn trong trắng, nhưng anh vẫn chấp nhận, em là người rất nóng tính, hở chút là mặt cau có, nói lớn tiếng, nhưng em chỉ nổi nóng chút vậy thôi, chứ không hề nghĩ gì cả.
Khi đọc được tin nhắn đó, trong lòng em luôn bất an, em cảm thấy mình sắp mất anh, và em cố tình lạnh nhạt thử xem anh ấy thế nào, và anh nói em không hiểu rõ tình cảm anh dành cho em sao, sao lúc nào anh cũng bảo em tìm người khác, em không hiểu.
Anh bảo em làm anh ấy thất vọng và mất niềm tin, em không biết mình đã làm gì để anh phải nói những lời như thế, em đã suy nghĩ mấy hôm nay, không biết mình đã làm sai điều gì? Anh nói anh cần có thời gian nhìn nhận lại tất cả, em hỏi anh có yêu em không? Anh bảo nếu nói yêu thì không đúng mà không yêu thì cũng không đúng. Em không biết giờ anh ấy đang nghĩ gì, đối với em hiện giờ 1 ngày qua rất rất chậm, vì em chờ, em chờ câu trả lời của anh.
Anh ấy không còn tốt với em như xưa (Ảnh minh họa)
Em đã đặt niềm tin vào mối quan hệ này rất nhiều, vì em cũng đã 26 tuổi rồi, muốn tìm hiểu nhau thời gian, ít nhất 2-3 năm nữa, nhưng…..Trong suốt thời gian yêu nhau, anh luôn nói em đừng yêu anh, hãy tự lo cho bản thân tốt hơn và tìm hiểu ai, rồi cưới đi, em cũng lớn rồi, anh ấy đâu biết rằng câu nói đó của anh làm em đau lắm. Anh bảo suy nghĩ của anh và em nó khác xa quá, anh cần thời gian nhìn nhận lại, trong thời gian này em buồn lắm, chẳng thiết ăn uống gì cả, em không biết mình phải làm gì, chỉ biết đợi thôi.
Chị tư vấn giúp em với, em thật sự đang chơi vơi, không biết phải làm gì, phải như thế nào để cứu vãn mối quan hệ này, em có nói với anh ấy, anh hãy cho em cơ hội cũng như cho anh cơ hội để mình có thể làm lại từ đầu, anh nói anh đã âm thầm cho em cơ hội, nhưng khi bên em anh cảm thấy mình giả tạo quá, không phải là anh. Em phải làm sao đây chị? (Em gái đang buồn.)
Trả lời:
Video đang HOT
Chào em, cảm ơn em đã gửi tâm sự của mình về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu giờ em đang rất hoang mang và rối bời về tình cảm mà anh ấy dành cho mình. Em muốn nghe câu trả lời từ phía anh ấy là còn yêu em đúng không? Nhưng sự thật nhiều khi không như mong muốn của mình đâu em ạ.
Qua cách anh ta đối xử với em (Đi chơi thì có bạn gái nhắn tin, 2 tuần không gặp mặt, luôn giận dỗi, bảo em đi yêu người khác) thì có thể nói anh ta yêu em không thật lòng. Chẳng có người nào yêu bạn gái thật mà lại cư xử thế em ạ. Lý ra, ngay từ khi anh ta đi bên cạnh em mà có bạn gái nhắn tin, gọi điện, em phải làm rõ ngay để anh ta lần sau không dám như thế nữa. Thế nhưng, em lại bỏ qua, nên lần sau anh ta càng lấn tới và càng khiến em đau lòng.
Anh ấy còn bảo em đi yêu người khác (Ảnh minh họa)
Cái sai của em ở đây là đã yêu anh ta quá.Chính vì thế, em phụ thuộc vào anh ta. Anh ta nói gì cũng nghe, không có anh ta thì không ăn uống, làm việc được, đàn ông mà biết phụ nữ quỵ mình như vậy thì họ không thích đâu em ạ. Dù em có yêu người ta đến mấy thì em cũng phải có cuộc sống riêng của mình để độc lập với người mình yêu, để khi không có người ta em còn có bạn bè, công việc làm nguồn vui, nhưng em lại coi người yêu là cả thế giới, lúc nào cũng chỉ biết chờ mong tình cảm của anh ta thì em sẽ rất dễ tuyệt vọng khi mong ước không thành.
Về con người anh ta thì không chỉ ích kỷ, chỉ biết yêu bản thân mình mà còn có thể là người lăng nhăng nữa, bởi không tự nhiên lại có cô gái nhắn tin như vậy đâu. Ngoài em ra, chắc chắn anh ta còn nhiều cô gái khác nữa, nhưng anh ta giấu em, còn em thì không đủ can đảm, luôn sợ mất anh ta nên không dám làm rõ trắng đen, và anh ta nắm được điểm yếu của em nên anh ta mới như thế.
