Anh lấy tôi vì thương hại
Anh chê đủ điều, bảo tôi không có điểm nào chấp nhận được. Chỉ vì nghĩ tôi luôn sát cánh ở bên lúc anh thất bại nên thương hại tôi.
Lần này thực sự chúng tôi đã mất nhau và không bao giờ quay trở lại. Trước đó là thời gian quen nhau 3 năm của chúng tôi. Có biết bao thăng trầm trong cuộc sống và chúng tôi đã chia tay 3 lần rồi lại hàn gắn.
Tôi yêu anh rất nhiều và làm mọi thứ vì anh. Tôi có một khuyết điểm lớn nhất là hay ghen và nghĩ ngợi lung tung (anh nói vậy). Thực ra, con gái ai mà không ghen khi yêu. Anh ấy tán tỉnh trên Facebook, nhắn tin cho cô nào đó và rồi xoá vội đi. Với tôi như vậy là người không tốt nên mới góp ý. Nhưng anh ấy đã phản đối và nói tôi ghen tuông bệnh hoạn, cãi vã cuối cùng là anh ấy đòi chia tay. Mọi lý do anh ấy đưa ra là vì tôi tất cả, anh ấy không chấp nhận được một người như vậy.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Anh ấy chê tôi đủ điều, không có điểm nào anh ấy chấp nhận được, và phủ nhận mọi cố gắng của tôi. Anh ấy còn khẳng định rằng không còn yêu tôi nữa. Chỉ vì tôi luôn luôn sát cánh bên anh mỗi khi thất bại nên anh thấy thương tôi và nếu có lấy nhau cũng chỉ là tình thương thôi chứ không hề yêu tôi nữa. Anh ấy cho rằng phải làm tròn bổn phận là người đàn ông và chịu trách nhiệm cho khoảng thời gian quen nhau như vậy.
Tôi đang cố chấp nhận những lời cay đắng từ phía anh để qua ngày, chờ đến đám cưới. Nhưng sự thờ ơ của anh càng ngày làm tôi cảm thấy cô đơn và hụt hẫng hơn. Anh chỉ biết đi nhậu và chơi bời với bạn bè suốt ngày, thậm chí qua đêm ở một nơi nào đó mà không cần quan tâm tôi như thế nào. Tôi tra hỏi thì anh bảo: “Tôi sẽ lấy em như đã hứa và sẽ không có tình yêu”.
Vì tôi đã giúp anh trong lúc khăn nhất và luôn sát cánh bên anh những khi cần và đó không còn là tình yêu nữa khi anh không cần tôi. Tôi yêu anh và tự giải thoát mình trong sự thương hại của anh. Vì tôi nghĩ hôn nhân không phải đến từ sự thương hại và không được tôn trọng nhau.
Video đang HOT
Tôi rất buồn và không thể thoát ra được những suy nghĩ về anh. Cho tôi một lời khuyên để tiếp tục sống vui như trước.
Theo Ngoisao
Người yêu tôi từng đi "làm gái"
Chỉ vì muốn có nhiều tiền tiêu xài và mua thật nhiều quần áo đẹp, em đã giấu tôi "đi khách" để tự thỏa mãn cuộc sống của mình.
Hiện tại, tôi đang rất hoang mang về tình cảnh của mình và tôi không biết phải làm thế nào để giải quyết cho hợp tình hợp lý? Tôi chỉ mong sao khi gửi những dòng tâm sự này, tôi sẽ nhận được những lời khuyên chân thành từ các bạn!
Tôi và em quen nhau đã được gần 3 năm, kể từ khi tôi mới bước chân vào giảng đường đại học, còn em là một cô nữ sinh lớp 11. Trước khi đến với em, tôi cũng đã trải qua mối tình đầu không mấy là hạnh phúc. Đến khi yêu em, tôi như được sống lại sau những tháng ngày đau khổ của vết thương lòng của người trước để lại. Chính em là người đã khơi lại trong tôi tình yêu thương chân thành và tôi tự nhủ rằng, mình sẽ dừng chân ở hạnh phúc này, khi đã có em bên cạnh.
Khi yêu nhau rồi, chúng tôi vẫn phải mỗi người một nơi nhưng tôi vẫn luôn cố gắng thu xếp thời gian để có thể về thăm em thường xuyên, gần như mỗi tháng một lần. Chúng tôi cũng đã kể cho nhau nghe hết về quá khứ của hai đứa và tôi cũng sẵn sàng chấp nhận quá khứ của em, cho dù nó không được đẹp đẽ gì.
Kể từ đó, chúng tôi càng ngày càng yêu nhau nhiều hơn. Em hứa với tôi khi xa nhau, em sẽ chờ đợi tôi và tôi cũng thế. Hai đứa động viên nhau rất nhiều và cố gắng không làm cho nhau phải phiền lòng.
Khi tình yêu đang ở độ nồng cháy thì chuyện gì đến cũng sẽ phải đến... Tôi và em đã không thể giữ được mình và hai đứa chúng tôi đã làm "chuyện vợ chồng" với nhau. Tôi là một người đàn ông có trách nhiệm và tôi tự nhủ với lòng mình rằng, dù đã có được em nhưng tôi vẫn mãi mãi chỉ yêu mình em và sẽ lấy em làm vợ.
Thời gian qua đi, tôi cũng ra trường và kiếm được việc làm tại một công ty viễn thông, còn em cũng mới bắt đầu bước vào con đường đại học. Cuộc sống thật thú vị... khi tôi đi học đại học thì em ở quê nhà chờ đợi tôi, đến khi tôi về quê công tác thì tôi lại phải ở nhà chờ đợi em học xong để làm đám cưới.
Ngày em ra Sài Gòn học, tôi đã rất buồn vì em còn non dại, tôi sợ em sẽ không thể cưỡng lại được những cám dỗ về vật chất nên tôi rất lo lắng ... Nhưng vì yêu em, tôi luôn sẵn sàng ở bên em, động viên, giúp đỡ em những khi em gặp khó khăn trong cuộc sống.
Gia đình em rất khó khăn nên tiền học của em là một gánh nặng rất lớn đối với gia đình, cũng vì lẽ đó nên tôi phải có trách nhiệm lo lắng cho em về tiền học phí và sinh hoạt. Mỗi tháng, tôi phải gửi tiền ra cho em chi tiêu, ngoài ra, những gì em thích, tôi đều phải cố gắng để mua cho em. Vì yêu em, tôi không muốn thấy em thiệt thòi với chúng bạn, tôi thà nhịn chi tiêu của mình để cho em có được một cuộc sống đầy đủ, không thua bạn kém bè nơi thành phố.
Để có nhiều tiền tiêu xài, em đã đi khách 3 lần một tuần... (Ảnh minh họa)
Khi xa nhau, tôi thường xuyên gọi điện hỏi thăm em để xem cuộc sống của em như thế nào, có thiếu thốn gì không? Thời gian đầu em vẫn bình thường... nhưng thời gian qua đi, tôi càng cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt của em. Có rất nhiều lần tôi gọi điện cho em nhưng em đều tắt máy với lý do "bận học" hoặc tắt nguồn. Rồi khi em về, tôi thấy em có rất nhiều thứ mới và đắt tiền, từ quần áo, giầy dép, cho đến điện thoại. Tôi hỏi em " Những món đồ này ở đâu ra?" thì em bảo, "Em mượn tiền bạn mua vì em rất thích chúng". Nghe em nói vậy, tôi rất buồn vì tôi đã không thể mua cho em được... nhưng tôi vẫn chắt chiu từng đồng để gửi ra cho em trả nợ bạn số tiền đó.