Cách tốt nhất trong thời điểm hiện nay là hãy quên anh ta đi, người như anh ta không xứng đáng với tình yêu của em đâu, nếu có tiếp tục em cũng chỉ khổ và bị anh ta lừa dối thôi. Có thể ban đầu sẽ khó nhưng sau rồi em sẽ quên và thấy cuộc sống mới nhẹ nhõm thanh thản hơn nhiều. Khi đó em sẽ thấy mình may mắn vì đã bỏ được một con người như vậy.
Chúc em vui vẻ, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tự nhủ lòng mình đừng yêu anh
21h30" ................... ngày 07 tháng 11......
Anh à, chúng mình cùng trò chuyện một lát nhé! Em rất mong và luôn muốn chúng mình có thật nhiều thời gian dành cho nhau, để trò chuyện, để chia sẻ, để hiểu nhau hơn!
Anh xa em mới chỉ có 12 ngày, 12 ngày thôi mà sao e thấy thời gian dài vậy? Tuần đầu chúng mình luôn gặp nhau, nói chuyện với nhau, qua chát, qua điện thoại. Còn mấy hôm nay thì thế nào nhỉ? Anh không muốn nói chuyện cùng em nữa, lý do là gì? là vì anh không muốn chia sẻ với em? là vì anh?
Xa anh, những ngày đầu đêm nào em cũng mất ngủ, chẳng thể nào nhắm mắt được vì trong đầu luôn hiện hữu hình ảnh của anh. Sao thế nhỉ? em không giải thích nổi, em đã nghĩ rất nhiều về anh.
Anh nói "Anh yêu em". Có thật là vậy không anh? Yêu em sao anh lại không muốn biết em đang nghĩ gì, muốn gì và không muốn gì? Anh chỉ quan tâm đến cảm xúc của chính mình mà quên đi cảm xúc của em? phải chăng anh không ......??????
Em chưa bao giờ dám thừa nhận với chính mình rằng "Em yêu anh", nhưng cho đến hôm nay thì khác, em đã biết rằng "Em đã yêu anh", yêu anh rất nhiều, yêu từ khi nào e không biết và cũng chẳng giải thích được tai sao em lại yêu anh nhiều đến vây??? Anh cũng biết rất rõ rằng, nếu em yêu anh, chấp nhập mọi thứ để được đi bên anh em sẽ thiệt thòi và khổ nhưng tại sao a lại có những lời nói làm tổn thương em vây?... Em yêu anh không vì điều gì cả, mà là chính con người anh thôi, yêu anh em cũng yêu tất cả những gì thuộc về anh. Những điều anh nghĩ, anh lo sợ em hiểu cả, chỉ có điều em không thể nói được thành lời mà thôi, mà anh cũng đã biết rồi, những gì em đã nói với anh em đều làm được và em cũng thấy rằng mình lên làm và thực hiện tốt những việc đó bằng hành động, bằng tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim hơn là những lời nói vô nghĩa kia.
Em đã suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều về những gì anh đã nói và có cả những điều anh không nói với em nhưng em hiểu được và cảm nhận được nó qua tình cảm của anh. Anh có thể không thừa nhận những điều e nói, nhưng em chắc chắn rằng anh sẽ hiểu, hiểu tất cả những gì em nói.
Đã hơn một lần em tự nhủ lòng mình rằng đừng yêu anh nữa, anh sẽ không bao giờ là của em đâu, nhưng sao lạ vậy??? mỗi lần nhận được tin nhắn hay một cuộc điện thoại của anh, đôi khi chỉ là những lời nói xã giao thôi nhưng nó lại làm loé lên trong em một chút hy vọng. Và cứ thế ... em tự cho phép mình chờ đợi, và cứ như vậy, em bỏ qua tất cả những cơ hội của mình.
Em không biết phải nói thế nào cho rõ tâm trạng của mình mấy hôm nay. Nhớ về anh rất nhiều nhưng luôn cảm thấy bất an về một điều gì đó. Có những lúc thấy anh rất gần, nhưng có những lúc lại rất xa. Có những lúc anh quan tâm đến em thật nhiều nhưng có lúc lại như xa mãi.... Em không thể trả lời được cho mình là tại sao lại cứ nghĩ về anh nhiều như vậy, cứ có cái gì đó níu bước chân em đi dần về phía có anh.
Không biết anh còn nhớ những gì mà anh đã nói với em không? Anh đã nói với em rằng, hãy luôn ở bên anh cho dù cuộc sống có thế nào đi nữa, đừng làm mất niềm tin, niềm hy vọng cuối cùng của anh, anh bảo chúng ta phải tin tưởng nhau và phải tin anh. Vâng, em vẫn tin anh và tin anh tuyệt đối đó chứ, nhưng bây giờ thì thế nào nhỉ.....??? Em thấy niềm tin của mình bị lung lay quá.