Khi tôi đưa tiền cho em, em không hề áy náy mà vẫn thản nhiên nhận số tiền đó, cũng không có một lời cảm ơn nào dành cho tôi. Những lúc em cần mua quần này áo nọ mà tôi không đáp ứng được thì em lại cáu gắt, giận hờn... khiến tôi không dám nói gì, chỉ im lặng và khóc một mình.
Cho đến hôm qua, khi tôi nói với em rằng, " Anh đang dành tiền mỗi tháng một ít để đợi ngày em ra trường, anh sẽ cưới em về làm vợ". Dường như những lời nói đó của tôi đã làm em thức tỉnh... và em đã thú nhận với tôi tất cả...
Ngày mới yêu nhau, khi tôi còn ở Sài Gòn học, còn em ở nhà đang học lớp 12, trong một lần cãi nhau với tôi, em chán nản đi theo đám bạn xấu. Rồi sau đó, em bị họ rủ rê và lao còn con đường làm gái. Để có nhiều tiền tiêu xài, em đi khách 3 lần một tuần mà tôi nào đâu có biết?
Sau đó em có thai, em nói với tôi rằng, " Đấ y là cái thai của anh" . Tôi đã hốt hoảng khi nghe được tin ấy nên đành dắt em đi phá bỏ đứa con của mình vì lúc đó, tôi vẫn còn đi học nên không thể cưới em được. Sau lần đấy, em không còn làm gái nữa nhưng em vẫn giấu tôi về chuyện động trời ấy, còn tôi vẫn yêu và tin em như một gã khờ khạo.
Rồi khi em ra Sài Gòn học được 2 tuần, em có quen một người đàn ông lớn hơn tôi 2 tuổi và đang làm lái xe. Chính người đó đã mua cho em điện thoại, cho em tiền tiêu xài và em đã rất nhiều lần cùng người đó vào nhà nghỉ. Vậy mà tôi luôn cố gắng tất cả vì em, luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất mà chưa một lần nghi ngờ em về sự lừa dối ấy... Và cho đến hôm nay, khi em thú nhận tất cả, tôi mới vỡ lẽ ra mọi chuyện thì đã quá muộn...
Bây giờ em xin tôi hãy tha thứ cho em, hãy bỏ qua cho em để làm lại từ đầu. Tôi rất buồn và đau khổ, con tim tôi như tan nát vì em. Đêm qua tôi đã khóc, khóc rất nhiều cho mối tình của mình và không biết phải làm sao để giải quyết chuyện tình yêu của mình nữa?
Tôi yêu em rất nhiều... nhưng khi nghĩ về những chuyện xấu xa em đã gây ra, ước mơ về ngôi nhà hạnh phúc cùng em trong tôi cũng tan biến. Tôi rất yêu em, muốn được tha thứ cho em nhưng cứ nghĩ đến sự lừa dối của em dành cho tôi suốt bao năm qua, nghĩ đến cảnh người yêu vì vật chất tầm thường mà lao vào con đường làm gái, tôi không thể chấp nhận được. Càng nghĩ, tôi càng thấy hận em nhiều hơn.
Hiện tại tôi đang rất hoang mang và không biết phải đối diện với gia đình em như thế nào nữa... Vì mọi người trong gia đình em rất quý mến tôi và đã xem tôi như con rể tương lai. Nếu tôi và em chia tay, tôi không biết mình phải giải thích cho họ về lý do vì sao chúng tôi chia tay? Thật sự, đối diện với gia đình em là điều khó khăn nhất tôi sẽ phải trải qua trong thời gian tới!
Các bạn ạ! Tôi phải làm thế nào đây? Mong các bạn hãy tư vấn giúp tôi!
Tôi xin chân thành cảm ơn mọi người nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ cố quên anh Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa, không phải là của em nữa rồi... Không biết đây là lần thứ mấy em viết những lá thư như thế này rồi anh nhỉ? Em cũng không nhớ nữa. Nhưng em sẽ cố mà anh, em sẽ cố làm được điều đó, em sẽ cố không làm phiền...