Em không nghĩ sẽ có ngày em ra biển một mình, nhưng hôm nay em đã đi biển, chỉ có một mình, không có anh bên cạnh sao thấy biển buồn đến vây? Cũng chẳng hiểu vì sao mỗi khi nhớ đến anh, biển lại là nơi em muốn đến nhất. Có lẽ khi đến biển, nghe tiếng sóng và nhìn về phía xa kia em có thể hình dung được hình ảnh của anh ở đó.
Chúng mình đã là bạn của nhau rất nhiều năm rồi, nhưng có nhau, ở bên nhau thì chưa đầy 1 tháng. Con số đó chẳng thể nói được điều gì vì nó quá ít để cho nhau nhưng lại là quá nhiều đối với anh. Thời gian đó với anh thật nặng nề, căng thẳng. Em hiểu điều đó và muốn được chia sẻ cùng anh. Có lẽ vì vậy mà em đã đi sai đường rồi anh nhỉ, và cả anh nữa, một chút gì đó đã làm cho anh bước lỗi nhịp sai đường.
Sau những gì đã xảy ra, có khi nào anh nghĩ về những chuyện đó? có khi nào anh hỏi chính bản thân mình rằng anh làm như vậy là đúng hay sai chưa? có bao giờ anh nghĩ em cũng chỉ là cơn gió thoảng qua không anh?
Anh vẫn nói rằng có rất nhiều người con gái yêu anh. Phải, em biết điều đó chứ, họ yêu anh nhiều lắm đó, anh cũng yêu họ mà đúng không anh? Vậy bây giờ phải làm sao đây nhỉ?
Anh nói với em rằng, những gì là của mình thì sẽ là của mình, và tất cả những gì mình có được đều do bàn tay mình làm ra, không có số phận gì hết. Có đúng như vậy không anh nhỉ? Nếu là của mình rồi nhưng bản thân mình lại không biết quý trọng và giữ gìn nó, thì liệu nó có thể là của mình vĩnh viễn không???
Bây giờ anh là một cánh chim tự do, có thể bay đến nơi nào anh muốn và vào thời điểm hiện tại này em biết anh không thể hứa với em bất cứ 1 điều gì dù là nhỏ nhất, Nhưng em cũng đã nói với anh, nếu một ngày nào đó, và vì một lý do nào đó, anh không thể đến bên em được thì anh hãy nói cho em biết, em sẽ không làm phiền anh nữa đâu, vì cho dù e có yêu anh nhiều đến mấy thì em cũng có lòng tự trọng của mình. Và khi đó, tất cả những gì đã qua giữa anh và em, em mong anh hãy trả lại em để một mình em giữ lại, những kỷ niệm đó sẽ chỉ là của riêng mình em thôi anh nhé.
Viết những dòng này, em cũng không biết được rằng đến bao giờ thì anh sẽ đọc được nó, nhưng nếu đọc rồi, anh cũng đừng nói gì vội anh nhé, hãy dành thời gian để lắng đọng lòng mình đã, vì em biết, một vết thương ngoài da sẽ chữa mau lành hơn một vết thương lòng. Anh cần phải có thời gian để có thể quên đi những gì không nên nhớ. Trong thời gian này, chắc chắn em sẽ không làm phiền anh đâu, bởi vì em cũng cần phải có thời gian để em suy nghĩ về chình mình, về tương lai của chúng ta.
Em là một người khá bảo thủ trong nguyên tắc sống của mình, nhưng anh đã là người phá vỡ nguyên tắc đó của em. Phải nói rằng sau đó em đã bị rơi vào trạng thái mất cân bằng một thời gian mà hình như cho đến tận bây giờ em cũng chưa lấy lại được sự cân bằng cho chính mình. Nhưng em sẽ cố gắng, cố gắng thật nhiều để có thể thích nghi với cuộc sống mới trong thời gian ngắn nhất.
Anh biết không, có những điều em nghĩ sẽ không bao giờ em làm một mình như đi biển, vào quán cafe .... nhưng bây giờ thì khác, em đã biết đi biển một mình, vào quán cafe một mình và có lẽ sẽ vẫn còn những việc em phải làm một mình cho dù em có muốn hay không anh nhỉ??? Em đã làm được những điều đó và e cũng thấy tự tin với chính mình hơn, tự tin nhiều hơn nữa khi biết rằng anh sẽ đến với em bằng chính tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim, chứ không phải vì trách nhiệm hay vì bất kỳ một điều gì khác và còn nữa, vì lòng tin chúng ta dành cho nhau phải không anh?
Cám ơn anh, cám ơn về tất cả những gì anh đã dành cho em. Nếu không có anh, có lẽ em sẽ chẳng biết buồn, biết vui, biết khóc nhiều như bây giờ, biết tự tin khi bước đi trên con đường dài một mình ....... và còn nhiều, còn nhiều nữa mà em không thể nói hết được.
Hãy vui lên anh nhé. Đừng đánh mất niềm tin nghe anh!
00h30" ........ ngày 08 tháng 11 ........
Theo Bưu Điện Việt Nam